Nộ Bảo Chủ

Chương 31




Khi Lâm Viễn bừng tỉnh từ giấc mộng đã là một giờ sáng, đáy lòng đột nhiên dâng lên một tia bất an mãnh liệt khiến cậu hoang mang.

Cảnh tượng trong mộng dường như là một loại ám chỉ không lành, cậu mơ thấy baba bỏ lại cậu đi xa, mà lúc này cha lại đang mang binh xuất chinh…. Loại mộng cảnh không tốt này khiến Lâm Viễn vô cùng khó chịu, thở sâu, ngồi dậy xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, Lâm Viễn lấy máy truyền tin của mình, gửi một tin nhắn cho Rawson –

“Cha, lần xuất chinh này vẫn thuận lợi chứ? Chờ người bình an trở về.”

Tin nhắn sau khi gửi đi, giống như đá chìm đáy biển, hoàn toàn không có bất cứ hồi âm nào.

— Có lẽ là vì ông ấy đang bận rộn, không có thời gian để ý tới đi? Có lẽ ngày mai sau khi nhìn thấy ông ấy sẽ trả lời?

Tự an ủi mình như vậy, lại nằm lên giường đắp chăn, nhưng Lâm Viễn không hề cảm thấy buồn ngủ chút nào.

Một đêm này, đối với Lâm Viễn, thời gian trở nên thật dài….

***

Đối với một số người nào đó ở thiên hà Cepheus mà nói, một đêm này cũng trở nên vô cùng gian nan.

Bên trong phòng họp bí mật của Quân bộ, mấy vị sĩ quan thần sắc nghiêm túc ngồi ở đó giống như đang chờ đợi điều gì, máy thông tin hình cầu ở giữa bàn phát ra một tia sáng nhắc nhở nhận được tin nhắn, trải qua mật mã tối cao từ các trạm không gian vũ trụ của nhiều thiên hà, cuối cùng cũng thuận lợi truyền đến máy truyền tin này.

Bên trong màn hình 3D trước mặt dần dần hiện ra một chuỗi ký tự kỳ quái màu vàng, mật mã ký tự phức tạp chậm rãi bay trong không trung giống như từng dải xiềng xích. Qua một phút, sau khi thông qua phần mềm phiên dịch mật mã chuyên nghiệp mới rốt cuộc biến thành văn tự mà bọn họ có thể đọc hiểu –

“Tinh cầu Namics xuất hiện lực lượng quân sự không rõ, đột nhiên phát động tập kích với quân đội liên bang, căn cứ quân sự của liên bang ở tinh cầu Namics bị công chiếm, quân đoàn Tham Lang và quân đoàn Liệp Ưng khẩn cấp rút lui, quân đoàn Vinh Quang đóng quân ở tinh cầu Namics, Rawson điều khiển Hắc Long tiến vào trùng động vũ trụ Isville, không rõ tung tích. Lực lượng thần bí trên tinh cầu Namics sau khi quân đoàn Vinh Quang đến đóng quân đã lập tức biến mất, không thể tra ra – K.”

Chữ K cuối cùng đại diện cho thân phận người gửi tin, một đoạn văn tự đã giản lược toàn bộ tình hình chiến đấu ngày hôm nay.

Bên trong phòng họp trầm mặc một lát, vị sĩ quan ngồi ở ghế chủ vị mới không vui nhíu mày, lạnh lùng nói. “Thật là một lũ phế vật!”

Một người bên cạnh dùng ngữ khí nghiêm túc nói. “Hợp tác với quân liên bang, vốn dĩ đã phải mạo hiểm rất lớn, bất quá, lần này chúng ta đem miếng thịt mỡ quân đoàn Vinh Quang này trực tiếp đưa đến bên miệng bọn họ, cơ hội tốt như vậy mà họ còn không nắm chắc được, quả thực là khiến người ta rất thất vọng — Rốt cuộc Flamischer đang làm gì? Nơi mình đóng quân có ẩn giấu một thế lực thần bí, gã cư nhiên lại không biết?”

Một người khác như có chút đăm chiêu nói. “Lực lượng thần bí kia, tôi lại cảm thấy rất hứng thú, thời khắc mấu chốt cư nhiên lại nhảy ra giúp Rawson, những người đó là ai được đây? Có thể có liên quan đến đế quốc không?”

Người đàn ông ngồi ở ghế chủ vị cười lạnh nói. “Bất luận là ai, chướng ngại vật chặn trên đường, cần phải thanh lý sạch sẽ hoàn toàn mới có thể yên tâm được.”

Nam nhân cầm lấy máy truyền tin, nhanh chóng đánh xuống một hàng ký tự mật mã gửi trở lại –

“Giám sát chặt chẽ hướng đi của quân đội thần bí trên tinh cầu Namics, nhanh chóng điều tra chi tiết về những người đó. Có tin tức của Rawson, lập tức báo lại.”

Sau khi gửi mật mã đi, người mới vừa nghi ngờ lai lịch của lực lượng thần bí hơi hơi nheo mắt lại, cười nói. “Rawson trước nay mạng lớn, bất quá lần này gặp phải chấn động không gian trong trùng động vũ trụ Isville, cho dù hắn có mười cái mạng cũng không đủ. Chúng ta có phải nên suy xét…..”

“Không vội.” Nam nhân ngồi ở thủ vị nhẹ nhàng khoát tay, cắt ngang gã. “Ta không muốn gây thêm phiền toái, chờ tin tử vong của Rawon được chứng thực, chúng ta lại hành động.” Dừng một chút, lại quay đầu nói, “Mặt khác, Udyr đột nhiên chuyển đến Phá Quân tinh, người được cài vào quân đoàn Sắc Vi, có tra ra tin tức gì có giá trị không?”

Một người khác lập tức trả lời. “Có tin báo đến, đội quân y của quân đoàn Sắc Vi gần đây có tuyển một bác sĩ, tên là Charlie, tướng quân Udyr sau khi tới Phá Quân tinh vẫn không hợp khí hậu, phát sốt liên tục mấy ngày, là bác sĩ kia chăm sóc cho y, y liền cho vị bác sĩ đó vào quân đoàn. Trừ việc đó ra thì tất cả đều bình thường, Udyr vẫn mang theo quân đoàn ở trong rừng rậm cả ngày dùng thử cơ giáp mới, thời gian rảnh rỗi thì nghiên cứu mấy loại hoa hoa cỏ cỏ trên Phá Quân tinh.”

Trong phòng họp truyền đến một tiếng cười bị kìm nén.

Nam nhân nhíu mày nói. “Tư liệu về bác sĩ kia, đã tra chưa?”

Người kia trả lời. “Đã tra chi tiết, không có vấn đề gì. Là một bác sĩ tính tình ôn hòa, ở trong quân đoàn cũng rất khiêm tốn.”

Lúc này người đàn ông mới gật gật đầu, thấp giọng nói. “Dặn nội ứng trong các quân đoàn lớn phải cẩn thận đề phòng, trước khi hành động, ngàn vạn lần không được để lộ dấu vết…. Được rồi, tan họp đi.”

Nam nhân ra lệnh một tiếng, trong phòng họp hư cấu trên Internet nhanh chóng không còn một bóng người.

Trong một ngôi nhà riêng nào đó ở thủ đô, vị sĩ quan trẻ tuổi tháo tai nghe kết nối tới phòng họp hư cấu, khóe môi hơi lộ ra nụ cười.

Huy hiệu Quân bộ màu xanh đen mới lạ, dưới ánh sáng của ngọn đèn bên trong phòng ngủ tản ra quang mang quỷ dị.

***

Diêu Quang tinh, nơi đóng quân của quân đoàn Sắc Vi.

Lăng Phong đang trằn trọc trên giường, đột nhiên nghe thấy tiếng đập cửa, đứng dậy mở cửa, thì thấy thiếu tá Rem trong đội cận vệ quân đoàn Sắc Vi đang đứng bên ngoài, nhìn thấy hắn, lập tức hành quân lễ, vẻ mặt nghiêm túc nói. “Bác sĩ Charlie, xin lỗi đã quấy rầy ngài muộn như vậy, tướng quân đột nhiên bị đau bụng, mời ngài qua nhìn một cái.”

Lăng Phong ngưng một chút, vội vàng xoay người cầm hòm thuốc, mặc áo khoác trắng đi đến phòng nghỉ của tướng quân Udyr.

Bên trong phòng ngủ, Udyr đang nằm nghiêng trên giường, sắc mặt tái nhợt vô cùng, bộ dáng cau mày rất thống khổ, thấy Lăng Phong đến, y liền dùng thanh âm khàn khàn nói. “Được rồi, để bác sĩ Charlie ở lại đây chăm sóc là được, những người khác ra ngoài đi.”

“Vâng, tướng quân.” Một đám thuộc hạ đều lui hết ra ngoài.

Lúc này Lăng Phong mới bước đến bên giường, nhẹ nhàng đưa tay kiểm tra trán y, lo lắng hỏi. “Anh làm sao vậy? Không thoải mái?”

Ngón tay thon dài đột nhiên bị nắm lấy, nam nhân nằm trên giường bỗng dưng mở to mắt, đôi mắt màu lam xoay tròn, cười tủm tỉm nhìn hắn, đừng nói là sinh bệnh, khí sắc nam nhân nhìn qua rất tốt, xoay mình một cái liền áp đảo Lăng Phong trên giường, thuận thế hôn xuống,

Lăng Phong chật vật né tránh nụ hôn của y, một bên bất đắc dĩ nói. “Udyr, anh lại giả bệnh…. Ưm… Ưm ư…..”

Khớp hàm bị cạy ra, đầu lưỡi linh hoạt tiến quân thần tốc, Lăng Phong rất nhanh liền bị hôn đến thở hổn hển, hoàn toàn không nói ra lời.

Sau khi nụ hôn sâu chấm dứt, quần áo hai người trở nên hỗn độn, tim đập có chút mất tốc độ.

Lúc này Udyr mới buông Lăng Phong ra, liếm sạch nước miếng trong suốt lưu lại bên môi Lăng Phong, nhẹ nhàng sờ tóc Lăng Phong, ngữ khí ôn nhu hỏi. “Anh phát hiện em không ngủ, mới lấy cớ gọi em đến đây…. Em có vẻ rất bất an, xảy ra chuyện gì sao?”

Sau khi mang Lăng Phong đến quân đoàn Sắc Vi, Udyr liền cho hắn một cái công tắc không gian cơ giáp loại nhỏ, cơ giáp của hai người liên kết với nhau, như vậy Udyr có thể biết tình hình của Lăng Phong bất cứ lúc nào, bảo vệ tốt cho hắn.

Nhìn lông mi Lăng Phong nhẹ nhàng run rẩy, Udyr nhịn không được cúi người hôn lên mắt hắn, thấp giọng hỏi. “Rốt cuộc là sao vậy? Không thể nói cho anh biết sao?”

Lăng Phong trầm mặc trong chốc lát, mới nói. “Không, không có gì….”

Sở dĩ Lăng Phong bất an, là do cảm ứng tâm linh giữa song bào thai trong thời điểm nguy cấp.

— Hắn có thể cảm giác được Lăng Vũ xảy ra chuyện.

Kết nối với máy truyền tin của Lăng Vũ bị cắt đứt, tin nhắn gửi đi như đá chìm đáy biển. Sâu trong thân thể lại truyền đến sự đau nhức kỳ lạ, đó nhất định là cảm giác đến từ chính Lăng Vũ.

Cảm ứng tâm linh ngẫu nhiên giữa anh em song sinh, có thể khiến cho Lăng Phong cảm nhận được em trai mình đang gặp nguy hiểm.

Lăng Phong vì quá lo lắng nên trằn trọc trăn trở, cả đêm khó ngủ.

Thế nhưng, chuyện của Lăng Vũ hắn không thể nói cho Udyr, cho dù Udyr là người yêu của hắn, là cha của Snow, hắn cũng không thể thản nhiên nói ra bí mật kinh người này — mấy năm nay Lăng Vũ vẫn trốn ở tinh cầu Namics, bí mật xây dựng căn cứ quân sự dưới lòng đất, chuyện này có liên quan đến kế hoạch của bệ hạ, vạn nhất lý lẽ của Udyr không hợp với bệ hạ, hậu quả của việc tiết lộ bí mật sẽ làm cho tính toán nhiều năm bị thất bại trong gang tấc.

Sâu trong thân thể lại truyền đến đau đớn tê tâm phế liệt, Lăng Phong đột nhiên run lên một chút, lập tức gắt gao cắn môi dưới.

— Rõ ràng, Lăng Vũ hiện giờ vô cùng nguy hiểm.

Loại đau đớn kỳ quái này truyền đến qua cảm ứng tâm linh giữa anh em song sinh, làm cho Lăng Phong cũng không nhịn nổi đau đớn.

Nhận thấy nam nhân trong lòng đang không ngừng run rẩy, Udyr đau lòng vội vàng ôm chặt hắn, không ngừng hôn môi hắn, trán, chóp mũi, môi, nụ hôn ôn nhu như lông vũ rơi trên mặt Lăng Phong, thanh âm trầm thấp cũng vang ở bên tai. “Đừng sợ….. Có anh ở đây, anh sẽ không để em gặp chuyện không may…. Tin tưởng anh có được không?”

Lăng Phong cắn chặt răng, thật lâu sau, mới thở gấp nói. “Udyr…. Em…..”

Udyr sửng sốt một chút. “Cái gì?”

Mặt Lăng Phong hơi hơi đỏ lên, chủ động tách hai chân ra, đưa tay ôm cổ y, nhẹ giọng nói. “….. Ôm em.”

Rốt cuộc nghe rõ những lời hắn nói, màu mắt Udyr sẫm lại, lập tức lanh lẹ cởi hết quần áo của nam nhân, tách hai chân hắn quấn lên thắt lưng mình, không chút khách khí….. tận tình giữ lấy hắn.

Bên trong phòng ngủ rất nhanh liền vang lên tiếng rên rỉ làm người ta đỏ mặt.

Thời điểm bị xâm nhập đến tê dại thất thần, Lăng Phong mới hốt hoảng nghĩ…. chỉ có làm như vậy, hắn mới có thể giảm bớt một ít bất an và đau đớn kỳ quái dưới đáy lòng, bị Udyr gắt gao ôm vào ngực, hắn mới không cảm thấy bản thân cô đơn và bất lực.

Nóng quá….

Nơi nóng đến như vậy, rốt cuộc là chỗ nào?

Em mình rốt cuộc đang làm gì? Cậu đã xảy ra chuyện gì?

***

Giống như cảm giác của Lăng Phong và giấc mộng của Lâm Viễn, Lăng Vũ thật sự xảy ra chuyện.

Trong nháy mắt điều khiển Hắc Long tiến vào trùng động vũ trụ, cậu liền cảm nhận được một cỗ áp lực cực lớn cùng với vô vàn mảnh vụn cơ giáp thổi quét về phía mình. Loại lốc xoáy vũ trụ khủng bố này, mang sức mạnh mãnh liệt thậm chí có thể bóp méo cả thời không. Đứng trước thiên nhiên, đừng nói là cơ giáp cấp S do con người chế tạo, ngay cả mẫu hạm chỉ huy khổng lồ của quân đoàn cũng không thể chịu nổi uy lực của chấn động không gian.

Tầm nhìn trước mắt trở nên mơ hồ, xuyên qua cửa sổ của cơ giáp, lọt vào tầm mắt đều là xác của các loại phi thuyền và quân hạm trong trùng động, một lượng lớn xác máy móc hỗn độn nhanh chóng xoay tròn bừa bãi giữa vũ trụ, cả trùng động biến thành một cơn lốc xoáy khổng lồ sâu không thấy đáy –

Cậu căn bản không thấy rõ phương hướng trong trùng động vũ trụ, chỉ có thể dựa vào trực giác, điều khiển Hắc Long từng chút một đi về phía trước.

Cũng may trình độ điều khiển cơ giáp và lực tinh thần của Lăng Vũ cực kỳ mạnh mẽ, nhờ vào kỹ thuật điều khiển cơ giáp để tránh thoát sự va chạm của vô số mảnh vụn, đổi lại là người khác, có lẽ đã sớm bị đâm đến tan xương nát thịt ở trong này.

Một cái xác phi thuyền lại xẹt qua sát bên người, nếu trực tiếp chạm vào nhau, tốc độ nhanh như vậy tuyệt đối sẽ đụng ngã cơ giáp.

Lăng Vũ không dám thả lỏng chút nào, lòng bàn tay chảy ra một tầng mồ hôi.

Lốc xoáy càng ngày càng mạnh, rõ ràng, chấn động không gian cấp tám sắp đến, cậu cần phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!

Thế nhưng….

Cậu không cam lòng!

Cậu không cam lòng buông tay Rawson như vậy!

Vừa nghĩ đến nam nhân kia và cơ giáp của hắn có lẽ đã bị đụng thành mảnh vụn, Lăng Vũ liền cảm thấy tim như bị dao cắt!

Lăng Vũ gắt gao siết chặt bản tay, buộc mình duy trì tỉnh táo và lý trí, kết nối tinh thần với thể phục chế Hắc Long đã đột phá độ phối hợp cao nhất 300%, cậu thậm chí còn có thể cảm nhận được hết thảy xúc cảm đến từ cơ giáp của mình…..

Những mảnh vụn và hài cốt trong trùng động không ngừng xẹt qua người cơ giáp, giống như những thanh đao cắt lên thân thể…. Đường truyền thần kinh của thể phục chế Hắc Long vẫn trong trạng thái báo nguy, đèn đỏ của hệ thống cân bằng cũng liên tiếp sáng lên!

Lăng Vũ cố nén đau đớn cắt qua thần kinh, cẩn thận quan sát hình ảnh trên màn hình –

Đáng tiếc những thứ nhìn thấy trên màn hình chỉ là một lượng lớn mảnh vụn và hài cốt, căn bản không có bóng dáng Rawson và cơ giáp của hắn.

Mắt thấy áp suất trong trùng động càng ngày càng lớn, Lăng Vũ có chút nôn nóng nói. “Hắc Long, mở hệ thống trinh sát cao nhất lên, mở rộng gấp đôi phạm vi cảm ứng! Nhanh!”

Hệ thống cân bằng dưới sự va chạm liên tục cơ hồ sắp vỡ nát, lúc này mở hệ thống trinh sát tối cao ra, không thể nghi ngờ chính là gánh nặng khủng khiếp đối với cơ giáp! Thế nhưng, Hắc Long cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân, không chút do dự tuân theo mệnh lệnh của cậu, hệ thống trinh sát cấp cao nhất phát ra sóng điện từ với phạm vi hơn một trăm km xung quanh, sau một lát, Hắc Long thấp giọng nói. “Chủ nhân, vẫn không có phát hiện.”

— Một khắc kia, Lăng Vũ đột nhiên cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.

Cậu từng mang binh chinh chiến vô số lần, từng vô số lần đối mặt với sống chết, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng tuyệt vọng như lúc này.

Chẳng lẽ…. Rawson thật sự đã…..

Chết?

Nam nhân lạnh lùng mà cường ngạnh kia, nam nhân từng cùng cậu trải qua những năm tháng thanh xuân tươi đẹp…..

Thật sự chết sao?

Suy nghĩ như vậy, khiến đáy lòng Lăng Vũ đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, trái tim tựa như bị một đôi tay dùng sức xé toang ra một cái hốc khổng lồ, gió lạnh mãnh liệt tràn vào lồng ngực, cứa nát lục phủ ngũ tạng, cơ hồ muốn cắt tim cậu ra thành từng mảnh.

Rawson…..

Tiểu Viễn…..

Ngay khi cậu đang đau khổ, hốc mắt nóng lên từng đợt, thì hai mắt Hắc Long đột nhiên sáng lên. “Chủ nhân, phía trước phát hiện tung tích của cơ giáp cấp S!”

Lăng Vũ sửng sốt một chút, lập tức hạ lệnh. “Lập tức tới gần mục tiêu!”

***

Thể phục chế cảm nhận được sự tồn tại của Hắc Long, thì Hắc Long ở phía trước cũng đồng thời cảm ứng được sự tồn tại của đài cơ giáp này.

Rawson nhận ra điều này, có chút kinh ngạc nhìn về phía màn hình giám sát –

Giữa cơn lốc xoáy được hình thành từ hài cốt và cát bụi trong trùng động vũ trụ, một đài cơ giáp màu đen, bất thình lình đột phá tầng tầng không gian vây quanh, vọt thẳng đến vị trí của mình!

Cự long màu đen, đồng tử màu vàng, dù cho đã bị vô số hài cốt và mảnh vụn va chạm đến thương tích đầy mình, nhưng vẫn khí thế như cũ!

— Là thể phục chế của Hắc Long?

Trong đầu Rawson đột nhiên trống rỗng, tên của người kia hiện lên sinh động trước mắt, thế nhưng hắn lại không dám tin….

Lăng Vũ…..

Là Lăng Vũ?

Mắt thấy đài cơ giáp màu đen kia đi đến bên cạnh mình, chấn động không gian sắp đến, khoảng không trong trùng động vũ trụ ngày càng hẹp lại, áp lực cực lớn tưởng như muốn ép tất cả thành mảnh vụn –

Chính là khoảnh khắc này!

Hai người giống như có thần giao cách cảm, hai đài cơ giáp cấp S đồng thời khởi động hệ thống công kích cấp cao nhất!

Oanh –!

Hai đài cơ giáp cấp S đồng thời phóng ra pháo quang năng khổng lồ, bắn toàn bộ hài cốt và mảnh vụn lưu lại trong trùng động văng ra xa, nương theo cỗ xung động khủng khiếp này, hai đài cơ giáp lập tức tiến hành chuyển tiếp không gian, mạnh mẽ đột phá dòng khí áp của trùng động!

Trùng động vũ trụ bị xé ra một khe hở, áp lực cực lớn làm cho không gian xung quanh bắt đầu điên cuồng dồn nén đến méo mó!

“……….. Cẩn thận!”

Trái tim Rawson siết chặt lại!

Hắn điều khiển Hắc Long thành công thoát khỏi trùng động, mà đài cơ giáp màu đen kia lại vẫn bị vây ở trung tâm trùng động, rõ ràng, hệ thống cân bằng của thể phục chế đã chịu ảnh hưởng nghiêm trọng, không thể tiến hành chuyển tiếp ra ngoài, hai đài cơ giáp mạnh mẽ đột phá trùng động vũ trụ đã tạo ra áp lực cực đại đủ để hủy diệt hết thảy, nó ở trong trùng động đến mười giây cũng không thể sống nổi!

Rawson gắt gao siết chặt nắm tay, hận không thể lập tức nhào qua cứu người kia!

Thế nhưng, ngay vào lúc này, một khoang thuyền dự phòng loại nhỏ đột nhiên bắn ra từ trùng động, giống như sao băng giữa vũ trụ mù mịt nhanh chóng rơi xuống! Rawson phản ứng lại, lập tức điều khiển Hắc Long xông đến chỗ khoang thuyền dự bị!

Hắc Long dùng tốc độ nhanh nhất cấp tốc lao xuống đuổi theo khoang thuyền, va chạm vào một mảnh xác quân hạm đang trôi nổi trong vũ trụ, mạo hiểm dùng đuôi quấn lấy nó!

“……..”

Trái tim Rawson cơ hồ muốn ngừng đập, lòng bàn tay đã sớm chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, thấy Hắc Long cứu được khoang thuyền dự bị, lập tức ra lệnh. “Hắc Long, mau kiểm tra xem trong khoang thuyền có tồn tại dấu hiệu của sự sống không!”

Hắc Long tiến hành kiểm tra đơn giản cho khoang thuyền, trả lời. “Chủ nhân, người trong khoang thuyền đang ở trạng thái hôn mê, dưỡng khí bên trong còn có thể chống đỡ được nửa giờ.”

Lúc này Rawson mới nhẹ nhàng thở ra. “Mau tìm chỗ hạ xuống!”

“Vâng!”

Hắc Long tự động tìm kiếm những tinh cầu có thể hạ cánh ở xung quanh, một lát sau, trên màn hình trước mặt xuất hiện một hành tinh xa lạ, xung quanh tinh cầu kia tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt xanh biếc, giữa vũ trụ mờ mịt, nhìn qua xinh đẹp tựa như mã não màu xanh.

Rawson nghi hoặc hỏi. “Đây là chỗ nào?”

Hắc Long cẩn thận tìm kiếm một chút trong cơ sở dữ liệu, thấp giọng đáp. “Chủ nhân, chúng ta hình như đã bị trùng động vũ trụ Isville cuốn đến một thiên hà không biết tên, không thể định vị được tọa độ nơi này, trong bản đồ những thiên hà đã được đế quốc phát hiện, cũng không tồn tại bất cứ mô tả nào về tinh cầu này.”

Rawson. “………”

Trầm mặc một lát, Rawson đưa mắt nhìn khoang thuyền bị bịt kín đang được Hắc Long dùng đuôi cuộn lên, thấp giọng nói. “Hạ xuống trước rồi nói.”

***

Hắc Long mang theo chủ nhân và khoang thuyền vừa cứu, đáp xuống trên tinh cầu không biết tên này.

Độ phủ xanh của tinh cầu này cực cao, nơi nơi đều là rừng cây rậm rạp, sông ngòi uốn lượn chằng chịt, mật độ dưỡng khí trong không khí cũng cao hơn rất nhiều so với thiên hà Cepheus.

Bởi vì không có người sinh sống, nơi này không có bất cứ kiến trúc nào của nhân loại, cả tinh cầu tuy rằng rừng cây dày đặc, nhưng lại có vẻ đặc biệt hoang vắng.

Đứng ở trên tinh cầu, có thể nhìn thấy một biển sao trời lơ lửng trong vũ trụ trên đầu, sao băng xinh đẹp lướt qua không trung, bầu trời sáng lấp lánh rực rỡ, khung cảnh thiên nhiên thuần khiết như thế này, có lẽ là cảnh tượng mỹ lệ mà rất nhiều người sống trên thủ đô muốn nhìn cũng không thể nhìn được.

Thế nhưng, Rawson lại căn bản không có tâm tình thường thức cái khung cảnh sao trời này.

Hắc Long vừa hạ xuống đất, hắn đã lập tức mở khoang điều khiển Hắc Long ra, bước nhanh tới khoang thuyền loại nhỏ kia.

Khoang thuyền dự bị trong cơ giáp, chỉ trong tình huống vạn bất đắc dĩ mới có thể sử dụng, nhất là cơ giáp cấp S….

Người điều khiển cơ giáp cấp S phải liên kết tinh thần với cơ giáp, đạt tới cảnh giới người máy hợp nhất, trong tình huống thông thường, chủ nhân sẽ không bỏ lại cơ giáp cấp S của mình, trừ khi là thời điểm bất đắc dĩ mới có thể sử dụng khoang thuyền dự bị để rời đi.

Có thể thấy được, lúc ấy cơ giáp đã bị áp lực khủng khiếp của trùng động đè nén khó khăn, bởi vì hệ thống cân bằng bị trục trặc, hoàn toàn không thể trốn thoát được nữa, có lẽ nó vì muốn bảo vệ chủ nhân, mới dùng phản lực phóng khoang thuyền dự bị này ra…..

Nói cách khác, đài cơ giáp kia đã……

Nghĩ đến một màn mạo hiểm vừa rồi, Rawson chỉ cảm thấy tim đập nhanh một trận.

Kim loại đặc chế của khoang thuyền dự bị có thể chống đỡ được áp lực và nhiệt độ cực lớn trong một thời gian ngắn, lúc này, tầng kim loại bên ngoài khoang thuyền đã bị ép đến biến dạng, có thể thấy áp lực của trận chấn động lúc ấy đáng sợ đến mức nào, nếu ở đó thêm vài giây, có lẽ đã bị ép thành mảnh vụn….

Rawson thở sâu, đi đến phía trước, chỉ huy Hắc Long mở nắp khoang thuyền ra.

Trong nháy mắt kia, hắn thậm chí còn cảm thấy trái tim mình như đã ngừng đập –

Bên trong khoang thuyền bị đè nén, nam nhân dung mạo tuấn tú cuộn thành một đoàn gắt gao nhắm chặt mắt lại, lông mi vừa dài vừa dày hạ xuống gương mặt một cái bóng nhàn nhạt. Vừa rồi lúc cậu điều khiển cơ giáp đã cạn kiệt tinh thần, ra quá nhiều mồ hôi, quần áo toàn thân đều bị mồ hôi thấm ướt đẫm, trên ngọn tóc đen còn đang không ngừng nhỏ nước, khuôn mặt thanh tú tái nhợt như tờ giấy, môi cũng hoàn toàn mất đi huyết sắc.

Cậu vẫn mặc một thân quân trang kia, quân trang màu lam sẫm khiến cho dáng người cậu có vẻ cân xứng mà thon dài, thắt lưng màu đen ôm lấy đường cong phần eo gầy gò hoàn mỹ, hai chân thẳng tắp gắt gao khép lại, cuộn mình lên.

Bộ dáng nam nhân nhắm mắt cuộn mình bất lực trong khoang thuyền, nháy mắt đã đánh tan bức tường cứng rắn dưới đáy lòng Rawson.

Huy hiệu màu lam thẫm trên ngực cậu, dấu hiệu hình trăng lưỡi liềm, quen thuộc đến độ khiến người ta phải rơi lệ.

Phảng phất như hết thảy đều chưa từng thay đổi….

Phảng phất như cậu vẫn là vị thiếu tướng lạnh lùng kiêu ngạo kia của quân đoàn Ám Dạ….

Ngón tay Rawson nhẹ nhàng run rẩy, chậm rãi xoa mặt người nọ, xúc cảm ấm áp truyền đến đầu ngón tay, rốt cuộc cũng khiến hắn xác nhận – đây không phải là một giấc mơ.

Hắn thật sự gặp được cậu….

Gặp lại sau mười chín năm xa cách, trên một tinh cầu xa lạ, người yêu đang hôn mê, vào lúc này, ngôn ngữ lại trở nên quá dư thừa.

Thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng lại chỉ hóa thành hai tiếng thì thầm –

“Lăng Vũ…..”

Mười mấy năm qua, cái tên đã lặp lại vô số lần trong mộng, nay, rốt cuộc cũng có thể kêu lên trước mặt người kia.

Trong thanh âm khàn khàn bao hàm quá nhiều cảm xúc.

Đến cả chính Rawson cũng không rõ, người trước mặt này, mình rốt cuộc nên đối mặt như thế nào.

Chỉ là, nhìn bộ dáng cậu hôn mê, nỗi đau đớn mãnh liệt vẫn chiến thắng hết thảy.

Rawson cúi thấp xuống, bằng động tác thật ôn nhu, thật cẩn thận, nhẹ nhàng ôm nam nhân ra khỏi khoang thuyền.

Hết chương 78.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.