Nợ Chồng

Chương 12




Sau khi ra khỏi khoang huấn luyện, Ngô Tiểu Man cũng không mặc quần áo ngay mà lập tức lấy thuốc men vừa rồi Lâm Phi để sẵn, tìm thuốc uống cho Lâm Phi uống, lại lấy mấy bình thuốc phun, phun lên cơ thể đang không ngừng chảy máu của Lâm Phi.

Đây đều là thuốc do Phùng Hợp Bà Bà cho, toàn hàng xịn cả. Lâm Phi vừa rồi còn nhiều vết thương chảy máu hoại tử, giờ được phun thuốc khắp người, cuối cùng cung tạm thời khép miệng rồi.

- Tôi đi trước. Cô muốn tắm suối nước nóng tiếp thì tắm nhé.

Lâm Phi nói với Ngô Tiểu Man đang ngồi bên cạnh, cố gắng đi lên cầu thang, ra khỏi tầng hầm ngầm này.

Mà Ngô Tiểu Man nhìn thân thể loạng choạng của Lâm Phi nghĩ:

- Trong suối nước nóng toàn là máu, còn tắm kiểu gì?

Ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Ngô Tiểu Man nhưng rất nhanh, Ngô Tiểu Man liền bị hành vi hành hạ cơ thể của Lâm Phi vừa rồi làm cho kinh khiếp. Nếu không đánh được hắn, hắn có tới ngược đãi tôi như vậy không? Ngô Tiểu Man tạm thời bỏ qua ý nghĩ này, đưa mắt nhìn Lâm Phi rời đi.

Lâm Phi đóng kỹ cửa tầng hầm rồi mới gian nan trở về phòng trên tầng thượng biệt thự. Hắn lập tức lấy khoang điều trị cao cấp từ trong không gian giới chỉ vạn năng ra, khởi động khoang điều trị, nằm vào bên trong dung dịch màu lam, trị liệu làn da và mạch máu gần như đã nổ tung của mình.

Chiến trường Thiên Long Liên Bang và Bách Thú Đế Quốc, Mễ Tạp Tinh.

Đây là một tinh cầu có sản lượng khoáng vật rất phong phú. Binh lính hai nước đang trong cuộc chiến tranh đoạt tài nguyên trên tinh cầu này.

Quân đội chỗ Áo Đinh Đặc hiện giờ đang khống chế một mỏ khoáng loại nhỏ.

Áo Đinh Đặc thân là Trung Tá, đang mang bộ hạ tuần tra tứ phía.

- Lão đại, hôm nay Thiên Long Liên Bang mới phái tân binh vận chuyển vật tư tới. Tôi có hai người bạn trong bộ hậu cần. Hắn nói cho tôi biết, trong đám tân binh này có một người đẹp, hơn nữa kỹ thuật điều khiển cơ giáp rất ưu tú. Nghe nói trước kia cô ấy là lính đánh thuê, vì học Hoàng Cực Cửu Trảm của quân đội nên mới tòng quân.

Một thủ hạ bên cạnh nói với Áo Đinh Đặc.

- Trước khi tòng quân, người đẹp tôi thấy nhiều rồi. Còn mạng sống rồi hãy nói.

Áo Đinh Đặc mắng.

Ngay lúc này, thiết bị thông tin của tiểu đội Áo Đinh Đặc bỗng vang lên tiếng nói.

- Cầu cứu khẩn cấp. Đội vận chuyển gặp phục kích của Bách Thú Đế Quốc tại khu D12, cầu cứu khẩn cấp.

- Số lượng cơ giáp quân địch là bao nhiêu, có chiến hạm không? Tình huống thương vong quân ta thế nào?

Áo Đinh Đặc vội hỏi.

- Năm mươi cơ giáp cận chiến của Bách Thú Đế Quốc, phía xa còn có đại khái một tiểu đội mười cơ giáp bắn tỉa. tiểu đội bên ta chỉ còn lại gần mười cơ giáp cận chiến, dựa vào vật cản để chống cự. Xin cứu viện khẩn cấp.

Bên trong thiết bị thông tin truyền tới tiếng cầu cứu lần nữa.

Áo Đinh Đặc nghe câu trả lời này liền bắt đầu ngẫm nghĩ xem có nên xuất binh cứu viện không. Thủ hạ của mình có một trăm cơ giáp nhưng đang làm nhiệm vụ bảo vệ mỏ kháng. Nếu lần tiến công này của Bách Thú Đế Quốc là kế điệu hổ ly sơn, phát binh lính ra cứu viện, đối phương rất có thể sẽ cướp mất mỏ khoáng này.

Khoảng cách từ khu D12 tới nơi này phải mất nửa giờ di chuyển, cho dù mình mang quân đội tới thì đám lính hộc tống vật tư này chắc chẳng còn người nào sống nổi rồi.

- Tôi đã chuyển tín hiệu cầu cứu của các người tới cứ điểm, xin chờ đợi cứu viện.

Áo Đinh Đặc nói, ra lệnh thuộc hạ chuyển tín hiệu cầu cứu này tới cứ điểm.

Người phát lời cầu cứu nghe Áo Đinh Đặc trả lời như vậy, đột nhiên trong thiết bị thông tin lại vang lên tiếng nói của hai người phụ nữ khác.

- Bà mày đang chiến đấu cho ổ quốc, các người không ngờ lại có gan thấy chết không cứu.

- Yên Hoa tỷ, chúng ta phá vây nhé.

- Tốt, Lam Bách Hợp, tập kết chiến hữu còn lại, chúng ta phá vây.

Nói xong hai câu này, thiết bị thông tin mất tín hiệu, chắc là đám quân nhân này khi biết Áo Đinh Đặc không cứu viên, tức giận khóa tần số liên lạc với tiểu đội của Áo Đinh Đặc rồi.

Chỗ tiểu đội của Áo Đinh Đặc, những đội viên khác khi nghe xong tiếng nói của hai người phụ nữ này thì không có gì khác thường, cùng lắm chỉ thầm tiếc hận hai nữ binh sắp chạm mặt lại chết dưới đao của Bách Thú Đế Quốc.

Nhưng Áo Đinh Đặc lại không như vậy. Hắn nghe thấy một cái tên: Lam Bách Hợp.

Cái tên này là bắt đầu của cuộc đời ác ma của hắn.

Áo Đinh Đặc và Lâm Phi lần đầu găp mặt chính là buổi đi giới thiệu Lam Bách Hợp.

Từ sau đó trở đi, cuộc sống của đang hoàn toàn thay đổi. Trải qua một năm Lâm Phi huấn luyện thảm tới mức phi nhân, hắn đã trở thành chiến sĩ thiết huyết của Thiên Long Liên Bang.

Đây là người phụ nữ của lão đại.

Lâm lão đại mà biết tại chiến trường tiền tuyến, người phụ nữ của hắn phát tín hiệu cầu cứu với mình nhưng mình không cứu viện, cuối cùng Lam Bách Hợp nếu bởi vậy mà chết thì...

Nghĩ tới đây, Áo Đinh Đặc cảm thấy sau lưng đầy mồ hôi lạnh. Hắn không dám nghĩ tiếp nữa.

- Truyền lệnh tất cả lực lượng tập kết tại khu xuất phát.

Áo Đinh Đặc ra lệnh với thuộc hạ.

- Vâng thưa trưởng quan.

- Trưởng quan, lưu lại bao nhiêu người phòng thủ vậy?

Một thuộc hạ hỏi.

- Chưa nghe rõ mệnh lệnh sao? Một người cũng không lưu lại. Kể cả nhân viên cấp cứu cũng phải đi.

Áo Đinh Đặc rống lên.

Hắn vội vàng điều khiển cơ giáp đi về phía trước.

Nửa giờ sau.

- Chị Yên Hoa, xem ra hôm nay chúng ta phải chôn thây ở nơi này rồi.

Lam Bách Hợp nhìn đồng đội bốn phía và Hắc Sắc Yên Hoa, cộng cả mình chỉ còn năm người có thể chiến đấu.

Quân bắn tỉa của kẻ thù đã chiếm được địa hình có lợi. Chuyện này khiến bọn họ căn bản không thể xông ra nổi, chỉ có thể đứng thủ ở một khoảng trống phía sau.

- Cố cầm cự một lúc nữa. Chúng ta chỉ cần cố cầm cự một chút, cứu viện sẽ tới...

Phía Bách Thú Đế Quốc, một thiếu niên tóc đỏ đang chỉ huy bộ hạ phối hợp tiến công về phía đám người Lam Bách Hợp.

Thiếu niên tóc đỏ này là quan chỉ huy mới được Bách Thú Đế Quốc điều tới nơi này, tên là Lưu Vũ, vừa tốt nghiệp khoa chỉ hoa của học viện Thú Vương. Nhiệm vụ tập kích đội vận tải của Lam Bách Hợp chính là do hắn sắp đặt.

Lúc còn đi học, Lưu Vũ đã được gọi đùa là hồng ma. Kế hoạch chiến đấu hắn tính toán đều là chiến đấu vòng ngoài, không giao chiến trực diện.

Khoảng cách giữa đội vận tải và mỏ khoáng rất gần, chỉ cần đội vận tải bị tập kích thì quân đội bảo vệ mỏ khoáng rất có thể sẽ phái quân tiếp viện.

Trước khi Lưu Vũ sắp xếp nhiệm vụ này đã thống kê quân thủ vệ mỏ khoáng của Thiên Long Liên Bang, chỉ có một trăm cơ giáp. Theo thiếu niên tóc đỏ này nghĩ thì quan thủ vệ của mỏ khoáng một khi nhận được tín hiệu cầu cứu, nhiều nhất chỉ phái ra một nửa chiến sĩ tới đây cứu viện. Mà ở chỗ này Lưu Vũ có hơn sáu mươi cơ giáp, còn mai phục gần trăm cơ giáp cận chiến đột kích một bên. Đến lúc đó mình dùng binh lực gấp ba, tuyệt đối trong nửa giờ có thể xử hết toàn bộ đối phó.

Chỉ cần năm mươi viện quân của Thiên Long Liên Bang vừa tới, hắn sẽ phát lệnh tấn công, trong lúc đại bộ phận quân đội Thiên Long Liên Bang còn chưa tới, tiêu diệt toàn bộ đám quân tới cứu viện này.

Lúc này Lưu Vũ xem đồng hồ, giờ còn chừng một giờ trước khi quân đội chủ lực của Thiên Long Liên Bang có thể tới.

Theo thời gian trôi qua, hắn đã chần chờ. Quan quân bảo vệ mỏ khoáng của Thiên Long Liên Bang có thể phái cứu binh hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.