Nợ Nhau Một Lời Hứa

Chương 38: Cô Gái Áo Đen Và Lần Đầu Thử Nghiệm Dị Năng




Mạc Lăng Sơn ngẩng đầu, cười khổ một tiếng nói:

- Không còn cách nào khác, nếu muốn lên đỉnh núi, đây là cửa thứ nhất. Hơn nữa nếu như chúng ta không thể ở lúc ban ngày chạy tới đỉnh núi mà nói, đến buổi tối sẽ càng thêm hung hiểm.

Nghe nói như thế, đám người Âm Mị trong lòng vẫn còn sợ hãi mà gật đầu, đây là tính khắc chế tiên thiên, thời gian buổi tối đối với nhân loại mà nói thủy chung có chút không quá thích ứng, còn đối với yêu thú mà nói sẽ trở nên càng thêm hung hãn.

- Vậy thì đừng nói chuyện linh tinh nữa, chúng ta xông lên đi, ta tới mở đường!

Thần Dạ cười một tiếng, thân ảnh bỗng nhiên vừa động, lướt qua mọi người xông vào phía trước.

- Thần công tử?

Mọi người bị hành động đột nhiên của Thần Dạ khiến cho ngây ra một lúc.

Mặc dù ở trong lòng bọn họ, lấy tuổi của Thần Dạ đã có tu vi như vậy, cộng thêm lá bài tẩy, thực lực đã không tính là quá yếu, nhưng chung quanh nơi này đều là yêu thú vô cùng vô tận.

- Không có chuyện gì!

Tử Huyên cũng là ngây cả người, nàng có lòng muốn ngăn cản Thần Dạ làm như vậy, mặc dù trong lòng hiểu được hắn nhất định là có nắm chắc của hắn, nhưng nàng càng thêm rõ ràng một khi nam tử trẻ tuổi này đã làm xong quyết định, mình là không cải biến được.

Có thể làm cũng chỉ là có thể toàn lực đi bảo vệ hắn!

Thấy Tử Huyên cũng không nói gì, mọi người cũng không tốt nói gì, liền cũng liên tục đi theo.

- Hống!

Thấy đám người này xông ra ngoiaf, thú triều không nhìn thấy cuối ở phía trước kia trong giây lát chạy lướt đi tới, có một loại khí thế không đem mọi người xé rách thề không bỏ qua.

Cả đại địa vì thế lại một lần nữa run rẩy lên!

Thú triều khổng lồ vọt mạnh mà đến, dọc đường đi qua, tất cả đại thụ chọc trời đều bị nghiền thành phấn phụn, ngay cả cự thạch trên mặt đất cũng bị sinh sôi va chạm nát ra, xu thế hung mãnh mặc dù không phải là tận mắt nhìn thấy vẫn có thể tưởng tượng được uy mãnh như vậy!

Âm ba đông đảo lăng lệ mà lại thê lương xen lẫn với nhau, trực tiếp làm cho không gian bị bóp méo...

- Thần công tử, cẩn thận!

- Hống!

Đám người Mạc Lăng Sơn kêu to, nhưng bọn hắn còn chưa kịp có bất kỳ hành động gì, một trận nộ hống đột nhiên vào lúc này quanh quẩn ở trong sơn lâm, chợt chỉ thấy ở lúc tiếng hông kia vang lên, vô số thú loại sinh linh dữ tợn xông thấy đều phảng phất giống như gặp khắc tinh, mỗi một con yêu thú lại bị chấn đến dừng lại tại chỗ.

Lúc này mọi người mới nhìn thấy, liền ở giữa không trung trên đỉnh đầu đám yêu thú kia, một đầu vẻn vẹn chỉ lớn nhỏ mấy xích, toàn thân cao thấp hiện lên hỏa hồng sắc nhàn nhạt nhưng lại hư ảo trong suốt ---- Long!

Chân Long uốn lượn ở giữa không trung, mặc dù hư ảo cực kỳ, mặc dù thể tích cũng không lớn, nhưng thanh âm long ngâm vang dội, chân long chi uy thuần khiết lấy cường đại giống như cuồng phong tịch quyển mà xuống...

Cơ hồ hơn phân nửa thú loại sinh linh giờ phút này đều đang lạnh run, cho dù những yêu thú có tu vi cao thâm kia mặc dù có thể chống lại áp bách của long uy, nhưng cũng không dám tiếp tục hướng về phía trước vọt tới.

- Đây?

Mọi người khiếp sợ vạn phần, ngay cả mẹ con Tử Huyên đối với Thần Dạ biết rõ, giờ phút này cũng là có mấy phần giật mình, cũng không nghĩ tới Thần Dạ lại còn có khả năng bậc này.

Giao Long thể, hơn nữa Bách Chiến quyết chính là công pháp tu luyện thân thể đứng đầu của Long tộc, thân là một nhân loại có lẽ không cách nào ở trong khoảng thời gian ngắn có thể đem Bách Chiến quyết tu luyện tới độ cao nhất định được, không có đạt tới độ cao nhất định, như vậy thì không thể mượn Bách Chiến quyết ngưng hóa Chân Long thân, cho dù là hư ảo cũng không được.

Thần Dạ vận khí không tệ, mới vào đạo tu luyện thân thể liền là Giao Long thể, sau đó gặp Tam túc Hỏa Long, nhận được Long nguyên, tuy Long nguyên đã giao cho Phong Ma, nhưng bởi vì Long nguyên hấp thu năng lượng dưới đất, mà Thần Dạ ở lúc tu luyện cùng từ trong Long nguyên hấp thu loại năng lượng này.

Lâu ngày Thần Dạ cũng là một cách tự nhiên liền từ trong Long nguyên đạt được từng tia Chân Long... Những tia Chân Long chi khí này cũng đủ để Thần Dạ thật sự đem Bách Chiến quyết ngưng đọng lại Chân Long hư ảo ở giữa không trung.

Nếu không phải như vậy, ở thời điểm đối mặt với thú triều, hắn thật đúng là sẽ không lớn mật như vậy.

- Chúng ta đi!

Giữa không trung, theo Hỏa hồng sắc Chân Long hư ảo chậm rãi mà động, Long uy càng thêm mãnh liệt dữ dội tuôn ra mà xuống, một lát sau vài đầu yêu thú cường đại có tu vi đã đạt tới cảnh giới Thông Huyền, giờ phút này cũng đã là nửa quỳ ở trên mặt đất.

Thần Dạ lại không chậm trễ, tung người thật nhanh thiểm lướt mà đi, đám người ở phía sau đã phục hồi lại tinh thần theo sát tới.

Một nhóm gần trăm người, trừ mẹ con Tử Huyên ra, những người khác đều là cước bộ mang theo vài phần run rẩy mà xuyên qua từng đám yêu thú... Cho đến khi nhảy lên giữa sườn núi, sau khi cảm ứng không được khí tức của yêu thú ở phía sau, lúc này mọi người mới nặng nề thở dốc một hơi, từ từ giảm xuống tốc độ.

- Phác xích!

Chân Long hư ảo ở giữa không trung trong nháy mắt biến mất, mà Thần Dạ cũng không kìm được phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt nhất thời trắng bệch.

Tử Huyên đau long vì Thần Dạ lau vết máu nơi khóe miệng, giận trách không dứt:

- Nhiều người như vậy, ngươi cần gì gắng phải cậy mạnh chứ?

- Không có biện pháp a!

Thần Dạ bất đắc dĩ cười một tiếng, lấy tu vi hiện tại của hắn, ngưng hóa ra Chân Long cũng là dư dả, nhưng muốn kéo dài vậy thì cần phải liều mạng rồi.

Nếu đổi lại một cái tràng cảnh khác, Thần Dạ có lẽ không thể làm như vậy, nhưng nghe đến tranh giành Long Huyết Đàm còn sẽ phát sinh một chút biến cố không biết trước, hắn liền là quyết định nhất định phải tới đỉnh núi trước người của Diêu Quang thành.

Bất kỳ một cái cơ hội nào có thể để cho thực lực gia tăng, Thần Dạ đều muốn toàn lực ứng phó!

- Ta biết rõ, nhưng ngươi cũng không thể chuyện nào cũng liều mạng a!

Tử Huyên lần nữa giận trách một tiếng, chợt đem Linh nhi để lên trên người Thần Dạ, dẫn đầu hướng con đường phía trước đi tới.

Cho tới nay Tử Huyên đều biết rõ Thần Dạ đang lưng đeo cái gì, điều này khiến cho nàng đối với nam tử so với nàng còn trẻ tuổi một chút có thương tiếc thật sâu.

Ngoại trừ tình cảm, nàng hiểu được là không thể chính mình ích kỷ ra, còn lại trong lòng Tử Huyên vô cùng rõ ràng, phải như thế nào mới có thể giúp được Thần Dạ.

- Sau này không cho như vậy!

Trong lời nói nhỏ nhẹ truyền tới ôn nhu, nhất thời khiến cho tâm thần của Thần Dạ run rẩy...

Sau khi đến giữa sườn núi, hoặc là bởi vì từng xuất hiện qua long uy thuần khiết, yêu thú xuất hiện ít đi rất nhiều, chợt có xuất hiện cũng bởi vì tâm tình giờ phút này của Tử Huyên mà dưới một chiêu liền bị xé rách thành hai nửa...

Đám người ở phía sau nhìn thấy bộ dáng giống như sư tử hà đông của Tử Huyên, cả đám đều có chút thất thần rồi, không rõ ràng lắm là tình huống gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.