Nối Lại Mối Tình Đầu

Chương 33




Biển lửa dần dần tan biến, nhanh chóng hội tụ vào trong thân thể người kia.

Xuy!

Lục Thiếu Du điểm mũi chân trong hư không, thân ảnh lập tức hóa thành cầu vồng dần dần biến mất tại viễn không…

Tầng thứ tư Thiên Trụ giới, trong không gian quang mang chói mắt, mơ hồ mang theo hắc bạch hào quang, giống như đang luân hồi.

Khí tức cuồn cuộn khiến không gian dao động kịch liệt, uy thế kinh khủng tràn ngập, khiến linh hồn kẻ khác như run rẩy.

Ông…

Trong hào quang, như có phong lôi phạn âm vang vọng, nương theo sau khí tức man hoang thổi quét.

Lục Trung, Lục Linh, Bắc Cung Kình Thương bật lui nhanh về phía sau, không còn cách nào thừa nhận được phong lôi phạn âm kia áp tới.

Phốc!

Nam thúc cũng không thể tiếp tục đối kháng, thân hình bắt đầu run rẩy, khóe môi tràn ra vết máu.

Ông ông…

Khí tức mênh mông cuồn cuộn, dưới phong lôi phạn âm, chỉ có thân thể Lục Kinh Vân bao phủ trong huyết bạch cương khí lợi hại sát phạt, sắc mặt tái nhợt nhưng thân hình vẫn cao ngất sừng sững, khí thế toàn thân cuồn cuộn nguy nga, giống như ngọn núi lớn không thể lay động.

- Xuy xuy…

Bỗng dưng, huyết bạch quang mang từ trong mắt Lục Kinh Vân bắn mạnh ra ngoài, nương theo sau cỗ khí tức lợi hại sát phạt, hét lớn một tiếng:

- Luân Hồi Hư Vọng đao, ta có thể cảm nhận được sự trầm tịch của ngươi, ngươi hãy theo ta đi, ta nhất định có thể làm cho ngươi khôi phục vinh quang ngày xưa, cùng ngươi tái chiến toàn bộ cường giả trong thiên địa, cùng ngươi tranh giành ba ngàn đại thế giới!

Âm thanh cuồn cuộn truyền ra, như sấm sét vang vọng quanh quẩn trong hư không.

Khi âm thanh hạ xuống, cả không gian chợt yên lặng, bỗng dưng hào quang chói mắt bắn ra, một kiện đại đao màu đồng cổ quỷ dị hiện lên trước người Lục Kinh Vân, uy áp hoang cổ tràn ngập.

Xuy!

Cùng lúc đó, thân hình Nam thúc, Bắc Cung Kình Thương, Lục Trung, Lục Linh nháy mắt bị bài xích ra ngoài.

Bốn người đưa mắt nhìn nhau, Nam thúc tự giễu:

- Xem ra chúng ta đều thất bại, Luân Hồi Hư Vọng đao đã lựa chọn tiểu tử Kinh Vân!

- Việc này cũng bình thường, nằm trong dự liệu của ta!

Bắc Cung Kình Thương cười nhẹ nói.

Lục Trung mỉm cười không nói gì, cháu của mình nhận chủ hay do chính bản thân hắn nhận chủ cũng không có gì khác nhau.

- Chư vị tiền bối, các ngươi có phát hiện hay không, khí tức trong Thiên Trụ giới hôm nay có chút không thích hợp a?

Lục Linh kinh ngạc hô.

- Đích xác là khác với lúc trước.

Lúc này trong Thiên Trụ giới, lan tràn kim quang nhàn nhạt, tràn ngập cỗ khí tức hoang cổ.

Xuy xuy…

Nam thúc vận chuyển Hỗn Độn Âm Dương quyết, nguyên lực lan tràn, cắn nuốt kim quang vào thân thể, lập tức biến sắc nói:

- Hấp thu khí tức này sẽ có chỗ tốt thật lớn trong tu luyện!

Mọi người nghe vậy đưa mắt nhìn nhau, hiểu ý khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện.

Sắc mặt mọi người vui mừng, lập tức đắm chìm trong tu luyện, bắt đầu nhanh chóng hấp thu khí tức kia.

Hoa lạp lạp…

Kim sắc hoang cổ khí càng lúc càng dày đặc, dần dần tràn ngập khắp không gian…

Thời gian trôi qua, năng lượng hải dương cuồn cuộn, một nam một nữ khoanh chân ngồi trung ương, nguyên lực dao động không ngừng lan tràn phát tán.

Hô lạp lạp…

Năng lượng hải dương bị hai người quấy nhiễu sôi trào, không ngừng dao động, thanh thế khiến người kinh ngạc.

Quanh thân nữ tử lan tràn kim mang, áo trắng trên thân đã hóa thành hư vô không biết từ khi nào.

Thân thể uyển chuyển bại lộ, độ cung tuyệt vời động lòng người, xinh đẹp đủ khiến người kinh tâm động phách, chỉ tiếc một màn này không có bất kỳ người nào nhìn thấy.

Thân hình nam tử còn mang theo hào quang tử kim sắc, cùng kim quang dung hợp càng thêm hồn nhiên thiên thành, thậm chí còn có tử kim lôi quang chớp động, bí văn mơ hồ quanh quẩn, thân hình tràn ngập lực lượng dâng trào.

Tốc độ hấp thu của Lục Thiếu Du nhanh hơn, so sánh với nữ tử, có thể dùng từ điên cuồng mà hình dung.

Bốn mươi năm lặng yên trôi qua.

- Ngao!

Bỗng dưng trong cơ thể Lục Thiếu Du mơ hồ truyền ra tiếng long ngâm rít gào, đan điền khí hải run lên.

Hưu!

Huyết Lục tự động bay ra khỏi đan điền khí hải, xoay quanh trên đỉnh đầu Lục Thiếu Du, thân đao run lên, kim huyết sắc quang mang phát tán, năng lượng hải dương xung quanh hình thành năng lượng lốc xoáy cực lớn, đồ án hắc bạch âm dương xuất hiện, lập tức hấp thu cỗ năng lượng hoang cổ kia.

Xuy!

Huyết Lục vừa hấp thu năng lượng, rơi lên người Lục Thiếu Du, vỡ áp cả không gian xung quanh, không ngừng khuếch tán lan tràn, khiến thân thể Lục Thiếu Du chợt run rẩy.

Ngao!

Đao minh lại vang vọng không gian, kim huyết sắc quang mang chậm rãi bình tĩnh trở lại.

Oanh!

Chỉ yên lặng chốc lát, Huyết Lục run lên, khí tức xa lạ lan tràn, giống như tăng thêm sinh cơ, nương theo cỗ tiêu sát khí huyết sát sắc bén thổi quét, khiến linh hồn người run rẩy.

Xuy!

Huyết Lục khôi phục lại bình tĩnh, quay vào trong thân thể Lục Thiếu Du, tất cả động tĩnh tựa hồ cũng không quấy nhiễu tới hắn cùng nữ tử.

Nhưng giờ phút này, khí tức của Lục Thiếu Du đã lên tới đỉnh, dao động ngày càng kịch liệt.

Thân hình tử kim sắc của hắn bộc phát ra năng lượng dao động bàng bạc, mà hoang cổ năng lượng xung quanh càng điên cuồng xâm nhập vào thân thể hắn.

Hô lạp…

Không biết qua bao lâu, khí tức đột nhiên ngừng lại, giống như vận sức chờ phát động.

Xuy!

Đồng thời khí tức nữ tử cũng thẳng tắp kéo lên, nguyên lực mênh mông cuồn cuộn bắt đầu tràn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.