Niệm Giới - Khai Môn

Chương 130: Phiên ngoại 5




Quả nhiên, cô đoán không sai.

Thứ có thể làm thay đổi một người đàn ông, chỉ có phụ nữ.

Sự thay đổi sau khi về nước của Giang Mục Dã lần này quá lớn…

Ngoài khả năng này ra, không còn gì khác nữa.

"Lâm Chi Chi…con mẹ nó chứ, coi như cô giỏi!!!" Giang Mục Dã nghiến răng nghiến lợi.

Những lời nói đó còn có tính sát thương cao hơn cả mấy lời nói mớ…

Lâm Chi Chi dùng tốc độ nhanh nhất chọn một bộ đồ từ trong tủ quần áo rồi vứt cho Giang Mục Dã ý bảo mặc vào, sau đó lại gọi điện thoại cho Ninh Tịch đang chuẩn bị bảo cô sau khi Lôi Minh tỉnh lại thì nói với anh ấy là chuyện của Giang Mục Dã đã giải quyết xong rồi, không cần lo lắng.

Kết quả là Giang Mục Dã tưởng cô muốn nói chuyện đó cho Ninh Tịch, liền đem quần áo trên người cởi sạch bách: "Con mẹ nó chứ này thì thay này, này thì thay này! Cô giục cái quỷ gì!"

Lâm Chi Chi: "…."

Vẻ mặt Giang Mục Dã đầy đắc ý: "Sao? Có phải là dáng người của ông đây còn đẹp hơn lúc trước đúng không? Chậc chậc chậc, ai bảo cô từ chức, bây giờ hối hận chưa? Cơ hội để tiếp xúc với ông đây gần như thế này là niềm ước ao của hàng vạn thiếu nữ…"

Lâm Chi Chi: "Anh mà còn lắm mồm nữa tôi gọi thật bây giờ đấy."

Giang Mục Dã: "Fuck!!"

...

Công ty Thịnh Thế.

Ninh Tịch nghe điện thoại của Lâm Chi Chi xong lập tức chạy đến trước mặt Lôi Minh: "Anh Minh, đừng có giả chết nữa! Mau dậy đi! Chị Chi Chi vừa gọi điện cho em bảo là đã sắp xếp xong xuôi rồi! Chị ấy đã tóm được Giang Mục Dã hơn nữa còn khuyên được cậu ta đi kí hợp đồng rồi!"

"Thật không? Em không lừa anh đấy chứ?" Lôi Minh lập tức bật dậy.

"Em lừa anh làm gì! Chị Chi Chi bảo là bọn họ đang trên đường đến khách sạn rồi!"

"Quá… quá tốt rồi! Anh phải ở nhà làm cái bàn thờ cho Chi Chi mới được!"

Ninh Tịch giật giật khóe miệng cứng đờ: "Nếu như không còn chuyện gì nữa thì em về nhà trước đây!"

"Được, được, được!!!"

Chuyện của Giang Mục Dã cuối cùng cũng giải quyết xong, Ninh Tịch vội vã chạy xuống gara đầy mong đợi đi ngắm em BMW mới của cô!

Yo! Lại còn là màu đen nữa chứ!

Chắc là vì đây là chiếc xe đầu tiên do làm việc mà có được nên cô càng nhìn càng thích.

Thật muốn lái quá đi, làm sao bây giờ?

Vết thương của cô ở trên đùi, hơn nữa còn nằm chếch lên trên nữa, thực ra vị trí này lái xe cũng không làm sao đâu đúng không?

Ninh Tịch càng nhìn càng cảm thấy ngứa tay, dứt khoát lên xe.

Ninh Tịch vừa lái xe đi thì đằng sau lưng cô, Lương Bích Cầm với mấy nữ nghệ sĩ khác cũng đi đến.

"Đó là Ninh Tịch đúng không? Chiếc BMW đó là xe của cô ta à?" Một người trong số đó nhìn theo hướng Ninh Tịch vừa đi, lên tiếng hỏi.

"Hình như là thế, nghe quản lý của tôi nói, là xe của công ty cấp cho cô ta đó!" Một nghệ sĩ khác trả lời, ánh mắt hiện lên vẻ hâm mộ lẫn đố kị rõ ràng.

"Cái méo gì thế! Một đứa người mới thôi mà cấp cho hẳn BMW? Hừ, đến giờ còn chưa có tác phẩm nào được công chiếu, chỉ có mỗi một cái quảng cáo game online, dựa vào cái gì mà có được đãi ngộ tốt như thế?"

"Chắc là do thời gian gần đây cô ta cũng khá nổi? Cái vụ của Hồ Hồng Đạt tôi còn tưởng cô ta chết chắc rồi, ai biết được thế mà ngoắt một cái đã thoát ra được, lại còn được bao nhiêu người đồng tình nữa chứ! Hơn nữa cái bộ Thiên Hạ đó không phải là sắp chiếu rồi còn gì? Nói không chừng lại còn nổi hơn nữa đấy!"

Nghe đến đây, Lương Bích Cầm đứng bên cạnh xì dài một tiếng: "Các cô thì biết cái gì? Cái loại như cô ta chỉ có thể dựa vào tai tiếng và vẻ ngoài để nổi tiếng thôi. Chỉ dựa vào lộ da lộ thịt để leo lên, cho dù có nổi được đi chăng nữa thì vĩnh viễn không bao giờ bước lên con đường nghệ thuật chân chính được!"

"Nói thế cũng đúng!" Những người khác cũng ào ào phụ họa.

"À đúng rồi, nghe bảo Noble tổ chức đêm họp báo công bố tác phẩm mới và dạ tiệc thượng lưu ở Đế Tước nữa đó! Các cô có ai nhận được thiếp mời không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.