Nhưng Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Xinh Đẹp

Chương 712




Từ sau khi cặp song sinh làm lễ trảo chu, thần kinh Chu thị vẫn luôn căng thẳng mấy ngày, mãi cho đến trước đó vài ngày, Vương thị ở trong viện của mình cảm thấy buồn nôn, lúc trước chỉ cho là ăn nhầm thức ăn, sai bà tử đi bẩm với đại phu nhân, ra bên ngoài tùy tiện tìm đại phu đến, không ngờ chẩn ra hỉ mạch.

Có chỗ dời chú ý của đại phu nhân như vậy, hơn nữa trước đó vài ngày, sau khi thái y tới đây xem mạch kỹ lưỡng cho đại phu nhân, nói thân thể đại phu nhân đã hoàn toàn khôi phục, lão phu nhân không thể không truyền lời, để cho đại phu nhân lại bắt đầu quản gia lần nữa, thời gian này đại phu nhân lại vội vàng tiếp nhận sổ sách,chìa khóa… trong tay tam phu nhân, Chu thị mới coi như thả lỏng được một chút.

Tào Ngọc Nga năm nay tròn mười năm tuổi rồi, lễ nữ nhi ba tháng ba sẽ làm lễ cập kê, đến bây giờ vẫn còn chưa có nói cho nhà nào, Tào Ngọc Nga và Lý thị  chân chính bắt đầu nóng nảy.

Lý thị nói ra nhiều lần ở trước mặt Đại lão gia, vừa khóc vừa tố khổ một phen, Đại lão gia mới cho lời xác định.

"Được rồi, được rồi, đêm nay ta sẽ đi thương lượng với phu nhân các ngươi một chút, trước tiên chọn lựa nhà thích hợp, trước đó vài ngày lão gia ta cũng làm quen mấy sĩ tử khoa năm nay, nếu nhất thời không tìm được nhà thích hợp, trong mấy sĩ tử cũng có hai người rất tốt!" Đại lão gia có chút không kiên nhẫn nói.

"Là tỳ thiếp đi quá giới hạn rồi, lão gia tất nhiên có chủ ý!" Lý thị xoa xoa khóe mắt, ôn nhu nói.

Đại lão gia ở chỗ Lý thị ngồi một lát, rồi rời đi, trước tiên đến chỗ Vương thị thăm Vương thị đang dưỡng thai một lát, mới đi đến viện của Đại phu nhân.

"Phu nhân các ngươi đâu?" Đại lão gia vào phòng thấy không ai nghênh đón, thuận miệng hỏi.

"Bẩm lão gia, phu nhân đi khố phòng kiểm lại đồ, bảo là muốn đổi lại rèm dầy các nơi, các tiểu nha đầu đã mời phu nhân sang đó!" Nha đầu kia lắc lắc thân thể giúp Đại lão gia cởi áo khoác ngoài xuống, giọng ỏn ẻn nũng nịu nói.

Đại lão gia thấy xung quanh không có ai, cười sờ soạng trước ngực nha đầu kia hai cái.

Nha đầu này gọi là Liễu Nhi, là nhị đẳng nha hoàn bên cạnh đại phu nhân, trước đó vài ngày thân thể đại phu nhân không tốt, không thể phục vụ Đại lão gia, lúc Đại lão gia sang đây thăm Đại phu nhân, Đại phu nhân liền cho Liễu Nhi đi phục vụ, hiện tại Liễu Nhi đã là nha đầu thông phòng của Đại lão gia.

Hai nha đầu nhất đẳng Như Sương và Như Lộ bên cạnh Đại phu nhân, hiện tại là người đắc lực, đương nhiên sẽ không cho Đại lão gia, chỉ đành phải chọn mấy người có vài phần thùy mị ở bên trong nha đầu nhị đẳng, dùng để giữ Đại lão gia ở lại chánh viện.

"Lão gia, phu nhân trở lại!" Tiểu nha đầu ở bên ngoài hô lên một tiếng.

Liễu Nhi vội vàng đứng ngay ngắn, cuống quít sửa sang lại quần áo trước ngực một chút.

Đại phu nhân vừa vào cửa, phát hiện chỉ có một mình Liễu Nhi ở đây, lại thấy hai mắt Liễu Nhi chứa ý xuân, hai má phiếm hồng, lập tức hiểu ra, đè xuống không vui trong lòng nói: "Ngươi đi xuống đi!"

Liễu Nhi hành lễ với Đại phu nhân một cái, liếc mắt với Đại lão gia một cái, từ từ lui ra ngoài.

Đại lão gia bưng chén trà lên uống một hớp, dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra.

"Lão gia!" Đại phu nhân đi tới, đoan trang hành lễ một cái.

"Ừhm, ngồi đi!" Đại lão gia gật đầu một cái.

Đại phu nhân quan tâm hỏi mấy câu về sức khỏe của Đại lão gia, Đại lão gia nhất nhất đáp lại, rồi dẫn lời nói tới trên chuyện hôn sự của Tào Ngọc Nga.

"...... Đúng rồi, năm nay Đại tỷ nhi đã mười lăm rồi nhỉ!" Đại lão gia lơ đãng nói.

"Lão gia, mấy ngày nay thiếp thân đang muốn cùng lão gia thương lượng chuyện của Đại tỷ nhi đấy!" Đại phu nhân mang theo nụ cười nói tiếp.

"Phu nhân làm việc ta đương nhiên là yên tâm, chuyện như vậy vẫn nên mau sớm định ra, để tránh cho người ngoài chê cười!" Đại lão gia hài lòng gật đầu một cái.

"Lão gia nói phải, Đại tỷ nhi là cô nương đầu tiên của Tào gia chúng ta, vạn lần không thể mất thể thống......" Đại phu nhân cung kính đáp lại, quay đầu phân phó Phương ma ma: "Ma ma, lấy danh thiếp tới đây!"

"Dạ, nô tỳ đi ngay!" Phương ma ma hành lễ một cái, bước nhanh rời đi.

Đại lão gia nghe lời nói của Đại phu nhân, ánh mắt lóe lên một cái, nghĩ đến hai đích nữ, hai thứ nữ phía dưới, ném ý nghĩ dư thừa ra sau ót......

Đại phu nhân nhặt vài câu chuyện trong phủ nói với Đại lão gia, chỉ chốc lát sau Phương ma ma liền bưng cái hộp nước sơn tới.

"...... Trương phu nhân và Ngô phu nhân đã gửi bái thiếp tới đây, bị thiếp thân đè xuống trước, còn có Tống gia, Lưu gia mấy nhà này đều có thiếu gia vừa độ tuổi, môn hộ cũng không thấp......" Đại phu nhân cầm từng cái danh thiếp giới thiệu.

Đại lão gia nghe một hồi cũng không còn kiên nhẫn nữa, thấy đại phu nhân nói mấy nhà cũng không có vấn đề gì lớn, liền nói: "Ngô lang trung này là người của Nhị hoàng tử, tạm thời không cần nhấc lên quan hệ với hắn, còn dư lại tự phu nhân quyết định là được rồi!"

"Dạ, lão gia yên tâm, mấy ngày nay thiếp thân sẽ tiếp tục đi theo mấy vị phu nhân thương lượng một chút, trước khi đại tỷ nhi làm lễ cập kê liền định ra!" Đại phu nhân mỉm cười đáp lại.

"Ừhm, truyền cơm đi!" Đại lão gia không tỏ rõ ý kiến nói, cũng không đề cập tới chuyện mình nhìn trúng sĩ tử như từng nói ở chỗ của Lý thị.

"Dạ!" Đại phu nhân thu hồi danh thiếp, bước nhanh đi xuống phân phó.

Chốc lát sau các nha hoàn bà tử liền theo thứ tự bưng khay ly chén đĩa đi vào, động tác nhanh chóng lại an tĩnh bày thức ăn lên.

"Nàng ngồi xuống cùng dùng đi, bảo bọn nha hoàn hầu hạ là được!" Đại lão gia thản nhiên nói.

Đại phu nhân đáp lại, trước tiên tự mình gắp một đũa thức ăn cho Đại lão gia, rồi mới ngồi xuống.

Liễu Nhi đi theo chen lẫn vào các nha đầu bà tử cùng mang thức ăn lên, nhanh chóng chen đến sau lưng Đại lão gia, cầm bầu rượu giúp Đại lão gia rót một chén, "Lão gia, mời dùng!"

Đại lão gia bưng ly rượu lên, một hơi liền uống cạn.

Liễu Nhi lắc mông cầm ly rượu lên lại rót thêm một chén.

Lông mày của Đại phu nhân nhíu mấy cái không thể nhận ra, sắc mặt như thường bắt đầu dưới sự hầu hạ của các nha đầu dùng cơm.

Quy cũ nơi này dạy ăn không nói ngủ không nói, nhất thời trên bàn chỉ có tiếng gắp thức ăn và thỉnh thoảng có tiếng cười duyên......

Sau khi ăn xong, ánh mắt của Đại lão gia vẫn đuổi theo vòng eo của Liễu Nhi  không thả, Đại phu nhân hiền huệ phân phó Liễu Nhi phục vụ Đại lão gia.

"Liễu Nhi này sợ là không thể lưu lại!" Chờ sau khi an trí cho Đại lão gia xong, Phương ma ma vừa phục vụ Đại phu nhân tắm, vừa rỉ tai nói.

"Hừ, bất quá chỉ là một tiểu nha đầu đề tử (đồ đĩ (tiếng chửi con gái thời xưa)) thôi, chờ nhiệt tình mới mẽ của lão gia trôi qua, có rất nhiều biện pháp đối phó ả ta!" Đại phu nhân khinh thường xùy một cái, "Trước tiên định ra hôn sự của Tào Ngọc Nga, chúng ta làm một chuyện rồi nối tiếp một chuyện  ......"

"Phu nhân nói phải!" Phương ma ma thấp giọng phụ họa nói......

"Ma ma, lấy danh thiếp tới đây chúng ta xem lại lần nữa!" Đại phu nhân ngồi ở trên giường nói.

Phương ma ma đáp một tiếng, đi ra ngoài cầm cái hộp nước sơn kia đi vào.

"Lấy Ngô gia ra đi, Trương gia môn hộ quá thấp, sợ là không tiện giao phó với lão phu nhân và lão gia, còn dư lại......" Đại phu nhân nói tới từng cái một, cuối cùng lấy cái danh thiếp duy nhất còn lại của Lưu gia ra.

"Phu nhân, nhưng Lưu Đại lão gia là Nội Các Đại Học Sĩ, thân phận của Đại tiểu thư sợ là có chút không xứng rồi!" Phương ma ma thấp giọng nói.

"Bất quá chỉ là một thứ tử không nên thân của Lưu gia mà thôi, thứ trưởng tử phối với thứ trưởng nữ không phải là vừa khớp, huống chi, tình huống của Lưu gia kia, hừ hừ, tốt hơn Tào Ngọc Nga......" Đại phu nhân cười lạnh mấy tiếng, nói tiếp, "Ma ma, sáng mai liền đưa bái thiếp cho Lưu phu nhân, xác định chuyện này xuống!"

Phương ma ma rũ mắt xuống đáp vâng, lại cùng đại phu nhân nói mấy câu nhàn thoại, liền hầu hạ Đại phu nhân nghỉ ngơi..... 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.