Nông Gia Độc Phi​

Chương 87




Tần Như Tuyết cười nhạt nói:

- Tiêu đại ca, Như Tuyết đã sớm nghe nói qua Trân Bảo Các có một vị thủ tịch Luyện Đan Sư, không dễ dàng ra tay, nhưng mà vừa ra tay đều là tinh phẩm, nói không chừng những Linh Đan Cực phẩm này xuất từ tay của hắn, đợi đến lúc đấu giá hội chấm dứt, ngươi có thể đi gặp mặt một lần.

Thanh niên cẩm y nhẹ gật đầu, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì cười lạnh một tiếng, mở miệng nói:

- Như Tuyết, Tiểu vương gia phế vật kia không biết hôm nay có tới hay không, hắn một phế vật không thể đột phá, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, cũng không nhìn một chút thân phận của mình, làm sao có thể xứng đôi Như Tuyết ngươi, nếu hắn đến, ta nhất định sẽ giáo huấn hắn một phen, để cho hắn tự động giải trừ hôn ước.

Tần Như Tuyết ánh mắt lóe lên, sau khi nàng trở về đã nghe nói qua sự tình cccc Khương Tư Nam trong khoảng thời gian này, trong nội tâm âm thầm có chút khiếp sợ, đem biến hóa của hắn quy kết ở viên Long Hổ Đại Đan kia, nhưng mà Khương Tư Nam so với thanh niên bên người, vô luận là gia thế hay tu vi, đều kém xa vạn dặm, dù tu vi hắn kinh người, nhưng mà có một số việc nhất định là không cải biến được.

Hôn ước nhất định phải giải trừ!

Bọn hắn đang lúc nói chuyện, Khương Tư Nam một thân áo trắng, thân đeo Phong Lôi Kiếm, khuôn mặt thanh tú, ánh mắt sáng ngời, mang theo Trương Long cùng Triệu Hổ, ở dưới Hạ Vũ dẫn đạo, trực tiếp đi về phía ghế lô chữ Thiên.

Trước khi Khương Tư Nam đến, ghế lô lầu ba ngoại trừ bao sương chữ Thiên, bảy ghế lô khác đã ngồi đầy người.

Bao sương chữ Địa là Tần Như Tuyết cùng thanh niên cẩm y, bao sương chữ Huyền là một nữ tử che mặt, bên người theo mấy trung niên nhân, đều là thái giám, nếu Khương Tư Nam ở chỗ này nhất định sẽ chứng kiến, trung niên thái giám cầm đầu kia, đúng là Quế công công bên người Đức Tông Hoàng Đế!

Bao sương chữ Hoàng là Nhị hoàng tử cùng Tần Vân Phi, bao sương chữ Vũ là Hoàng Thiên Dương, bao sương chữ Trụ là Nam Cung Thắng, đại biểu cho Nam Cung Đại tướng quân, về phần tiến vào bao sương chữ Hồng cùng bao sương chữ Hoang, là một đám người Khương Tư Nam chưa từng gặp qua.

Bát đại Chí Tôn ghế lô, ngoại trừ Hoàng tộc, Ngọc Kinh Thành to như vậy cũng chỉ có tứ đại gia tộc mới có thể hưởng thụ, những người khác coi như có tiền cũng chỉ ở lầu một cùng lầu hai.

Khương Tư Nam đến, đưa tới tất cả mọi người chú ý, mà nhìn hắn được Hạ Vũ dẫn dắt đến bao sương chữ Thiên, có ít người ánh mắt liền thay đổi.

Trân Bảo Các cử hành nhiều lần đấu giá hội như vậy, bình thường chỉ có kiểu đấu giá hội đặc biệt lớn, lầu ba Chí Tôn ghế lô mới sẽ mở ra, mà bao sương chữ Thiên thì chưa từng dùng tới, coi như là hoàng tử công chúa đại biểu Hoàng tộc đến, tối đa cũng chỉ ở bao sương chữ Địa, nhưng mà hôm nay, Khương Tư Nam lại được dẫn vào bao sương chữ Thiên.

Khương Tư Nam này có tài đức gì? Coi như là Võ Thành Vương Khương Viễn Sơn tự mình đến cũng không cách nào hưởng thụ bao sương chữ Thiên a? Vì sao Trân Bảo Các sẽ coi trọng Khương Tư Nam như thế?

Tất cả mọi người sinh lòng nghi hoặc, ánh mắt biến ảo, ý nghĩ trong lòng không đồng nhất.

Nhưng mà có người lập tức phát tác.

Hoàng Thiên Dương giẫm chận tại chỗ mà ra, trên người Ngân sắc chiến giáp tản mát ra hào quang sáng chói, toàn thân sát khí trùng thiên, ánh mắt lạnh như băng tràn ngập sát cơ, người chung quanh cảm nhận được cỗ khí thế này đều run rẩy, cảm giác được nội tâm lạnh buốt.

- Ngươi xem như cái thứ gì? Cũng dám chiếm cứ phòng chữ Thiên?

Hoàng Thiên Dương vẫn nhớ rõ quy củ của Trân Bảo Các, không có động thủ, nhưng mà ngôn ngữ tầm đó lại một chút cũng không khách khí, thanh âm cuồn cuộn như sấm.

Hắn nhìn ra, Khương Tư Nam ngay cả đan điền khí hải cũng không có mở, bề ngoài thoạt nhìn bất quá là Hậu Thiên Cửu Trọng, người như vậy cũng có thể giết ca ca mình? Hắn một chút cũng không nghĩ ra.

Bởi vậy không tự giác liền dùng tới khí thế uy áp của mình, cuồn cuộn như Hải Triều, mãnh liệt bành trướng, như Hàn Băng thấu xương.

Hắn nguyên lai tưởng rằng, mình chinh chiến nhiều năm ngưng tụ sát khí cộng thêm công pháp tác dụng, Khương Tư Nam bất quá là Hậu Thiên Cửu Trọng, khẳng định sẽ quỳ rạp xuống đất, hắn nhất định phải hảo hảo nhục nhã Khương Tư Nam thoáng một phát.

Nhưng mà, Khương Tư Nam nhếch miệng mỉm cười, sắc mặt bình tĩnh mà lạnh nhạt, một chút cũng không có chịu ảnh hưởng, căn bản ngay cả liếc hắn một cái cũng không có xem, trực tiếp đi vào trong phòng.

Bỏ qua!

Trắng trợn bỏ qua!

Người chung quanh đều cực kỳ khiếp sợ, không nghĩ tới vị Tiểu vương gia này có cá tính như vậy, ngay cả Hoàng Thiên Dương cũng không để ở trong mắt.

Phải biết rằng, Hoàng Thiên Dương căn bản không phải Hoàng Thiên Hoa có thể so sánh, tu vi thiên phú cao, viễn siêu cùng thế hệ, sau khi đột phá đến Tiên Thiên cảnh vẫn ở trong quân lịch lãm rèn luyện, dựa vào chiến công của mình, hôm nay đã là Tướng Quân thống lĩnh một quân, nếu hắn liều lĩnh động thủ, tất cả mọi người không cho rằng Khương Tư Nam sẽ là đối thủ của hắn.

Trong mắt Hoàng Thiên Dương bắt đầu khởi động lấy lửa giận, trên người hắn có chân khí màu đen cuồn cuộn phún dũng, như Đại Giang sông lớn, trường đao trong tay cũng bắt đầu chiến minh, nhiệt độ của toàn bộ đại sảnh giống như lập tức giảm xuống rất nhiều.

Nhưng mà hắn cuối cùng nhất không có động thủ, nắm chặt nắm đấm lại chậm rãi giãn ra, nhìn ghế lô chữ Thiên cười lạnh một tiếng nói:

- Đủ càn rỡ, lại tha cho ngươi sống lâu mấy ngày, ta muốn quang minh chính đại ở trên lôi đài đánh chết ngươi, dùng an ủi ca ca ta trên trời có linh thiêng!

Có người trong lòng cả kinh, lập tức minh bạch ý tứ trong lời nói của Hoàng Thiên Dương, hẳn là hắn muốn khiêu chiến Khương Tư Nam?

Nếu như thế, chỉ sợ lại là một hồi long tranh hổ đấu trò hay.

- Như Tuyết Sư muội, cái này là Khương Tư Nam sao? Hậu Thiên Cửu Trọng vậy mà có thể giết được Hoàng Thiên Hoa? Chỉ sợ là dùng thủ đoạn nhận không ra người gì a!

Thanh niên cẩm y cũng chú ý tới tình cảnh bên ngoài, cười lạnh một tiếng nói.

Sắc mặt của Tần Như Tuyết hơi có chút phức tạp, nghe vậy cười nhạt một tiếng nói:

- Sư huynh, ta cũng rất hiếu kỳ, hơn một tháng trước hắn vẫn là phế vật, nhưng mà bây giờ trưởng thành đến loại tình trạng này!

Thanh niên cẩm y khinh thường nói:

- Bất quá là mượn nhờ Long Hổ Đại Đan mà thôi, hôm nay ta đã là Tiên Thiên ngũ trọng, nghiền chết hắn như một con kiến, nếu hắn thức thời tự động giải trừ hôn ước thì thôi, bằng không, cái gì chó má Võ Thành Vương phủ tất cả đều giết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.