Nợ Tình Của Ảnh Đế

Chương 11: Yểng ta chán nản rồi




Điều thú vị là trên cái hồ nham thạch nóng chảy này có rất nhiều đóa hoa sen sinh trưởng, không phải là Địa Hỏa hoang liên, mà là một loại hoa sen kỳ lạ. Dường như không có lực lượng đặc biệt gì. Đương nhiên, có thể sinh trưởng trên hoàn cảnh này cũng đã nói rõ sự kỳ lạ của loại hoa sen này.

Liếc mắt nhìn lại có hơn chục đóa hoa sen, nhỏ thì như chậu rửa mặt, lớn thì đường kính chừng năm sáu trượng. Có đóa rất cao, cao chừng ba bốn thước. Thấp thì chỉ có nửa thước, rất gần hồ nham thạch đang nóng chảy phía dưới.

Lúc này Sở Mộ đang ở trên một đóa hoa sen đường kính chừng hai trượg, độ cao chừng một trượng. Đài sen như một chiếc giường, chống đỡ thân thể Sở Mộ.

Những đóa hoa sen này toàn thân màu đỏ, có đỏ thẫm, đỏ tươi, đỏ sậm, xen lẫn trong hồ nham thạch nóng chảy này, nhìn qua vô cùng chói mắt.

Đại nạn không chết, Sở Mộ cũng thở dài một hơi. Nơi này là nơi nào hắn không rõ, cũng không biết đã bao nhiêu ngày kể từ khi hắn bị rơi xuống hồ nham thạch nóng chảy kia.

Nhiệt độ nơi này cũng rất cao, Sở Mộ không thể không lần nữa lấy ra Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ phục dụng. Vận chuyển Băng Phách hàn sương công, khôi phục lực lượng Băng phách, chống cự nhiệt độ cao xâm nhập.

Tiếp đó bắt đầu khôi phục kiếm nguyên, mặc kệ nơi này là nơi nào, lực lượng là thứ hắn phải khôi phục trước tiên.

Sau khi tiêu hao chừng mười hạt Băng Linh đan phẩm chất Vô Hạ, lực lượng băng phách mới khôi phục được một bộ phận, vận chuyển tự nhiên hơn.

Sau khi khôi phục, Sở Mộ đứng dậy, nhẹ nhàng nhảy lên. Mãi tới khi lên cao chừng vài thước mới cúi đầu quan sát xuống dưới. Hắn liếc mắt đảo qua toàn bộ hoa sen, nhìn rõ bên trong mỗi một đóa hoa sen còn có một hạt sen màu đỏ.

Những hạt sen này không sai biệt nhau là bao, ước chừng lớn bằng quả trứng bồ câu. Trừ hạt sen ra, Sở Mộ còn nhìn thấy ở trong đóa hoa sen đường kính đạt tới sáu trượng kia có chút khác biệt. Trừ đài sen ra dường như còn có thứ gì đó.

Thân thể ở tên không trung, mũi chân phải điểm nhẹ lên chân trái, thân thể lần nữa nhảy lên, giống như một đầu chim yến phóng cực nhanh về phía đóa hoa sen to nhất ở giữa.

Thân thể đáp xuống biên giới đóa hoa sen cực lớn này. Lúc này Sở Mộ mới định thần nhìn kỹ đồ vật trên đài sen.

Đó là một đóa hỏa diễm.

Hỏa diễm này màu vàng nhạt, lớn bằng nắm tay, như là ánh nến lập lòe, chập chờn vậy. Sở Mộ còn phát hiện ra, trong hỏa diễm màu vàng này còn có một thứ to như hạt đậu nành, màu sắc đậm hơn một chút, hẳn là màu vàng. Mà hỏa diễm màu vàng nhạt kia là từ bên trong thứ này phóng thích ra.

Sở Mộ chăm chú nhìn vào ngọn lửa kia, nhìn chằm chằm vào cái hạt nho nhỏ bên trong hỏa diễm.

Trong lúc nhất thời, Sở Mộ cũng không nhận ra đây là vật gì. Nhưng mà bản năng hắn cảm giác đây nhất định là bảo vật, là bảo vật không tầm thường.

Tinh thần ý niệm lan tràn ra ngoài, rơi vào trên hỏa diễm màu vàng, Sở Mộ đột nhiên sinh ra cảm giác quái dị. Đám hỏa diễm này giống như có sinh mệnh, dường như đang ở trong trạng thái suy yếu.

Hỏa diễm suy yếu, dường như đang lâm vào trong ngủ say, tinh thần ý niệm của Sở Mộ cũng không có quấy nhiễu tới nó.

Sở Mộ tăng cường tinh thần ý niệm phát tán ra, xuyên thấu qua hỏa diễm màu vàng nhạt bên ngoài, đi về phía thứ nho nhỏ như hạt đậu kia, bao phủ nó.

Quả nhiên tính mạng chấn động là từ bên trong cái hạt nho nhỏ màu vàng kia truyền ra. Đó là năng lượng kết tinh lại, giống như một khỏa hạt giống, hạt giống của hỏa diễm.

Bỗng nhiên Sở Mộ khẽ giật mình, trong đầu hiện lên từng đạo tin tức, từng đạo linh quang thoáng hiện.

- Chẳng lẽ vật này là...

Vẻ mặt Sở Mộ giật mình nhìn chằm chằm vào vật trước mắt, ánh mắt run rẩy, khó có thể tin nổi.

Lúc trước khi biết được tin tức Địa Tâm hoang viêm, Sở Mộ đã trở về Thiên Hoang địa cung tìm hiểu điển tịch liên quan tới nó. Đối với Địa Tâm hoang viêm cũng có chút hiểu biết.

Địa Tâm Hoang viêm là một loại hỏa diễm kỳ lạ, cũng có thể xem như là một loại tính mạng kỳ lạ, tính mạng hỏa diễm.

Mà Địa Tâm Hoang viêm sau khi gần chết, tử vong sẽ hóa thành một khỏa hỏa chủng, giấu ở một nơi tương đối kín đáo. Hấp thu năng lượng chậm rãi khôi phục bản thân, nhiều năm sau mới xuất hiện lại.

Nếu như Sở Mộ không có đoán sai, thứ trước mắt này chính là hỏa chung của Địa Tâm hoang viêm. Là Địa Tâm Hoang viên trước đó bị đệ tử Chân cung đánh cho bị trọng thương.

Hóa ra thương thế của nó lại nặng tới tình trạng này, đã hóa thành một khỏa hỏa chủng. Cũng khó trách Địa Tâm Hoang hỏa cốc này từ khi đó không có một đạo Địa Tâm Hoang hỏa khí nào xuất hiện. Nhìn thấy thứ trước mắt, Sở Mộ đã hiểu rõ tất cả.

Bất quá đây vẫn chỉ là suy đoán của hắn mà thôi. Mặc dù hắn có bảy tám phần khẳng định.

Nếu như thứ trước mắt này thực sự là Địa Tâm Hoang hỏa viêm mà nói, Sở Mộ đã kiếm lớn, nhân họa đắc phúc a.

Hít sâu một hơi, khiến cho tâm tình của mình bình tĩnh trở lại. lập tức, Sở Mộ khôi phục tỉnh táo lại, bắt đầu suy nghĩ, phải làm thế nào mới có thể thu phục được thứ này?

Kiếm giả nhận được Địa Tâm Hoang viêm, chỉ cần luyện hóa nó thành của mình. Hỏa chủng này cũng có thể làm như vậy.

Bất quá luyện hóa hỏa chủng có lẽ so với luyện hóa Địa Tâm Hoang viêm còn đơn giản hươn.

Ý niệm khẽ động, lực lượng băng phách lan tràn tới bàn tay. Sở Mộ chộp về phía trước một trảo, dưới sự bảo vệ của lực lượng băng phách, xuyên thấu qua hỏa diễm màu vàng nhạt, nắm lấy hỏa chủng rồi lập tức rút về.

Nhiệ dđộ của hỏa diễm màu vàng nhạt cũng vô cùng cao, nếu không có lực lượng băng phách, Sở Mộ cũng không dám làm như vậy.

Chỉ là trong tích tắc nhưng lực lượng băng phách tiêu hao không ít.

Vội vàng lấyr a tất cả Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ, Sở Mộ bắt đầu luyện hóa hỏa chủng.

Nuốt hỏa chủng vào trong bụng, luyện hóa trong người không thể nghi ngờ hiệu suất cao hơn. Nhưng mà làm như vậy quá mức nguy hiểm, không cẩn thận là có thể khiến cho bản thân mình bị thiêu chết, không đáng để liều mạng như vậy.

Thoáng cái lấy ra ba hạt Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ phục dụng, dưới sự dẫn dắt của Băng Phách hàn sương công, lực lượng Băng phách tuôn về phía tay Sở Mộ, chống cự nhiệt độ cao của hỏa chủng. Kiếm nguyên cũng vận chuyển, tạo thành một tầng bao phủ lấy nó, tinh thần ý niệm thì rót vào bên trong hỏa chủng.

Luyện hóa hỏa chủng, nói khó cũng không khó, nhưng mà một khi chính thức áp dụng, độ khó rất lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.