Những Chiến Binh Phần 1 Tập 3: Bí Mật Trong Rừng

Chương 8-2




- Gào gào…

Tiếng gầm vang lên báo hiệu cuộc chiến đã đến. Các con quái vật lập tức xông lên như không muốn mạng nữa. 3 cô gái cũng không dám chia đường tấn công như là giết chết con đầu tiên. Đây là 1 đám a. Nếu các cô bị cô lập thì có lẽ chỉ có thể chịu chết mà thôi.

Chỉ có thể dựa lưng vào nhau, hỗ trơ nhau thì may chăng có chút.

Tứ phía quái vật bắt đầu tràn vào. Sau lưng bắt đầu hiện lên từng hồn hoàn.. có 2 có 3 thậm chí lên 4,5. Tuy nhiên chỉ có 1 con duy nhất là đấu đế. Xem ra là cũng không đến nỗi dùng thiên tài để chế tạo a.

Dù không cam lòng nhưng quả thật là có chút cảm thấy nhẹ nhõm a.

Tuy nhiên chỉ là có chút cảm giác buông lỏng thôi. Bởi dù là chỉ là đấu tôn, đấu tông thôi nhưng mà đây không phải là đấu tôn đấu tông bình thường. Chí ít thì thực lực của chúng phải tăng cao hơn 1 đại cảnh giới hoặc bét nhất cũng là 5 tiểu cảnh giới. Áp lực mang đến không phải là ít.

Và những con quái vật đầu tiên bắt đầu tấn công đến. Đa phần chúng nó đều mang võ hồn là dạng thú nên hầu như lựa chọn là cường công.

Và đó là điều mà 3 cô nàng muốn.

Không nhiều lời. Liên Tâm lập tức xông lên trước trực tiếp tiến hành cường công với bọn chúng. Trong khi đó Lăng Lạc Thần ở phía sau không ngừng tung ra hồn kỹ hạn chế tốc độ của chúng giảm bớt áp lực cho Liên Tâm.

Còn Mã Tiểu Đào thì lựa chọn tấn công từ xa. Từng viên lưu tinh mang theo hỏa diễm lao xuống tấn công những tên đang lao xuống khiến chúng nó chậm 1 vài nhịp. Nhưng như vậy đã đủ để các cô có 1 hơi thở dốc. đồng thời Liên Tâm và Lăng Lạc Thần cũng vừa kịp loại 1 vài tên ra khỏi cuộc chiến.

Nhưng mà chúng chẳng là gì cả. Còn rất nhiều, rất nhiều con khác không sợ chết mà tiến lên. Thật không biết rằng rốt cục có bao nhiêu tên ở chỗ này.

Nhưng khu này dù toàn là nhà cao cửa rộng nhưng số lượng cũng không ít, nếu mỗi nhà đều có 1 con thì… số lượng quả thật là không thể đo đếm.

Sắc mặt của các cô trở nên âm trầm nhưng mà động tác vẫn không chậm, các đòn đánh vẫn rất chuẩn. Dù sao cũng chết, kéo theo càng nhiều đệm lưng càng tốt.

Nhưng mà lúc này sắc mặt các cô hơi biến sắc, bởi các cô thấy điều không tưởng.

Mấy con bị các cô đánh cho bị thương hoặc mất sức chiến đấu thì bị những con khác lao vào cắn xé và bị ăn tươi nuốt sống.

Quá buồn nôn mà.

Xem ra những con này ở đây đã hoàn toàn mất nhân tính và chỉ còn lại có bản năng săn bắt và ăn thịt mà thôi. dù cùng loại hay khác loại thì vẫn vậy.

Mà cái chết là máu dường như đã kích thích đám quái vật kia khiến cho bọn chúng càng thêm điên cuồng tấn công.



Áp lực của các cô tăng mạnh.

10 phút nhanh chóng trôi qua, 3 cô gái bị bức đến góc tường mà đau khổ chống đỡ. Trên người đều có tổn thương khác nhau Nhưng cái quan trọng là các cô đã đến cực hạn rồi. Không chỉ là về hồn lực mà cả về thân thể. Áp lực quá lớn rồi.

Trong khi đó đối thủ thì sao. Dù nhờ tính khát máu của bọn chúng nên chỉ cần khiến mất sức chiến đấu là đủ giết chết chúng nhưng mà số lượng chênh lệch thật sự quá lớn ròi. Các cô cũng không biết mình giết 10, 20 hay 30 còn rồi chỉ biết trước mặt các cô vẫn bị hàng hà sa số con quái vật bao vây 3 phía.

Nếu không phải là nhờ giết 1 đường máu đến chỗ này mà nhờ bức tường cản 2 hướng thì chỉ sợ các cô cũng không trụ được đến bây giờ.

- Cẩn thận!!!!

Đột nhiên Liên Tâm hét lên khiến 2 cô sững sờ chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Đột nhiên, dưới chân của Lăng Lạc Thần n hiện lên 1 bàn tay gớm giếc bắt lấy chân cô. Lập tức cô tung đòn đóng băng bàn tay đó lại. Nhưng chưa kịp thở được 1 hơi thì trên trời, 1 con quái vật có đôi cánh chim lao xuống nhanh như cắt

Lăng Lạc Thần theo bản năng muốn trốn nhưng mà dưới chân cô nàng băng vẫn còn sao có thể di chuyển được. Cô chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn cặp chân sắc lẹm kia tiếp cận mình

Nhưng đúng lúc đó, 1 thân ảnh tiến đến đẩy cô ngã sang 1 bên.Là Liên Tâm. Móng chim sắc lẹm cát 1 đòn thật sâu sau lưng cô. Sắc mặt cô vặn vẹo vì đau.

Nhưng không hổ là người vẫn luôn chiến đấu với hồn thú. Dù bị thương nặng như vậy nhưng tay cô vẫn rất nhanh quét kiếm khiến cho cánh chim kia bị thủng 1 lỗ. Thân ảnh của nó rơi xuống và bị xâu xé.

Nhưng mà rất nhiều con hồn thú cũng bị máu của Liên Tâm hấp dẫn. Chúng tràn đến.

Mã Tiểu Đào hữu tâm đến cứu nhưng mà lúc này cô cũng bị vài con hồn thú có cánh bao vây. Ốc còn không lo nổi mình ốc thì sao có thể....

Lăng Lạc Thần lập tức vung gậy, băng phong tứ phía tạo thành 1 bức tường cản lại 1 chút bước chân của chúng. Trong 1 chút thời gian đó, cô vội vàng vung gậy lên. Băng bao bọc lấy vết thương sau lưng của Liên Tâm giúp cô cầm máu.

Sắc mặt của Liên Tâm cắt không còn giọt máu nhưng vẫn miễn cưỡng mỉm cười.

- Cảm ơn cô.

Liên Tâm lập tức ngồi xuống điều chỉnh lại 1 chút.

Nhưng chưa được bao lâu thì bức tường băng hiện lên từng vết rách và nhanh chóng bị phá vỡ. Từng thân ảnh tràn vào.

Liên Tâm sắc mặt ngưng đọng. rất nhanh cô đứng lên. Trên tay hiện lên kim thương rồi đứng trước người Lăng Lạc Thần.

Và đại chiến lại xảy ra.

Nhưng mà rõ ràng tốc độ hay là sức phản ứng của cô đều đã giảm đi rất nhiều.

Chỉ sau vài lần giao tranh, cô đã dính vài vết thương vào người.Máu lại lần nữa chảy ra, bọn quái thú càng điên cuồng tấn công.

Rất nhanh,2 người bị đàn quái vật khổng lồ ba vây cô lập khiến cho áp lực đã lớn nay càng lớn hơn.

- Đáng chết, đám quái vật này. Cho bản cô nương đi chết hết đi

Mã Tiểu Đào gầm lên 1 tiếng, triển khai võ hồn kim thân đồng thời phát động phượng hoàng lưu tinh vũ. Lạp tức 1 đống lưu tinh mang theo hỏa diễm rừng rực từ trên trời rơi xuống.

Đám quái vật muốn tránh né nhưng mà chúng tràn đến quá đông như vậy thì sao có thể tránh thoát đòn tấn công diện rộng này đây.

Và hàng loạt con bị chết cháy, bị nướng thành thịt nằm trên đất và cũng rất nhanh bị những con khác đến phân chia thành từng mảnh nhỏ.

Nhưng sắc mặt của Mã Tiểu Đào đã trắng bệch rồi. Thân thể tràn ngập hư thoát đến cả lơ lửng trên không cũng khó.

Thân ảnh của cô từ trên trời bắt đầu rơi xuống như diều đứt dây

Lăng Lạc Thần và Liên Tâm muốn ra cứu nhưng mà kịp không. Đáp án không nói cũng biết.

Nhờ đòn đó mà áp lực của các cô giảm mạnh tuy nhiên rất nhanh, đám quái vật này lại tràn đến khiến các cô nửa bước khó đi chứ đừng nói là cứu viện.

Giờ chỉ còn hi vọng vào Mã Tiểu Đào có thể cầm cự được 1 chút là được rồi.

Nhưng có thể sao, không nói đến người khác, chính các cô cũng có chút không tin được.

Thậm chí chính các cô sợ rằng cũng khó mà bảo đảm tính mạng của bản thân.

Chỉ sợ rằng…

Ánh mắt các cô nhìn về phía Mã Tiểu Đào- nơi có 1 đống quái vật chạy đến mà bắt đầu đỏ lên.

Có lẽ rất nhanh thôi, các cô cũng bị như thế a.

Đúng lúc đó, 1 dọng nói vang lên:

- Nữ nhân của ta, các ngươi là thứ gì mà dám động

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.