Nữ Đế Giá Đáo Cường Thế Liêu (Từ Thế Giới 5)

Chương 16-2




Cảm thấy mình tìm được BUG của hệ thống Quản Lăng mấy ngày nay phá lệ an phận.

An phận đến cậu cũng cảm thấy mình đã nhận mệnh tính cùng Bộ Thời Nhận ở trong phòng nhỏ này cùng chơi trò nhân sinh.

Nhưng mà hiển nhiên, đây là không có khả năng.

Dựa theo cách nói của Quản Lăng, cậu đây gọi là yên tĩnh nhìn chuyện lạ, mưu rồi sau đó định.

Không sai, nhân sinh là cần bày kế, game nhân sinh cũng vậy!

Cậu hiện tại mỗi ngày dưới Bộ Thời Nhận trông giữ cửa không dám bước, mỗi ngày không phải ba ba ba chính là ba ba ba, nghẹn khuất đã không thể hình dung sinh hoạt hiện tại.

Muốn ở tình huống như vậy chạy ra đem tin tức của Bộ Thời Nhận thành công đăng kí vào trung học quả thực chính là nói nhảm mà thôi!

Cho nên cậu hiện tại có thể làm, chính là chờ đợi thời cơ.

Mặc kệ thế nào, cũng muốn phải đợi cho tâm cảnh giác của Bộ Thời Nhận với cậu hơi chút thả lỏng chút rồi nói.

Vì thế, quyết định chủ ý Quản Lăng cầm sổ tay công lược cứ như vậy tiến vào thời kỳ chờ đợi dài đằng đẵng.

Ban đêm, sau khi như cũ cùng Bộ Thời Nhận tiến hành ba ba ba đánh ngực mười tám X xong, Quản Lăng đầy người là mồ hôi tê liệt ngã xuống giường, nhanh chóng ngủ say khò khè nhỏ.

Nhẹ nhàng đùa bỡn tóc Quản Lăng, Bộ Thời Nhận cúi đầu để sát vào bên môi Quản Lăng, nghe tiếng ngáy kia bắt đầu phận phồng, cong lên môi.

Chậm rãi chống dậy, Bộ Thời Nhận lặng yên không một tiếng động từ trên giường trở mình xuống, nhanh chóng đi ra ngoài cửa.

Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa loáng thoáng truyền đến thanh âm tìm kiếm, xuyên thấu qua khe cửa nửa che truyền vào trong tai Quản Lăng.

Trong bóng đêm, Quản Lăng tinh thần phấn chấn mở mắt, nhón chân thật cẩn thận dịch tới cạnh cửa, vịn khe cửa nhìn ra ngoài.

Thanh âm ngoài cửa khi có khi không, nhưng đều như là sợ quấy nhiễu cái gì cực kỳ nhẹ nhàng chậm chạp.

Thân ảnh Bộ Thời Nhận nhanh chóng từ trong phòng xẹt qua, trong tay không ngừng tìm đông trở tây ở các nơi, thần sắc trên mặt lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được từng chút âm trầm xuống.

Quản Lăng híp mắt nhìn trong chốc lát, sau khi chú ý tới trong tay Bộ Thời Nhận tìm kiếm đều là một ít đồ tựa như giấy chứng nhận, trong đầu nháy mắt chấn động.

Có tình huống!

Cố gắng khắc chế tiếng thở dốc kích động của mình, Quản Lăng lén lút kéo khe cửa lớn hơn một ít, ý đồ thấy rõ Bộ Thời Nhận đến tột cùng là đang tìm cái gì.

Sách ba ba ba kéo dài chứng cứ có sức thuyết phục…

Giấy chứng nhận thi đấu giải thưởng lớn XX đa dạng…

Chứng minh tốt nghiệp tiểu học…

Đờ mờ đây đều là cái gì vậy!

Rốt cục, Quản Lăng không ngừng cố gắng, vài chữ to ánh vào trong mắt cậu.

Chứng minh hộ tịch?!!!

Quản Lăng cơ hồ nháy mắt liền ý thức được, cơ hội tới!

Bộ Thời Nhận nhất định là đang tìm thứ có liên quan đến chứng minh hộ tịch, hơn nữa thứ này còn không để cho mình biết, bằng không hắn sẽ không sau khi mình ngủ buổi tối mới chạy đến tìm.

Mà cùng chứng minh hộ tịch có quan hệ, cũng chỉ có…

Trước mắt sáng ngời, Quản Lăng he he he dịch trở về trên giường, đem hai quyển sổ đỏ đặt trong bao gối dùng sức tắc tắc.

Đờ mờ cậu quả nhiên liệu sự như thần, may mắn từ ngày chứng nhận hôn nhận ra cậu liền kín kẽ dấu thứ này đi, bằng không hiện tại đã sớm rơi vào ma trảo của Bộ Thời Nhận.

Chứng nhận hôn nhân loại đồ vật này, quả nhiên vẫn là nắm trong tay mình thì tốt hơn!

Âm hiểm cười vỗ vỗ gối đầu, Quản Lăng mặt không chút thay đổi kéo tốt chăn, lợi dụng thời gian hữu hạn bắt đầu tiến hành trinh thám logic không sơ hở.

Bộ Thời Nhận vì sao muốn tìm chứng nhận kết hôn?

Khẳng định không phải vì ly hôn không cần đoán cũng biết.

Nhưng trừ bỏ cái này còn có thể có cái gì mới cần dùng chứng nhận hôn nhân đây?

Nhớ lại khi vừa mới nhìn thấy giấy chứng nhận, Quản Lăng lại ngừng lại trên giấy chứng nhận tốt nghiệp tiểu học.

Chờ đã, tui hình như đã biết cái gì.

Trong mắt để lộ ra một chút ý cười hiểu rõ, Quản Lăng vô cùng kiêu ngạo mở miệng: “Hệ thống, nếu như Bộ Thời Nhận muốn tốt nghiệp sơ trung có phải cần có chứng minh gì hay không?”

“Đinh, người tôn kính, chứng minh tốt nghiệp của game cần giấy chứng nhận quan hệ của người nhập học và người giám hộ để tiến hành đăng kí, mới có thể tốt nghiệp từ trường học tương ứng.”

Tui biết mà!

Tính tính thời gian cũng không sai biệt lắm, Bộ Thời Nhận khẳng định muốn tốt nghiệp sơ trung, nhưng ngàn tính vạn tính hắn vẫn không tính đến, loại trường học biến thái này quả nhiên ngay cả tốt nghiệp cũng không đơn giản như vậy!

Muốn chứng nhận tốt nghiệp nhất định phải có chứng nhận hôn nhân để chứng minh, nhưng nếu như Bộ Thời Nhận tìm không thấy chứng nhận hôn nhân không thể tốt nghiệp vậy liền nhất định sẽ bị giáo viên hỏi.

Cứ như vậy, nói không chừng sẽ có giáo viên lại đây viếng nhà cái gì.

Mà Bộ Thời Nhận khẳng định không muốn loại tình huống này phát sinh, cho nên mới muốn tìm chứng nhận hôn nhân như thế.

Suy ra chân tướng Quản Lăng quả thực mừng đến chảy nước mắt.

Cậu hình như đã thấy được khuôn mặt hòa ái dễ gần của thầy giáo đến gõ cửa kia.

Cứ như vậy chỉ cần tìm cớ nói mình không thể ra ngoài, sau đó kính nhờ thầy giúp Bộ Thời Nhận đăng kí tư cách trung học không phải là có thể sao?

Quả thực hoàn mỹ!

Thật là chưa từng có thích thầy giáo như vậy qua!

Xê dịch đầu đến nơi có chứng nhận hôn nhân, cảm nhận được dưới đầu dày một đoàn, Quản Lăng hạ quyết tâm.

Tui muốn dùng sinh mệnh để bảo vệ chứng nhận hôn nhân!

Đặt những gì đổ ra trở về vị trí cũ, Bộ Thời Nhận híp mắt nhìn bốn phía chung quanh, đáy mắt tối tăm giống như ngưng kết hàn băng lạnh lẽo cả người.

Cước bộ chậm rãi tiếp cận cạnh cửa, ánh mắt Bộ Thời Nhận nhanh nhìn chằm chằm phập phồng mơ hồ có thể thấy được trong bóng đêm, để lộ ra một cỗ thần kinh mê luyến cùng chiếm hữu.

Thân hình nhoáng lên nháy mắt từ ngoài cửa đi vào bên giường, Bộ Thời Nhận cảm xúc vừa chuyển, thần sắc đáy mắt trong phút chốc nhu hòa làm người ta run sợ, vô cùng thương tiếc cọ xát cánh môi Quản Lăng, tham lam mút vào.

“Không sao Quản Lăng, sẽ không có ai phát hiện anh, vĩnh viễn sẽ không…”

Tất cả liền như Quản Lăng đoán, dưới cậu kiên cường bảo vệ, Bộ Thời Nhận không tìm được chứng nhận hôn nhân được thầy giáo đến thăm nhà.

Tâm tình kích động nhìn thầy giáo xuất hiệ ở cửa Địa Trung Hải, Quản Lăng một bước tiến lên nắm chặt hai tay thầy, nhịn không được rơi lệ đầy mặt.

“Thầy giáo, thầy cuối cùng cũng đến đây!”

Mạc danh kỳ diệu nhìn phụ huynh học sinh xuất hiện hư hư thực thực trước mắt, thầy giáo vừa muốn nói gì, lại chợt cảm thấy từ lưng nổi lên một cỗ hàn ý thật sâu.

“Thầy giáo, tiến vào nói chuyện đi, ngoài cửa lạnh.”

Quay đầu nhìn thấy Bộ Thời Nhận vẻ mặt ôn hòa đứng ở cạnh cửa, thầy giáo Địa Trung Hải lấy ra khăn tay nhỏ bé lau lau trán không hiểu vì sao lại toát ra mồ hôi lạnh, cảm thấy mình có thể là đi đường nhiều quá xuất hiện ảo giác đi.

Như nhìn thấy người thân nắm chặt tay thầy giáo, đã mấy tháng không nói chuyện với người bình thường Quản Lăng quả thực là không nói gì ngưng nghẹn.

Mịa nó nhiệm vụ cuối cùng cũng có thể tiếp tục.

Cứ thế mà tiếp tục thì trạng thái tinh thần của mình sớm hay muộn cũng sẽ bị vấn đề.

Giật giật mũi, Quản Lăng nhìn thầy giáo ngồi đối diện, mặt cảm động, “Chào thầy!”

Có chút mờ mịt gật gật đầu, thầy giáo khụ hai tiếng, nghi hoặc nói: “Ngài đây, ngài là bạn học Bộ?”

Biểu tình nhất thời nghiêm túc, Quản Lăng giương mắt nhìn nhìn Bộ Thời Nhận mỉm cười một bên, mím mím môi, mặt than nói: “Tôi là vợ em ấy.”

Thầy giáo sửng sốt, ngay sau đó nhanh chóng phản ứng lại, cười tủm tỉm nhìn về phía Quản Lăng, “Nguyên lai ngài chính là vợ của bạn học Bộ ngài Quản, như vậy xem ra ngài hẳn là biết chứng nhận hôn nhân ở đâu.”

Chờ, chờ đã, phát triển này như thế nào cũng như có chút không quá đúng.

Nhìn thầy giáo không chút cảm thấy kinh ngạc trực tiếp hướng mình muốn chứng nhận hôn nhân, Quản Lăng khóe môi vừa kéo, chậm rãi nói: “Thầy, xin hỏi thầy dạy có gì.”

Thầy giáo vung tay lên, vô cùng kiêu ngạo: “Tôi dạy sinh vật!”

Quản Lăng: “…”

Đờ mờ nguyên lai chính là ông! Ông già sinh vật trong truyền thuyết!

Trách không được đối với quan hệ của mình cùng Bộ Thời Nhận một chút cũng không kinh ngạc, thầy sinh vật thầy quả nhiên là kiến thức rộng rãi a ha ha.

Kiêu ngạo giới thiệu xong nghề nghiệp của mình, thầy giáo sinh vật cảm xúc vừa chuyển, cúi đầu thở dài, “Tôi nghe nói bạn học Bộ chọc ngài không vui, cho nên ngài giấu chứng nhận kết hôn không cho em ấy, ngài Quản, không phải tôi nói ngài, vợ chồng cãi nhau, có thể cũng không nên chậm trễ học nghiệp của học sinh, không cho em ấy lên trung học a.”

Ông cũng biết hắn là một học sinh a…

Mặt đầy máu nghe thầy giáo sinh vật dạy bảo, Quản Lăng liếc mắt nhìn, nhìn thấy Bộ Thời Nhận tươi cười khóe môi như có như không, trong lòng nhất thời hừ hừ một trận.

Cười đi cười đi, anh cũng cười không được bao lâu.

Đối với chuyện sắp dẫm nát tươi cười của Bộ Thời Nhận dưới chân đắc ý không thôi, Quản Lăng ho nhẹ một tiếng, thâm trầm nói: “Thầy giáo tôi biết sai rồi, tôi đây đưa chứng nhận cho thầy.”

Quay người trở về phòng đem chứng nhận hôn nhân ra, Quản Lăng tiến lên hai bước bỏ chứng nhận hôn nhân vào trong tay thầy giáo, thần sắc đột nhiên biến đổi, gào khóc khóc rống lên!

Thầy giáo sinh vật chấn kinh rồi.

Nức nở nắm tay thầy giáo, Quản Lăng vô cùng phấn khởi: “Thầy giáo thầy hiểu lầm tôi rồi, tôi sao có thể có khả năng không cho Bộ Thời Nhận lên trung học, đây tuyệt đối không có khả năng.”

Ánh mắt đau thương vô cùng, Quản Lăng nhấc mắt về phía sau, bị ánh mắt sâu không thấy đáy của Bộ Thời Nhận đâm vào cả người run lên, run lập cập quay đầu, “Tôi vẫn hi vọng Bộ Thời Nhận có thể sớm lên trung học một chút, nhưng mà nhưng mà, tôi, tôi có bệnh a!”

Thầy giáo sinh vật: “…”

Cố gắng bỏ qua cảm giác mát mẻ truyền đến từ phía sau, Quản Lăng cắn răng kiên trì, “Tôi có phản ứng nhạy cảm với không khí, chỉ cần vừa đi ra ngoài cửa sẽ toàn thân xụi lơ bệnh nặng không dậy nổi, Bộ Thời Nhận vì chăm sóc tôi vẫn không muốn rời đi lên trung học, đây cũng là nguyên nhân tôi không lấy chứng nhận hôn nhân ra, tôi luôn luôn chờ đợi ngài lại đây a.”

Ánh mắt càng thêm thê thảm, Quản Lăng bị hành động dày công tôi luyện của mình cảm động hai mắt đẫm lệ rưng rưng, cậu nhìn khóe mắt thấy giáo sinh vật khóe mắt dần dần xuất hiện nước mắt, kìm nén nhéo bản thân, giữa mi nhất thời hiện ra thần sắc cực kỳ bi thống mà lại nhẫn nại.

“Tôi vốn, vốn không muốn phiền toái thầy giáo, nhưng mà tôi thật sự không muốn chậm trễ học nghiệp của Bộ Thời Nhận, cho nên thầy giáo, mời thầy đáp ứng thỉnh cầu của tôi, giúp Bộ Thời Nhận đăng kí trung học đi!”

Tựa hồ là không thể nhẫn nại đau thương, Quản Lăng không khống chế được xoay người đi, vùi đầu trong lòng bàn tay.

Bị lời nói của Quản Lăng cảm động bản thân, thầy giáo sinh vật nắm chặt chứng nhận kết hôn run rẩy đứng dậy, vẻ mặt kiên định, “Ngài Quản ngài thật là một người vợ tốt! Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ để bạn học Bộ thành công tiến vào trung học.”

Thầy giáo, có những lời này của thầy thì tôi an tâm.

Xoa xoa nước mắt trên mặt, Quản Lăng mặt không chút thay đổi ngẩng đầu, chống lại đôi mắt đen mang theo ý cười của Bộ Thời Nhận.

Đem toàn bộ quá trình biểu diễn của Quản Lăng xem vào trong mắt, Bộ Thời Nhận chẳng những không chút vội vàng xao động cùng phẫn nộ, ngược lại vô cùng bình tĩnh mím mím môi, khóe môi vẽ ra một độ cong sủng nịch.

Trong lòng nháy mắt truyền đến cảm giác khác thường không thể lái đi, Quản Lăng ực một tiếng, có chút bất an.

“Quản tiên sinh, tôi về trường làm thủ tục, ngài tĩnh dưỡng thân thể cho tốt, bạn học Bộ liền giao cho tôi chăm sóc đi.”

Thanh âm của thầy giáo sinh vật còn mang theo giọng mũi thì tiếng mở cửa truyền đến, Quản Lăng còn chưa kịp mở miệng, khóe mắt chợt lóe, thân ảnh Bộ Thời Nhận xuất hiện ở cạnh cửa.

“Thầy, em đưa ngài trở về đi.” Thanh âm Bộ Thời Nhận mềm nhẹ có chút đáng sợ, như là ngân châm khóa lại trong tuyết, trong bình tĩnh lộ ra âm lãnh hàn ý nhè nhẹ.

Một khắc cuối cùng bước ra cửa, Bộ Thời Nhận chậm rãi quay đầu, hướng về phía Quản Lăng lộ ra tươi cười ý vị thâm trường.

Bị ánh mắt kia của Bộ Thời Nhận quét đến kinh hãi run sợ, Quản Lăng trơ mắt nhìn cửa đóng lại trước mặt, tâm nhất thời lạnh hơn phân nửa.

Cậu cư nhiên đã quên, Bộ Thời Nhận ở thế giới này, cũng không phải là con người như trước.

Tác giả có chuyện muốn nói: có đoán một chút kết cục của thế giới này không a ha ha, không nói cho các ngươi ngao ngao ngao

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.