Nói Rồi, Không Kết Hôn Đâu!

Chương 20: Điềm báo




Có rất nhiều người nói rằng, lần đầu tiên yêu thì hiểu gì về tình yêu? Bé tí như thế biết thế nào gọi là yêu? Lẽ nào các bạn không thấy rằng càng lớn thì mới càng không biết thế nào là tình yêu sao?

Khi lớn lên, chúng ta tự cho rằng bản thân đã yêu rất nhiều người, nhưng thực ra có thể bạn chỉ yêu cái cảm giác yêu một thứ, yêu cái gọi là tình yêu mà thôi.

Khi lớn lên, chúng ta tự cho rằng chúng ta đã yêu những mặt ưu tú của người con trai ấy. Thứ tình yêu đó luôn có điều kiện đi kèm. Anh ta xuất sắc đồng nghĩa với việc anh ta có tiền hoặc anh ta là người có tương lai. Anh ta có khả năng chu cấp cho chúng ta một cuộc sống khá đầy đủ. Khi lớn lên, chúng ta yêu sắc đẹp hoặc vẻ bảnh trai của một người nào đó, chúng ta yêu dáng vẻ, yêu thân hình. Bạn có thể phân biệt rõ rằng bạn yêu con người anh ta hay là yêu cơ thể anh ta.

Chỉ có tình yêu khi còn nhỏ mới thực sự là tình yêu thuần khiết. Cho dù đối phương chỉ là một người biết chạy điên cuồng trên sân bóng đá hay chỉ là một người bạn cùng bàn, thấp bé hơn bạn, trầm lặng ít nói. Bạn không để ý người ấy có cái gì, không có cái gì. Bạn chỉ thích cảm giác được ở bên cạnh người ấy, cùng nhau làm bài tập, cùng nhau nói chuyện thì đã thoả mãn lắm rồi.

Tôi cho rằng đó là thứ tình yêu duy nhất vô cùng trong sáng. Thích một người mà không cần đến bất cứ điều kiện gì cả, chỉ mong được ở bên cạnh người ấy, không làm gì hết, chỉ cần nhìn thấy người ấy đã sung sướng lắm rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.