Nơi Ánh Đèn Rực Rỡ

Chương 6




Nghe được lời của Nam Cung Trạch, Diệp Thần nhất thời trong bụng đại định, chủ nhân ma thủ kia là một Thị Thần cường giả, hắn còn cho là mình cùng Đạm Đài Lăng hôm nay sợ là khó thoát một kiếp, hiện tại Nam Cung Trạch nói Long Đế lập tức tới rồi, chỉ cần Long Đế vừa đến, nguy cơ nơi này lập tức có thể giải trừ!

- Hai cái Chiến Hoàng, cũng dám ở trước mặt ta lớn lối!

Ma thủ kia tiếp tục hướng Diệp Thần trấn áp xuống, nó mỗi đè nhất phân, trên người Diệp Thần thừa nhận áp lực sẽ gia tăng gấp bội.

- Bất quá là Thị Thần nhất trọng mà thôi!

Nam Cung Trạch lạnh lùng nhìn về phía đoàn mây đen nồng nặc trên bầu trời kia, trong con ngươi bắn ra hai đạo quang mang giống như thực chất, quát lên.

- Để cho ta nhìn ngươi bổn tôn là ai!

Phảng phất lo lắng bị Nam Cung Trạch nhìn thấu, trên bầu trời mây đen càng thêm nồng nặc, mây đen cuồn cuộn, gắt gao che phủ lên bầu trời.

- Muốn chết!

Thanh âm trầm thấp cả giận hừ một tiếng, ma thủ lướt ngang mấy phần, muốn đem Nam Cung Trạch cũng bao phủ trong đó.

Nam Cung Trạch lông mày nhảy lên, ý niệm vừa động, trong tay đã nhiều hơn một chuôi Ngọc Kiếm màu xanh, Ngọc Kiếm kia thân kiếm trong suốt, phun ra nuốt vào kiếm quang màu xanh, nổi bật lên phong độ quân tử của Nam Cung Trạch.

Quanh người Nam Cung Trạch nhanh chóng xuất hiện từng đạo ấn phù trận pháp, từng đạo thời không đạo văn lực mơ hồ lưu chuyển, ở trên bầu trời đột nhiên biến hóa ra một kiếm trận thật lớn, vạn kiếm cùng bay, kiếm quang chói mắt giống như chảy ra.

Nam Cung Trạch cầm Ngọc Kiếm màu xanh trong tay, trong miệng khẽ quát một tiếng, vung hướng bàn tay khổng lồ trên không trung.

Sưu sưu sưu! Kiếm vũ dày đặc lập tức hướng ma thủ kia oanh khứ.

- Hừ!

Cấm chế bầu trời truyền đến một tiếng hừ nhẹ, âm trầm nói.

- Chính là một kiếm trận, cũng muốn đả thương ta, nhận lấy cái chết cho ta!

Chỉ thấy chung quanh bàn tay khổng lồ kia nhất thời nhiều hơn một tầng huyền khí bảo hộ dày đặc, bàn tay khổng lồ kia hướng Nam Cung Trạch cùng Diệp Thần áp xuống.

Nam Cung Trạch cũng là thần sắc không thay đổi, quanh người thời không đạo văn lực bỗng dưng gia tốc lưu chuyển, Ngọc Kiếm trong tay thanh mang đại thịnh, những lợi kiếm trong không trung kia lấy tốc độ cực nhanh đâm về bàn tay khổng lồ, chỉ nghe "thình thịch oành" một trận tiếng vang dày đặc, những lợi kiếm kia rối rít xuyên thấu tầng huyền khí phòng hộ phía ngoài bàn tay khổng lồ, ở trên bàn tay khổng lồ để lại từng đạo vết kiếm.

Trong đó một thanh lợi kiếm lại càng "phốc" một tiếng, đem một ngón tay của bàn tay khổng lồ chém rơi xuống.

Cấm chế bầu trời nhất thời truyền đến một tiếng rên, chủ nhân bàn tay khổng lồ kia không nghĩ tới Nam Cung Trạch công kích cư nhiên bá đạo bén nhọn như thế.

- Một Chiến Hoàng mà thôi, lại có thể đem thời không đạo văn lực lĩnh ngộ đến loại tầng thứ này, ngươi rốt cuộc là người nào?

Cấm chế bầu trời thanh âm ngoan lệ vạn phần, hiển nhiên bị chọc giận, ma thủ kia đột nhiên tăng vọt, như hoa rơi xuống.

Thân hình Nam Cung Trạch chợt lui, quanh người xuất hiện một cái lá chắn bảo vệ cự đại, lá chắn bảo vệ kia hoàn toàn do huyền khí ngưng tụ thành, bạch quang chói mắt, phía trên có từng đạo ký hiệu thần bí lưu chuyển.

Móng nhọn kia thế công cực kỳ bén nhọn, trong nháy mắt liền oanh kích ở trên lá chắn bảo vệ, "thình thịch" một tiếng, lá chắn bảo vệ chia năm xẻ bảy.

Nam Cung Trạch dù sao chỉ là một Chiến Hoàng mà thôi, so với Thị Thần cường giả vẫn có chênh lệch rất lớn, bất quá ngay cả là như vậy, hắn vẫn không chút hoang mang, mặc dù huyền khí lá chắn tan vỡ, chính hắn cũng là toàn thân trở lui, tránh thoát ma thủ công kích.

Chú ý lực của chủ nhân ma thủ bị Nam Cung Trạch hấp dẫn, làm bên Diệp Thần áp lực nhất thời giảm bớt không ít.

- Giết!

Diệp Thần ở trong nháy mắt áp lực bản thân giảm bớt, lập tức vận chuyển Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, trong tay Mộ Ảnh Chi Kiếm đột nhiên kiếm quang tăng vọt, một đạo kiếm khí dài đến mấy ngàn thước hướng ma thủ kia chém tới.

Giống như thiên chi màn từ từ lôi kéo, nơi kiếm khí đi qua, bóng tối bao phủ xuống.

Kiếm khí của Mộ Ảnh Chi Kiếm ở trên ma thủ chém qua, vừa mới bắt đầu phản ứng gì cũng không có, nhưng mà rất nhanh, trên cánh tay của hắn xuất hiện một đạo vân mảnh thật dài, một tia huyết tuyến màu đen tràn ra.

Cấm chế bầu trời đột nhiên truyền đến một trận thê lương kêu thảm thiết.

- Hai người các ngươi nhớ kỹ cho ta, ta nhất định sẽ giết các ngươi!

Thanh âm kia ngoan lệ mà quyết tuyệt, mang theo sát ý điên cuồng.

Đạo ma thủ kia bị Mộ Ảnh Chi Kiếm chặt đứt, mất đi chống đở liền từ trên trời nhanh chóng rơi xuống phía dưới, nhưng còn không có rơi xuống mặt đất, liền ở trong hư không trừ khử, vô ảnh vô tung.

Nam Cung Trạch hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thần, hắn tựa hồ có chút kinh ngạc uy lực Mộ Ảnh Chi Kiếm trong tay Diệp Thần, nhưng ngay sau đó khôi phục lạnh nhạt.

Bầu trời vẫn mây đen bao phủ, cấm chế bao phủ cả Tinh Hải Chiến Bộ kia cũng không có biến mất, đối phương tựa hồ là không cam lòng bỏ chạy.

- Đa tạ!

Diệp Thần hướng về phía Nam Cung Trạch chắp tay nói, hắn lúc này đã lảo đảo muốn ngã, một kích cuối cùng kia đã tiêu hao hết toàn bộ lực lượng trong cơ thể hắn, chỉ miễn cưỡng dựa vào phi đao trong đầu cung cấp huyền khí chống đở.

- Không cần cám ơn ta, ngươi vẫn là nhanh đi xuống xem một chút a.

Nam Cung Trạch cười nhạt, phong thái tuyệt thế nói.

- Nơi này có ta!

Diệp Thần nhìn sâu Nam Cung Trạch một cái, gật đầu, lần này nếu như không phải có Nam Cung Trạch, hậu quả thật rất khó đoán trước, mặc dù một kích cuối cùng của hắn có thể thương tổn được chủ nhân ma thủ kia, nhưng tuyệt đối không có biện pháp tạo thành hiệu quả như mới vừa rồi.

Hắn nhanh chóng lướt xuống, dùng thần hồn nhìn lướt qua Đạm Đài Lăng, cũng may Đạm Đài Lăng không có chuyện gì, tim của hắn rốt cục hơi chút buông lỏng một ít. Bất quá giờ phút này, trên mặt Đạm Đài Lăng lộ ra vẻ hết sức thống khổ, mới vừa rồi cổ áp lực cường đại kia, đối với nàng ảnh hưởng còn là rất lớn, hài tử sẽ phải ra đời !

Diệp Thần ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong con ngươi hiển lộ ra thần sắc lo lắng, Nam Cung Trạch nói Long Đế lập tức chạy tới, không biết là thật, hay là hù dọa địch nhân, chủ nhân ma thủ kia tựa hồ còn không muốn buông tha.

Hắn thủ ở lối vào gian phòng kia, quay đầu lại cùng Đạm Đài Lăng nhìn nhau, mặc dù lẫn nhau cũng không nói gì, nhưng vẻn vẹn chỉ là một ánh mắt, cũng đã sáng tỏ tâm ý đối phương.

Diệp Thần nắm chuôi kiếm Mộ Ảnh Chi Kiếm thật chặc, điên cuồng thúc dục phi đao trong đầu, một cổ huyền khí mãnh liệt ra, bổ sung đến trong đan điền của hắn, hắn phải mau sớm khôi phục lực lượng!

Ngẩng đầu nhìn Nam Cung Trạch đứng bất động ở không trung, nếu như Nam Cung Trạch cùng chủ nhân ma thủ tỷ thí, hắn khẳng định vẫn là đi hỗ trợ, bất kể Nam Cung Trạch rốt cuộc thân phận gì, lai lịch gì, trải qua chuyện hôm nay, Nam Cung Trạch đã là bằng hữu của Diệp Thần hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.