Nơi Ấy, Có Nắng

Chương 20: Xếp chỗ ngồi (part 1)




CHƯƠNG 16

“Nga? Xin ngài chỉ giáo?” Tướng quân rất muốn biết Thu Nhi làm thế nào lại có đứa nhỏ, lần đó bệ hạ đem Thu Nhi ra khoe thật sự dọa hắn chết khiếp.

Thái y không biết tâm tư tướng quân, cứ thế thành thật kể lại quá trình từ lúc Thu Nhi còn bé, như thế nào bị nhóm thái giám ngâm trong dược thủy mềm hóa cơ, như thế nào bị đặt lên giường tôi luyện hậu huyệt thật mềm dẻo, như thế nào bị trói ở giường huấn luyện tiếng kêu rên cho thật mê đắm lòng người…

Tướng quân và Tống Lâm càng nghe thân mình càng lạnh. Tống Lâm vẫn nghĩ rằng Thu Nhi ở trong cung hưởng cuộc sống cẩm y ngọc thực, chưa từng nghĩ tới lại bi thảm như vậy. Còn tướng quân, hắn từ nhỏ ở trong quân doanh lớn lên, thường xuyên thấy tù binh phản đồ thụ phạt, hắn nghiễm tưởng tư hình quan đã là kẻ thực tàn nhẫn, bây giờ nghe tới thật sự còn chưa tàn nhẫn bằng thái giám trong cung.

Nói đến lại thương tâm, Thái y cảm thán nói: “Vì để bệ hạ thoải mái, cơ bọn nhỏ đều bị cải biến không còn chút khí lực gì. Thời điểm trưởng thành, chưa cần nói tới con gái, chỉ sợ ngay cả trẻ con cũng không bằng, cho nên Thu Nhi ở trong phủ muốn làm cũng làm không nổi việc nặng. Thế nhưng, nói thật, những việc này cũng chưa tính là gì…”.

Tướng quân nghe thấy, không khỏi nuốt nước miếng: “Còn cái gì nữa!”.

Thái y nhìn nhìn tướng quân, lại nói tiếp: “Người này cũng không phải muốn ăn uống cái gì cũng được, thân mình Thu Nhi ăn không được cũng lạp không ra! Hắn 8 tuổi bắt đầu phụng dưỡng bệ hạ. Vì để chắc chắn thân thể sạch sẽ, trước khi bệ hạ đến đều phải súc ruột làm sạch hậu huyệt, thời gian kéo dài, Thu Nhi liền dần dần không thể tự bài tiết. Năm trước, khi ta đang súc ruột cho Thu Nhi thì bệ hạ đột nhiên đến. Bệ hạ cảm thấy như vậy rất thú vị, ra lệnh cho ta phải tận lực đem thật nhiều nước thuốc vào trong bụng Thu Nhi súc. Sau đó bụng Thu Nhi thật sự phình lên, bệ hạ lại cảm thấy thú vị, bắt Thu Nhi giữ nguyên như vậy!”.

“Trời ạ!” Tướng quân đầu tiên cảm thấy khó tin, sau lại nghĩ tới Hoàng Thượng có thể khiến nam nhân sản tử thì còn cái gì mà không tin được.

Thái y rầu rĩ tiếp tục nói: “Huyệt khẩu bị bệ hạ bít kín bằng nút lọ, Thu Nhi trên dưới không thông, bụng thường xuyên quặn đau, cái gì cũng ăn không vô, chờ bệ hạ không còn hứng thú, Thu Nhi còn không đủ nửa cái mạng! Từ đó đến nay tất cả sinh hoạt Thu Nhi đều không thể tự mình sắp xếp.”

“Kia hắn…” Tướng quân ngẩng đầu nhìn Tống Lâm, nói với hắn: “Người tới xem Di Thu, nếu hắn tỉnh liền đến thông báo!”.

Tống Lâm đầu óc loạn thành một đoàn, hồ đồ đáp rồi liền phiêu ra thư phòng, tướng quân thấy bốn bề vắng lặng mới hỏi tiếp: “Thái y, hiện tại không có người, ta băn khoăn không biết nam nhân thì sinh đứa nhỏ kiểu gì! Nói thực, yến hội lần đó bệ hạ gọi Di Thu tới thật sự khiến ta kinh hồn táng đảm! Di Thu thật sự có thể sinh đứa nhỏ sao? Đứa nhỏ kia thật sự đã được sinh hạ rồi à?”.

Thái y chợt tỉnh ra, nguyên lai điều tướng quân quan tâm là cái này, thế mà hắn đã hi vọng tướng quân cũng sẽ quan tâm Thu Nhi! Thái y cảm thấy thực thất vọng. Những nam nhân quyền cao chức trọng này cơ bản đâu thừa hơi lấy tâm mà cảm thông cho số phận nam sủng bọn họ!

Yến thái y bất mãn nói: “Thật không dám giấu diếm, tại hạ cũng không biết Hoàng Thượng làm cái gì trên người Thu Nhi mà có thể khiến hắn dựng dục hài tử! Hơn nữa Hoàng Thượng không nói cho ngài, sao có thể nói cho một tên Thái y nho nhỏ như ta!”.

Nhận được đáp án này khiến tướng quân thất vọng không thôi, chuyện này thực ra hắn cũng từng hỏi qua Hoàng Thượng, nhưng Người chỉ cười ha ha xoay xoay chén rượu, ái muội nói mình chính là con trời, cho nên làm gì có cái gì không làm được. Dùng lý trí Tống Di cũng đủ hiểu loại chuyện trái luân thường này vẫn là càng ít người biết càng tốt, bất quá hắn thật sự rất tò mò chân tướng sự thật.

Tống Lâm không biết Thu Nhi từng sinh đứa nhỏ nhưng tất thảy kia cũng đủ khiến lòng hắn phiền não, cảm thấy lúc trước không nên đối xử với Thu Nhi như vậy. Thất tha thất thểu tới được cửa phòng ngủ, Tống Lâm nhìn Thu Nhi đang nằm trên giường ngủ say, trong lòng thật không thể nói rõ là cảm xúc gì. Hai người bọn họ đều là những đứa trẻ mệnh khổ, chẳng qua là Thu Nhi bị bán vào hoàng cung còn hắn bị bán vào Tướng quân phủ. Bọn họ vốn dĩ giống nhau, hắn được an bài làm thị đồng còn Thu Nhi bị an bài làm nam sủng, những thứ này đều không phải là thứ bọn hắn có thể lựa chọn. Hắn làm gì có quyền làm khó Thu Nhi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.