Niên Tiên Sinh, Chầm Chậm Yêu Anh

Chương 27




"Hừ! Xem như các ngươi chạy được nhanh!" Nhìn đám người xung quanh chạy tán loạn, Hổ Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng.

Thật ra, đám người này không có rời đi, hắn cũng không có ra tay, tất cả đều là Phàm Nhân, hắn nếu như dám động thủ, không nói vị Chủ Nhân kia không bỏ qua cho hắn, mà ngay cả Ngô Nguyệt cũng sẽ không thèm nhìn mặt hắn một cái.

Cho nên đám người này chạy trốn nhanh cũng không để làm gì, nói không chừng còn vấp ngã cũng nên! Hổ Huyền Thiên trong lòng ác ý nghĩ. 

...

Ngô phủ! 

"Ca ca! Ngươi nói xem cái tên xấu xí kia đi đâu, như thế nào hôm nay ta còn không có gặp hắn!"

Ngô phủ đại sảnh, Ngô Nguyệt đi vào bên trong, nhìn quanh một hồi không phát hiện ra ai, liền hướng về Ngô Kiện hỏi.

"Nguyệt Nhi! Huyền Thiên đại nhân là có chuyện phải làm, không phải ngày nào cũng có thể cùng muội chơi đùa được! " Ngô Kiện bất đắc dĩ trả lời. 

Hắn biết cái tên xấu xí mà Ngô Nguyệt nói đến chính là Hổ Huyền Thiên, những ngày qua, Hổ Huyền Thiên cứ bám lấy Ngô Nguyệt không tha, nói thật trong lòng của hắn cũng rất giận.

Hắn đã quyết định, nếu như Hổ Huyền Thiên có ý đồ gì xấu với lại Ngô Nguyệt, cho dù liều cái mạng này hắn cũng muốn dạy cho Hổ Huyền Thiên một bài học.

Rất là may mắn thay, Hổ Huyền Thiên tuy là đeo bám Ngô Nguyệt không tha, nhưng mà cũng không có hành động gì vượt rào, hơn nữa, Nguyệt Nhi dường như cũng không có ghét Hổ Huyền Thiên cho lắm, hắn một trái tim huyền nơi cổ họng cũng đã rơi xuống. 

Thật ra nói dạy cho Hổ Huyền Thiên một bài học, hắn biết mình cũng chỉ nói cho vui, trét vàng lên mặt cho sáng một chút mà thôi, Hổ Huyền Thiên chính là Yêu Tôn cường giả, hắn cho dù có tự bạo cũng không làm được nghề nghiệp gì. 

Đến bây giờ mới thôi, hắn cũng đã nghĩ thoáng, nếu như Hổ Huyền Thiên có ý với Ngô Nguyệt, trong khi Ngô Nguyệt cũng không ghét Hổ Huyền Thiên, hắn cũng không có ngăn cản nữa, có một vị Yêu Tôn muội phu, cũng là một chuyện không tồi.

"Ca ca! Huynh không cần gọi hắn là đại nhân này, đại nhân nọ, không phải hắn đã nói rồi sao, huynh gọi hắn Huyền Thiên, hoặc tiểu Thiên là được rồi! "

Ngô Nguyệt ngồi xuống, vân vê hai cái bím tóc đuôi sam vừa mới tết, gương mặt có chút đỏ bừng nói. 

"Khặc...!Khụ...!khụ....!"

Ngô Kiện đăng nâng chung trà lên uống, nghe Ngô Nguyệt nói như vậy, hắn là bị sặc không nhẹ, không ngừng ho khan.

Thật sự là không biết không có tội, bà cô của ta ơi, cô có biết tên kia là ai hay không, Yêu Tôn cường giả, so với Hóa Thần Chí Tôn cường giả của Nhân Tộc cũng không hề thua kém, nhân vật như vậy mà cô bảo ta gọi hắn là tiểu Thiên, cô muốn hại chết ta sao?

"Ca ca, huynh làm sao vậy? " Nhìn thấy Ngô Kiện không ngừng ho khan, Ngô Nguyệt liền chạy đến quan tâm hỏi. 

"Ta không có sao!" Ngô Kiện đem một chiếc khăn lau sạch nước trên người, khẽ lắc đầu nói. 

Ta thì làm gì có chuyện gì, chỉ cần muội không bảo ta gọi tôn đại thần kia là Tiểu Thiên, như vậy là được rồi! Ngô Kiện oán thầm nói.

"Hồi gia chủ! Bên ngoài có một đám người, tự xưng mình là Trân Bảo Lâu, muốn xông vào trong phủ!"

Đang lúc Ngô Nguyệt còn muốn nói tiếp, bên ngoài một tên Pháp Thần thị vệ chạy vội vàng vào hướng Ngô Kiện bẩm báo. 

"Trân Bảo Lâu sao?" Ngô Kiện nhíu mày. 

Nhìn cái thái độ hốt hoảng của cái tên thị vệ này, hắn biết người đến thái độ khá là hung hăng, không chút hai bên còn ra tay động thủ.

"Ân! Ta nhớ ra rồi! Ta phải đích thân ra ngoài nghênh đón!" Ngô Kiện như đã nhớ ra chuyện gì, dùng tay vỗ cái đầu của mình một cái, sau đó đứng lên đi ra ngoài. 

Trân Bảo Lâu, hắn đã nhớ ra, một trăm năm trước hắn khi đó vừa ý một kiện Đạo Khí cùng vài hạt đan dược, nhưng mà lại trong túi lại không đủ tiền, cho nên đã vay của Trân Bảo Lâu một ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, hẹn ước một trăm năm sẽ trả.

Đáng lý số tiền kia hắn là đã gom đủ rồi, chỉ là sau lần đại chiến với Lan Hán Thành Ma Tộc vừa rồi, hắn đã bị bắt, đám súc sinh kia không những phá đi Động Thiên Không Gian của hắn, mà tài sản của hắn tất cả đều bị trấn lột, chỉ còn thừa lại vài viên Cực Phẩm Linh Thạch. 

Lần này Trân Bảo Lâu người đến, hắn đoán không sai là chỉ đến đây đòi nợ mà thôi, chủ nợ đã đến, con nợ như hắn không thể nào thất lễ cho được. 

"Không cần! Ngô Kiện! Chúng tôi đã đến rồi, tiền mà ngươi nợ chúng tôi cũng đến lúc kết toán!"

Ngô Kiện còn chưa kịp rời khỏi đại sảnh, bên ngoài một âm thanh hùng hậu truyền đến, theo sau, một hàng mười ba người gồm mười một nam, hai nữ, tiến vào bên trong đại sảnh. 

"Ba người kia đến đây làm gì? " Ngô Kiện trong lòng hết sức nghi hoặc. 

Mười ba người này, mười người tất cả đều là trung niên cho đến lão giả, điểm chung của những người này là tất cả bọn họ đều là một màu Trân Bảo Lâu phục sức, cảnh giới đều là Thông Thần hậu kỳ cường giả, riêng lão giả cầm đầu có tu vi Đạo Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn, là một viên đại tướng đắc lực của Trân Bảo Lâu. 

Còn lại một nam hai nữ còn rất trẻ chỉ có tu vi Pháp Thần cảnh kia, hắn cũng là quen biết, đây không phải là ba tên con em Tiền gia đã từng chế giễu Diệp Tử Phàm là tên nhà quê, bị hắn cứu giúp một lần kia sao.

"Dương đại nhân! Ngô Kiện không biết ngài đại giá quan lâm, không kịp thời nghênh tiếp, xin ngài thứ lỗi!" Mặc dù là rất nghi hoặc vì sự xuất hiện của Tiền gia ba người, nhưng mà lễ nghĩa Ngô Kiện là vẫn làm đủ số. 

"Miễn đi! Ngô Kiện? Thượng Phẩm Linh Mạch mà ngươi nợ Trân Bảo Lâu chúng tôi, khi nào sẽ thanh toán? " Dương Huân phất tay, cũng không có ăn Ngô Kiện này một bộ, trực tiếp nói.

"Dương đại nhân! Ngài cũng là biết đến, thời gian trước ta đã bị Ma Tộc bắt đi, tất cả tài sản tích lũy được đã bị bọn họ cướp lấy, ngài có thể thư thả cho ta một thời gian được không? " Ngô Kiện rất đúng sự thật, trong lời nói có một tia van xin nói.

"Ngô Kiện! Không được, nếu như ngươi không đúng thời hạn trả nợ, như vậy ta cũng chỉ có cách đưa ngươi vào Sát Ma Đội, để mà có thể vớt vát lại đôi chút! "Dương Huân không có một tia cảm tình nói.

"Cái gì? Sát Ma Đội! Tuyệt đối không được! " Vừa nghe đến Sát Ma Đội, không chờ Ngô Kiện trả lời, Ngô Nguyệt liền hét lên.

Sát Ma Đội, tên khó nghe một chút còn gọi là Cảm Tử Đội hoặc Tự Sát Đội, là Vân Quang Thành thành lập ra dành cho những tên tội ác tày trời hoặc là tử tù sắp đến thời hạn, những tu luyện giả bị xung đến Sát Ma Đội, phần lớn là sẽ làm tốt thí cùng với lại thực hiện những nhiệm vụ thập tử vô sinh, tương truyền không ai có thể sống qua được ba năm kể từ ngày gia nhập Sát Ma Đội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.