Những Chiến Binh Phần 1 Tập 3: Bí Mật Trong Rừng

Chương 1-2




Hạ lão đề phòng nhìn Vân Thiên Vũ, lão ta cũng thích gia nhập vào các bên thế lực lớn.

Nếu lão ta muốn gia nhập thế lực, với địa vị thiên cấp luyện đan sư của lão thì đã sớm có thể có chỗ trong các thế lực lớn.

Lần này không chỉ Hạ lão nhìn Vân Thiên Vũ mà ngay cả Tiêu Cửu Uyên và Hoa Khấp Tuyết còn có Diệp Gia đều nhìn Vân Thiên Vũ. 

Mấy người đều há hốc miệng.

Bởi vì thế lực mà Vân Thiên Vũ nói chỉ là nòi suông.

Bây giờ ngay cả bọn họ cũng muốn nghe cái thế lực mà Vân Thiên Vũ nói là thế lực gì. 

Vân Thiên Vũ nhíu mày suy nghĩ một chút, nói rất chân thật.

“Đấu Long tông.”

Nàng vừa mở miệng, Tiêu Cửu Uyên biết nàng lấy tên này là có ý gì. 

Tông môn chuyên chỉ đánh nhau với Thanh Long thế gia, không gọi là Đấu Long tông thì là gì?

Chỉ là Vân Thiên Vũ vừa dứt lời, trong nội sảnh, vẻ mặt Hạ lão mơ hồ cố gắng suy nghĩ: “Đấu Long tông.”

Chưa nghe nói qua, hắn quay đầu nhìn người của công hội luyện đan sư, noi: “Ngươi nghe nói tới thế lực này chưa?” 

Người của công hội luyện đan sư lập tức lắc đầu: “Dường như chưa nghe bao giờ.”

Gương mặt không dám khẳng định, kỳ thực gã rất muốn nói to là chưa nghe nói qua.

Nhưng lại sợ đắc tội Vân Thiên Vũ, cho nên chỉ có thể nói mơ hồ. 

Hạ lão nhìn Vân Thiên Vũ, rất chăm chú hỏi: “Sao ta chưa nghe qua thế lực này?”

“Lẽ nào lão biết rõ tây đại lục như lòng bàn tay sao? Huống chi lão gia nhập thế lực của chúng ta không liên quan tới thế lực lớn hay nhỏ, mà bởi vì đan phương không phải sao?”

“Bỏ đi, xem ra lão không thích giao dịch này, vậy không nói nữa.” 

Nàng nói xong xoay người liền đi ra ngoài, dường như không muốn nói chuyện với Hạ lão nữa.

Hạ lão sau lưng biến đổi sắc mặt, nhanh chạy theo, vừa đi vừa nói: “Ta chỉ muốn hỏi một chút, rốt cuộc ngươi cho ta đan phương gì?”

Vân Thiên Vũ cười khẻ: “Tuyệt đối là đan phương thượng cổ tốt, hơn nếu trong vòng ba năm lão có biểu hiện tốt, nói không chừng ta sẽ tặng lão một đan phương nữa, cứ như vậy, trong vòng ba năm lão liền có được hai đan phương.” 

“Bỏ đi, nói với lão những điều này có ích lợi gì, không nói nữa.”

Hạ lão sớm bị nàng gọi lên con sâu tham lam, làm sao thừa nhận được, gọi theo phía sau Vân Thiên Vũ: “Ngươi nói cần phải chắc chắn, đan phương nhất định là đan phương tốt, hơn nữa nếu ta biểu hiện tốt sẽ cho ta một cái nữa.”

Vân Thiên Vũ nghiêng đầu nhìn Hạ lão: “Lão quyết định theo ta rồi.” 

“Ừm, theo ngươi.”

“Nói mà không có bằng chứng, chúng ta đập tay ba cái lập lời thề.”

Vân Thiên Vũ giơ tay lên, Hạ lão rất sợ nàng đổi ý, liền giơ tay lên đập tay ba cái lập lời thề với Vân Thiên Vũ. 

Tiêu Cửu Uyên bên cạnh nhìn Vân Thiên Vũ mỉm cười, đôi mắt tràn đầy sự cưng chiều, tiểu nha đầu này lại hốt được một người.

Nhìn tiểu nha đầu xinh đẹp như vậy, Tiêu Cửu Uyên bỗng muốn ngớ lại chuyện trước kia của hắn, tuy là hắn và nàng trong trí nhớ có rất nhiều đều không tốt đẹp như Vân Thiên Vũ nói,nhưng sau này giữa bọn họ lại rất tốt.

Hắn thật sự muốn nhớ lại những chuyện tốt đẹp đã qua giữa bọn họ. 

Tiêu Cửu Uyên suy nghĩ, đôi mắt hơi ảm đạm, đến khi giọng nói Hạ lão vang lên cắt đứt suy nghĩ của hắn.

Hạ lão và Vân Thiên Vũ đập tay ba cái xong, quay đầu nhìn quản sự công hội luyện đan sư: “Ta đi, các ngươi lại tìm một luyện đan sư khác tới thay ta phụ trách kiểm tra.”

Lần này đến phiên quản sự tiêu rồi, a a a. 

Lần này bảo bọn họ tìm đâu ra một thiên cấp luyện đan sư đây.

Hạ lão phía trước không quan tâm gã, đi trước ra ngoài cửa, Vân Thiên Vũ cười híp mắt nhìn Hạ lão, trong lòng vui vẻ.

Lúc trước nàng vẫn còn muốn tìm một tấm bản đồ, bây giờ có tấm bản đồ sống, bọn họ còn sợ không đến được Tê Hà cốc sao? 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.