Nợ Phong Lưu Của Công Chúa

Chương 46: Phân biệt × nhiệm vụ




Lâm Viễn và Snow cùng đi tới nơi hướng dẫn cho tân sinh, đưa hành lý tùy thân mang theo lên trên một băng chuyền dài, sau đó xoay người đi báo danh. Nơi tân sinh báo danh là một tòa nhà lớn màu trắng, bởi vì hệ chỉ huy và viện y học không cùng một chỗ, Lâm Viễn vội vàng xin số điện thoại của Snow, cười nói.

“Snow, về sau thường xuyên liên hệ a!”

“Ừ.”

Snow gật gật đầu, xoay người đến viện y học báo danh, Lâm Viễn cũng đi tới hệ chỉ huy.

Nơi báo danh của tân sinh hệ chỉ huy được chia thành năm trạm, bao gồm đăng kí và thẩm tra tư liệu học sinh, kiểm tra cơ bản thân thể và trắc lượng số liệu, kiểm tra và đo lường huyết thanh, thí nghiệm tâm lý, phiền toái nhất chính là thí nghiệm thể năng, còn mệt hơn so với chạy Marathon trong trường.

Qua hơn một giờ vất vả, Lâm Viễn mới thở hồng hộc đi đến chỗ gửi hành lý lấy đồ của mình, đáy lòng không khỏi thấp thỏm, chung quy việc giấu Hobbit ở trong rương hành lý, vạn nhất bị phát hiện không biết sẽ bị xử lý thế nào.

Báo tên mình với người máy phát hành lý, rương đồ quen thuộc rất nhanh liền chạy lại theo băng chuyền, vẫn bị khóa kín, hiển nhiên vừa rồi lúc kiểm tra xem xét không hề phát hiện ra vấn đề.

Lúc này Lâm Viễn mới nhẹ nhàng thở ra, vội vàng kéo hành lý đi về ký túc xá.

Tới ký túc xá quét thẻ vào cửa, trong lòng Lâm Viễn nhịn không được kêu lên sợ hãi – điều kiện chỗ này cũng quá tốt đi!

Ký túc xá có diện tích rất lớn như một nhà chung cư, bao gồm bốn phòng ngủ độc lập cùng với phòng khách và phòng ăn, trong phòng ăn có bàn ăn và bốn chiếc ghế, phòng khách còn có một chiếc sopha lớn mềm mại, được quét tước vô cùng sạch sẽ, xuyên qua phòng khách là khung cửa sổ lớn sát đất có thể nhìn thấy toàn cảnh trường học, ánh sáng tràn ngập trong căn phòng.

Trong ký túc xá không có người, bốn phòng ngủ đều mở cửa.

Bốn phòng ngủ đều có kết cấu giống nhau, Lâm Viễn liền chọn một gian bên trái đi vào.

Đặt giữa phòng là một chiếc giường rộng hai mét có thể nằm bên trên tự do lăn qua lăn lại, bên cạnh còn có tủ quần áo cảm ứng tự động, trên bàn học là quang điện não được trang bị thống nhất của trường học.

Điều kiện như vậy, quả thực chính là đãi ngộ xa hoa cấp năm sao a!

Đúng lúc ký túc xá không có ai, Lâm Viễn vội vàng mở rương hành lý ra tìm Hobbit, tìm nửa ngày mới phát hiện tiểu Hobbit cuộn mình thành một viên cầu nho nhỏ xù lông, núp trong một chiếc áo lông trắng của Lâm Viễn, ngụy trang bản thân thành một bộ phận của áo.

Chẳng trách vừa rồi lúc laser kiểm tra rương hành lý không bị phát hiện, hiển nhiên, người máy laser trí năng xem xét qua loa bên trong tưởng rằng nó chỉ là một chiếc áo lông xù.

Hobbit tựa hồ nhận ra khí tức của chủ nhân, lập tức thò đầu ra từ trong áo, thấy Lâm Viễn, hưng phấn mà bổ nhào vào trong lòng cậu, dùng hai má cọ cọ vào cằm cậu.

Lâm Viễn cười ôm lấy nó.

“Hobbit, mày thật thông minh! Vừa rồi không bị phát hiện đi?”

Hobbit kiêu ngạo gật gật đầu.

Lâm Viễn nhỏ giọng nói.

“Tao lén lút mang mày vào đây, không biết có trái với nội quy trường hay không. Bình thường mày trốn ở trong phòng tao, vạn nhất có người tiến vào mày nhớ chui vào trong tủ quần áo, mỗi ngày tao sẽ mang đồ ăn đến, có được không?”

Hobbit hưng phấn gật đầu.

Lâm Viễn sờ lỗ tai dài của nó, đặt nó ở bên giường nói.

“Tao đi tắm rửa trước, vừa rồi kiểm tra thể năng ra một thân mồ hôi, mày ngoan ngoãn đợi ở trong này, không được chạy loạn!”

Hobbit lại ngoan ngoãn gật đầu.

Cho đến khi Lâm Viễn vào phòng tắm, Hobbit lúc này mới cao hứng xoay người, hiếu kì chạy loạn lên khắp nơi trong phòng.

Lâm Viễn đi vào toilet bên trong phòng ngủ, toilet được tấm thủy tinh trong suốt phân thành hai bộ phận, gian ngoài là bồn rửa tay và bồn cầu, gian bên trong có bồn tắm lớn và vòi hoa sen, trên giá là khăn mặt mới tinh, bàn chải cùng với các loại dầu gội, sữa tắm linh tình gì đó chưa mở, đồ dùng cực kỳ đầy đủ.

Lâm Viễn xả nước ấm, ngâm mình vào trong bồn tắm, thư thư phục phục tắm rửa.

Đang tắm, đột nhiên nghe được một trận thanh âm ngoài cửa, hình như là tiếng kêu của Hobbit…..?

Lâm Viễn xả sạch bọt xà phòng, đứng lên khỏi bồn tắm, cầm lấy khăn mặt định lau sạch thân thể, đúng lúc này, cửa toilet đột nhiên bị người khác kéo ra, ánh mắt hai người trực tiếp chạm nhau.

Lâm Viễn. “…..”

Nam sinh trước mặt có một đôi mắt màu nâu, mũi cao thẳng khiến đôi mắt hắn có vẻ đặc biệt thâm thúy, ngũ quan anh tuấn giống như được điêu khắc tỉ mỉ, cơ hồ không tìm ra nổi một tia tì vết.

Dáng người cao ngất của nam sinh này hiển nhiên rất thích hợp làm quân nhân, mà trên người hắn tựa hồ cũng có một loại ngạo khí trời sinh, giống như một vị đế vương đang tuần tra lãnh địa, phát ra cảm giác áp bách cường đại khiến người khác không dám nhìn thẳng vào mắt hắn!

— Hắn là Alpha!

Từ lúc hắn xuất hiện, Lâm Viễn đã lập tức ngửi được khí tức Alpha mãnh liệt trên người hắn!

Không biết vì sao, sống lưng Lâm Viễn đột nhiên cứng ngắc!

Tựa như gặp phải một loài động vật có tính uy hiếp, bản năng bảo vệ bản thân sâu sắc khiến Lâm Viễn lập tức nhảy ra khỏi bồn tắm, dùng tốc độ nhanh nhất lấy áo tắm khoác lên người, mặt đầy đề phòng nhìn người trước mặt, lạnh mặt hỏi.

“Cậu là ai?”

Nam sinh kia như có chút đăm chiêu nhìn cậu một cái, một lát sau, khóe môi mới hơi hơi giơ lên, thấp giọng nói.

“Vấn đề này hẳn là tôi phải hỏi cậu mới đúng, sao cậu lại ở trong phòng tắm của tôi?”

Lâm Viễn sửng sốt một chút. “….. A?”

“Cậu là tân sinh năm nay của Học viện quân sự St. Romia?”

“…. Phải.”

“Trên thẻ phòng của cậu có ghi số phòng ngủ, trường học đã quy định rất rõ ràng không được lén đổi phòng.” Nam sinh nhìn Lâm Viễn, bình tĩnh nói. “Nếu đã tắm xong, cậu có thể đi ra được không? Tôi không có thói quen dùng chung bồn tắm với người khác.”

“…..”

Mặt Lâm Viễn đột nhiên đỏ bừng, vội vàng luống cuống tay chân ra khỏi phòng tắm .

Khi đi ngang qua bên người nam sinh, mùi chất dẫn dụ Alpha mãnh liệt, còn có cặp mắt thâm thúy đang nhìn chăm chú vào mình, khiến toàn thân Lâm Viễn không nhịn được cứng ngắc.

Đây chính là bạn cùng phòng về sau của mình, vốn nên hỏi tên hắn, chào hỏi đơn giản, thế nhưng, rất kỳ quái, con người Lâm Viễn luôn luôn thích kết giao bằng hữu, lúc này đối diện với ánh mắt người kia, cư nhiên lại thầm nghĩ mau chóng trốn thoát.

— Rời khỏi tầm mắt chăm chú của hắn, càng xa càng tốt, càng nhanh càng tốt!

Thân thủ nhanh nhẹn theo mệnh lệnh của đại não, Lâm Viễn nhìn cũng không nhìn hắn một cái, cơ hồ trong nháy mắt liền ra khỏi gian phòng ngủ này, thân ảnh bọc khăn tắm biến mất tựa như một cơn gió!

“….”

Đứng ở cửa phòng tắm, nam sinh nhịn không được hơi hơi nhếch khóe miệng.

Mà chuyện khiến Lâm Viễn càng thêm buồn bực là, cậu vừa lao ra cửa, liền thấy được một Alpha khác.

Nam sinh Alpha trước mặt này cũng có dáng người cao ngất, một mái tóc vàng sáng chói khiến người ta hoa mắt, đồng tử màu lam ngọc bích tựa như đại dương huyền bí, khuôn mặt trắng nõn vô cùng tuấn mỹ, hơi hơi giương khóe môi lộ ra một mạt cười ngả ngớn.

“…. Đây là tình huống gì a?” Nam sinh ý vị thâm trường đánh giá Lâm Viễn một chút, quay đầu nói về phía phòng ngủ. “Caesar, sao lại có người quần áo xộc xệch chạy ra từ trong phòng ngủ của cậu?”

Nam sinh tên Caesar cũng đi ra khỏi phòng ngủ, đứng phía sau Lâm Viễn, nhìn thoáng qua thiếu niên châu Á thấp hơn mình một cái đầu, trầm giọng nói.

“Cậu ấy có lẽ là bạn cùng kí túc xá của chúng ta, vừa rồi đi nhầm phòng ngủ.”

“Bạn cùng kí túc xá?” Nam sinh tóc vàng nhìn nhìn Lâm Viễn, tủm tỉm nói, “Này, bạn học, cậu cũng là học viên của Học viện quân sự St. Romia khóa 598 sao? Nga, thượng đế, sao cậu lại thấp như vậy….”

Y nói xong liền vươn tay, đặt lên trên đỉnh đầu Lâm Viễn, nhẹ nhàng vỗ vỗ như sủng vật.

Đầu Lâm Viễn vừa vặn đến cằm y, bởi vậy động tác này của y làm đến cực kỳ tự nhiên.

“….”

Lâm Viễn toàn thân cứng đờ bị chạm đến vảy ngược, gắt gao siết chặt nắm tay, không chút do dự vung thẳng đến mặt y!

Thế nhưng, cánh tay lại đột nhiên bị nam sinh phía sau giữ chặt!

Lâm Viễn không hề báo trước đột nhiên công kích, mà tốc độ phản ứng của người tên Caesar kia lại nhanh đến mức khiến người ta sợ hãi!

Khí lực của người đó rất lớn, các ngón tay thon dài cơ hồ muốn bấu vào tận xương khớp của Lâm Viễn!

Cánh tay bị ngón tay của hắn gắt gao nắm lấy, tiếp xúc thân thể trực tiếp với Alpha như vậy khiến da đầu Lâm Viễn run lên trong giây lát, thân thể thậm chí còn bắt đầu nóng lên một cách kì lạ.

Hai người giằng co một lát, lúc này Lâm Viễn mới dùng ngữ khí cường ngạnh nói.

“Buông ra!”

Caesar nhíu nhíu mày, buông Lâm Viễn ra, thấp giọng hỏi.

“Cậu có thói quen không vui là đánh người?”

“….” Lâm Viễn không thèm để ý đến hắn.

Nam sinh mắt xanh tóc vàng trước mặt cười hì hì nhìn Lâm Viễn tựa như nhìn một động vật nhỏ, nam sinh phía sau lại có một đôi mắt thâm thúy khiến người ta cảm thấy áp bách hít thở không thông, bị hai Alpha trước sau vây quanh, loại tình cảnh này khiến đáy lòng Lâm Viễn bỗng dưng phát lạnh!

Tựa như có một dã thú ngủ say đang thức tỉnh, một cảm giác xa lạ đột nhiên kêu gào trong cơ thể khiến Lâm Viễn vô cùng khó chịu!

Không muốn cùng bọn họ dây dưa thêm, Lâm Viễn trực tiếp dùng sức đẩy nam sinh tóc vàng che trước mặt ra, xoay người đi vào phòng ngủ của mình, phịch một tiếng đóng cửa phòng lại!

“……”

Ngoài cửa, hai Alpha đưa mắt nhìn nhau.

Caesar trầm mặc một lát, mới bình tĩnh nói.

“Brian, cậu chọc giận cậu ta.”

Brian cười tủm tỉm sờ sờ cằm, quay đầu nhìn theo hướng Lâm Viễn biến mất, ý vị thâm trường nói.

“Không nghĩ tới, xá hữu (bạn cùng ký túc xá) này của chúng ta lại có khuynh hướng bạo lực như thế! Tôi cũng muốn nhìn thử một chút, xem cậu ta có thể có bao nhiêu kỹ thuật?”

Brian nói xong liền xoay người định đi tới phòng ngủ của Lâm Viễn, lại bị Caesar nhíu mày ngăn lại.

“Được rồi, cậu muốn vừa khai giảng đã bị hiệu trưởng và tướng quân Birch đâm chọc hả?”

Brian dừng chân, vỗ vỗ trán nói.

“Nga, được rồi, tôi rất sợ lão nhân gia nhà tôi, để tránh cho ông ấy lại tiến hành giáo dục tư tưởng mất ba tiếng đồng hồ, tôi và cậu, đành phải làm học sinh ngoan ngoãn nghe lời vậy.”

Brian nhún vai, tay phải nhẹ nhàng đặt ở vị trí trái tim bên ngực trái, hơi hơi khom người cúi mình chào, nghiêm trang nói.

“Vương tử điện hạ tôn kính, tôi đi tắm rửa trước, mời ngài cứ tự nhiên.”

Dứt lời liền xoay người, đi vào phòng ngủ của mình, lại quay đầu ra sau cười một

chút, lúc này mới đóng cửa lại.

Caesar nhìn về phía phòng ngủ của Lâm Viễn, đôi mắt màu nâu phát ra ánh sáng thâm trầm.

— Vì cái gì, vửa rồi trong nháy mắt nhìn thấy thiếu niên kia ở trong phòng tắm, hắn cư nhiên lại cảm thấy một loại hương vị kỳ quái, rất giống với khí tức của Omega?

Loại khí tức này vô cùng mỏng manh, người bình thường tuyệt đối sẽ không phát hiện.

Nhưng mà, Caesar lại khác.

Hắn sở hữu các giác quan sắc bén ưu tú nhất trong toàn đế quốc, điều này cũng bắt nguồn từ những chương trình huấn luyện chuyên nghiệp hắn tiếp nhận từ nhỏ, trong đó bao gồm cả một loại chương trình học tuyệt mật!

— Chương trình học chống lại chất dẫn dụ Omega!

Hết chương 9.

~~~~~~~~>oOo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.