Nữ Đế Đại Nghiệp

Chương 3: Thiếu niên trong tuyết, hông mang ngọc bội




Translator: Nguyetmai

"Tri thức pháp thuật thú vị?"

Alina nghi ngờ nhìn Grindelwald, sự cảnh giác trong lòng nhảy lên đến mức cao nhất – chỉ với "khuôn mặt tươi cười kiểu Dumbledore" của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất này, tạm không bàn đến chuyện có thú vị hay không, nhưng có thể chắc chắn một trăm phần trăm là có âm mưu.

Nhưng căn cứ theo kinh nghiệm lịch sử, thường thì những người cao ngạo rất sĩ diện, vì thế nếu không tới lúc bất đắc dĩ thì vẫn nên lấy việc trao đổi làm chủ.

Huống chi, sở dĩ Grindelwald xuất hiện ở đây cũng có chút xíu nguyên nhân là vì Alina bất cẩn làm nổ căn phòng của lão – nguyên nhân chủ yếu đương nhiên là bởi vì Grindelwald không chú thích kĩ càng từ trước và cái công trình như bã đậu của cái lâu đài này.

Hơi ngẫm nghĩ một lát, Alina quyết định nói lí trước, nghe xem Grindelwald định giải thích thế nào.

"Trước đó chúng ta đã giao hẹn rồi, mỗi ngày học pháp thuật trong sáu tiếng, một nhân vật lớn như ông chắc không đến mức nuốt lời đấy chứ?"

Dù sao hiện tại cô vừa chủ động mở cửa, vừa giúp lão trải giường chiếu, còn phải phụ trách cơm nước cho lão, thành ý xin lỗi đã biểu đạt ra hết rồi, nếu Gellert Grindelwald vẫn không cảm kích thì có lẽ cô chỉ có thể thử cách thuyết phục của Gandalf.

"Đừng hiểu lầm, ta không có ác ý gì cả."

Như thể đã nhận ra hơi thở nguy hiểm toát ra từ giọng nói của cô nhóc trước mặt, lão phù thủy già ngồi thẳng người lên, giơ hai tay ra.

"Trên thực tế, sau khi tận mắt nhìn thấy thiên phú của cháu, ta đã sắp xếp lại một số tri thức liên quan đến pháp thuật, cho rằng cách thức dạy thần chú hiện tại không hoàn toàn thích hợp với cháu, bởi vì tính ổn định của nó quá kém. Thế nên trước khi học tập những thứ đó, cháu phải học cách khống chế pháp thuật một cách chuẩn xác, đồng thời nắm vững lý luận cơ bản của pháp thuật."

Grindelwald không hề nói dối, những thần chú phổ biến hiện tại hầu hết đều là thành quả nghiên cứu của hai trăm năm gần đây, phương hướng nghiên cứu thần chú chủ yếu thiên về tiện lợi, dễ học, có tính thực tế.

So với những thần chú cổ có uy lực mạnh mẽ, mặc dù thần chú hiện đại có mức đơn giản và độ chính xác cao hơn khá nhiều, nhưng bởi vì tiến hành sửa chữa dựa trên phát âm cơ bản hàng ngày nên hầu hết những thần chú đều không quá ổn định – hoặc có thể nói, mạch suy nghĩ chính của pháp thuật hiện tại là hi sinh tính ổn định để đổi lấy việc hạ thấp độ khó thi triển pháp thuật.

Nếu phát âm hơi sai một chút hoặc động tác tay hơi lệch, việc thi triển pháp thuật thất bại chỉ là những tình huống may mắn thôi, nếu không may mắn, rất có thể sẽ kích phát pháp thuật trong cơ thể phù thủy, sinh ra một lần bạo động pháp thuật không biết trước, chuyện này xuất hiện rất nhiều ở những người mới tiếp xúc với pháp thuật.

Nếu nói việc bạo động pháp thuật của những học sinh mới năm nhất chỉ là một chuỗi pháo dây, vậy thì hậu quả thấp nhất khi Alina thi triển pháp thuật sai có thể sẽ là một quả bom khủng bố tập kích con người.

"Hứ! Thực ra cháu cảm thấy vấn đề không quá to tát, chúng ta có thể học cả hai cùng lúc, các bạn ở Hogwarts đều thế mà. Bao nhiêu năm rồi mà có sự cố gì đâu."

Alina chẳng mấy quan tâm, cô xua tay, cho rằng Grindelwald đang nói quá đà. Cô có phải trẻ con ba tuổi đâu, chỉ bất cẩn làm nổ một bức tường mà thôi, có cần căng thẳng thể không chứ?

"Khác đấy, bởi vì tốc độ nắm giữ pháp thuật của cháu quá nhanh, hơn nữa điểm khởi đầu của pháp thuật quá cao. Học tập tri thức pháp thuật theo cách thông thường căn bản không bắt kịp tiến độ pháp thuật của cháu."

Grindelwald thu nụ cười trên mặt lại, lão giải thích một cách nghiêm túc:

"Với tính cách của cháu, chắc chắn tương lai cháu sẽ không an phận sử dụng một số thần chú thường ngày. Một khi bắt đầu thử sang pháp thuật chiến tranh cỡ lớn, nếu không có nền móng ổn định, kết quả sẽ chỉ có một… Bùm!"

Bàn tay của Grindelwald mở ra trong không khí, làm một hành động nổ và nhìn cục bông trắng trước mặt bằng ánh mắt sâu xa:

"Hơn nữa chuyện này cũng là vì nghĩ cho chỗ ở mấy ngày tới, dù sao thì có vẻ như cháu đang rất nóng lòng đi phá hủy các loại đồ vậy…"

"Đâu, cháu làm gì có, ông đừng nói mò."

Loáng thoáng cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ như đang nhìn một kẻ cuồng phá nhà, Alina không phục, cô nâng mặt lên, không thể để cái danh hiệu này gắn lên người được, nếu không thì sau này cô phải làm chị đại thế nào nữa.

"Đây là chỗ ở của cháu, dù cháu có nghịch thế nào thì cũng đâu thể phá hỏng nơi ở của mình được. Chắc chắn cháu sẽ rất cẩn thận, rất cẩn thận!"

Bình tĩnh mà nói, chắc chắn thần chú gây tổn thương ở phạm vi lớn mà Gellert Grindelwald đã thi triển năm đó lớn hơn cô là cái chắc, dựa vào đâu mà Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất này lại chê một cô bé mười tuổi vô hại như vậy chứ?

"Ồ… Sẽ không phá hỏng nơi ở của cháu?"

Grindelwald không nói là đúng hay sai, ánh mắt lão lướt qua Alina, nhìn về phía "củi đốt" đang chất đống cạnh lò sưởi.

Khuôn mặt của lão phù thủy già hiện lên nét chán ghét.

Nhìn theo ánh mắt của Grindelwald, Alina hơi ngẩn người ra, sau đó lập tức hiểu ra, cô ho nhẹ một tiếng:

"Đó là chuyện ngoài ý muốn, cửa phòng bị Giáo sư Dumbledore khóa lại bằng pháp thuật, ngoại trừ làm nổ nó thì tạm thời không còn cách khác."

"Vậy bếp nướng này cũng bị Albus dùng pháp thuật quăng vào trong lò sưởi hả?"

Đôi mắt của Grindelwald hiện lên vẻ giễu cợt, lão chỉ vào cái lò nướng đáng thương mới được lão cứu ra khỏi lò sưởi.

Bếp… bếp nướng?

Alina nhìn lò nướng bị đốt cháy đen sì trên bàn bếp, góc bên phải còn có một một vết lõm rất rõ ràng, như thể đã bị va đập, bởi vì đã đặt trong lò sưởi cả một buổi chiều nên lò nướng kim loại đã hơi biến hình một chút.

"Đúng thế, không biết vì sao nó lại xuất hiện trong lò sưởi, thật là thần kỳ."

Cô bé vẫn gật đầu, mỉm cười ngượng ngùng mà không để mất sự lễ phép.

"Thế cái chăn của ta thì sao?"

Grindelwald không hề dao động, tiếp tục gặng hỏi.

"Đương nhiên cũng chỉ là ngoài ý muốn."

Đôi mắt của Alina bắt đầu đảo loạn lên.

Alina: ╮(╯▽╰)╭

Grindelwald: Ha ha →_→

Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất chiến thắng trong lần đụng độ này, lão lắc đầu, không đấu võ mồm với cục bông trắng này nữa, vuốt cằm và nói như đang suy nghĩ điều gì đó:

"Thần chú thường gặp ở châu Âu chủ yếu bắt nguồn từ tiếng La tinh, tiếng Ta mi, biến chủng của tiếng Saxon, một bộ phận rất nhỏ liên quan đến tiếng Mitt và tiếng Ai Cập. Nếu muốn học pháp thuật, bây giờ cháu còn cần học rất nhiều thứ nữa."

"Đợi một chút, chắc không phải ông định dùng lý do này để đổi chương trình học pháp thuật đã nói lúc trước thành khóa học ngoại ngữ đấy chứ?"

Nghe thấy những gì Grindelwald nói, trong lòng Alina hiện lên dự cảm chẳng lành. Cô vò cái gối một cái như để uy hiếp, nhe hai cái răng khểnh sắc bén ra:

"Ông đừng nghĩ tới chuyện đó làm gì! Cháu ghét nhất là học ngoại ngữ."

"Đương nhiên là không rồi. Yên tâm đi, ta không định dạy cháu những ngôn ngữ Muggle thông thường đó."

Gellert Grindelwald hất cằm lên một cách kiêu ngạo, khuôn mặt hiện lên nét kiêu căng:

"Ta chuẩn bị dạy tiếng Futhark (The Elder Fuþark) cho cháu, một ngôn ngữ pháp thuật thuộc về các phù thủy."

Grindelwald vừa nói vừa giơ ngón tay lên vung vẩy trên không trung. Rõ ràng không thi triển bất cứ pháp thuật nào, nhưng trong không khí lại hiện lên những kí tự phát sáng, tuy rằng không nhìn rõ lắm, nhưng có thể cảm nhận được một hơi thở cổ xưa bí ẩn.

"Tiếng Futhark? Đây là cái gì?"

Alina tò mò chớp mắt, sức chú ý lập tức đổ dồn vào dấu ấn pháp thuật trong không khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.