Nụ Hôn Của Tù Nhân

Chương 8: Chương 8




Triệu Vô Cực cùng đám người quay đầu lại, một đám ăn mặc hắc sắc y phục đám người đang đối với bọn hắn híp mắt cười lạnh, ánh mắt kia giống như là kẻ đi săn nhìn chằm chằm vào co mồi của mình, tràn đầy hí ngược cùng xem thường chi ý.

Tvc ánh mắt lướt qua đối phương trước ngực huy hiệu, một cái đầu lâu bên trên còn đang bốc cháy ngọn lửa, đồ án này là Diễm Cốt ma tông.

Diễm Cốt ma tông là một cái ma đạo đại tông môn, cùng Thanh Vân Tông cũng không kém bao nhiêu.

Đệ tử của ma tông tính cách đều vô cùng hung ác, yêu thích tàn nhẫn tranh đấu, thủ đoạn tàn nhẫn độc ác, để đạt được mục đích, bọn hắn nhiều lúc đều không từ thủ đoạn nào.

Đối với tu sĩ chính phái mà nói, ma tông giống như là u nhọt, muốn trừ mà không được.

Đã thế, u nhọt phát triển tốc độ cực nhanh, bởi vì cách thức tu luyện vô cùng lăng lệ ác liệt không xem nặng căn cơ, mạnh mẽ đem thiên địa nhân tinh hoa cướp đoạt bồi bổ tự thân để nâng lên cảnh giới, còn không chừa thủ đoạn giết người đoạt bảo luyện thi huyết tế thải bổ, bởi vậy cảnh giới của bọn hắn tăng lên cực nhanh, chính đạo tu sĩ muốn đối phó cũng cực kì vất vả.

Cuối cùng hai bên chỉ có thể đánh cái thế hòa, bởi vì lí niệm tu luyện xung đột, như thủy hỏa bất dung.

Đám đệ tử ma tông lúc trước đã sớm nhìn thấy Long Miên Nhi vung tay xài tiền một màn, liền định vị cả nhóm này đều là dê béo, bởi vậy mới nhân lúc bọn hắn rời khỏi phường thị liền bám theo, muốn ở chỗ này gây án, cướp của giết người. 

Bên Triệu Vô Cực có Triệu Vô Cực, Triệu Tiếu Tiếu, Từ Tiểu Bạch, Vạn Hắc Vận, Trường Hồng, Thiết Tam Ngưu, Long Miên Nhi, Thiết Hổ tổng cộng 8 người, cảnh giới đều giao động từ trúc cơ kì lục trọng đến thất trọng đỉnh phong.

Mà bên Diễm Cốt ma tông có đến tận 9 người, cảnh giới cao nhất chính là thanh niên nhân đi đầu này, đã có trúc cơ kì bát trọng thực lực.

Long Miên Nhi sắc mặt xạm xuống, không cần nói nàng cũng biết, đây chính là nàng hành động đưa đến người khác chú ý, khiến bọn hắn gặp rắc rối, giống như lúc nãy Triệu Vô Cực đề cập đồng dạng.

Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn về phía Long Miên Nhi, lóe lên trêu tức thần thái.

Thiết Hổ đúng lúc này xuất hiện chặn trước mặt Triệu Vô Cực cùng Long Miên Nhi, đối với Triệu Vô Cực trừng mắt hừ lạnh một cái.

“ai nha, còn biết bảo vệ của các ngươi tiểu công chúa? Cái này hộ vệ rất cho lực nha!”

Triệu Vô Cực trong lòng nghĩ thầm, hắn quay lại đối với thanh niên nhân kia nói ra:

“ không biết đạo hữu tên tuổi?”

thanh niên khóe mắt cùng môi có chút thâm đen, đối với Triệu Vô Cực cười lạnh nói ra:

“ mấy cái xác chết mà thôi, không cần biết tên của bổn đại gia!”

Triệu Vô Cực “a” một tiếng:

“ vậy hóa ra là người vô danh rồi?”

thanh niên nhân hừ lạnh một cái, phía sau hắn một cái chân chó lập tức lao ra:

“ hừ, đúng là mắt mù, Diễm Cốt ma tông Tiền Hữu Lượng sư huynh mà cũng không nhận ra sao?

Vểnh tai chó của các ngươi lên mà nghe cho rõ, sư huynh chúng ta tên là Tiền Hữu Lượng, Diễm Cốt ma tông nội môn đệ tử bên trong tinh anh đệ tử, 6 tuổi tu hành mười tuổi trúc cơ, năm nay vừa tròn 20 đã là trúc cơ kì bát trọng, là trong thế hệ trẻ rất có cơ hội xung kích kim đan kì cường giả tuấn kiệt một trong.

Được Tiền Hữu Lượng sư huynh để mắt tới là vinh hạnh của các ngươi, khôn hồn thì bỏ ra toàn bộ nhẫn trữ vật cùng Túi trữ vật chúng ta tha cho các ngươi 1 mạng chó, nếu không đừng trách sư huynh chúng ta vô tình!”

Triệu Vô Cực nghe xong trong lòng cảm giác khá vui, Tiền Hữu Lượng sao? 

Ma môn quả nhiên đứng ra giết người đoạt bảo cũng hò hét rất có lực nha, không hề có chút nào ngại ngần, không giống bọn hắn danh môn đại phái người, muốn giết người cũng phải chờ cơ hội trong tối làm.

Triệu Vô Cực ánh mắt hơi nheo lại, thông tin của Tiền Hữu Lượng lập tức hiện ra:

Tên: Tiền Hữu Lượng 

Thân phận: Diễm Cốt ma tông nội môn đệ tử 

Cảnh giới: trúc cơ kì bát trọng

Đặc thù thể chất: không

Võ công:???

Thần thông: Thải bổ tăng cường.

Trạng thái: tinh lực tiêu hao quá độ, suy nhược hệ miễn dịch.

Độ thân mật: 0

Ghi chú: quá lạm dụng thần thông!

Triệu Vô Cực ánh mắt rất nhanh liền lướt qua tên này Tiền Hữu Lượng thông tin, để hắn rất muốn che mặt chính là tên này thần thông.

Thần thông có mấy dạng trước đó nói qua, tên Tiền Hữu Lượng này hẳn là cái “ấy” biến dị sinh ra thần thông mà trước đó hắn cũng có được công pháp liên quan tới thải âm bổ dương loại, bởi vậy cuối cùng thần thông sinh thành là Thải bổ tăng cường.

Có cái này thần thông, không biết đối phương đã thải bổ bao nhiêu nữ nhân, tinh lực tiêu hao quá độ cũng là bình thường.

Hơn nữa cái kia suy nhược hệ miễn dịch mới là đáng sợ.

ở thế giới cũ của hắn, cái này là HIV a!

nhìn Tiền Hữu Lượng bộ dáng, chỉ sợ đã là AIDS giai đoạn cuối, vô phương cứu chữa.

tuy thế giới này tu sĩ cơ thể được linh lực nuôi dưỡng, bởi vậy cực ít xuất hiện bệnh tật, nhưng không có nghĩa là sẽ không xuất hiện bệnh tật.

Dạng này ma tu lại có được thải bổ thần thông, không ngày đâm trăm nữ mới là chuyện lạ, hắn nếu có dính cái gì tật bệnh, Triệu Vô Cực cũng không cảm giác lạ lùng

Thảo nào cảnh giới có thể cao như vậy, hóa ra là một đường thải bổ thải đi lên a!

Đối với dạng này ma tu, Triệu Vô Cực vô cùng xem thường.

Tu luyện thì tu luyện, song tu cả 2 bên cùng có lợi là một cái tốt tuần hoàn, nhưng thải bổ nữ nhân để đi lên vậy thì cũng quá thấp kém một chút.

Nam nhân không tự cường thì thôi, còn cần ở trên người nữ nhân kiếm chỗ tốt, đây không phải cặn bã nam thì là gì?

Hắn ánh mắt xoay chuyển một vòng, bỗng nhiên cười nói:

“ vậy các ngươi biết chúng ta bên này là ai không?”

Tiền Hữu Lượng ánh mắt hơi nheo lại, nãy giờ Triệu Vô Cực đều là người nói chuyện, trong đám người hắn nhìn cũng có khí tràng nhất, chính Tiền Hữu Lượng cũng tưởng Triệu Vô Cực là dẫn đội là hạch tâm của đám người, không ngờ hắn lại không phải

Vậy dẫn đội bên này rốt cuộc là vị nào “sư huynh”?

Tiền Hữu Lượng không cần nói nhiều, chân chó tự biết làm tốt nhiệm vụ của hắn:

“ các ngươi có rắm mau thả! Nói nhanh lên, nếu không cả cơ hội xưng tên cũng không có!”

Triệu Vô Cực hứng thú bắt lấy tay Thiết Hổ, mạnh mẽ kéo một cái.

Thiết Hổ thấy Triệu Vô Cực hành động, hắn vốn định lảng tránh, nhưng cơ thể vừa động một cái, Triệu Vô Cực bắt tới tay giống như là thiên biến vạn hóa ở trong mắt hắn lóe ra mấy cái bóng mờ, khóa chặt hết hắn tất cả né tránh phương vị.

Thiết Hổ trong nháy mắt kinh ngạc thất thần, bởi vì hắn cũng không nghĩ tới, Triệu Vô Cực thực lực vậy mà cường đến dạng này.

Nhìn như đơn giản một bắt, lại như là phản phác quy chân, không có biến hóa nào, bên trong lại ẩn chứa ngàn vạn biến hóa, chỉ cần hắn động một cái,Triệu Vô Cực bên này lập tức có hàng loạt ứng đối biện pháp, kết quả là hắn một mực sẽ bị đối phương bắt lấy mà thôi.

Ngây người giây lát, Triệu Vô Cực đã bắt được hắn tay, dùng một cỗ cự lực khó tin đem hắn kéo về phía trước.

Triệu Vô Cực cười hì hì chỉ về phía Thiết Hổ nói ra:

“ đây chính là của chúng ta Thiết Hổ Thiết sư huynh, cảnh giới trúc cơ kì thất trọng, ở Thanh Vân Tông thế hệ trẻ vô cùng nổi tiếng, so với Triệu Vô Cực cái kia thiên tài còn lợi hại hơn, các ngươi hôm nay dám đánh cướp chúng ta, vậy thì các ngươi xui xẻo rồi.

Bởi vì Thiết sư huynh chỉ cần búng tay nhẹ một cái, các ngươi sẽ như một đám sâu kiến tan biến, chết vô cùng triệt để!”

Triệu Vô Cực nói xong, một mặt cười hì hì lấy lòng nhìn lấy Thiết Hổ nói ra:

“ Thiết sư huynh, thường ngày ngươi vượt cấp khiêu chiến như là ăn cơm bữa, tên kia trúc cơ kì bát trọng ngu xuẩn không thể tả, không bằng ngươi hôm nay ra tay trừng trị đám ngu xuẩn ma tông đệ tử này đi!”

Thiết Hổ trợn mắt nhìn Triệu Vô Cực, hắn lúc nào thì gia nhập Thanh Vân Tông rồi?

Còn cái gì tuấn kiệt bên trong cũng là thiên tài, so với Triệu Vô Cực còn mạnh? Đây là nhắm mắt nói bừa a!

Triệu Vô Cực không phải chính là ngươi sao? Ngươi một tay vừa rồi thực lực so với ta cũng không kém, cần thiết như vậy tự hạ thấp sao?

Thiết Hổ còn không biết nói gì cho phải, chân chó bên kia đã mắng to:

“ Khốn kiếp, ngươi dám mắng sư huynh chúng ta? các ngươi đây là muốn chết!

Sư huynh, làm bọn hắn!”

Tiền Hữu Lượng bị Triệu Vô Cực năm lần bảy lượt đem chữ ngu xuẩn đánh vào mặt, cảm giác vô cùng khó chịu, trong ánh mắt sát cơ lan tràn. 

Hắn nhìn về phía Triệu Vô Cực cùng Thiết Hổ, đánh giá một chút đối phương thực lực, xem bọn hắn rốt cuộc có trá gì hay không

“Ta...”

Thiết Hổ đang định cùng Triệu Vô Cực nói cái gì đó giải thích vài câu, Triệu Vô Cực lập tức cướp lời của hắn:

“ mấy cái phế vật, mới bị dọa một cái liền sợ té đái rồi sao? Ha ha ha, không phục sao?

Không phục liền lên cắn sư huynh của ta a!”

Triệu Vô Cực một mặt khiêu khích trào phúng giáng vẻ lập tức đánh ra nộ khí của Tiền Hữu Lượng, Tiền Hữu Lượng lập tức rống to:

“ xông lên giết chết đám người Thanh Vân Tông ngu xuẩn này cho ta! tên Thiết Hổ kia là của ta!”

“ vâng sư huynh! Giết!”

ma tông 8 người còn lại đồng thời rống to, hướng Triệu Vô Cực phương hướng xông tới.

Mà Tiền Hữu Lượng thì trên người hắc khí phun trào, hướng về Thiết Hổ xông tới.

Thiết Hổ còn đang muốn nói cái gì, bên cạnh hắn lập tức âm phong tập kích khiến hắn không thể không vận khởi lên linh lực chuẩn bị ứng đối.

Bạch sắc linh lực cùng trúc cơ kì thất trọng đỉnh phong khí thế phun trào, phía sau lưng Thiết Hổ một đầu Bạch Hổ xuất hiện, hắn một quyền vung ra, cùng Tiền Hữu Lượng một chưởng đánh tới ngạnh kháng.

Ầm~

Hai người chiến đấu lập tức bùng nổ, Thiết Hổ cùng Tiền Hữu Lượng rất ăn ý đem chiến trường kéo ra xa, tránh lan tới đám tiểu đệ của mình.

Cái kia vừa rồi đứng ra gào thét chân chó cũng rất có ăn ý, hắn cảm giác, Triệu Vô Cực chính là chân chó của nhóm bên này, lập tức không kiêng dè gì cả nhằm vào Triệu Vô Cực một trận cuồng bạo vung quyền.

Triệu Vô Cực hời hợt dùng thân pháp né tránh, còn rảnh rỗi cùng Thiết Hổ bên này la to:

“ Thiết hổ sư huynh, tên kia sắc mặt tím tái, ấn đường phát đen, tinh khí suy kiệt, chỉ sợ là có bệnh kín, là giang mai loại kia bệnh kín, rất buồn nôn.

Ngươi nếu không muốn bị hắn lây nhiễm, đừng để đối phương máu chạm vào chính mình máu a!”

Triệu Vô Cực hảo ý nhắc nhở một câu, dù sao bệnh của tên Tiền Hữu Lượng này đói với nam nhân hay nữ nhân mà nói đều quá buồn nôn, hắn cũng không muốn dạng bệnh này ở thế giới này phát hành rộng rãi, nên trước tiên nhắc nhở Thiết hổ một chút.

Thiết Hổ tuy không biết Triệu Vô Cực nói là thật hay giả, nhưng hắn là tin.

Thế giới này không ít ma đạo tu sĩ đem mình một thân tu luyện thành độc thể, cả huyết dịch cũng có mang độc, đây là một cái rất bình thường tin tức, bởi vậy cùng bọn hắn giao thủ, không thể bị nhiễm lấy độc huyết, nếu không liền rắc rối.

Mà Triệu Vô Cực cố tình nhắc nhở chứng minh hắn nhận ra cái gì đó, hắn đương nhiên sẽ cẩn thận.

Nếu thật là cái này giang mai tật bệnh, vậy thì quá buồn nôn, Thiết Hổ quả thật không dám để đối phương huyết dịch vung vẩy vào mình.

Tiền Hữu Lượng gần nhất cảm giác mình cơ thể càng ngày càng kém, hắn cũng lờ mờ nhận ra bản thân giống như là mắc bệnh, nhưng hắn cố tình bỏ qua cái này ý nghĩ, bởi vì đơn giản nó quá đáng sợ.

Bệnh tật đối với tu sĩ mà nói mang lại sợ hãi so với phàm nhân gấp 10 lần.

Bởi vì phàm nhân bệnh tật đi tìm đại phu hốt thuốc còn chữa được, nhưng tu sĩ bệnh tật không có một cái luyện đan sư cao cấp kiểm tra đặc chế thuốc chữa bệnh cho, vậy thì rất dễ chơi xong.

Mà Tiền Hữu Lượng đương nhiên không đủ tiền để mời cao cấp luyện đan sư xem bệnh cho hắn, hắn tài nguyên đều đốt hết vào tu luyện mới có thể có được cảnh giới ngày hôm nay a!

Bị Triệu Vô Cực vạch trần chỗ xấu, Tiền Hữu Lượng ánh mắt lập tức toát lên nộ hỏa như muốn diết người liếc mắt sang nhìn hắn.

Nhưng bị Thiết Hổ cản tay, cái này phẫn nộ lập tức bị dẫn hết lên người Thiết Hổ.

Không giết được Thiết Hổ, sao có thể xông qua bên kia giết chết Triệu Vô Cực?

Thiết Hổ một cái quyền kình đánh ra, hổ khiếu âm thanh đinh tai nhức óc, lập tức đem Tiền Hữu Lượng đánh lui ra ba bước.

Tiền Hữu Lượng cảm giác trên mặt nóng ran.

Hắn đường đường một cái trúc cơ kì bát trọng vậy mà bị một cái thất trọng đỉnh phong đánh lùi, lại còn là ở trước mặt đám tiểu đệ đánh lùi, quá mất mặt, quả sỉ nhục rồi.

“các ngươi muốn chết!”

Tiền Hữu Lượng tức giận rống to, trên người ma khí điên cuồng lăn lộn, đỉnh đầu hắc vân áp đỉnh, khí thế như là trước cơn mưa tràn đầy hắc ám cùng ngột ngạt.

Tiền Hữu Lượng một cái phi thân lập tức nhảy lên cao, tay phải bàn tay mở rộng, Hắc vụ từ xung quanh người hắn lăn lộn, bị hắn hút vào giữa lòng bàn tay, tạo thành một cái to lớn đầu lâu từ hắc vụ tạo thành.

To lớn đầu lâu phát ra một tiếng như là ma quỷ lệ rống, bốn phía âm phong trận trận khiến người ta cảm giác da đầu rét lạnh, hít thở không thông, hướng Thiết Hổ đổ ập mà xuống.

Thiết Hổ không chút nào sợ hãi, trên người Bạch sắc linh lực toàn lực phát sáng, Bạch hổ hư ảnh ở sau lưng hắn ngửa đầu lên trời rống to, Hổ khiếu sơn lâm uy chấn bát hoang.

Thiết Hổ cũng không chút nào chần chừ, linh lực điên cuồng phun trào tụ tập vào tay phải, tay phải của hắn bên cạnh một cái Bạch hổ từ linh lực ngưng tụ mà thành lập tức xuất hiện, bị Thiết Hổ một quyền đánh ra.

Rống!

Bạch hổ rống lớn một tiếng, đạp không mà lên, đón gió mà lớn, cùng hắc vụ khô lâu va chạm lúc, hai bên hình thể đã gần như tương đương, hai bên điên cuồng cắn xé lấy nhau, không ai nhường ai, chiến đấu vô cùng căng thẳng.

Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này liền vui vẻ

Hắn cố tình đem Thiết Hổ đẩy ra không phải là ngẫu nhiên hành động, mà là đang muốn xem xem tên Thiết Hổ này thực lực đến đâu.

Quả nhiên làm hộ vệ của Long Miên Nhi cảnh giới có chút thấp, nhưng lại không hề yếu.

Tên này ở trúc cơ kì thất trọng cũng có thể xem như là một cái hàng đầu tinh anh, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, nhất là cái kia Bạch hổ quyền pháp, mỗi quyền đều vô cùng lăng lệ ác liệt, đối với âm tà đồ vật giống như còn có khắc chế tính, bên kia đánh cái thắng bại khó phân, nhưng trong mắt Triệu Vô Cực đã sớm có kết quả.

Bành!

Chân chó lại đánh tới một quyền, Triệu Vô Cực lại đơn giản né tránh thành công khiến cho đối phương thẹn quá thành giận rống to:

“ ngươi chỉ biết né tránh thôi sao? Có giỏi cùng ta chiến đấu a!”

Triệu Vô Cực dùng ánh mắt nhìn thiểu năng nhìn hắn:

“ không biết dùng công kích diện rộng hoặc vũ khí bức ép ta, ở đấy rống rống cái gì?”

chân chó lúc này mới như là tỉnh ngộ, từ trong cơ thể gọi ra mình bản mệnh pháp khí là một cái gậy sắt, nhanh chóng cầm lấy muốn hướng về Triệu Vô Cực vung đi.

Triệu Vô Cực ha ha cười nói:

“ dùng quyền pháp lại chọn bản mệnh pháp khí là gậy, ngươi cái này tu luyện là ai dạy? 

Tuy ngươi có chút ngu, nhưng nãy giờ chơi cùng ngươi như vậy liền đủ rồi, bên kia chiến đấu cũng muốn kết thúc, ngươi đã hết giá trị lợi dụng!”

nói xong Triệu Vô Cực nhanh như chớp bỗng nhiên thò tay bắt lấy Chân chó muốn đánh tới một gậy.

Gậy muốn vung xuống dừng lại giữa trời, Chân chó cảm nhận được một cỗ cự lực giữ chặt, khiến hắn sắc mặt thay đổi.

Triệu Vô Cực không hề cùng hắn nói nhảm nhiều, 9 cái phi châm bay ra, lập tức bắn thẳng vào hắn cơ thể, sau đó Răng rắc một tiếng đem hắn cổ bẻ gãy, tại chỗ thu lấy đối phương bản mệnh pháp khí.

" đinh~ điểm tích lũy +17!”

Nhìn về phía sau, đám người cũng giống như Triệu Vô Cực rất ăn ý kéo dài chiến đấu, chỉ có Long Miên Nhi chỗ kia một cái ma tông đệ tử đã sớm bị giết chết khiến Triệu Vô Cực không thể từ trên thân hắn thu hoạch được bản mệnh pháp khí khiến hắn có chút khó chịu.

Ngu xuẩn nữ nhân, phối hợp một chút cũng không biết a!

Triệu Vô Cực thở dài, đem mấy tên còn lại đánh chết cũng thu được đối phương bản mệnh pháp khí, quay đầu nhìn lại, trên kia chiến đấu đã ra kết quả

Chỉ thấy bạch hổ đem hắc vụ đầu lâu cắn nát, sau đó mạnh mẽ xông về phía Tiền Hữu Lượng, đem hắn thôn phệ!

A a a a!

Thê thảm tiếng kêu la lên, Tiền Hữu Lượng thất thanh kêu gọi một lúc, cuối cùng cũng đoạn khí chết đi.

Nhìn chết vô cùng thê thảm Tiền Hữu Lượng, Triệu Vô Cực thở dài, lại mất một món bản mệnh pháp khí a!

Thiết Hổ giết chết Tiền Hữu Lượng xong lại không chút nào có mò thi ý tứ, Triệu Vô Cực vui vẻ đi lên thay hắn mò thi, ở trong túi trữ vật của hắn phát hiện một bút nhỏ Linh thạch cùng mấy cái ngọc giản.

Xem sơ qua, bên trong toàn là cấp thấp ma đạo tu luyện công pháp, không có gì đáng nói, nhưng lại có một cái cấp thấp ma đạo pháp thuật khiến hắn chú ý.

Thải hồn thuật!

thải hồn thuật là thu lấy người chết linh hồn, cái này thuật bình thường thích hợp với quỷ tu đám người hơn, nhưng ma đạo tu sĩ cũng là sở hữu.

Triệu Vô Cực trước đây muốn thải hồn liền cần từng người từng người thao tác, rất tốn thời gian. 

Nhưng có cái này thải hồn thuật, hắn thu hoạch linh hồn đã dễ dàng cùng nhanh chóng gấp mấy chục lần.

Mang Thải hồn thuật học xong, Triệu Vô Cực lập tức đem 9 người linh hồn đều thu nhập vào túi trữ hồn, sau đó đối với mấy người còn lại cười cười.

Đám người Thanh Vân Tông bên này sớm đã quen Triệu Vô Cực mấy cái hành động kì quái bởi vậy bọn hắn không hề có ý gì.

Ngược lại Long Miên Nhi lập tức đứng ra hỏi:

“ Triệu Vô Cực, ngươi là danh môn đại phái đệ tử, vậy mà đi học ma đạo thủ đoạn, chơi thu thập linh hồn.

Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Muốn đi lệch đường sao?”

Triệu Vô Cực khinh thường nhìn nàng một cái, nói chuyện như vừa rồi gặp rắc rối không phải là nàng gây ra đồng dạng.

Thật nhanh liền đem chính mình sai lầm cho quên a.

Nữ nhân này, thật thiếu giáo huấn.

Nếu không phải Long Ngạo Thiên nhờ hắn chiếu cố nàng một chút, hắn còn lười điểu nàng đây.

Triệu Vô Cực cười nhạt:

“ ta làm gì thì liên quan gì đến ngươi? Có giỏi thì đi tố cáo ta a, để mọi người biết Triệu Vô Cực ta muốn thu thập linh hồn, có ý định nghiên cứu ma đạo công pháp!

Có điều, ngươi cho dù tố cáo, thì có làm được gì sao?

Sẽ có mấy người tin? Lại có mấy người dám chất vấn ta?”

Triệu Vô Cực cười nhạt nhìn nàng, Long Miên Nhi lập tức xù lông.

Đúng vậy, cho dù nàng tố cáo lại thế nào?

Tu chân giới cũng không phải là “ăn no rửng mỡ” giới, nghe tin Triệu Vô Cực thu thập linh hồn liền quy hắn làm ma đạo người, muốn “trừ ma vệ đạo”.

Hơn nữa Triệu Vô Cực thân phận còn đó, ai dám đối với hắn hò hét?

Nàng biết, vậy thì chỉ có thể tự biết mà thôi.

Trừ khi Triệu Vô Cực làm ra việc ác tày trời, nếu không thu thập một chút linh hồn, chưa đủ để lay chuyển hắn một sợi lông.

Tức giận nhìn lấy Triệu Vô Cực, Long Miên Nhi hận nghiến răng nghiến lợi.

Nam nhân này, trường một trương mặt đẹp trai như vậy, nhưng sao tính cách lại đáng ghét như vậy đây?

Lúc đầu nàng chính là nhìn trúng Triệu Vô Cực đẹp trai, bởi vậy đối với cái này vị hôn thê rất có hảo cảm.

Nhưng càng tiếp xúc, nàng càng muốn phát điên, càng muốn đem hắn đánh chết, có điều nàng đánh không lại.

Càng nghĩ càng tức giận, không phải dựa vào một chút bản lĩnh liền ra oai sao?

Lát nữa nàng sẽ thể hiện ra nàng sức mạnh, để cho Triệu Vô Cực há hốc mồm ra mà nhìn, để hắn biết được nàng Long Miên Nhi Long gia tiểu công chúa lợi hại như thế nào!

Thu thập xong tất cả, Triệu Vô Cực đem mấy tên này ma tông đệ tử xác tập hợp lại, búng tay một cái, lam sắc hỏa diễm xông ra, trong nháy mắt đem bọn hắn đốt thành tro, đề phòng tật bệnh trên người tên Tiền Hữu Lượng lan ra.

Vô ý mắc bệnh không đáng trách, nhưng lạm dụng thải bổ để mắc bệnh, vậy thì liền đáng ghét.

Triệu Vô Cực thiêu hủy chứng để tránh phiền phức xong liền dẫn đoàn người hướng về bên trong đi tới.

Hắn cũng không phải là dạng hẹp hòi nam nhân muốn cùng Long Miên Nhi cái này tiểu cô nương nhắc lại chuyện cũ, lần này vẫn là lấy thám hiểm làm chủ.

Triệu Vô Cực đối với Từ Tiểu Bạch nói ra:

“ Tiểu Bạch, vừa nãy cùng ma tông đệ tử giao thủ cảm giác thế nào?”

Từ Tiểu Bạch cau mày nói:

“ khí tức của bọn hắn thật âm lãnh, rất khó chịu, cùng ta đại chiến tên kia còn có một chiêu thức làm bẩn pháp khí.

May mắn ta cùng ta bản mệnh pháp khí tâm ý tương thông tránh né nhanh, nếu không chỉ sợ mất một thời gian không nhỏ tới xóa đi cái này buồn nôn khí tức!”

Triệu Vô Cực gật đầu, ma đạo tu sĩ quả nhiên thủ đoạn đa dạng lại phiền phức.

Chính phái tu sĩ cùng bọn hắn giao thủ chính là như thế bó tay bó chân.

Triệu Vô Cực cũng dần tổng kết ra một bộ đối chiến phương pháp.

Cùng ma đạo tu sĩ giao thủ, kết thúc đối phương càng nhanh càng tốt, không cần dài dòng, dài dòng liền đại biểu cho biến số khó kiểm soát.

Thiên Tướng môn tuy là trung cấp tông môn, nhưng bọn hắn sơn môn xây dựng so với Thanh Vân Tông còn cao điệu, càng xa hoa, nhìn vào vô cùng đại khí.

Cái này vừa nhìn qua cũng không hổ bọn hắn Trang bức môn danh hiệu, vô cùng chú ý bức cách bề ngoài a.

Thiên Tướng môn bố trí kiến trúc cùng Thanh Vân Tông khá tương tự, cũng phân chia riêng biệt khu vực luyện đan cùng luyện khí, bởi vậy bọn hắn rất dễ dàng có thể từ mấy cái kiến trúc đã sớm bị phá hủy ở xung quanh tìm ra một số đầu mối.

Triệu Vô Cực một đường đi tới gặp không ít nhóm tu sĩ đang phá giải trận pháp còn lại, hắn gật gù nói ra:

“ quả nhiên linh lực nguyên còn hoạt động.

Không biết đám người Thiên Tướng môn rốt cuộc để linh lực nguyên ở chỗ nào mà đám ma tu tấn công vào môn phái lại không thể phá vỡ, gây ra cái tình tràng giở giở ương ương này?”

Từ Tiểu Bạch nói ra:

“ ta trước lúc đến đây tìm hiểu qua.

Thái Nhất trưởng lão nói, phía sau Thiên Tướng môn gần trăm dặm khoảng cách có một cái kì lạ rừng rậm tên là Yên Vụ lâm

Yên vụ lâm là tên một đoạn cực nhỏ của Vô tận sơn mạch ở phía sau Thiên Tướng môn mà thôi.

Sở dĩ nó có tên này là bởi vì Yên Vụ lâm trăm dặm xung quanh chỉ toàn là yên vụ, khói mịt mờ kì ảo vô cùng, tinh thần lực thăm dò ở chỗ này bị hạn chế cực lớn, hơn nữa bên trong còn có đủ loại khốn trận cùng sát trận, bởi vậy người ta không hề dám đi vào.

Mà cái này khốn trận, sát trận cùng Yên vụ, tất chỉ chỉ sợ đều là Thiên Tướng môn sản phẩm, bọn hắn linh lực nguyên vận chuyển hộ tông đại trận chỉ sợ đều ở chỗ này.

Bên dưới chỗ này chắc chắn là một cái linh mạch, nhưng Thiên Tướng môn khác các tông môn khác ở chỗ, bọn hăn tông môn cũng không xây dựng trên linh mạch mà cách linh mạch gần trăm dặm.

Mà cái yên Vụ lâm này địa thế có chút đặc biệt, thiên thời địa lợi nhân hòa, vốn cũng là một cái thiên nhiên tụ linh chi địa, bởi vậy đám người kia chỉ cần hơi bố trí một chút trận pháp, làm một chút tay chân, hóa thần kì cường giả cũng khó lòng mà xâm nhập vào được chỗ này.

Hộ tông đại trận được vận chuyển linh lực chính là từ chỗ kia Yên Vụ lâm truyền tới, cách trăm dặm truyền linh lực, cái này cũng chỉ có Thiên Tướng môn mới làm ra được trò hay, Thanh Vân Tông chúng ta trận pháp sư nhóm vẫn là còn chưa nghiên cứu ra cách nào làm được việc này!”

Triệu Vô Cực nghe xong âm thầm gật đầu.

Quả nhiên Thiên Tướng môn lấy trận pháp nổi danh không hề là hư danh, đến đại môn phái như Thanh Vân Tông mà ở mặt trận pháp còn không bằng bọn hắn, bọn hắn có thể tự hào.

Triệu Vô Cực nhìn quanh một chút cau mày nói ra:

“ ta xem qua, luyện đan cùng luyện khí chỗ trận pháp đều đầy người, bọn hắn đều đang công kích trận pháp bảo vệ.

Chúng ta đi qua bên kia cũng khó mà kiếm được thứ gì tốt, hơn nữa cho dù kiếm được chỉ sợ cũng khó mà toàn thân cầm đi ra.

Tiểu Bạch, ngươi có ý kiến gì hay không?”

Từ Tiểu Bạch nói ra:

“ hai chỗ này không dễ kiếm ăn a! trong một cái tông môn không chỉ đan khí 2 mạch, phù trận, cấm mấy cái này đều có thể kiếm không ít!”

Triệu Vô Cực bỗng nhiên ngự không bay lên, nhìn quanh một vòng cuối cùng đi xuống thở dài:

“ chúng ta đến có vẻ khá muộn, mấy chỗ ngươi nói đều đã đầy người, còn đang đánh nhau tưng bừng là đằng khác!”

Từ Tiểu Bạch thở dài:

“ vậy linh điền trồng dược tài thì thế nào?”

Triệu Vô Cực gật đầu:

“ cái này có thể được, đi thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.