Nợ Nhau Một Lời Hứa

Chương 37: Kết Thúc Mộng Cảnh Và Khen Thưởng




Nghe vậy Mạc Lăng Sơn nói:

- Hắc Long sơn khắp nơi là bảo, Long Huyết Đàm cực kỳ trân quý tất nhiên không cần nhiều lời, phàm là chỉ cần ở trong núi có thu hoạch, bất kể là thu hoạch ít nhiều hoặc lớn nhỏ, chỉ cần có thể còn sống đi ra ngoài, có lễ đều có thể để cho người này ở trong một thời gian rất dài đều thoải mái vô cùng!

Liếc nhìn ba người Mạc Lăng Sơn cùng Âm Mị, Thần Dạ nhàn nhạt cười một tiếng, liền không nói cái gì.

Tựa như nhìn thấy suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, Mạc Lăng Sơn tiếp tục nói:

- Vì Hắc Long sơn khắp nơi đều là bảo, cho nên đối với Hắc Long sơn nhiều năm qua một mực bị các đại thế lực của hai đại thành trì chúng ta canh giữ, cũng không có quá nhiều người trong lòng có oán giận.

- Tử Huyên cô nương, Thần công tử, chúng ta tăng nhanh tốc độ một chút đi, đừng để cho người của Diêu Quang thành chiếm tiên cơ.

Thời điểm mọi người ở đây đang trầm mặc, Âm Mị lên tiếng nói.

Thần Dạ giương mắt, làm bộ như lơ đãng nhìn Âm Mị một cái.

Nữ tử này ở thời điểm gặp mặt lần đầu, tuy nói tu vi của nàng chính là cảnh giới Thông Huyền bát trọng, cũng coi là cao thủ, bất quá ở trong lòng Thần Dạ, Âm Mị mang cho hắn cũng không có quá nhiều áp lực, trừ nhìn một cái là có ẩn hàm mị lực làm cho người khó lòng phòng bị ra, những thứ khác Thần Dạ cũng không quá mức coi trọng.

Chẳng những là Âm Mị, Chung Luyện, Nghiêm Kim ở trong lòng Thần Dạ đồng dạng là như vậy!

Không phải là Thần Dạ quá mức tự tin, mà là đã trải qua quá nhiều, theo tu vi từng bước tăng lên, cao thủ cảnh giới Thông Huyền hom nay đối với hắn mà nói, uy hiếp đã là từ từ giảm xuống.

Chỉ có ở trên người cao thủ Lực Huyền, Thần Dạ mới có thể cảm giác được khí tức tử vong.

Song nữ nhân này thế nhưng đi tìm Tử Huyên, cũng đối với Tử Huyên nói ra những lời không gian thích được, điều này khiến cho Thần Dạ tò mò ra, đối với Âm Mị, trong lòng hắn có đầy đủ ngưng trọng cùng cẩn thận.

Sau khi đợi đến chuyện Hắc Long sơn kết thúc, nhất định phải đem Âm Quỳ tông tìm hiểu một cái thật minh bạch, mặc dù uy hiếp không lớn, nhưng bị nhớ thương, cũng không biết là thiện ý hay ác ý, đây thủy chung không phải là chuyện tốt gì.

Thấy Thần Dạ nhìn sang, Âm Mị khẩn trương nói tiếp:

- Đỉnh Hắc Long sơn địa thế phức tạp thác loạn, hơn nữa không biết là nguyên nhân gì, sau mỗi năm năm đều sẽ có biến hóa một chút nho nhỏ, người nào có thể sớm một chút lên tới đỉnh núi liền có thể trước tiên làm tốt một chút chuẩn bị dùng để phong bị.

Mi tâm của Thần Dạ căng thẳng, lạnh lùng nói:

- Chẳng lẽ lại cái gọi là sau khi tỷ thế còn có thể đổi ý?

- Trước kia xuất hiện qua tình huống như vậy, cho nên không thể không phòng, thật sự là Long Huyết Đàm quá mức trân quý rồi.

Mạc Lăng Sơn trầm giọng nói.

- Nếu như nói như vậy, sau khi chiến thắng, chúng ta tiến vào trong Long Huyết Đàm ngâm mình chẳng phải là cũng không an toàn?

Thần Dạ liền vội vàng hỏi, hắn cũng không muốn ở lúc chính mình võng ngã tu luyện sẽ gặp phải những biến cố khác.

- Điểm này Thần công tử cứ yên tâm đi, kể từ sau khi phát sinh qua chuyện như vậy liền là có thủ đoạn ứng phó, chỉ cần chúng ta chiến thắng, người của Diêu Quang thành sẽ phải lập tức rời đi Hắc Long sơn mạch, mà chúng ta cũng sẽ đợi, đợi đến sau khi cấm khu một lần nữa mở ra lại tiến vào Long Huyết Đàm.

Mạc Lăng Sơn giải thích:

- Hắc Long sơn có thể ra không thể vào, cho nên chúng ta cũng không lo lắng sẽ bị vây khốn ở trong đó năm năm.

- Đã như vậy, chúng ta gia tốc đi!

Thần Dạ lập tức tăng nhanh tốc độ, nhanh như lưu tinh lướt hướng Hắc Long sơn mạch thiểm lược mà đi, sau đó đám người Tử Huyên theo sát phía sau.

- Nhìn xem, là đám người Mạc gia chủ tới, mọi người nhanh tránh ra một chút.

Sau khi đám người Mạc Lăng Sơn đi tới phụ cận sơn mạch, đám người vây ở chỗ này lập tức nhanh chóng tránh ra một con đường, mọi người đều là ánh mắt cung kính mà hâm mộ nhìn một đám người tiến vào trong sơn mạch.

- Di, đôi năm nữ trẻ tuổi kia là ai, làm sao còn mang theo một tiểu nữ hài nhi?

- Đúng vậy a, chưa từng gặp qua bọn họ, chẳng lẽ là cao thủ của một loại thế lực nào đó âm thầm bồi dưỡng ra, hay là cao thủ gần đây được mời đến?

- Rất có thể a, các ngươi nhìn, hai người này còn là đứng ngang hàng với đám người Mạc gia chủ...

Từng tiếng nghị luận này, đám người Thần Dạ tự nhiên là không nghe được, bọn hắn bây giờ đang dọc theo đường nhỏ còn không được xưng là đường mà tiền nhân mở ra nhanh chóng hướng tới đỉnh núi mà đi.

Rất nhanh thân ảnh của bọn họ đã bị cây cối trong núi bao phủ... Cùng lúc đó tựa hồ bọn họ là nhóm đầu tiên tiến vào Hắc Long sơn, từng đạo thanh âm của dã thú ở sau đó không lâu vang dội trong sơn mạch.

- Thần công tử, Tử Huyên cô nương, chúng ta hết tốc lực lên đường, tập kích của yêu thú giao cho những người khác!

Từng đạo hống khiếu thảm thiết càng ngày càng mãnh liệt, đều cơ hồ là ở bên tai mọi người vang dội, may là đám người bọn họ mỗi người đều tu vi không kém, đội hình bất phàm cũng cảm nhận được áp lực lớn lao.

Bao gồm Mạc gia ở bên trong, Âm Quỳ tông tam đại thế lực đều là tinh nhuệ xuất ra hết, nhiều đội hộ vệ tu vi cao thâm hợp thành tường đồng vách sắt mang theo mọi người cùng nhau lên núi.

Mặc dù như vậy, theo thú loại sinh linh chung quanh hội tụ mà đến càng ngày càng nhiều, tốc độ tiến đến của mọi người bị ngạnh sinh sinh giảm chậm lại.

Cả đại địa vào thời khắc này phát ra run rẩy kịch liệt, từng cỗ khí tức thô bạo từ bốn phương tám hướng ở trong sơn mạch tràn ra, cuối cùng đem trọn cả sơn mạch này đều bao phủ vào.

Từng đạo thân ảnh hoặc có thể thấy được rõ ràng, hoặc nấp ở trong rừng cây, một đôi con ngươi ẩn giấu hung mang cực điểm khiến cho người ta không rét mà run. Nhìn những ánh mắt lóe ra hào quang lạnh như băng kia, tim của đông đảo mọi người đều thoáng cái khẩn trương lên.

Thần Dạ cũng là lần đầu tiên gặp phải số lượng thú loại sinh linh nhiều như thế, một màn kia ở trong Tử Vong sâm lâm so sánh với hiện tại mà nói quả thực chính là gặp sư phụ.

Cho nên ở dưới loại khí tức hung diễm thao thiên phát tán ra này, nội tâm Thần Dạ cũng là càng phát ra ngưng trọng.

- Mạc gia chủ, mỗi lần các ngươi lên Hắc Long sơn đỉnh cũng là như vậy sao?

Sau khi Thần Dạ một quyền đem một đầu yêu thú có hình thể nhỏ thật nhanh lao đến đánh bay, cảm nhận được dư lực còn tồn tại mười mấy giây ở trong không gian, hắn không nhịn được mà nhíu máy.

Dõi mắt nhìn bốn phía, khắp nứi đều tràn ngập một cỗ huyết tinh vị đạo nồng nặc cùng với đánh giết thảm thiết, khiến cho nhãn thần người ta không khỏi khẩn trương lên, hiện tại bất quá mới vừa tiến vào Hắc Long sơn mạch, ngay cả một phần ba lộ trình cũng chưa chạy tới liền đã kịch liệt như thế...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.