Nơi Này Có Anh

Chương 16: CHƯƠNG 16: TRỪNG MẮT NÓI MÒ




“Tớ đã nhắc nhở cậu lâu rồi, đừng có mà gán ghép linh tinh.”

Sau khi tai nghe bị quăng xuống đất, cuối cùng Hứa Thiên Hạo cũng hoàn hồn.

Nhíu mày gập sách vở lại, bình tĩnh nói với cậu ta.

“Hả? Cậu nhắc nhở cái gì! Cũng không nói rõ ràng...”

Vừa nhắc đến sự tích làm Nguyệt Lão chói lóa của mình, LK không nhịn được muốn tự chọc mù hai mắt.

Sao lại mắt mù chơi với bạn bè thất đức như vậy chứ.

Nhớ ngày đó, vì để trêu chọc em gái của Hứa Thiên Hạo, cậu ta đâu dễ dàng gì.

Không chỉ hi sinh nhan sắc mà chặn Huyên vào vách tường.

Lại còn đánh nhau một trận với Đậu Dã Tầm ở phòng thí nghiệm nữa.

Kết quả thì hay rồi, khỏi phải trêu chọc thì Lục Mẫn Huyên đã thành em gái của Hứa Thiên Hạo rồi.

Đã xảy ra chuyện gì vậy!

Cùng lúc đó, trong cầu thang.

“Hi, cậu là em gái của Hứa Thiên Hạo, vậy mà không nói cho tớ biết?”

Đậu Dã Tầm cũng đang chất vấn Lục Mẫn Huyên.

“Tiểu Đậu, xin lỗi. Tớ không cố ý giấu cậu.”

Lục Mẫn Huyên vội vàng giải thích.

“Lúc trước tớ đã hứa hẹn với anh ta, ở trường học giả vờ như không quen nhau.”

Mặc dù không biết vì sao viện trưởng lại muốn nói ra quan hệ của cô với Hứa Thiên Hạo.

Nhưng chắc hẳn có liên quan đến chú Hứa.

“Được rồi, không sao, dù sao đây cũng là chuyện riêng của cậu, không cần nói xin lỗi với tớ.”

Đậu Dã Tầm không đành lòng thấy cô khó xử.

“Nhưng mà nói thật, cái tên mặt đơ kiêu ngạo lạnh lùng như vậy, là ai thì cũng không muốn tự nhận là em gái của anh ta đâu, tớ hoàn toàn có thể hiểu cậu!”

Đột nhiên Đậu Dã Tầm thay đổi thái độ, hiên ngang lẫm liệt vỗ vai cô nói.

“Cảm ơn Tiểu Đậu đã hiểu cho tớ, thật ra anh ta cũng không lạnh lùng như bề ngoài.”

Lục Mẫn Huyên sửng sốt, nghiêm túc trả lời.

“Cái gì? Thế mà cậu vẫn nói thay cho tên đó được? Anh ta cũng không làm tròn trách nhiệm chăm sóc em gái mà một người anh trai cần có.”

“Không phải...”

Đột nhiên, Sliver Thất Lãng dựa vào vách tường cách đó không xa cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.

Trên đầu anh ta buộc khăn in hoa màu đỏ, khoanh tay cất bước đi đến.

“Lục Mẫn Huyên họ Lục. Hứa Thiên Hạo họ Hứa. Sao bọn họ có thể là anh em chứ? Điểm này không đồng nhất.”

“Đúng nhỉ!”

Đỉnh đầu Đậu Dã Tầm như có bóng đèn đột nhiên bật sáng.

“Xảy ra chuyện gì vậy Huyên? Sẽ không phải trò đùa dai của viện trưởng chứ?”

“Đầu óc bọn tớ cũng không suy nghĩ được nhiều như cậu đâu.”

Lục Mẫn Huyên nói xong, ánh mắt không khỏi buồn bã đi một chút.

“Thật ra tớ là con gái được nhà họ Hứa nhận nuôi.”

“Vì trong nhà xảy ra chút việc, nên không thể nào sống cuộc sống như trước kia. Nhưng mà chú Hứa đối xử với tớ rất tốt, có lẽ chú ấy hi vọng tớ ở trong trường học sẽ tốt hơn một chút, vì vậy mới công khai thân phận của tớ.”

Mấy người vừa trở về vừa nói.

“Vậy à... vậy cậu với Hứa Thiên Hạo cũng không phải anh em ruột? Tên khốn kia có thừa cơ làm chuyện gì xấu với cậu không!”

“Không có.” Lục Mẫn Huyên dở khóc dở cười.

Ngoại trừ lúc đầu có chút lưu manh, gần đây Hứa Thiên Hạo vẫn rất bình thường.

Hơn nữa anh ta căn bản không thích gì mình.

Làm sao có thể làm chuyện xấu với mình chứ?

Trong phòng học, LK cũng hỏi vấn đề này với Hứa Thiên Hạo:

“Cậu đừng đi, mau nói cho tới biết, cậu có làm một vài chuyện xấu hổ gì với Lục Mẫn Huyên vì cô ấy không phải là em gái ruột của cậu không?”

“Cậu phiền quá đấy.”

Hứa Thiên Hạo lạnh lùng cầm sách rời khỏi chỗ ngồi.

“Này, đều nói gần quan được ban lộc, cậu thật sự không có bất kỳ suy nghĩ gì sao?”

LK vẫn chưa từ bỏ suy nghĩ làm Nguyệt Lão.

“Ai biến thái đến mức có ý với em gái mình chứ?” Hứa Thiên Hạo lạnh lùng nói lại.

“Ồ, cuối cùng cậu cũng thừa nhận, vừa rồi cậu không chịu thừa nhận cô ấy là em gái của cậu!”

Hứa Thiên Hạo: “...”

Đương nhiên anh không muốn thừa nhận rồi.

Mục đích mà Hứa Kình và Sinh Lãm thông đồng công bố chuyện này, chính là vì để mình không cách nào chối bỏ mối quan hệ của mình và Lục Mẫn Huyên,

Nhưng càng như vậy, anh lại càng không muốn thuận theo ý của họ.

“Tớ mặc kệ, cậu mau trả lời tớ đi, rốt cuộc có thích cô ấy không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.