Những Chiến Binh Phần 1 Tập 3: Bí Mật Trong Rừng

Chương 3-2




Sở Ly ngồi ở trong đại sảnh, nghe bọn họ báo cáo xong, lại cười nói:

- Đây là chuyện tốt, củ khoai lang bỏng tay, Mai Nhất viện tranh là chuyện không thể tốt hơn được, không chừng đây là Trần Bách phu trưởng có lòng tốt nhận hộ việc đó. 

- Trần Bách phu trưởng có lòng tốt như vậy sao?

Tần Tấn lắc đầu nói:

- Hắn thờ phụng Thiên Lang tinh thần, mọi việc đều muốn cướp, có công tuyệt không buông tha, lần trước ăn quả đắng, lần này thấy điều tra phủ Quốc Công sẽ có ảnh hưởng lớn, vì lẽ đó mới đoạt lấy. 

Sở Ly nhíu nhíu mày:

- Đúng là như vậy sao?

Bốn người Tần Tấn đều gật gù. 

Tần Tấn nói:

- Bách phu trưởng, lần này chúng ta không thể để như vậy nữa, nhất định phải đoạt lại!

- Thân phận của ta quá mẫn cảm, không thích hợp để điều tra vụ án này. 

Sở Ly lắc đầu.

- Vậy thì phải làm một chuyện khác!

Tần Tấn nói: 

- Bộ binh muốn tiến hành thanh tra một lần.

Sở Ly nhíu nhíu mày.

- Chuyện viên ngoại thị lang lần trước, lòng người của mọi người bàng hoàng, nếu như lại tra xét, như vậy sẽ trở thành công địch của tất cả triều thần. 

Tần Tấn thở dài nói:

- Chuyện này so với điều tra phủ Quốc Công còn khó hơn nhiều, đắc tội với quá nhiều người.

Phùng Kinh hừ lạnh một tiếng nói: 

- Có lẽ Trần Đông Hải sợ làm việc này cho nên mới đoạt việc điều tra phủ Quốc Công.

Sở Ly sờ sờ cằm, đăm chiêu nói:

- Bộ binh muốn tra, chuyện này không phải là việc nhỏ. 

- Việc này quá nghiêm trọng.

Tần Tấn nói:

- Chỉ sợ thống lĩnh sẽ không bỏ qua cho Bách phu trưởng. 

Lần này Bách phu trưởng đã lập công lớn, công lao gánh vác cả Mai Nhị viện, cho dù năm nay không làm chuyện gì thì cũng cực kỳ dư giả.

Sau khi trải qua mấy chuyện, Bách phu trưởng bộc lộ tài năng, tài hoa trác tuyệt làm cho mười mấy Bách phu trưởng của Bí Vệ phủ ảm đạm phai mờ, các Bách phu trưởng còn lại đều cẩn thận cầu ổn thỏa, thà rằng không làm thì cũng không phạm phải sai lầm.

Hai việc lần này lại rất là vướng tay vướng chân, nếu để cho những Bách phu trưởng già nua lẩm cẩm, không cầu có công chỉ cầu không quá kia điều tra, không biết sẽ phải mất bao lâu, mà hai chuyện này cần phải giải quyết nhanh chóng, cần tài hoa trác tuyệt mới được. 

Tài hoa và dã tâm Trần Đông Hải đều có, có thể cướp được một chuyện cũng không khó, chuyện khác sợ là sẽ phải rơi xuống trên người của Bách phu trưởng.

Điều tra phủ Tể Quốc Công, dù sao cũng là một nhà phủ Quốc Công, Đại Quý có mười hai phủ Quốc Công, mà điều tra bộ binh, đó là một bộ đó, sẽ phải đắc tội với rất nhiều người.

Sở Ly trầm ngâm một hồi rồi nói: 

- Đi xem xem đi, cũng không thể kéo dài thời gian được như thế.

Hắn và bốn người đi tới Bí Vệ phủ.

Còn chưa vào phủ thì đã đụng pải Trần Đông Hải và sáu bí vệ từ cửa lớn đi ra ngoài, sau khi nhìn thấy Sở Ly, Trần Đông Hải lập tức nở một nụ cười. 

Hắn tiến lên, ôm quyền cười nói:

- Sở Bách phu trưởng.

Sở Ly ôm quyền đáp lễ: 

- Trần Bách phu trưởng muốn đi đâu vậy?

- Ài...

Trần Đông Hải lắc đầu nói: 

- Trời sinh mạng khổ, ta phải đi tới phủ Tể Quốc Công một chuyến.

Sở Ly cười nói:

- Lẽ nào là điều tra phủ Tể Quốc Công hay sao? 

- Đúng thế.

Trần Đông Hải nói:

- Lần trước nhận ân tình của Sở Bách phu trưởng, ta cũng coi như là tái ông thất mã, biết ngươi xuất thân từ phủ Quốc Công, điều tra phủ Tể Quốc Công sẽ rất lúng túng, vì lẽ đó ta mới chủ động nhận lấy việc này. 

Sở Ly nhìn thấy suy nghĩ của hắn, thế nhưng tuyệt nhiên không giống như lời hắn nói.

Đi điều tra phủ Tể Quốc Công, không chỉ có quân công, hơn nữa còn không đắc tội với quá nhiều triều thần, dù sao những triều thần này có rất nhiều vây cánh, không biết sẽ ngáng chân ở chỗ nào, khiến cho người ta có nỗi khổ mà không nói ra được.

Sở Ly híp mắt cười gật đầu: 

- Đa tạ Trần Bách phu trưởng, có điều phủ Tể Quốc Công không dễ điều tra như vậy, xưa nay phủ Quốc Công và Bí Vệ phủ không hợp nhau, Trần Bách phu trưởng đến đó nên chuẩn bị chịu khổ đi thì hơn.

- Ha ha...

Trần Đông Hải cười nói: 

- Phủ Quốc Công ngông cuồng tới mấy thì cũng không thể làm gì được Bí Vệ phủ chúng ta, ta tin rằng mình có thể tra ra rõ ràng, xem rốt cuộc phủ Tể Quốc Công có vấn đề gì hay không!

Sở Ly ôm quyền nói:

- Vậy ta chúc Trần Bách phu trưởng thuận buồm xuôi gió! 

- Ha ha, ta nhận lời chúc lành của Sở Bách phu trưởng!

Trần Đông Hải ôm quyền cười lớn một tiếng, dẫn người rời đi.

Nhìn bóng lưng rời đi của hắn, Sở Ly lắc đầu mỉm cười. 

Lần này Trần Đông Hải đã học khôn hơn, không nể mặt mũi ở ngay trước mặt, tránh cho mọi người nói hắn vong ân phụ nghĩa, nhưng vẫn dùng ám chiêu.

Sở Ly cười thầm, ám chiêu đối với hắn lại càng dễ đối phó, thường thường người khác sẽ cho rằng hắn không biết, thế nhưng hắn lại biết, hơn nữa vì không cho hắn biết cho nên sẽ còn bó tay bó chân, cần phải do dự nhiều, làm cho hắn chiếm hết ưu thế.

Tần Tấn hừ lạnh một tiếng: 

- Da mặt của tên này thật là dày!

Sở Ly cười nói:

- Tần lão cứ chờ xem trò vui đi, phủ Tể Quốc Công không dễ dàng tiến vào như thế đâu. 

Phủ Quốc Công cũng không làm gì quá đáng với Bí Vệ phủ, thế nhưng vừa giận lại vừa hận, chắc chắn sẽ không tùy ý để Bí Vệ phủ điều tra, ngược lại sẽ ra tay ở trong bóng tối, cho dù không giết bọn họ thì cũng sẽ không để cho bọn họ dễ chịu, hung tàn đánh một trận là chuyện khó tránh khỏi.

Tần Tấn cười nói:

- Trần Đông Hải này rất biết làm việc, có lẽ phủ Tể Quốc Công sẽ không đỡ được. 

Sở Ly lắc đầu cười cười.

Hắn đi tới phòng khách của Bí Vệ phủ, chỉ có Hứa Hoàn Đức ở chỗ này.

Sở Ly ôm quyền: 

- Hứa thống lĩnh, Trần Bách phu trưởng đi điều tra phủ Tể Quốc Công, như vậy không phải chuyện của bộ binh sẽ giao cho ta đó chứ?

- Trước tiên ngươi cứ nghỉ ngơi đi.

Hứa Hoàn Đức nói: 

- Chuyện này ta chuẩn bị giao cho Cúc Nhất viện đi làm.

Sở Ly nhíu nhíu mày:

- Không cần ta sao? 

- Danh tiếng của ngươi quá thịnh, không phải là chuyện tốt, nên ở ẩn một chút.

Hứa Hoàn Đức nói:

- Đi bế quan luyện công đi, lần này thiếu chút nữa đã mất mạng, võ công vẫn không luyện tới thượng thừa, vì vậy nên tiếp tục luyện đi. 

Sở Ly kinh ngạc, lại có mấy phần cảm động.

Hắn có thể nhìn ra được Hứa Hoàn Đức nói vậy là chân tâm thật lòng, cũng không phải là chèn ép mình.

Hứa Hoàn Đức nói: 

- Một ngày là bí vệ, cả đời là bí vệ, cuộc sống về sau còn dài, một thân bản lĩnh này của ngươi, nếu như bởi vì võ công không đủ mạnh mà bị người hại vậy thì sẽ rất đáng tiếc.

- Đa tạ Hứa thống lĩnh quan tâm.

Sở Ly ôm quyền nói: 

- Có điều chuyện bộ binh rất phiền phức, để lâu sẽ náo loạn làm lòng người bàng hoàng, tiếng oán than dậy đất, đối với Bí Vệ phủ chúng ta cũng không phải là chuyện tốt gì cả.

- Đây cũng là chuyện không có cách nào giải quyết được.

Hứa Hoàn Đức thở dài: 

- Quả thực bộ binh đã trở thành cái sàng, không điều tra một chút, tương lai dụng binh sẽ có phiền toái lớn.

-... Để ta tới đi.

Sở Ly trầm giọng nói. 

Hứa Hoàn Đức cau mày nói:

- Ngươi còn muốn lập công?

Sở Ly nói: 

- Đúng thế, nếu ta bế quan luyện công, ít nhiều vẫn phải tranh chút công lao, tránh cho người của Mai Nhị viện bị khổ theo ta.

- Bọn họ đã hưởng phúc đủ rồi!

Hứa Hoàn Đức hừ lạnh một tiếng. 

Công lao của Mai Nhất viện còn phải san sẻ cho hơn một trăm người, Mai Nhị viện chỉ có mười bốn người, là chênh lệch gấp mười lần.

Hắn đã mơ hồ hiểu rõ, Sở Ly muốn phân ưu thay cho bọn họ, thuộc hạ như vậy đúng là khiến cho người ta yêu thích.

Kỳ thực hắn và Phó Mộng Sơn đều biết, chuyện bộ binh này giao cho Sở Ly là thích hợp nhất. Sở Ly xuất thân từ Thiên Linh viện, đối với việc thanh trừ nội gian rất có sở trường, năm xưa chuyện tranh trừ đệ tử Quang Minh thánh giáo đã đủ để chứng minh hắn lợi hại, không người nào trong Bí Vệ phủ có thể so sánh được với hắn. 

Nhưng vì tương lai, vẫn không nên để cho Sở Ly đặt mình vào trong hiểm cảnh được.

Bây giờ Sở Ly đã được xem như là lá bài tẩy của Bí Vệ phủ, trí tuệ và tài hoa đều không có người thứ hai có thể bằng, bọn họ chuẩn bị bồi dưỡng hắn thành người nối nghiệp của bọn họ.

Có Sở Ly chủ trì Bí Vệ phủ, Bí Vệ phủ sẽ càng hưng thịnh, bọn họ mới có thể an hưởng tuổi già. 

Có tính toán này cho nên bọn họ mới không vội nghiền ép năng lực của Sở Ly, muốn từ từ dùng, trước tiên cứ luyện cho võ công tốt hơn. Việc tranh tra bộ binh này quá làm náo động, hắn không thích hợp làm tiếp.

Sở Ly nói:

- Ta làm xong chuyện này sẽ chuẩn bị bế quan luyện công một đoạn thời gian dài. 

Quả thực hắn đang định khổ tu, tránh cho bị Phương Thanh Dương đuổi kịp.

Phương Thanh Dương luyện thành Đại Quang minh thân, mạnh hơn mình một bậc, cấp độ Thiên Ma công của mình quá thấp, cũng cần đẩy mạnh Bạch Hổ luyện dương đồ lên thêm một tầng nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.