Nỗi Bất Hạnh Của Sophie

Chương 6: Gặp mặt mẹ Từ




Đó là một đường ống dẫn nước tối đen như mực vậy , chỉ là có chút mùi gì đó , nhưng không có ghê tởm cùng dơ bẩn như trong tưởng tượng . Ta mới ở trong đường ống đi ra ngoài , nhưng bởi vì nền đá rất trơn trượt cho nên không thể thoải mái đi lên.

Ta ngồi xổm xuống ở đáy giếng , nhớ tới hình ảnh con ếch trong sách giáo khoa tiểu học , ta tựa hồ cực kỳ giống con ếch kia , đồng dạng là sống ở trong một mảnh trời con của chính mình , không muốn đi ra ngoài, thế cho nên ta không có phát hiện, ngay tại cách đó không xa, có hai con ếch đực đã ở cùng một chỗ với nhau rồi .

Sau khi ta gian nan đi ra , ta đã giống như một con cá chạch , ta hít hít cái mũi của mình , ngửi được mùi lạ trên người , còn có chuyện không hay ho hơn chuyện ta đã gặp sao?

Nhưng ngay sau đó ta phát giác ra một chuyện phi thường bi kịch đã xảy ra, ta đứng ở nơi này, không phải là phụ cận nhà ta , kiến trúc này sao thấy kiểu gì lại giống như khu vực nhà An công tử cơ chứ . Khiến ta cảm thấy khóc không ra nước mắt nhất là tiền trong ví của ta thế nhưng cũng đã hết sạch , ba mươi đồng vừa rồi chính là toàn bộ gia sản của ta .

“Leng keng.” Ta đứng ở cửa nhà An công tử , dùng sức ấn chuông .

Ta đã trải qua núi đao biển lửa mới tránh được tầm mắt của bảo vệ cửa , vụng trộm chui vào, bằng không với cái bộ dạng hiện giờ của ta , tuyệt đối là không vào được khu nhà xa hoa như vậy .

Sau hơn mười phút nhấn chuông cửa thì An công tử mới chịu ra mở cửa , anh ta lại còn híp mắt, hiển nhiên chính là đang ngủ thì bị ta đánh thức , anh ta dựa vào trên cửa, sau khi nhìn thấy ta thì rất kinh ngạc, “Tô Nhuận? Cô làm sao vậy?”

Ta thấy bộ áo ngủ bằng tơ lụa trắng nõn của anh ta , trong con ngươi chiếu ngược ra bóng dáng của ta , cái mũi ta bỗng dưng lên men , oa một tiếng khóc lớn lên, “Cái khu nhà vớ vẩn của anh ý , nắp cống bị người ta đánh cắp , chẳng lẽ không biết mua cái mới để thay sao? !”

“Cô rơi vào ư ? Ngu ngốc.” Giọng điệu anh ta nhẹ nhàng , kéo ta đi vào, độ ấm từ bàn tay kia truyền đến làm cho ta cảm thấy ấm áp.

“An công tử !” Ta không biết là mình làm sao vậy, nhào vào trong lòng anh ta , gắt gao ôm lấy thắt lưng anh ta , chôn mặt ở trong lồng ngực ấy , nước mắt nước mũi cùng với nước bùn trên người , toàn bộ đều cọ ở trên người anh ta .

Anh ta sửng sốt một chút, sau đó ôm chặt lấy ta.

Ta cái gì cũng chưa nói , trong miệng tràn ra những âm thanh nức nở, ta tựa vào trong ngực anh ta , anh ta cũng không có cố gắng gặng hỏi , chỉ là đóng cửa lại , sau đó nhẹ nhàng vuốt mái tóc ta .

Thẳng đến khi ánh mắt ta khô cạn , rốt cuộc khóc không ra nước mắt nữa , ta mới giãy dụa từ trong lòng anh ta chui ra, trên chiếc áo ngủ màu trắng đầy nếp uốn , hơn nữa có rất nhiều dấu vết không sạch sẽ , toàn bộ đều xuất phát từ ta. Ta sụt sịt cái mũi, nói: “An công tử , tôi đi lung tung lại đến tận nhà anh , hiện trên người không còn một xu nào , anh có thể cho tôi vay tiền để cho tôi về nhà không ?”

“Cô trước tiến vào đã.” Anh ta lôi ra một đôi dép đi trong nhà, ý bảo ta thay.

Ta đầy thân dơ bẩn, nhìn vào căn phòng không một hạt bụi của anh ta , ta không chút do dự liền đi vào, sau đó làm bẩn nhà anh ta .

Chúng ta ngồi ở trên sô pha, anh ta nhìn đồng hồ nói: “Rạng sáng ba giờ .”

Đã trễ đến thế sao ?

“Cô bị cướp ư ? Bị đoạt tiền à?”

Ta lắc đầu.

“Sẽ không phải là vì tôi lừa cô nói cô đi từ chức chứ ? Tôi chỉ nói đùa với cô thôi , tôi đã nói , tôi sẽ không để cho cô có việc gì , cô đừng tin là thật a đứa ngốc.”

Ta lắc đầu, đối với chuyện này, trong lòng ta đã sáng tỏ , biết thật giả khác nhau , làm sao có thể khóc cơ chứ .

“Không phải là cô thất tình đấy chứ ?” Anh ta hỏi thật cẩn thận .

Ta ngẩng đầu, hốc mắt lại một lần nữa đỏ ửng , “Tôi cùng Đường Duy Cầm chia tay rồi .”

“Chia thì chia , đã sớm nên chia rồi .”

Ta kinh ngạc, thanh âm bén nhọn, “Anh nói cái gì? !”

“Ặc…” Anh ta thanh lọc yết hầu, “Tôi là muốn hỏi cô , vì sao chia tay.”

“Cậu ấy yêu người khác, thế nhưng lại là đàn ông, giờ cậu ấy cùng Hasse một chỗ , sao bọn họ có thể đối xử với tôi như vậy, sao bọn họ có thể là GAY cơ chứ !” Ta lại không ức chế nổi mà bắt đầu ngồi khóc tu tu , không còn chút hình tượng nào cả .

An công tử mở to hai mắt , hiển nhiên là cũng là bị chuyện này làm cho kinh ngạc choáng váng .

Qua hồi lâu anh ta mới nói, “Đi tắm rửa một chút đi, quá muộn rồi , đừng về nữa .”

Ta nhất thời ngừng lại tiếng khóc, nức nở hỏi: “Anh định làm cái gì với tôi hả ?”

An công tử bất đắc dĩ nở nụ cười, “Đừng có quá tự tin như thế , nhìn xem cô đều thành bộ dáng gì rồi , mau đi tắm rửa đi. Cô ngủ ở phòng khách.”

Bởi vì quần áo của ta bị ô uế, sau khi tắm rửa xong , ta mặc quần áo của An công tử đi ra , bộ đồ thun khoác trên người ta thập phần không phối hợp, ta giống như một đứa nhỏ trộm mặc quần áo của người lớn vậy .

Anh ta đi tìm chăn cho ta , thật đúng là để cho ta ngủ ở sô pha , cũng may sô pha nhà anh ta đủ rộng cũng đủ thoải mái, ta bịt kín chăn ý đồ làm cho mình đem mọi chuyện đều quên hết , nhưng lại có chết hay không , luôn nhớ tới những lời xin lỗi mà Hasse lặp đi lại lại , nguyên lai câu thực xin lỗi kia là có ý tứ này, nguyên lai anh ta sớm đã lập mưu rồi .

Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, An công tử đang tắm, cách một cánh cửa , ta nghe được rõ ràng , trong lòng ta phiền chán bất an, tiếng nước kia vẫn không ngừng vang lên , về sau ta lại nghe ra có gì đó không đúng , chạy tới thì thấy anh ta đang ngồi ở đó , giặt bộ quần áo ô uế kia của ta .

Bởi vì nước bùn rất nhiều, máy giặt giặt không sạch sẽ, cho nên anh ta ngồi ở nơi đó giặt tay.

Anh ta cũng vừa tắm qua , tóc còn có giọt nước chảy xuống , sườn mặt thuôn dài , sợi tóc che lấp ánh mắt, chiếc mũi kia , đôi môi kia , đều gợi cảm đến làm cho người ta nổ tung mạch máu .

Ta nhìn dáng người có thể so sánh với người mẫu của anh ta , nuốt nước miếng, trong đầu hiện ra một kế hoạch.

“An công tử, hắc hắc…”

An công tử đại khái là đang làm việc rất chăm chú , thế cho nên sau khi nghe được tiếng cười của ta đã run run một chút, “Cô còn chưa ngủ sao ?”

Ta chuyển ghế ngồi ở bên cạnh anh ta , theo dõi cẩn thận, “An công tử anh thật là đẹp nha .”

Anh ta kinh ngạc, “Cô muốn nói gì?”

Ta cười mỉa, “An công tử anh cùng Hasse có quan hệ tốt lắm phải không ?”

Anh ta hoài nghi, “Cô có ý gì?”

Ta cười tiếp , có chút ái muội, “An công tử này , kỳ thật cái gì tôi đều biết cả , anh đừng gạt tôi .”

Anh ta càng thêm hoài nghi, “Rốt cuộc cô muốn làm gì ?”

“Anh cũng là GAY đúng không!”

“Đầu cô bị lừa đá à !”

Anh ta giận tím mặt , hung hăng trừng ta , sau đó tiếp tục giặt quần áo. Lòng ta biết rõ nên nở nụ cười , biểu tình này thuyết minh là bị ta nói trúng rồi a! An công tử cùng Hasse là quen biết ở trong quán bar kia , khẳng định quan hệ mờ ám, Hasse là người đồng tính , An công tử quen biết anh ta như vậy chẳng lẽ lại là loài khác sao ? Nhớ tới các lần thăng chức của anh ta , cơ hồ ta có thể kết luận , An công tử cũng là đồng tính nốt !

“An công tử, anh giúp tôi một việc đi!”

“Không giúp!”

“An công tử ! Tôi cầu anh còn không được sao, anh giúp tôi đi! Xem ở cảm tình nhiều năm như vậy của chúng ta đi !”

“Chúng ta quen biết còn không đến một năm.”

“An công tử!”

“Đi ra ngoài!”

Ta nghẹn miệng, “Anh còn chưa có nghe xem tôi muốn nói gì cơ mà , thế mà đã cự tuyệt tôi rồi .”

“Từ miệng cô nói ra , luôn luôn không có chuyện tốt.”

“Anh có ý gì a?”

“Không rõ sao? Ý tứ chính là miệng chó không phun ra ngà voi!”

Ta chán nản, nhưng cũng không thể trở mặt với anh ta , ta còn có việc cầu người .

“Tôi thật khờ, tôi đã cho rằng tôi và Đường Duy Cầm là thanh mai trúc mã, nhất định sẽ làm bạn với nhau cả đời, tôi đã cho rằng tôi đối với cậu ấy tốt như vậy thì cậu ấy cũng sẽ đối tốt với tôi như thế , nhưng là tôi vạn vạn không có dự đoán ra được, Hasse ẩn núp bên người tôi như mãnh thú , anh ta rõ ràng đã ăn mất Duy Cầm của tôi , kỳ thật Duy Cầm rất yếu ớt, cậu ấy rất dễ mềm lòng, chỉ cần hơi đối xử tốt với cậu ấy một chút là cậu ấy sẽ bị mê hoặc, làm sao cậu ất có thể là GAY được cơ chứ , tôi biết cậu ấy lâu như vậy, tôi là người hiểu biết cậu ấy nhất , cậu ấy chính là bị Hasse mê hoặc thôi .” Miệng ta phát ra những lời ai oán thê lương .

An công tử giặt quần áo xong rồi lại bỏ vào máy giặt giặt qua lần nữa , không đem ta để vào mắt chút nào .

Ta nói tiếp : “Tôi vừa tốt nghiệp đại học, quen biết rất ít, quen biết duy nhất một người có bộ dạng đẹp trai lại có bản lĩnh chính là An công tử anh , kỳ thật tôi đặc biệt may mắn khi có thể quen biết anh , anh cho tôi không ít lợi ích , thật là thầy tốt bạn hiền. Nếu anh cũng không chịu giúp tôi , như vậy thì sẽ không có người giúp được tôi . An công tử , tôi không nghĩ sống quãng đời còn lại trong cô độc , tôi muốn lập gia đình, tôi muốn có một cuộc sống bình thản hạnh phúc , chẳng lẽ anh thật sự không thể giúp tôi sao?”

Ta đã sớm khóc không ra nước mắt rồi , nhưng là ta nghe nói, đối với đàn ông , nước mắt của phụ nữ có tác dụng vô cùng mạnh mẽ , cho nên khi ta nói những lời này thì vẫn luôn tay véo vào đùi mình , dùng sức vô cùng , đau đến mức hai mắt ta đẫm lệ lưng tròng.

An công tử nhìn ta thở dài, “Cô muốn tôi giúp cô như thế nào ?”

Ta vừa nghe đã thấy sung sướng phát rồ a! Che dấu đi cơn mừng như điên trong lòng , tiếp tục hai mắt đẫm lệ lưng tròng nói: “Tôi không thể không có Đường Duy Cầm , anh giúp tôi kéo cậu ấy lại đi! An công tử , bộ dạng của anh đẹp hơn Đường Duy Cầm , anh cùng Hasse trông càng xứng đôi hơn .”

“Ý của cô là làm cho tôi đoạt Hasse, sau đó Đường Duy Cầm có thể trở lại bên cạnh cô ư ?”

“Ừ!” Ta dùng sức gật đầu.

An công tử lại thở dài, “Tô Nhuận cô rất hợp với một câu nói , cô thật khờ!”

Ta hấp hấp cái mũi , khờ không phải là ngốc sao, không ngốc thì sao có thể để cho tình địch gửi tin nhắn thổ lộ cho bạn trai của mình cơ chứ , không ngốc thì sao có thể rơi vào cống thoát nước cơ chứ .

“Cô muốn lấy chồng như vậy sao ? Muốn có cuộc sống bình thản hạnh phúc ư ?” Anh ta hỏi.

Ta lại gật đầu một lần nữa , càng thêm dùng sức.

“Được rồi, tôi giúp cô.”

“Thật sự sao ? !”

Anh ta cũng gật đầu, “Thật sự . Nói được thì làm được.”

“An công tử! Anh chính là cha mẹ tái sinh của tôi ! Thân nhân a!” Ta ôm lấy anh ta , mừng như điên, ta đã chuẩn bị rất nhiều lời lẽ thuyết phục anh ta đi bán đứng sắc tướng , xem ra đều không cần dùng , ta cũng thật không nghĩ tới, từ khi nào thì An công tử cũng biết mềm lòng , dễ nói chuyện như vậy.

Tiếng cười của An công tử quanh quẩn ở bên tai ta, đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay anh ta đáp lại cái ôm của ta, “Phía dưới TV có cái hòm thuốc, cô tìm thuốc mỡ bôi vào đi, lần sau véo đùi đừng chỉ véo một chỗ.”

Hả? Anh ta đều biết sao ? Thế sao không nói sớm chút , làm hại ta véo lâu như vậy, thằng nhãi này vẫn rất là gian manh a! Bất quá, anh ta có thể giúp ta việc này thì đều lớn hơn mọi điều rồi .

Đại khái là trong lòng không còn lo lắng, ta vừa tỉnh lại thì đã mặt trời đã lên cao , ở trong chăn vươn người một cái , thuận tiện lăn một cái , chiếc sô pha này cũng thật rộng lớn , An công tử quả nhiên là người được bao dưỡng , sô pha đều thoải mái như vậy .

Ta đứng dậy, đột nhiên phát giác có gì đó không thích hợp, “Sô pha” này sao lại giống giường như đúc vậy . Ta dụi mắt một cái , đây không phải là giường của An công tử sao, ta ngủ trên giường của anh ta , vậy thì anh ta ngủ ở đâu ?

Ta xốc chăn lên , theo bản năng bắt đầu tìm kiếm, “An công tử, anh ở đâu vậy ? An công tử?”

Anh ta bất ngờ xuất hiện ở cửa , “Cô là đang ở trong ổ chăn của cô tìm tôi sao?”

Ta cười khan vài tiếng, vừa trải chăn cho phẳng , vừa nói : “Tôi đây là lúc nào cũng nhớ tới những điều tốt anh biết không !”

“Cô đã nhớ rõ những điều tốt của tôi , vậy thì quét tước phòng ở sạch sẽ , sau đó nấu cơm đi, tôi đói bụng.”

“A?” Ta há to miệng , ta có thể nói cho anh ta hay không , kỳ thật ta không biết nấu ăn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.