Nơi Cuối Đường... Anh Chờ Em

Chương 34




Ba người sóng vai nhau đi đến ký túc xá ủy ban thể dục, Trương Dương nói: "Chủ nhiệm Lý, anh đem tất cả vận động viên ưu tú có quê quán tại Nam Tích chúng ta làm công tác thống kê một chút, đội tuyển tỉnh, đội tuyển quốc gia, trong nước ngoài nước, tất cả đều làm thống kê rõ ràng"

Lý Hồng Dương nghe mà có chút mơ hồ, ngạc nhiên nói: "Nước ngoài cũng phải làm thống kê luôn sao? Người Hoa quốc tịch Mỹ cũng tính sao?"

Trương Dương cười nói: "Đương nhiên là tính rồi, chỉ cần là quê quán tại Nam Tích tất cả đều tính"

Trong lòng Tang Kim Đường càng ngày càng khinh thường vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến này, cho rằng Trương Dương là một người thường, là một người thường từ đầu đến chân, thật không biết trong đầu đám lãnh đạo nghĩ cái gì nữa? Lại phái một người thường đến phụ trách công tác lãnh đạo, căn bản là để cho một người thường đứng ra chỉ huy. Ngày đầu tiên đi làm thì lại đặt ra mục tiêu kinh người, đòi giành hạng nhất trong cả hai bảng huy chương và bảng thành tích, không biết sau này trong công tác hắn còn làm ra bao nhiêu trò cười cho thiên hạ, Tang Kim Đường dự kiến rằng giới thể dục Nam Tích cũng sẽ nhanh chóng trở thành trò cười cho toàn bộ tỉnh.

Trương Dương có thể cảm thấy được bọn họ đang nghi ngờ mình, cái này cũng khó trách, chiến tích của hắn đã thuộc về quá khứ rồi, thuộc về Giang thành, nơi này là Nam Tích, đối với hắn mà nói thì ủy ban thể dục là một lãnh vực hoàn toàn mới, trong lãnh vực này, hắn không có bất kỳ thành tích nổi trội nào hết, cho dù hắn có năng lực, có tự tin, thì người khác không biết, người khác hoài nghi cũng là bình thường.

Trương Dương trở về phòng làm việc của mình, tự tay pha trà, lúc này không khỏi nhớ đến việc có thư ký thật là tốt, lúc trước còn ở Phong Trạch, những việc này đều là do Phó Trường Chinh làm cho mình, lúc mình rời đi đã từng đáp ứng là sẽ đem Phó Trường Chinh đi làm bí thư cho mình, chờ khi ổn định rồi, sẽ điều đến vài trợ thủ đắc lực. Trong lúc Trương Dương đang suy nghĩ miên man, thì Tiêu Điều Mẫn đã đến.

Trong tay của cô cầm một đĩa mềm vừa đi vừa nói "Chủ nhiệm Trương, chủ nhiệm Lý kêu tôi đưa tư liệu cho ngài"

Trương Dương nói:" Tư liệu gì?"

Tiêu Điều Mẫn nói: "Ngài không phải là muốn tư liệu của các vận động viên ưu tú có quê quán tại Nam Tích sao? Lúc trước chúng tôi đã đặc biệt làm công tác thống kê cho phương diện này, tất cả đều trong cái đĩa"

Trương Dương lúc này mới nhớ đến việc vừa rồi mới nói với Lý Hồng Dương, hắn cười cười, đưa tay mở máy vi tính lên, Tiêu Điều Mẫn đưa đĩa mềm giao cho hắn, Trương Dương chờ máy tính mở lên xong, liền đút đĩa mềm vào và bắt đầu xem xét tư liệu bên trong, bên trong đầy danh sắc của những vận động viên, huấn luyện viên ưu tú, danh sách rất dài, cũng rất chi tiết.

Tiêu Điều Mẫn thu dọn bàn làm việc một chút rồi ngồi xuống bên cạnh Trương Dương, nhẹ giọng nói: "Chủ nhiệm Trương, vận động viên ưu tú của Nam Tích trên cơ bản đều có ghi lại, chỉ có mấy vận động viên nước ngoài thì không có ghi vào thôi"

Trương Dương nói: "Bổ sung những vận động viên nước ngoài này vào luôn"

Tiêu Điều Mẫn có chút ngạc nhiên nói: "Chủ nhiện Trương, ngài thật sự gửi lời mời với những vận động viên này sao?"

Trương Dương nói: "Vì sao không? Bọn họ đều là người của Nam Tích, đại hội của tỉnh đương nhiên là có nghĩa vụ làm vẻ vang cho Nam Tích rồi!"

Tiêu Điều Mẫn nói: "Đừng nói là vận động viên nước ngoài, cho dù là vận động viên sinh trưởng tại Nam Tích chúng ta, thật sự đi đến đội tuyển quốc gia rồi thì còn ai coi trọng cái đại hội của tỉnh nữa? Mượn đại hội lần trước mà nói, chúng tôi đã gửi lời mời đến cho các vận động viên ưu tú trong nước, nhưng cuối cùng trở về dự thi chưa đến một phần ba, không chỉ có Nam Tích chúng tôi, mà các thành phố khác cũng như vậy. Những vận động viên này, đã từng tham gia các cuộc thi quốc tế rồi, ai mà rãnh tham gia đại hội này của tỉnh chứ?" Cô ta nói xong lại bổ sung: "Căn cứ theo quy tắc của đại hội, cho dù là vận động viên nước ngoài chịu đến, thì bọn họ cũng không phù hợp với điều kiện dự thi, đại hội của tỉnh có yêu cầu đối với quê quán"

Trương Dương nói: "Thân là người Nam Tích, vì Nam Tích làm vẻ vang là bổn phận của bọn họ, không cần phải để ý nhiều như vậy, làm tốt công tác thống kê, tất cả đều gửi giấy mời, không bỏ sót một ai"

Tiêu Điều Mẫn bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng nói chỉ sợ lần này sẽ lãng phí không ít giấy trắng.

Trương Dương nói: "Dương Chí Quảng có phải là rất vênh váo hay không?"

Tiêu Điều Mẫn cũng có nghe nói về chuyện Trương Dương đuổi Dương Chí Quảng ra khỏi cuộc họp động viên, trong các kỳ đại hội trước là do Dương Chí Quảng đứng ra kêu các học trò của gã từ trong đội tuyển quốc gia trở về. Lần này Trương Dương làm cho gã ta mất mặt lớn như vậy, sợ rằng Dương Chí Quảng sẽ không ra sức nữa. Tiêu Điều Mẫn gật đầu nói: "Dương Chí Quảng là huấn luyện viên nổi bật trong giới thể dục Nam Tích chúng ta, ông ta đã phát hiện và huấn luyện ra nhiều vận động viên thể thao cấp quốc gia, bây giờ trong đội thể thao quốc gia có ba học trò của ông ta"

Trương Dương nói: "Cũng không phải là công lao của ông ta, quán quân thế giới là do huấn luyện viên quốc gia dạy ra, ông ta coi như cũng là một người thầy đầu tiên"

Tiêu Điều Mẫn cười cười, không nói gì.

Trương Dương nói: "Chị thu xếp một chút, đem tất cả huấn luyện viên ưu tú nhất Nam Tích, những vận động viên có hy vọng đạt được huy chương vàng tập trung lại, tôi muốn mở cuộc họp với họ"

Tiêu Điều Mẫn nói: "Không thành vấn đề!" Cô ta nhớ ra một việc, cẩn thận hỏi: "Chủ nhiệm Trương, nghe nói trong cuộc họp ngài nói là muốn thưởng lớn cho những vận động viên và huấn luyện viên đoạt được huy chương vàng trong đại hội?"

Trương Dương nói: "Đúng vậy, không cho bọn họ chút kích thích, bọn họ làm sao mà có thể luyện tập tốt?"

Tiêu Điều Mẫn nói: "Nhưng cụ thể là cho bao nhiêu thì phải do thành phố quyết định, ủy ban thể dục chúng ta bây giờ không có bao nhiêu tiền..."

Trương Dương cười nói: "Lời tôi đã nói ra rồi, thì sẽ không thu hồi lại, phương diện tiền thưởng tôi có biện pháp giải quyết, thành phố quyết định, thì đi tìm bọn họ đòi tiền, nếu như không tìm bọn họ đòi tiền, thì bọn họ cũng không quản chuyện này, đúng rồi, vừa nãy tôi có nghe những huấn luyện viên phản ứng là điều kiện luyện tập của sân huấn luyện rất lạc hậu, rốt cục là xảy ra chuyện gì?"

Tiêu Điều Mẫn do dự một chút rồi mới nói:" Chủ nhiệm Trương, ngài còn chưa đến các sân thể dục và trung tâm luyện tập của chúng ta để xem qua, phương diện bên trong tương đối lạc hậu, ủy ban thể dục đã từng báo cáo nhiều lần, nói là cần thay đổi những thiết bị luyện tập mới, chỉ là thành phố chậm chạp không chuyển tiền xuống"

"Tiền à? Sang năm sẽ làm đại hội của tỉnh rồi, mà thành phố còn chưa chịu chi?"

Tiêu Điều Mẫn nói: "Thành phố đã nhiều lần nhấn mạnh rằng cần phải đẩy nhanh xây dựng trung tâm thể dục, tài chính cho phương diện thể dục đa số đều chi về bên kia, ủy ban thể dục chúng ta trong phương diện xây dựng chỉ có quyền kiến nghị chứ không có quyền chỉ huy, công trình cụ thể chúng ta không phụ trách, lúc trước chúng ta cũng đưa ra đề nghị xây dựng phòng huấn luyện, cũng có bắt đầu xây dựng, nhưng trọng điểm là sân thể dục, căn cứ theo tình huống trước mắt mà xem, mặc dù tiến độ xây dựng của sân thể dục không được lý tưởng cho lắm, nhưng bên phía sân thể dục vẫn không ngừng phát triển, làm gì còn ai có tinh lực mà xây dựng phòng huấn luyện chứ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.