Nông Gia Độc Phi​

Chương 22




Trời đã hừng sáng, bất kể trò chơi hay hiện thực, lúc này đều là sáng sớm của một ngày mới.

Gió nhẹ thổi sát qua má, mấy mảnh tờ giấy vụn như một con diều giấy thường thường từ trên đỉnh đầu Nghịch Lưu Nhi Thượng chậm rãi bay ngang, phấp phới tung bay. Đáng tiếc rằng lúc này tâm trạng của Nghịch Lưu Nhi Thượng không phấn chấn bừng bừng như mặt trời toả nắng vào bảy tám giờ sáng sớm, giơ tay vung ngang, một quả cầu lửa nhỏ đánh ra ngoài, đem mấy tờ giấy vụn bay trong gió kia đốt thành tro bụi.

Trời đã sáng, Nghịch Lưu Nhi Thượng đối với việc truy tìm pháp sư nào đó lại hoàn toàn không có kết quả, tâm tình xấu tới cực điểm. Trừ việc ấy ra, hắn cũng lệnh cho thành viên công hội thuận tiện hỏi thăm xem cô gái tên Tịch Tiểu Thiên thế nào. Kết quả tin tức về cô gái này lại hỏi ra được không ít, nghe nói là một người rất nổi danh ở giới giao dịch. Có người nói giá cả vật phẩm từ trong miệng cô ta báo ra, sẽ không cao mà cũng sẽ không thấp, cư nhiên có dáng vẻ quyết định xu hướng vật giá ở thành Vân Đoan.

“Thương nhân chuyên nghiệp ư?” Nghịch Lưu Nhi Thượng nhíu mày. Cho tới bây giờ hắn vẫn rất ghét loại người này, hắn cảm thấy thân là một người chơi game, không đi luyện cấp tầm bảo, cả ngày cứ suy nghĩ việc buôn bán đáng xấu hổ y như vụ không chịu làm việc đàng hoàng vậy. Nghịch Lưu Nhi Thượng chưa bao giờ tán thành loại người này có giá trị tồn tại, “Có chết cũng sẽ không đi làm loại người như thế kiếm được 1000 đồng vàng.” Nghịch Lưu Nhi Thượng thầm nghĩ, đồng thời lại cũng có chút lo lắng, bởi vì cái tên Vân Trung Mục Địch kia.

Nếu Tịch Tiểu Thiên tìm tới Vân Trung Mục Địch, có lẽ tên ngốc kia sẽ mua… Lúc trước ở quán rượu, Vân Trung Mục Địch rời đi đã không đủ kiên quyết.

Vân Trung Mục Địch trong cột bạn bè vẫn còn đang online, Nghịch Lưu Nhi Thượng gửi cho hắn một tin nhắn: “Đang làm gì đấy?”

“Mới vừa tẩy PK xong, chuẩn bị logout.” Vân Trung Mục Địch thở dài ra một hơi.

“Cậu có manh mối gì không?” Nghịch Lưu Nhi Thượng hỏi.

“Không có… Tôi định ban ngày rồi nói sau, người chơi cả đêm xác thực có hơi ít.” Vân Trung Mục Địch trả lời.

“Cô gái trong quán rượu kia có lại đi tìm cậu không?” Nghịch Lưu Nhi Thượng thực sự cũng không có tâm trạng lừa lừa gạt gạt thăm dò đi cả nguyên vòng mới vào chủ đề, trực tiếp thẳng thừng hỏi luôn.

“Không có.” Vân Trung Mục Địch nói, “Cậu còn nhớ cổ? Cậu điên rồi sao! 1000 đồng vàng? Ông đây móc 100 đồng vàng ra tìm cô gái của Trọng Sinh Tử Tinh, tôi cũng không tin không có ai là thấy tiền không sáng mắt. Chẳng qua chỉ hỏi cái tên, có thể đào người hay không còn chưa chắc đâu. Mấy cô ấy còn cần cẩn thận để ý như vậy sao?”

“Ừ, cậu nói đúng.” Nghịch Lưu Nhi Thượng trả lời, đây cũng là một trong những phương pháp xử lý mà hắn nghĩ qua.

“Không nói nữa, mệt quá, logout đây.” Vân Trung Mục Địch gửi lại tin nhắn cuối cùng, rời khỏi trò chơi.

Nghịch Lưu Nhi Thượng lúc này cũng rất buồn ngủ, liền theo sau ban bố một cái thông báo trong kênh hội, để người online ban ngày tiếp tục phải điều tra chuyện này. Chỉ cần hỏi thăm tình báo về người kia, công hội sẽ thưởng lớn.

Sắp xếp xong xuôi, Nghịch Lưu Nhi Thượng cùng vài người bạn trong công hội đi về hướng khu an toàn gần nhất – Học viện pháp sư, chỉ chút nữa liền đến nơi, nhưng đột dưng có người ở sau lưng rống to lên một tiếng: “Nhiệm vụ truy nã, không có chuyện gì thì tránh sang một bên!!!”

Nghịch Lưu Nhi Thượng giật mình, đích thực, trên người hắn cũng có giá trị PK. Tuy rằng hắn không điên cuồng như Vân Trung Mục Địch chỉ có xíu thời gian đã làm ra 28. Nhưng thực sự cũng có vài kẻ vô sỉ khiến hắn không nhịn nổi mà hạ sát thủ.

Vào ban đêm thì giá trị PK của Nghịch Lưu Nhi Thượng cũng đạt tới 6 điểm. Vì thế còn cố ý nhắc nhở Vân Trung Mục Địch điên cuồng tẩy điểm PK một tiếng, đừng nhỡ tay lãnh nhiệm vụ bắt hắn. Không nghĩ tới lúc này có người đi tẩy điểm PK lại nhắm vào hắn rồi.

Này không khoa học nha! Ngoại trừ cái loại ngoài ý muốn như Vân Trung Mục Địch kia, ai còn đi lãnh nhiệm vụ một tên có giá trị PK cao tới 6 điểm chứ, a, bây giờ là 5 điểm. Khoảng cách đến 4 chỉ sợ cũng không xa.

Nghịch Lưu Nhi Thượng và mấy người nữa đồng thời chậm rãi xoay người, nhìn lại về cái đứa không khoa học đằng sau kia, trong nháy mắt liền cảm giác mừng đến muốn khóc.

Quả thật là ta quay cuồng tìm người trong đám đông, chợt ngoái đầu lại, cmn thì ra đang ở đằng sau ta.

Nghịch Lưu Nhi Thượng kích động chết được, duỗi tay chỉ đối phương “Cậu cậu cậu cậu” cả nửa ngày, nói không nên lời.

Đứng ở sau lưng hắn xác thật là Cố Phi không sai. Thân là một giáo viên thể dục, buổi sáng thường phần lớn là không có tiết. Bất quá bình thường Cố Phi cũng sẽ không lợi dụng thời gian làm việc tới chơi game.

Chỉ là sau hai trận đấu tối hôm qua thì Cố Phi thăng lên tới cấp 40, cho nên muốn làm nhiệm vụ chuyển chức trước, đến tối thi đấu lại có thể nghiên cứu áp dụng thực chiến. Bấy giờ mới vừa kết thúc bài tập thể dục buổi sáng liền vội vã chạy về vào trò chơi.

Sau khi online, liền từ khu an toàn chỗ logout đi về hướng học viện pháp sư, trên đường vừa đúng dịp đi ngang qua nơi phát hành nhiệm vụ truy nã. Đại khái là hơn một tháng nay mỗi ngày đều quen tới nơi này lãnh nhiệm vụ nhiều lần đã thành bản năng.

Ma xui quỷ khiến gì khiến Cố Phi đi ngang qua đây liền quẹo vào đại sảnh phát nhiệm vụ, sau đó đảo qua bảng truy nã thành Vân Đoan, phát hiện một con dê béo có giá trị PK những 5 điểm, điều này ở thành Vân Đoan thế mà tương đối ít thấy đấy, Cố Phi đương nhiên vui tươi hớn hở mà nhận nhiệm vụ rồi.

Chờ đến khi ra khỏi đại sảnh mới phản ứng lại, nhưng lúc này nhiệm vụ đã nhận mất rồi.

Cố Phi có kinh nghiệm truy nã phong phú không ai sánh bằng, vừa nghía qua toạ độ, đã biết ở trong thành. Bấy giờ liền quyết định trước tiên xử đẹp cái nhiệm vụ truy nã này cái đã.

Ngự Thiên Thần Minh hoàn thành 100 lần nhiệm vụ truy nã, cũng lấy được huy chương Truy Phong, tự nhiên đem trả lại cái của Cố Phi. Toạ độ lúc này là một phút đồng hồ đổi một lần. Mấy phút sau, Cố Phi đã đoán được phương hướng người ấy đi tới chính là: Học viện Pháp sư.

Cố Phi thật vui vẻ, vừa lúc chém tên kia xong liền làm nhiệm vụ chuyển chức, thực quá thuận tiện.

Tiếp tục tiến lên hướng học viện pháp sư, sau khi đâm ra khỏi một ngõ phố nhỏ, thấy được mục tiêu bị ghi chú con số truy nã, liền nói lời dạo đầu kinh điển của bản thân ra cảnh cáo: “Nhiệm vụ truy nã, không có chuyện gì thì tránh sang một bên!”

Sau đó chứng kiến mấy người bên đối phương quay đầu, nhìn có vẻ rất kích động, một người trong đó chỉ mình mà còn “cậu cậu cậu cậu” không ngừng.

Cố Phi lúc này tiếp lời người ta: “Không sai, chính là anh, những người khác tránh ra chút đi!” Nói xong rất sợ đối phương chạy mất, lại bước lên trước mấy bước, bấy giờ mới nhận ra người này có chút quen mặt, một lúc sau: “Ồ! Là anh, hội trưởng Đối Tửu Đương Ca mà!”

“Đúng, không sai, là tôi! Chúng ta từng gặp qua.” Nghịch Lưu Nhi Thượng rất vui mừng, đối phương vẫn còn nhận ra mình, nói chuyện với nhau sẽ dễ dàng hơn nhiều lắm!

Kết quả Cố Phi hưng phấn xoa xoa tay: “Là cao thủ nha, kích thích!” Nói xong đã tự tay rút ra kiếm Ám Dạ Lưu Quang từ miệng túi, nhìn mấy người khác bên cạnh Nghịch Lưu Nhi Thượng mà nói: “Các anh cũng ra tay sao?”

Mấy người hai mặt nhìn nhau, cùng nhìn về phía Nghịch Lưu Nhi Thượng.

“Chờ đã!” Nghịch Lưu Nhi Thượng vội vàng hô, “Kỳ thực bọn tôi tìm cậu suốt một đêm.”

“Ha ha, tôi biết.” Cố Phi vung tay lên, bắt được một mảnh giấy nhỏ bay qua trong không trung, cầm giơ ở trước mặt mà đọc diễn cảm: “Tìm người chơi nam nào đó lẫn vào trong công hội Trọng Sinh Tử Tinh, biết thân phận người này, xin nhanh chóng liên hệ với tôi. Sẽ có thù lao lớn. Khụ, cái này chính là của các anh phát đi?”

Nghịch Lưu Nhi Thượng lắc đầu: “Nó không phải.” Nói xong dùng chân dẫm nhẹ xuống nền đất, chỉ vào mảnh quảng cáo ngắn lớn cỡ lòng bàn tay dán trên nền đá lót đường cái mà nói: “Kia mới đúng.”

“Vất vả rồi…” Cố Phi nói từ tận đáy lòng. Hắn chạy một đường đến đây nhìn thấy quảng cáo ngắn này khắp nơi cũng không thiếu, có thể tưởng tượng ra công việc này bỏ ra sự cố gắng khổng lồ cỡ nào. Nếu không phải là không có thời gian, hắn rất vui vẻ theo phương thức liên lạc phía trên đó mà liên hệ chút đấy.

“Đâu có, là đáng giá mà.” Nghịch Lưu Nhi Thượng còn khiêm tốn đáp lời.

Cố Phi tiến lên hai bước, ngoẹo đầu xem quảng cáo trên tấm đá ở mặt đất: “Hửm… Trên này cũng nói sẽ có thù lao lớn. Vậy là bao nhiêu thế? Hiện tại tôi tự mình đưa lên cửa, có phải nên gấp mấy lần gì không?”

Nghịch Lưu Nhi Thượng giật mình, ngay sau liền nói: “Nên thế, cậu ra một cái giá đi!” Vì mời chào kẻ mạnh trước mắt này, Nghịch Lưu Nhi Thượng quyết định dùng tới tất cả thủ đoạn lấy lòng có thể làm được.

Cho dù là 1000 đồng vàng, trực tiếp cho người này cũng thấy tốt biết bao nhiêu lần so với cho Tịch Tiểu Thiên phải không? Coi như bây giờ lôi kéo không được, cũng có thể khiến người ta thêm bạn mình rồi.

Ai ngờ Cố Phi chỉ cười hì hì: “Ra giá gì chứ, tôi chỉ là giỡn chơi chút thôi.” Nói xong giơ tay lên, một đạo ánh kiếm màu tím thẫm xuất hiện. “Đến đây đi!” Cố Phi nghiêm túc đứng đấy.

“Làm gì thế?” Nghịch Lưu Nhi Thượng ngẩn ra.

“Nhiệm vụ truy nã đó, mục tiêu của tôi là anh.” Cố Phi nói.

Hại hồi lâu làm quen mất công toi à. Nghịch Lưu Nhi Thượng suýt nữa té xỉu, nói liền một mạch: “Chớ vội, chớ vội, nghe tôi tìm cậu làm gì đã.”

“Tôi biết rồi, gia nhập vào công hội của các anh chứ gì! Không cần đâu, công hội hiện tại của tôi đã rất tốt.” Cố Phi nói.

Ngày đó khi Nghịch Lưu Nhi Thượng dẫn người tới quán rượu hỏi thăm Cố Phi, hắn đang làm ổ ở trong phòng ngay bên cạnh, đương nhiên biết Nghịch Lưu Nhi Thượng tìm hắn vì cái gì.

Nghịch Lưu Nhi Thượng sớm biết sẽ không thuận lợi được. Cho dù suy nghĩ từ góc độ người chơi bình thường, một người chơi nam lẫn vào công hội toàn nữ, đây là chuyện biết bao nhiêu người ước mơ tha thiết đấy. Tiếp tục suy nghĩ từ góc độ ấy, Cố Phi đã đạt đến sự nghiệp cao nhất ở trong công hội, công hội lớn hơn nữa cũng không có cách nào dao động quyết tâm của hắn. Khụ, trừ khi là công hội chỉ có nữ khác mà lại càng nhiều.

“Trọng Sinh Tử Tinh… loại công hội nhỏ này thì có cái gì thú vị.” Nghịch Lưu Nhi Thượng có ý muốn xoay chuyển góc nhìn của Cố Phi.

“Đúng là không có gì.” Cố Phi gật đầu đồng ý.

“Cho nên tới công hội lớn của bọn tôi đi!” Nghịch Lưu Nhi Thượng mừng rỡ như điên, chẳng lẽ mình thiên phú dị bẩm, có được ma lực khiến người ta tin phục, tuỳ tiện một câu đầu tiên liền có thể xoay chuyển tư tưởng người khác?

“Công hội lớn hơn cũng không thú vị.” Cố Phi nói.

“…” Nghịch Lưu Nhi Thượng ý thức được bản thận lại tự mình đa tình, “Vậy cái gì mới thú vị?”

Cố Phi giơ giơ kiếm trong tay lên: “Tới đây!”

“À…” Nghịch Lưu Nhi Thượng nhíu nhíu mày, lập tức xác định tính cách về Cố Phi: Cuồng PK!

Người tài giỏi như thế, càng không nên ở lại trong công hội toàn nữ mà! Nghịch Lưu Nhi Thượng càng nóng lòng hơn, nhìn về phía Cố Phi cũng đồng dạng có ánh mắt khẩn cấp, đột nhiên có chủ ý: “Khụ, nếu đã thế, hai ta đánh cuộc đi. Chúng ta đơn đấu đánh một trận, nếu như cậu thua, liền tới công hội của tôi; nếu như cậu thắng, tôi liền…”

“Tôi thắng thì anh phải đi trong tù ngồi rồi, không cần trừng phạt khác đâu.” Cố Phi nói.

“Cậu thắng thì tôi sẽ đưa cậu cây pháp trượng này.” Nghịch Lưu Nhi Thượng lấy một cây pháp trượng màu thủy lam ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.