Nợ Chồng

Chương 50




- Cái túi cao su này dùng để làm gì? Vì sao cứng như thế, bên trong đều là không khí.

Nữ học viên hỏi.

- Trong ba ngày này, cô muốn đi vệ sinh phải nhờ vào nó đấy.

Lâm Phi nói rồi cầm túi, chui vào thùng đựng hàng đầu tiên. Nữ học viên nhìn một chút, sau đó cũng làm theo Lâm Phi, mở thùng đựng hàng ra, chui vào.

- Chúng ta thật may mắn. Lần này thùng đựng hàng lớn, cao độ đủ cho chúng ta đứng, độ rộng cũng đủ cho chúng ta nằm.

Lâm Phi vừa nói với nữ học viên bên cạnh vừa tiện tay đóng nắp thùng đựng hàng.

Sau khi đóng nắp lại, bên trong thùng đựng hàng bắt đầu trở nên đen thui. Lâm Phi lấy ra một đèn dạ quang từ trong túi áo. Sau khi xoay một vòng, đèn dạ quang tự động mở ra. Thông qua tia sáng nhỏ bé này, có thể thấy rõ đường viền hình người ở trong bóng tối.

- Anh không sợ ông ta bán chúng ta hoặc là vứt ở chỗ này, không thả chúng ta ra ngoài sao?

Nữ học viên cảm thấy có chút không yên lòng, liền hỏi Lâm Phi.

- Hắn đòi tôi giá gấp ba hàng hóa, tôi vừa đưa cho hắn tiền đặt cọc, một phần năm phí chuyên chở. Cho dù hắn bán chúng ta thì hai chúng ta cũng không đáng giá bằng bốn phần năm phí chuyên chở hàng hóa. Lão già này là một người tinh ranh, hắn sẽ đưa chúng ta đến địa điểm an toàn.

Lâm Phi giải thích cho Nữ học viên.

Rất nhanh, Lâm Phi và nữ học viên đều cảm giác được thùng đựng hàng lay động.

Thùng đựng hàng này trôi nổi trong xe vận tải lớn, hẳn là đang lên không, chạy tới chỗ phi thuyền cất cánh.

- Nhân viên kiểm tra hàng hóa tại sân bay sẽ không sẽ phát hiện ra chúng ta sao?

Nữ học viên vẫn cảm thấy không yên lòng, hỏi Lâm Phi.

- Chỉ cần chúng ta không tạo ra tiếng động quá lớn thì sẽ không có người đến bắt chúng ta. Lão già này đã nhận rất nhiều lần hàng hóa như thế này, bọn họ đã sớm lo về phần nhân viên kiểm tra an ninh rồi, yên tâm đi.

- Nếu như nhân viên kiểm tra an ninh bắt được chúng ta thì sẽ kéo theo một nhóm người nữa. Thật ra những nhân viên an ninh này cũng không muốn bắt được chúng ta.

Lâm Phi nói, sau đó nằm ở bên trong thùng đựng hàng, bắt đầu ngủ.

Thùng đựng hàng lại bắt đầu lay động. Lần này lay động kéo dài, sau một lúc mới từ từ ngừng lại.

Lại qua hơn mười tiếng chuông, nữ học viên cảm thấy thân thể từ không trọng lượng đã trở lại bình thường.

Lâm Phi cũng bị biến hóa này làm cho tỉnh ngủ.

Lâm Phi quay về sang Nữ học viên bên cạnh nói:

- Chắc hẳn bây giờ chúng ta đã tiến vào vũ trụ thành công. Vừa rồi, sau khi phi thuyền cất cánh đã điều tiết trọng lực, khiến cho hàng hóa trở nên không có sức nặng trong giây lát.

- Trong ba ngày này, chúng ta phải ở bên trong thùng đựng hàng, không thể đi ra sao? Cứ ngồi hoặc nằm như vậy hả?

Nữ học viên nói nhỏ với Lâm Phi.

- Thật ra nếu muốn đi ra ngoài cũng không ra được. Hiện tại bên ngoài thùng đựng hàng này đã bị đóng kín, chỉ có cách chờ đến lúc tới nơi, người dỡ hàng đưa thùng đựng hàng đến nơi chỉ định, sau khi mở thùng đựng hàng ra mới có thể thả chúng ta ra.

- Mấy ngày này cô có thể rèn luyện thể năng, có thể hít đất đấy. Sau khi nhận nhiệm vụ hệ thống Chiến Thần, có thể tồn tại lâu hơn. Nếu như cô chết sớm thì ngày nghỉ của tôi cũng sẽ kết thúc sớm. Dưới góc độ cá nhân thì tôi hy vọng cô sống lâu hơn một chút.

Lâm Phi quay sang nói với nữ học viên bên cạnh.

- Ngày nghỉ, ngày nghỉ gì? Hình như anh biết rất nhiều về hệ thống Chiến Thần. Có thể giảng cho tôi một chút được không? Cho tôi hình dung một chút về hệ thống Chiến Thần.

Nữ học viên hỏi Lâm Phi.

- Không nghỉ gì cả, mau rèn luyện thân thể đi. Vừa hít đất cùng, tôi vừa nói cho cô.

Lâm Phi quay sang bên cạnh nói với nữ học viên. Sau đó hai người bắt đầu hít đất ở bên trong thùng đựng hàng.

- Hệ thống Chiến Thần là vật luôn luôn ở bên cạnh cô, yêu cầu cô phải hoàn thành các loại nhiệm vụ. Hơn nữa nhiệm vụ mà nó đưa ra vô cùng nguy hiểm, chín chết một sống. Loại này vô cùng bố láo đấy.

- Nếu cô muốn sống lâu thì phải hết sức tránh tiếp xúc với những chuyện quái dị và chuyện khó giải quyết. Dựa vào kinh nghiệm của tôi thì hệ thống Chiến Thần cảm thấy vô cùng hứng thú với những chuyện quái dị. Hơn nữa, lúc cô gặp phải chuyện lạ hoặc khó giải quyết thì hệ thống rất thích giao nhiệm vụ cho cô.

Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh.

- Vậy có cách gì có thể làm cho mình sống sót, trở thành Chiến Thần không?

Nữ học viên hỏi Lâm Phi.

- Có một cách là cái bây giờ cô đang làm, chính là không ngừng nâng cao thực lực của bản thân. Đừng tưởng rằng cô hoàn thành nhiệm vụ cảnh ảo là có thể sống sót. Đây chỉ là món ăn khai vị trong vô số nhiệm vụ hệ thống Chiến Thần thôi. Những nhiệm vụ khó khăn gấp mười, gấp trăm lần nhiệm vụ này sẽ không ngừng xuất hiện.

- Cô đừng hỏi tại sao tôi biết những điều này, tôi sẽ làm hết sức để giúp cô hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng tôi cũng không phải là vạn năng, nói không chừng cô sẽ chết ở trong một nhiệm vụ nào đó. Bây giờ cô phải nghĩ rằng sẽ phải chết ở trong tương lai.

Lâm Phi vừa hít đất vừa an ủi nữ học viên bên cạnh.

- Anh nói bi quan như thế, tôi thà không hỏi còn hơn. Đúng rồi Lâm Phi, không ngờ anh lại có nhiều tiền như thế. Lần này anh vừa lên đã đưa cho lão già buôn lậu kia một phần năm tiền đặt cọc. Tôi thấy lão già đó có thật nhiều tiền. Bốn phần năm còn lại, chờ sau khi chúng ta an toàn ra khỏi cái thùng đựng hàng này sẽ đưa cho bọn hắn!

Nữ học viên cũng vừa hít đất vừa nói với Lâm Phi.

- Trong tay của cô còn có nhiều tiền như vậy sao, ngược lại trong tay của tôi không đủ tiền. Tiền đặt cọc kia chính là toàn bộ gia sản của tôi đấy. Đây là phí hiệu trưởng đưa cho tôi để im miệng. Tôi là một học sinh, lấy đâu ra số tiền đáng kể như vậy.

Lâm Phi nói. Hắn đã hít đất xong một nghìn cái, thay đổi bài tập gập bụng.

Nữ học viên cũng làm theo Lâm Phi, bắt đầu làm bài tập nằm-dậy.

- Cái gì, anh không có tiền còn dám mang tôi tới thùng đựng hàng này sao? Trong tay của tôi cũng không có tiền, làm sao bây giờ? Những tên buôn lậu này có thể giết chúng ta không?

Nữ học viên cau mày, hơi lo lắng hỏi Lâm Phi.

- Là cô nhất định phải đến sao Bắc Đẩu, đây là cách an toàn nhất. Ở trái đất đang truy nã cô, sau khi tới sao Bắc Đẩu, cô sẽ an toàn hơn nhiều. Cô đã là người thừa kế hệ thống Chiến Thần, không cần sinh hoạt theo tư duy cũ. Ai làm cô không vui vẻ, quấy rầy sinh hoạt của cô, cô đều có thể giết chết.

Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh.

Còn có một câu nữa mà Lâm Phi chưa hề nói. Lâm Phi chỉ suy nghĩ ở trong lòng.

- Cô cũng không sống sót được bao lâu nữa. Những nhiệm vụ của hệ thống Chiến Thần kia sẽ nhanh chóng chơi đùa cô tới chết. Cho nên trước khi chết cô cứ sống thoải mái đi.

Nghe được lời nói của Lâm Phi, sắc mặt của Nữ học viên bắt đầu biến đổi, nói với Lâm Phi:

- Đúng vậy. Tôi đã giết nhiều người như vậy, cũng không để ý đến chuyện phải giết thêm mấy tên buôn lậu, coi như trừ hại vì dân.

- Có thể nghĩ như vậy là được rồi. Cảnh sát cũng tử sẽ không quá quan tâm tới chuyện mấy tên buôn lậu bị giết chết. Chúng ta đang làm bài tập gập bụng. Những bài tập này là rèn luyện cơ sở. Mấy ngày này chúng ta rảnh rỗi, chăm chỉ tập luyện. Sau khi ra khỏi thùng đựng hàng, mỗi ngày cô đều phải làm ít nhất ba nghìn cái để nâng cao thể năng của bản thân. Như vậy cô mới có thể sống sót được lâu dài.

Lâm Phi nói cho nữ học viên bên cạnh kinh nghiệm của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.