Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 27: Hậu nhân Lỗ Bạn.




Vừa mới mở cánh cửa ra, một cảnh tượng đập vào mắt Hạ, Trong phòng có ba người đàn ông, bên cạnh họ là những cô ả ăn mặc sexy, nóng bỏng, đang làm tình với họ. Lâm cũng đang ngồi ở đó, cũng giống họ anh ta cũng vừa uống rượu vừa ôm hôn cô gái, trông họ rất tình tứ. Hạ định bỏ đi, nhưng:

Tới rồi sao không vào!

Lâm vẫn ôm cô gái, nói với về phía Hạ:

Anh!

Lại đây đi!

Sao tôi lại phải qua đó, anh bình thường mà, anh tự về đi!

Hạ quay mặt đi rời đi, nhưng cánh cửa bỗng đóng sầm lại:

Đi đâu vậy cưng!

Một gã ngồi ngay cửa chặn Hạ lại:

Sao anh?

Ngồi đi!

Lâm vừa thở phì phào điếu thuốc, vừa ôm cô gái:

Anh muốn gì?

Hạ nhìn chằm chằm anh ta, ánh mắt toát lên vẻ giận dữ. Lâm buông cô gái, kéo cô lại phía mình, do bị kéo bất ngờ lên Hạ đã ngã vào lòng anh ta:

Anh làm cái gì vậy?

Hạ dựt ra, nhưng bị anh ta giữ chặt:

Sao vậy? Chẳng phải mẹ cô muốn gả cô cho tôi sao?

Anh!

Hạ đẩy anh ta ra:

Anh! Tôi không ngờ anh là loại người như vậy?

Loại người gì?

Vô liêm sỉ! Sở khanh!

Lâm lại hít một hơi thuốc rồi thở ra, những làn khói tỏa ra khắp căn phòng:

Hay! Cô chửi hay lắm!

Anh tự về đi!

Không! Tôi không cho cô về!

Anh! Anh muốn gì?

Bị Lâm kéo chặt tay:

Rót rượu cho tôi!

Cô gái lúc trước anh ôm tưởng bảo nói cô, nhưng khi cô ấy vừa cầm chai rượu định rót, Lâm liền gạt phắt tay, chai rượu vỡ choang trước mặt mọi người:

Tôi bảo em rót rượu! Không phải cô!

Không! Sao tôi phải rót cho anh chứ?

Hạ vẫn nói cứng, Lâm dụi vội điếu thuốc, anh kéo tay cô lại sát người anh, lao vào hôn cô tới tấp, khiến Hạ không thể giãy ra được, Hạ cố đẩy mạnh anh ta ra:

Anh!

Sao nào!( Vẫn khuôn mặt lạnh lùng), Rót rượu đi!( Anh ta ra lệnh)

Hạ đành phải với tay lấy chai rượu rót cho anh ta:

Tốt! Cô uống đi!

Không!

Lâm lại nheo mắt nhìn Hạ, nếu Hạ còn nói không một lần nữa thì không biết người đàn ông này còn làm gì cô nữa, Hạ đành nhấp môi uống một chút:

Tốt vậy mới được chứ!( Lâm cười có chút ranh ma)

Ngồi uống một lúc, Hạ muốn đứng dậy đi về:

Anh tự về đi! Tôi về trước đây!

Hạ nhanh đứng dậy, nhưng Lâm vẫn kéo tay lại:

Sao em muốn đi sao? Không dễ như vậy đâu!

Anh! Anh nói vậy là sao?

Lâm khẽ nháy mắt ra hiệu cho những người bạn, những người bạn cũng nhanh chóng hiểu ý:

Vui vẻ nha!

Khẽ nháy mắt một cái đầy ngụ ý. Họ nhanh chóng ra ngoài:

Anh muốn làm gì?

Tôi muốn làm gì em mà chẳng được, dù sao thì hai bên gia đình cũng đã đồng ý chuyện của hai chúng ta rồi!

Hứ! Đừng mơ!

Lâm khẽ nhấp một chút rượu, hít một hơi thuốc phả ra vào mắt Hạ, khiến Hạ ho sặc sụa:

Anh!( Hạ bực lắm đứng lên), anh muốn chơi thì chơi một mình đi đừng kéo tôi vào!

Hạ định rời đi, nhưng Lâm nhanh chóng kéo tay lại, đè sát cô lại thành ghế:

Hứ! Chơi một mình thì có gì vui chứ! Chúng ta chơi chung cho vui!

Lâm vừa nói đôi tay vừa sờ soạt khắp cơ thể Hạ, Hạ cố sức giãy giụa. Lâm không để cho Hạ nói thêm gì nữa, hôn Hạ, đôi tay luồn sâu vào bên trong lớp áo sờ soạt bầu ngực của Hạ. Hạ cố giãy giụa, nhưng không thể nào thoát khỏi anh ta, khẽ cắn nhẹ lên vành tai Hạ thì thầm:

Tôi muốn em là của tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.