Nữ Chủ Ở Bên Kia, Nam Chủ Thỉnh Cút!!!

Chương 133: Nguy cơ cuối cùng




Lúc này linh dược tinh hoa bảo vệ tâm mạch Trương Bách Đồ, bắt đầu rót vào chỗ hiểm của Trương Bách Đồ, mỗi khối gân cốt, mỗi đốt ngón tay, nuôi dưỡng toàn thân thể Trương Bách Đồ.

Bởi vì có được linh dược tinh hoa hàm dưỡng, trạng thái của Trương Bách Đồ lúc này mới ổn định lại, nếu không đổi lại những người khác bằng chừng này tuổi, một khi bị hủy đạo cơ sẽ biến thành lão già sắp chết.

Lúc này Lý Thất Dạ triệt hồi lò lửa, Trương Bách Đồ rơi xuống đất. Lúc này hắn không có quá nhiều biến hóa, mái tóc chị bạc đi một ít mà thôi, mặc dù nói, hắn lúc này không có khí tức, nhưng mà sắc mặt của hắn hồng nhuận phơn phớt, vẫn rất khỏe.

Thể trạng này với phàm nhân mà nói là thập phần kiện khang, là rất khó được.

Đương nhiên, đây cũng quy công cho linh dược tinh hoa của Lý Thất Dạ che chở tâm mạch của hắn, nuôi dưỡng thân thể của hắn, nếu không hắn bị hủy đạo cơ, chắc chắn phải chết.

Lúc này Trương Bách Đồ không còn có nhãn lực tốt như trước, không thể bước đi như bay như tu sĩ, không có quá nhiều chỗ dựa vào. Đương nhiên, trở thành phàm nhân so với trở thành tu sĩ có khác nhau quá lớn.

- Có đôi khi làm phàm nhân cũng không có cái gì không tốt.

Lại trở thành phàm nhân lần nữa, Trương Bách Đồ cũng cảm khái thở dài một hơi.

Đối với Trương Bách Đồ mà nói, cảm giác mất mác là có, nhưng mà không có nghiêm trọng như vậy, dù sao đạo cơ của hắn quá nông cạn. Đổi lại là cường giả mà nói, một khi trở thành phàm nhân, đây tuyệt đối là chênh lệch rất lớn, thậm chí sẽ có người thừa nhận không nổi.

- Đa tạ công tử.

Phục hồi tinh thần lại, Trương Bách Đồ vội vàng cảm tạ Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ khoát tay, nhàn nhạt nói:

- Ngươi cũng không cần phải cảm khái nhiều, không bao lâu, ngươi mất đi, sẽ trở về.

- Công tử, công tử muốn truyền công pháp cho ta sao?

Trương Bách Đồ nghe nói như thế, cũng sinh ra vui vẻ, vội vàng hỏi.

Tuy nhiên Trương Bách Đồ biết rõ chính mình cả đời này cũng cứ như vậy, tư chất của hắn quá kém, tu luyện hoàn toàn không được, nhưng mà trên thực tế hắn không có buông bỏ, vẫn kiên trì.

Hiện tại trở lại làm phàm nhân, Lý Thất Dạ nói thế làm cho Trương Bách Đồ sinh ra một tia hy vọng.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Không, ta cũng không có công pháp thích hợp truyền thụ cho ngươi, người Trương gia nên tu luyện công pháp của Trương gia.

- Nhưng mà, công pháp Trương gia đã sớm thất truyền.

Trương Bách Đồ do dự một chút, hắn nói ra:

- Cho dù là trong Động Đình hồ, chỉ sợ cũng không nhất định có công pháp Trương gia. Không có nghe tổ tiên nói, có công pháp lưu lại trong Động Đình hồ.

- Trương gia không có, Động Đình hồ cũng không có, nhưng mà Thính Long Cốc có.

Lý Thất Dạ nói.

- Thính Long Cốc?

Nghe được như vậy, Trương Bách Đồ ngây ngốc, nói:

- Ta, công pháp Trương gia vì sao ở trong Thính Long Cốc?

Trong lúc nhất thời hắn không rõ quan hệ trong đó..

- Càng chính xác hơn, công pháp Trương gia các ngươi nằm ở đây.

Nói xong Lý Thất Dạ chỉa chỉa đầu, nói ra:

- Trong Thính Long Cốc này, nếu ngươi có thể ngộ, ngươi có thể đạt được công pháp Trương gia.

Trương Bách Đồ ngây ngốc, tuy hắn tu luyện không được, nhưng cũng không có nghĩa hắn là đồ đần, hắn phục hồi tinh thần lại, chấn động mạnh, nói ra:

- Ý của công tử, công pháp Trương gia tới từ Thính Long Cốc?

- Có thể nói như vậy.

Lý Thất Dạ nói:

- Huyết thống tổ tiên các ngươi cũng không phải ngay từ đầu là Nhân tộc thuần túy, chính là vì như thế, người Trương gia chỉ thích hợp với công pháp Trương gia. Tại Thính Long Cốc, chỉ cần ngươi cảm ngộ thì có thể cảm ngộ công pháp Trương gia.

Trương Bách Đồ sững sờ, đối với chuyện tổ tiên hắn hiểu không bằng Lý Thất Dạ, về phần Lý Thất Dạ vì cái gì biết rõ những chuyện này, hắn không dám hỏi.

- Ta, ta, ta có thể được không?

Phục hồi tinh thần lại, Trương Bách Đồ trở nên do dự, lòng tin không đủ.

Điều này cũng không có thể trách Trương Bách Đồ. Cho tới nay hắn vẫn ở trong thất bại, thất bại một lần lại một lần. Lúc này thất bại đã đánh nát tin tưởng của hắn, hắn đã không hoàn toàn tin vào bản thân mình.

Lý Thất Dạ nhìn qua hắn, chậm rãi nói ra:

- Tâm bình tĩnh, tâm bình tĩnh còn trọng yếu hơn mọi thứ, vào thời khắc ngươi tìm hiểu, bảo trì tâm bình tĩnh, tất cả sẽ nước chảy thành sông. Ngươi là hậu nhân Trương gia, nếu như ngươi không được thì còn ai làm được? Nhớ kỹ, trên người của ngươi chảy huyết thống Trương gia. Huyết thống này nhất định khiến ngươi không bình thường.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Trương Bách Đồ trầm mặc, được Lý Thất Dạ cổ vũ, hắn cũng cảm thấy nhiệt huyết trong lòng rục rịch.

- Thế gian, thiên phú cũng không phải trọng yếu nhất, trọng yếu chính là đạo tâm không buông bỏ. Lại nói bao nhiêu năm tháng qua, bao nhiêu thiên tài thất bại qua, thất bại không chỉ mình ngươi, cho dù là Tiên Đế vô địch. Thời điểm còn trẻ cũng thất bại nhiều lần, từng có ai có thể cả đời vô địch chứ? Chỉ có thất bại, mới biết được chưa đủ. Giáo huấn và kinh nghiệm sẽ tổng kết ra chưa đủ...

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, chuyện này đã điểm tỉnh Trương Bách Đồ, lại cổ vũ hắn.

Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, đôi mắt Trương Bách Đồ sáng lên, trong khoảng thời gian ngắn, hắn cảm giác huyết thống Trương gia trong người lao nhanh, hắn lúc này tràn ngập hy vọng.

- Công tử kim ngôn ngọc ngữ, tiểu nhân trọn đời không quên, vĩnh viễn khắc ghi trong lòng.

Cuối cùng Trương Bách Đồ phục bái trên đất, cảm khái nói ra.

- Vậy là tốt rồi. Chúng ta đi Thính Long Cốc a.

Lý Thất Dạ phân phó nói ra.

Trương Bách Đồ gật đầu, vào lúc này hắn tràn ngập thần thái, hắn cảm giác mình trở nên trẻ tuổi, thoáng cái đã trở lại năm tháng xa xưa.

Thính Long Cốc nàm ở phía nam thành Thính Long, cả Thính Long Cốc rất lớn, ở chỗ này cảnh sắc thanh tú, có vách núi cao ngất, có thâm cốc u tĩnh, có thác nước cao ngất...

Về Thính Long Cốc có không ít truyền thuyết, có truyền thuyết cho rằng năm đó cự long từng ngộ đạo trong Thính Long Cốc, ở chỗ này lưu lại dấu vết không thể xóa nhòa.

Cũng có đồn đãi nói, trong thời đại xa xôi, Thiên Linh Giới Yêu Long nghịch thiên mà đi, cuối cùng không thể thành công, sau khi nó chết lưu lại cốt phù, mà cốt phù này đã hóa thành Thính Long Cốc.

Hai thuyết pháp là thật là giả, đời sau không được biết. Nhưng mà cho tới nay rất nhiều người thậm chí muốn đạt được đại đạo trong truyền thuyết ở Thính Long Cốc, thậm chí muốn đạt được chân long truyền thừa.

Cho nên, cho tới nay rất nhiều người đến Thính Long Cốc, tất cả mọi người nghĩ muốn đạt được kỳ ngộ trong truyền thuyết, nhưng mà rất nhiều người không thu hoạch được gì, tay không mà về.

Tuy cho tới nay rất nhiều người tay không mà về, nhưng mà có người nói, hắn tại Thính Long Cốc nghe được tiếng long ngâm, sau đó ngộ đạo.

Cũng có mọt ít cường giả đã nói, bọn họ ở Thính Long Cốc nghe được chân long mật ngữ, chuyện này làm cho bọn họ sau đó hiểu ra đại đạo, từ đó ngộ đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.