Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Chương 42




Lập tức, trong khoảnh khắc, tẩm cung mỹ nhân ngư đang lộn xộn bỗng trở nên vô cùng tĩnh lặng, bên trong chỉ còn lại một mình Thế tử mỹ nhân ngư đằng đằng sát khí nhìn cái giường quý báu của hắn, nhìn pho tượng mỹ nhân ngư xinh đẹp của hắn đã bị phá nát.

Thế giới dưới đáy biển quả thực vô cùng lộng lẫy. Ở khoảng không phía trên có vô số đốm nhỏ lóng lánh tỏa ra ánh sáng màu bạc như những ngôi sao trên trời, lại giống như cả dải ngân hà đang phủ kín không trung. Xung quanh là vô số những dải san hô đá ngầm với muôn hình vạn trạng như những món đồ trang sức làm tăng thêm vẻ xa hoa cho biển cả. Những cây rong biển nhẹ nhàng đung đưa mà không cần đến gió. Từng đàn cá nhỏ rực rỡ sắc màu tung tăng bơi lội qua các hốc đá ngầm… Ánh sáng rực rỡ muôn màu quả thực khiến người ta hoa cả mắt và không thể nhìn kịp.

“Đẹp quá!” Vẫn nằm bên trong khối băng và bị kéo lê dưới đáy biển, Tiểu Thực trợn to đóa hoa lên, trong giọng nói tràn ngập âm thanh hưng phấn. Cho tới bây giờ nó chưa từng được nhìn thấy một nơi như thế này, quả thực rất đẹp!

“Hy vọng lát nữa ngươi vẫn có thể nói được như vậy.” Sư tử Hoàng Kim bị đông thành một khối lập tức trừng mắt nhìn Tiểu Thực. Nó chỉ mới hấp thụ được một nửa năng lượng vừa tìm lại được thì đã bị khế ước với Phong Vân kéo tuột đến đây, tiếp đó lại phải dùng hết toàn lực để bảo vệ một người một cây này. Giờ thì tốt rồi, năng lượng băng giá của đám hải tộc chính là khắc tinh với nguyên lực cực nóng của nó, chúng đã ngang nhiên biến nó từ một kẻ đáng ra phải diễu võ dương oai thành một tên có linh lực bán tàn phế rồi. Giờ nhìn thấy Tiểu Thực đang gào to phấn khích, nó liền lập tức bốc hỏa. Bọn họ đang ở nơi này, đang lâm vào tình cảnh thế này, Phong Vân còn chưa thốt ra được một tiếng, cái bông hoa này lại còn vui mừng cái gì thế không biết?

Tiểu Thực đầu óc đơn giản quả thực không thể so sánh lợi hại với sư tử Hoàng Kim thân kinh bách chiến* và không thể đếm nổi số tuổi được. Nó lập tức quay đầu mách với Phong Vân, “Vân Vân, con sư tử lỗ mãng nó dám mắng mỏ ta này, cô tiêu diệt nó đi!”

(*Thân kinh bách chiến: Dịch nghĩa: “Trải qua trăm trận chiến”, hàm ý rằng đã từng qua rất nhiều trận chiến.)

“Tiêu diệt ta thì nhà ngươi lẫn Phong Vân cũng xong đời.” Sư tử Hoàng Kim giận dữ trừng mắt.

Lúc này, năng lượng quái dị trong cơ thể của Phong Vân đang bị linh lực băng hàn đóng kết thành băng và trong một thời gian có lẽ sẽ không phát tác nữa. Thế nhưng, nếu nó không có mặt ở đây mà năng lượng kia lại phát tác thì Phong Vân chắc chắn sẽ xong đời.

“Vân Vân, nó lại dám…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.