Những Đứa Con Của Tự Do

Chương 10




Tiếng trống vào tiết thứ 5 bắt đầu,tôi ngồi vào bàn,mở quyển sách ra xem lại bài.Hửm?Giấy gì đây?Tôi mở ra,mấy cái chữ to đùng,không dấu trên tờ giấy “khONGbiET NOI Ha”.Đọc xong tôi đứng phắt dậy,quay sang hắn rồi cúi xuống.

“Xin lỗi,hôm qua tôi có hơi nặng lời với cậu,xin cậu bỏ qua cho >^^^Õ”

“Hả?Dưa dừa nào?”

“ÂNnnnnnn!!!”

Bỗng có một ông to xác chạy tới rầm rầm.Tôi trố mắt ra nhìn.Ông ý cao-to-đen-hôi…Nhìn thấy tôi liền hỏi

“Có thấy Ân đâu không?”

Tôi lắc đầu mạnh,ông ta chạy đi.Dưa dừa mà hắn nói đây sao Ô^Ô…Hắn ta cộc cái cốp vào đầu tôi,tưởng hắn đi lâu rồi chứ.

“Đau!”

“Phải chiến đấu đi chứ,ông ta là người muốn hại tôi đấy.Làm nhiệm vụ của mình đi”

“L…làm..sao đấu được với ông ta chứ?Ông ta to gấp đôi tôi ý”

“Hợp lại là được!”

Tôi nghĩ đến cái cảnh mà mấy con xe kết hợp lại với nhau trong phim siêu nhân ngày xưa tôi xem.Ừm..cũng to phết ý nhỉ.

“Vậy cậu đứng trên người tôi hay tôi đứng trên người cậu?”

“Nói liên thiên cái gì thế?Đi mau”

Hắn cốc cái nữa vào đầu tôi rồi chạy đi.Bộ tôi nói cái gì sai hả?Tôi cũng vội vàng đuổi theo hắn.Đến một ngõ,hắn dừng lại ngó sang xem.Trông cứ như một viên cảnh sát đi làm nhiệm vụ.Mặt nghiêm túc,súng cầm trên tay.Ngầu thật đấy.Liệu lớn lên hắn có định làm cảnh sát không nhỉ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.