Nữ Đế Giá Đáo Cường Thế Liêu (Từ Thế Giới 5)

Chương 7-2: Mang thai (2)




Đầu mối nhiệm vụ chính 1: trở thành “Bạn” vô cùng tốt với Bộ Thời Nhận, cũng ở trên cầu thang hồ ly giết chết hắn.

Nhiệm vụ nhánh: 《 Tìm nha tìm nha tìm bạn 》 người chơi yêu quý, bạn có bất mãn với bạn trai… bạn bè bây giờ không, ghen tị dung mạo hoàn mỹ cùng với tài hoa trời ban của hắn, đi thôi! Đi tìm đội hữu cùng chí hướng với bạn đi! Phần thưởng nhiệm vụ: Thuật triệu hồi.

Cái kịch bản lày…Hình như có chút không đúng…

Hơn nữa, thuật triệu hồi đến tột cùng là cái chi thế phắc! Ông rõ ràng đâu có chơi Hokage Ninja phặc!!!

Thật vất vả tìm được thời gian xem nhiệm vụ, kết quả đúng là không thể gạt người hơn.

Hít sâu một hơi, đã ôm loại thái độ tuyệt vọng với mấy cái phần thưởng ngày càng hạn chót của hệ thống, Quản Lăng bình phục tâm tình, bình tĩnh cân nhắc nhiệm vụ.

Theo nhiệm vụ ở thế giới một, mỗi một cái nhiệm vụ tuyệt đối đều có liên hệ, nhất là nhiệm vụ nhánh gạt người, theo cái tính tiểu tiện của hệ thống, nếu không hoàn thành nó, phỏng chừng nhiệm vụ cũng không có cách làm.

Sờ sờ cằm, Quản Lăng không tự giác liếc mắt về phía nhiệm vụ vừa lên.

Nhiệm vụ yêu cầu là giết chết Bộ Thời Nhận trên cầu thang hồ ly, nhưng rõ ràng họ không phải là bạn bè tốt lắm sao? Vì sao nhiệm vụ lại muốn “Quản Lăng” giết chết người bạn tốt nhất của mình?

Có vấn đề!

Mày hơi hơi co lại, Quản Lăng mặt không chút thay đổi vê trang giấy, lúc nhìn thấy tờ giới thiệu bối cảnh thế giới phía trên đột nhiên nhiều thêm một hàng chữ đỏ, trong cặp mắt trắng đen rõ ràng rốt cục mới hiện ra một chút thả lỏng.

Đúng thôi, không có đầy đủ bối cảnh của thế giới, đầu mối công lược chính của thế giới này cũng có thể khó tìm được người.

Xem ra là chính cậu đã nghĩ quá xa, yên lòng, Quản Lăng chậm rì rì nhìn về phía chữ nhỏ kia.

Quản Lăng và Bộ Thời Nhận mỗi ngày đều cùng một chỗ, trở thành bạn tốt như hình với bóng mà toàn trường đều biết, có Bộ Thời Nhận giúp đỡ, cuộc sống của Quản Lăng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, không có người dám bắt nạt cậu, cũng không có người còn dám cười nhạo cậu.

Nhưng dần dần, trong lòng Quản Lăng lại sinh ra một chút cảm xúc khác thường, cậu cảm thấy, Bộ Thời Nhận quá mức hoàn mỹ.

Hắn không cần cố gắng, còn có đám người bạn giúp đỡ, cậu không cần cố gắng, còn có thiên phú hơn người, hắn không cần cố gắng, còn có xuất thân làm người khác hâm mộ, nhưng bản thân, lại chỉ có thể dưới ánh sáng của hắn, có được một chút xem trọng hèn mọn.

Đây thật, rất không công bằng…

Quản Lăng: “…”

Đây rõ ràng chính là tính tự ti nhân cách phân liệt đi! Có loại bạn bè tạo điều kiện cho mày ăn mặc chơi đùa mày còn không hài lòng cái chi! Đây còn đáng vui hơn so với bị thổ hào bao nuôi, cậu có thể ăn với anh đẹp trai nhà giàu a người anh em!

Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép liếc về hàng chữ cuối cùng, Quản Lăng hoảng sợ phát hiện, ấn ký màu đỏ kia càng rõ ràng hơn, dưới ấn ký thấm ướt, lộ ra một hàng chữ mơ hồ.

Người như vậy… Không nên tồn tại trên đời này…

Đờ mờ đây quả nhiên là gió bão của thần quái học đường, phong cách của sổ tay công lược cũng thay đổi, hức hức hức, hù chết người!

“Quản Lăng, cậu đang làm gì vậy?”

Hết hồn nhìn kiểu chữ hiện ra có cảm giác kinh dị, Quản Lăng run run tính khép sổ lại, lại bị thanh âm đột nhiên truyền đến từ sau làm cho cả người hoảng sợ tê rần, trơ mắt nhìn sổ tay công lược lắc lư lộn từ trên tay rơi ra ngoài.

Sau đó, hai ngón tay thon dài trắng nõn xuất hiện trong tầm mắt của Quản Lăng, cầm quyển sổ dày kia, nhẹ nhàng nhặt lên.

Quản Lăng: TAT

Bộ Thời Nhận một tay cầm sổ tay công lược, tùy ý lật lên nhìn vài tờ, một tay tháo ra nút ở cổ áo, lộ ra xương quai xanh khêu gợi, sau đó nhíu mày nhìn Quản Lăng, “Đây là cái gì?”

Quản Lăng không tự giác nuốt một tiếng, run rẩy nói: “Cậu, cậu thấy sao?”

Lại buông mắt lần nữa, sau một lúc lâu, tâm tình Bộ Thời Nhận tựa hồ rất tốt cong môi lên, trong đôi mắt mang theo hàm xúc không rõ quét về phía Quản Lăng, tiến lên hai bước, đưa tay vuốt ve khóe mắt Quản Lăng.

“Yên tâm, tớ sẽ bảo vệ cậu vĩnh viễn.”

Chờ, khoan khoan, lỗ tai tui có vấn đề sao?

Trợn mắt há mồm lại bị Bộ Thời Nhận áp vào trong lòng như đang vuốt lòng, Quản Lăng cố gắng xoay đầu, hướng thân nhìn về phía sổ tay công lược trong tay Bộ Thời Nhận.

Không nên là loại phản ứng này đi, người anh em này sau khi biết mình có cái loại âm u cẩn thận để ý còn phải bảo vệ chính mình, không phải là tinh thần có vấn đề chứ?

Sau đó, Quản Lăng suýt nữa bị mù mắt chó…

Chỉ thấy trên sổ tay công lược vốn là kinh dị máu tanh giờ lại bị mấy chữ màu hồng chiếm đầy, mấy câu hu hu hu hic hic hic nếu Bộ Bộ bỏ rơi mình thì sao bây giờ, không muốn bị bỏ rơi, rất thích Bộ Bộ, bị bắt nạt cmn thật đáng sợ vân vân và vân vân đâm thẳng vào trái tim đàn ông yếu ớt của Quản Lăng.

Sấm! Sét! Ầm! Ầm!

Mặt dại ra nhìn mấy chữ màu phấn hồng khắp nơi lộ ra khí chất bác gái, Quản Lăng suýt nữa không khống chế được ném bay cái thứ ghê tởm này!

Đờ mờ thứ này rốt cuộc là từ đâu nhảy ra?!

“Đinh, sổ tay công lược có công năng tự điều chỉnh, thực hiện thủ thuật che mắt cho người chơi NPC, đảm bảo nội dung game không bị truyền đi, bảo vệ người chơi vui vẻ trong game.”

Thật sự là quá vui vẻ luôn đó, ha ha…

Bộ Thời Nhận theo tầm mắt của Quản Lăng liếc qua, sau đó cười khẽ hôn hôn vành tai Quản Lăng, trong đôi mắt đen tối tràn đầy chiếm hữu, làm người ta sợn tóc gáy.

“Chúng ta sẽ vĩnh viễn bên nhau Quản Lăng, đợi lên đại học, chúng ta liền sống với nhau.”

Quản Lăng mặt không chút thay đổi mà bên trong đã sớm lệ chảy thành sông.

Đờn mờ ai muốn vĩnh viễn bên mi a, cái loại phương thức ở chung này rất bất thường, ông chỉ có choáng váng mới có thể sống với mi đó!

Những lời này đều là hệ thống viết, mấy người sẽ sống bên nhau hạnh phúc, cho ông về nhà đi được không!

Tiết tháo của ông sắp vỡ đầy đất rồi đây QAQ

Không nghe thấy Quản Lăng trả lời, Bộ Thời Nhận bất mãn gục đầu xuống, vô cùng ôn nhu vén lên sợi tóc bám trước mắt Quản Lăng, trầm giọng nói: “Quản Lăng?”

Quản Lăng thong thả ngẩng đầu, trong mắt lạnh lùng tựa hồ mang theo một chút cân nhắc, sau một lúc lâu, cậu cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói: “Tớ muốn vào WC.”

Bộ Thời Nhận: “…”

WC của ký túc xá ở cuối tận hành lang, là một cái phòng nhỏ tách rời ra.

Ngồi trên bồn cầu WC, hai tay Quản Lăng ôm đầu, vô cùng nghiêm túc trầm tư.

Căn cứ vào quan sát hai ngày này, cậu phát hiện Bộ Thời Nhận này căn bản chính là một tên cuồng cố chấp khoác bề ngoài người bình thường.

Dục chiếm hữu của hắn đối với Quản Lăng đã đạt tới tình trạng có thể nói là đáng sợ.

Hai ngày đi học này, cậu cơ bản ngoài trừ Bộ Thời Nhận sẽ không nói chuyện với ai khác, đi học chung, ăn cơm chung, thậm chí ngay cả ngủ người này cũng sẽ nửa đêm từ ngoài cửa sổ bò vào sau đó ôm cậu cùng ngủ.

Bình thường ở trường, chỉ cần cậu có tiếp xúc với ai, thần sắc của Bộ Thời Nhận sẽ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được âm trầm xuống, sau đó tìm cớ lôi cậu đi.

Mấy ngày nay đừng nói là làm chuyện khác, chỉ là xem sổ tay công lược thôi mà cậu còn phải thừa dịp lúc Bộ Thời Nhận không ở đây lén lút xem, kết quả hôm nay còn bị hắn bắt được!

Bộ Thời Nhận căn bản chính là coi mình như vật phẩm riêng của hắn, không cho bất kì kẻ nào tiếp xúc.

Thông qua đủ loại phân tích, cậu dám khẳng định, cảm tình của Bộ Thời Nhận đối với cậu tuyệt đối không bình thường.

Nhiệm vụ mới xem còn nói muốn cậu tìm bạn? Dưới loại tình huống này đừng nói là bạn, cả kiến cũng chả tìm được nữa!

Nặng nề thở dài một hơi, Quản Lăng cảm thấy cậu đã gặp bình cảnh công lược trong đời.

Trước không nói có thể ở sau lưng Bộ Thời Nhận tìm được bạn hay không, chỉ là tìm cũng rất khó khăn rồi.

Quản Lăng vốn đi chính là đường tối, căn bản không có ai nguyện ý làm bạn với cậu, huống chi là người bạn chung chí hướng.

Chẳng lẽ muốn cậu làm mặt dày, sau đó gặp người liền hỏi, hey, bạn kia, bạn muốn giết Bộ Thời Nhận không?

Ha ha, ông nhất định sẽ bị đưa vào bệnh viện xà tinh, nhất định!

Vỗ vỗ mặt, ước chừng là ở lại tiếp nữa Bộ Thời Nhận sẽ chạy đến WC tìm cậu, Quản Lăng sửa lại vạt áo, chuẩn bị đẩy cửa ra ngoài.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang mạnh lên một tiếng đánh lớn, cùng với giọng nam khàn khàn tức giận mắng, truyền vào tai Quản Lăng.

Trên tay Quản Lăng run lên, đầu đập mạnh vào trên cửa, “Đùng” một cái ngã xuống đất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.