Nữ Hộ

Chương 27: Tấn cấp lục giai!




Tu sĩ kiểm tra quân công ghi chép mỏi tay, nỗi lòng phức tạp:

- Ngươi còn muốn đổi quân công không?

- Đương nhiên!

Phong Phi Vân lấy ra một giới linh thạch, số lượng yêu thi khá ít, chỉ có ba trăm.

Nhưng ba trăm yêu thi này Khí thế khổng lồ, dù đã chết vẫn đọng lại một phần yêu hồn trong thi thể, Khí thế khiếp người.

Ba trăm yêu thi đa số tu vi là Niết Bàn đệ tứ trọng thiên.

Một yêu thi Niết Bàn đệ tam trọng thiên đổi một điểm quân công.

Một yêu thi Niết Bàn đệ tứ trọng thiên đổi ba mươi đến năm mươi điểm quân công.

Tu sĩ kiểm tra quân công nhanh chóng tính số quân công rõ ràng, tay run rẩy nói:

- Tổng cộng là 9976. 6 điểm quân công. Tiếc qua, chỉ thiếu 23. 4 điểm quân công là trở thành chiến vương.

Đám tu sĩ vây quanh thở phào. May mắn bán yêu này không trở thành chiến vương, không thì quá nghịch thiên. Nếu bán yêu trở thành chiến vương, đám tu sĩ khao khát sắc đẹp của Phong Khanh Khanh, Tuyết Lang, Diêu Cát, Long Thương Nguyệt sẽ kiêng dè vài phần, ít nhất ngoài sáng không dám cướp người.

Phong Phi Vân cười nói:

- Không cần tiếc, ta tù binh một yêu tộc, chắc có thể đổi đủ quân công.

Tuyết Lang mặc lụa đỏ, gợi cảm yêu diễm, da thịt tuyết trắng. Tuyết Lang thướt tha đi tới, khom eo nhỏ.

Tuyết Lang hành lễ trước mặt Phong Phi Vân:

- Chủ nhân.

Phong Phi Vân nói:

- Đây là Bạch Chu yêu tinh Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên, còn là hoàng tộc Bạch Chu yêu tộc, ngươi xem có thể đổi bao nhiêu quân công?

Câu nói này vang lên làm mọi người hết hồn, không biết nên nói cái gì.

Nếu nói đống xác tiểu yêu là bán yêu may mắn nhặt được vậy Bạch Chu yêu tinh Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên này là sao?

Yêu tộc Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên tuyệt đối không thần phục trước bán yêu nhỏ yếu, càng sẽ không gọi bán yêu là chủ nhân.

Huống chi còn là hoàng tộc của Bạch Chu yêu tộc!

Không lẽ đây là đại nhân vật trong bán yêu?

Trong bán yêu ra một vị vô thượng thiên kiêu?

Đám người không thể bình tĩnh, tiếng ồn ào ngày càng lớn như pháo nổ, rất nhanh khuếch tán nguyên binh doanh. Nhiều tu sĩ chạy tới quân công bộ.

- Nghe nói một bán yêu bắt tù binh một nữ yêu tinh xinh đẹp Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên, còn là hoàng tộc Bạch Chu yêu tộc!

- Không thể nào! Bán yêu như nô lệ, làm sao có thể bắt hoàng tộc Bạch Chu yêu tộc?

Cảnh tượng tu sĩ kéo vào quân công bộ, cảm thấy rất khó tin.

Trong đó bao gồm đệ tử Trung cổ thế gia rèn luyện trong Mộc Thần Giá chiến khu, có thiên kiêu tiên thành, thánh phủ, cũng có một số lão tổ cổ tộc. 6e6 không tin một bán yêu có năng lực lớn như thế.

Quân công bộ bị đám đông vây quanh chật như nêm cối, ảnh hưởng lớn còn hơn xác yêu vương chuyển vào binh doanh một năm trướ.

Tu sĩ kiểm tra quân công ngạc nhiên trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày không lấy lại tinh thần. Bởi vì lúc trước tu sĩ kiểm tra quân công không cảm nhận được yêu khí từ người Tuyết Lang, tu vi của nàng cao hơn gã một địa cảnh giới.

- Chắc không phải yêu tộc phái gian tế đến quốc gia nhân loại đi? Không thì sao một bán yêu có thể bắt được hoàng tộc yêu tộc Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên?

- Nghe đồn trong yêu tộc cũng có bán yêu, không chừng muốn thừa dịp lẻn vào quốc gia nhân loại.

- Nghe nói Thủy Nguyệt Thánh Nữ lấy đi thánh linh dụng cụ của Bạch Chu yêu tộc, làm cường giả toàn Bạch Chu yêu tộc rất tức giận, bí mật phái một số cường giả yêu tộc cường đại lẻn vào quốc gia nhân loại, định cướp thánh linh dụng cụ, hay là . . .

Mắt Phong Khanh Khanh sinh ra tà khí, quát:

- Các ngươi còn dám nói bậy nữa có tin là ta xé nát miệng các ngươi ra không?

Một nam nhân thấp lùn râu ria xồm xoàm trêu đùa:

- Mỹ nữ tức giận càng hấp dẫn.

Mắt Phong Khanh Khanh ngưng tụ hai tia sáng thành kiếm quang từ trên cao chém xuống.

Phập!

hai tia sáng đâm thủng ngực nam nhân lùn, đánh bay gã phun ra hai cột máu.

Nam nhân thấp lùn gào thét:

- A! Tiện nhân, ngươi dám bị thương ta?

Nam nhân thấp lùn bò dậy, định kêu người hùa lên bắt Phong Khanh Khanh.

Phong Phi Vân nhí mày, lanh lùng trừng nam nhân lùn:

- Ngươi còn dám nói bỗ bã có tin là ta giết ngươi không?

Bùm!

Mắt Phong Phi Vân đỏ lên, sát khí sắc bén, Khí thế khổng lồ ập hướng nam nhân lùn, đánh bay gã đi.

- Hắn có tu vi Niết Bàn đệ tứ trọng thiên, sao có thể? Bán yêu trẻ tuổi như vậy mà có cảnh giới Niết Bàn đệ tứ trọng thiên?

Nam nhân lùn ho ra máu, vẻ mặt khó tin như thể chứng kiến chuyện giật mình nhất trên đời.

Đám thiên tài tuấn kiệt cũng hết hồn. Tu vi đến Niết Bàn đệ tứ trọng thiên là đã có tư cách đột phá Vũ Hóa cảnh, cường giả tuyệt đối, trong cổ tộc xứng là lão tổ, bình thường hiếm thấy. Bán yêu Niết Bàn đệ tứ trọng thiên càng hiếm thấy hơn, toàn là tồn tại được Bán Yêu Minh chú trọng bảo vệ.

- Chẳng lẽ là vô thượng thiên kiêu được Bán Yêu Minh bí mật bồi dưỡng, muốn để hắn đại biểu Bán Yêu Minh nghênh chiến tài tuấn trong thiên hạ, tranh thủ nhiều địa vị bình đẳng hơn cho Bán Yêu Minh?

- Nói đùa, Vạn vực tranh hùng, thiên kiêu xưng bá, nhân vật chính luôn là con cái các vực chủ, tài tuấn Trung cổ thế gia. Chưa từng nghe Bán Yêu Minh dám phái thiên tài tuấn kiệt đi ra nghênh chiến thiên hạ.

- Trước kia cũng có chuyện này, nhưng cái gọi là thiên kiêu của Bán Yêu Minh thua thê thảm, từ đó Bán Yêu Minh không làm chuyện mất mặt kia nữa.

Phong Phi Vân kiêu ngạo nhìn quét các tài tuấn, lạnh lùng nói:

- Ai muốn chiến thì ta tùy thời theo, bán yêu rồi sao? Bán yêu vẫn có thể vô địch cùng đẳng cấp!

Nhiều anh tài kiệt xuất Trung cổ thế gia bị lời nói của Phong Phi Vân chọc giận, cảm thấy bán yêu nói câu đó là khiêu khích. Đám thanh niên tài tuấn hăng hái định xông lên.

- Dừng tay!

Binh doanh náo động kinh động một lão nhân trong quân công bộ ra mặt.

Lão nhân mặc nho bào, thần quang rực rỡ, đầu đội vũ quan. Lão nhân tên Trần Vẫn, một vị túc lão của quân công bộ, đeo công huân chiến vương. Trần Vẫn là một trong mấy chiến vương mạnh nhất binh doanh.

Đây là chân thân của Trần Vẫn, chiến khí ngút trời, uy chấn nguyên quân công bộ. Đám người hết hồn. Đây là uy lực của chiến vương thật.

Phong Phi Vân thụt lùi một bước, tim đập nhanh. Phong Phi Vân cảm nhận túc lão quân công bộ cường đại, tu vi lợi hại hơn Tuyết Lang. Nguyên không gian bị Khí thế một mình Trần Vẫn giam cầm.

Trần Vẫn cầm quân công lệnh của Phong Phi Vân, nhìn lệnh bài lại ngó hắn, cuối cùng dời mắt sang Tuyết Lang.

Trần Vẫn nói:

- Quả nhiên có huyết thống hoàng tộc Mộc Thần Giá chiến khu, ngươi chính là Phong Phi Vân?

Nghe giọng điệu của Trần Vẫn dường như biết tên Phong Phi Vân, khiến hắn rất ngạc nhiên.

Phong Phi Vân hỏi:

- Tiền bối biết tên của ta?

Trần Vẫn nói:

- Lão phu là người của Trần gia Hoàn Thiên cảnh Trung Ương vương triều thứ sáu, có nghe nói những sự tích của ngươi.

Một bán yêu trẻ tuổi có sự tích gì đáng để nhân vật như Trần Vẫn chú ý?

Lòng Phong Phi Vân sinh ra dự cảm không may.

Trần Vẫn chưa mở miệng, trong đám tu sĩ có người chợt nhớ ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.