Những Câu Chuyện Nhỏ Của Tôi

Chương 25




“Mời phu nhân vào”. Hayden vươn tay, khẽ nhéo bàn tay Mundra đặt trên bàn. “Nếu em muốn ở lại, tôi rất hoan nghênh. Nhà Navister nguyện ý mở rộng cửa lớn vì em”

Mundra trở tay nắm lấy tay hắn, yên lặng đánh giá.

Hayden cho rằng nàng xúc động nói không nên lời, dùng ngón tay gãi lòng bàn tay nàng.

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.

Gót giầy chạm đất, từng bước từng bước, rất nhịp nhàng.

Hayden kéo tay Mundra đứng dậy.

“Thật vinh hạnh trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã có thể gặp lại nguyên soái ngài”. Phu nhân Demi mỉm cười thi lễ.

Hayden mỉm cười đáp trả, “Sáng sớm đã có thể nhìn thấy dung nhan phu nhân, thật khiến người ta vui vẻ thoải mái”

Phu nhân Demi nói: “Tôi vừa nghĩ đến lập tức có thể gặp Monica, liền có chút vội vã. Mong ngài không chê cười”

“Đâu có”. Hayden nói xong, nhìn Mundra khó hiểu.

Từ đầu đến cuối, nàng không nói lấy một chữ, ngay cả bộc lộ chút biểu cảm cũng không.

Phu nhân Demi theo ánh mắt hắn nhìn về phía thiếu nữ sắc mặt có phần tái nhợt. Cô gái mặc chiếc váy dài màu xanh thẫm, càng tôn thêm vẻ nhu hòa cho ngũ quan, thuộc kiểu thanh tú đáng yêu, nhưng cô gái có đôi mắt sáng ngời, sáng tựa ánh sao thăm thẳm trên trời đông, mang theo lãnh ý bất cận nhân tình.

Phu nhân Demi đang do dự có nên thỉnh Hayden giới thiệu hay không, đã nghe Hayden nói: “Monica, không chào hỏi phu nhân Demi à?”

Monica?

Trong lòng phu nhân Demi dậy lên sóng to gió lớn. Cô không biết đây là vừa khéo trùng tên họ, hay là loại chuyện thay mận đổi đào. Cô cố giữ bình tĩnh, hai mắt nhìn chằm chằm Mundra, dường như muốn tìm ra manh mối nào đó trên mặt cậu.

Nhưng không thấy được gì. Mundra nhìn qua còn bình tĩnh hơn cả cô, “Xin chào”

Phu nhân Demi không trả lời ngay. Cô như đang suy nghĩ gì đó.

Ánh mắt Hayden quét một lượt từ phu nhân Demi sang Mundra, sau đó mỉm cười điều chỉnh bầu không khí cứng ngắc giữa hai người, “Ta nghĩ, cô ấy rất lâu rồi chưa gặp phu nhân, cho nên quá kinh hỉ”

Những lời này đã chứng thực suy đoán trong lòng phu nhân Demi.

Cô không biết người đứng trước mặt này là ai, nhưng có thể khẳng định, cô ta đương lợi dụng thân phận cháu gái mình.

Trong đầu phu nhân Demi hiện lên một vài suy nghĩ, cuối cùng chỉ có hai lựa chọn ——

Vạch trần cô ta? Không vạch trần cô ta?

Cô hơi do dự, cười nói: “Không chỉ con bé cảm thấy kinh hỉ, tôi cũng cảm thấy vui mừng bất ngờ”. Cô tiến lên một bước, nhẹ nhàng ôm lấy Mundra, thở dài nói, “Monica thân yêu của ta, cháu gầy đi nhiều quá”

Mundra giương mắt nhìn cô.

Phu nhân Demi tươi cười không đổi.

Nghi ngờ trong lòng Hayden lúc này mới tiêu tán. Hắn cười nói: “Ta nghĩ ta nên để hai người có thời gian ở riêng. Đi dạo trong hoa viên nhé? Ta đảm bảo phu nhân sẽ thích”

Phu nhân Demi cười nói: “Đương nhiên. Cảm tạ”

Cô vươn tay, kéo Mundra ra ngoài.

Hayden đứng phía sau bọn họ, nhìn dõi theo bọn họ ra khỏi phòng, bước dưới ánh nắng rực rỡ.

Phu nhân Demi nhìn phía trước, không quay qua hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai?” Nụ cười vẫn in trên môi cô ta, đã có phần lạnh nhạt.

Mundra hờ hững nói: “Cô vừa thừa nhận thân phận tôi”

“Ngươi và ta đều biết đó không phải sự thực. Ta làm như vậy, chỉ vì không muốn ngươi phải khó xử”. Phu nhân Demi dừng bước, giả bộ thưởng thức phong cảnh, nhân ngắm cảnh mà quan sát bốn phía, xác định không có ai theo dõi, quay lại nhìn cậu, “Ta không biết đây là trò lừa gạt mới của ai, nhưng nó rất vụng về. Nói cho ta biết, Monica ở đâu? Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”

Mundra nói: “Cô ấy chết rồi”

Phu nhân Demi sửng sốt, “Chết rồi?” Vẻ mặt cô trở nên ngưng trọng, cẩn thận xác nhận nói, “Ngươi có thể quả quyết nó đã chết?”

Mundra nói: “Ừ”

Phu nhân Demi nói: “Nó chết như thế nào?”

Mundra nói: “Đại khái, bị mưu sát?”

Phu nhân Demi nhìn đôi mắt sáng trong của cậu, cảm thấy chúng như hai thanh đao, ra sức chém vỡ ngụy trang của cô, phơi bày tất cả bí mật của cô dưới ánh mặt trời. Cô chối: “Không thể có chuyện đó!”

Mundra nói: “Vì sao?”

“Monica không có kẻ thù!” Phu nhân Demi nói, “Nó chỉ là một đứa nhỏ ngây thơ hồn nhiên. Thậm chí rất nhiều người còn không biết đến sự tồn tại của nó. Ai lại mưu sát nó?”

Mundra nói: “Cô biết”

Phu nhân Demi khẽ biến sắc mặt, “Ngươi có ý gì?”

Mundra nói: “Phản bác lời của cô”

Phu nhân Demi nói: “Ta biết nó bị Gregory lừa gạt mới bỏ trốn. Đừng nói với ta ngươi không biết Gregory là ai”

Mundra không trả lời. Tựa hồ cậu cho rằng trả lời nãy giờ đã là hết lòng hết dạ rồi, vì vậy bèn ngồi tụt xuống, hai tay ôm đầu gối, đầu cũng gục xuống, dự định đánh một giấc.

Phu nhân Demi nhìn dáng vẻ bình thản của cậu, cảm thấy trái tim một lần nữa thắt lại.

Cả đời cô chỉ có bốn lần cảm giác như vậy.

Lần đầu tiên là khi biết Monica và bá tước Gulaba có quan hệ không thể cho người khác biết.

Lần thứ hai là khi biết Gulaba trăn trối lại, tất cả tài sản đều để cho Monica.

Lần thứ ba là khi biết Gregory phát hiện bí mật cô chiếm đoạt tài sản của Monica, đồng thời tính toán tiếp cận Monica.

Lần thứ tư là hiện tại.

Bởi vì cô không sao nhận ra lai lịch cùng mục đích của Monica giả này, càng không biết lời nói người này là thật hay giả. Cô chỉ có thể xác định, Monica giả này lại là do Gregory bố trí, giống như y đã từng xúi bẩy Monica bỏ trốn khỏi mình.

Sở dĩ cô thừa nhận Monica giả này, hoàn toàn xuất phát từ hai nguyên nhân.

Thứ nhất, sau khi cô thừa nhận Monica giả, Monica thật sẽ rất khó lộ diện. Cho dù có lộ diện, nó cũng rất khó thuyết phục người khác tin tưởng thân phận của nó. Dù sao, người từng gặp Monica chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Thứ hai, cô cho rằng đây là sắp đặt của Gregory. Mà hiện tại, cô còn chưa muốn trở mặt với y. Y biết rất nhiều chuyện của cô. Cô còn hoài nghi mấy năm Gregory ở thành Putra toàn bộ tinh lực của y đều dùng để điều tra cô.

Căn cứ hai điểm này, cô thuận nước mà đẩy thuyền thừa nhận Monica giả lai lịch bất minh này. Cô thậm chí còn nghĩ đến đường lui, nếu có một ngày thân phận Monica giả bị vạch trần, cô có thể đẩy trách nhiệm lên người Hayden. Cô tưởng rằng đó là hành động bí mật của nguyên soái Hayden, cho nên tận lực phối hợp. Mặc dù nghe rất vô lý, nhưng vẫn là một cái cớ. Không ai có thể xác minh lúc đó cô có thực sự nghĩ như vậy hay không, cũng chẳng ai có thể chứng minh lúc đó cô không nghĩ như vậy.

Phu nhân Demi cúi xuống, nhẹ lay Mundra buồn ngủ rũ người, “Kế tiếp ngươi có tính toán gì không?”

Mundra không cần nghĩ đã đáp: “Về nhà”

Phu nhân Demi hỏi: “Nhà của ngươi ở đâu?”

“Thành Mael”

Hai mắt phu nhân Demi hơi sáng lên, “Ngươi nói là thành Mael ở tây bắc đế quốc?”

Mundra ừ hứ trong họng.

Phu nhân Demi nói: “Ngươi định đi thế nào?” Nếu Monica giả đi tây bắc, vậy sẽ không ai chứng minh được người này là giả, đương nhiên, cho dù Monica thật không chết, sẽ càng khó chứng minh thân phận của mình. Thậm chí, Monica giả gặp phải bất trắc chết trên đường đi, cái tên Monica Gulaba sẽ hoàn toàn bị xóa bỏ khỏi thế giới này!

Mundra nói: “Đang nghĩ”

“Ta nghĩ, có lẽ ta có thể giúp ngươi”. Phu nhân Demi nói.

Mundra cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.

Để tránh đêm dài lắm mộng, phu nhân Demi lập tức dẫn Mundra đi chào từ biệt Hayden.

Hayden bất ngờ nói: “Vội như vậy?”

Phu nhân Demi cười nói: “Đúng vậy. Con bé rất nhớ nhà, nhất định đòi về”

Hayden nói: “Nhưng cô ấy mới rời thành Putra chưa được bao lâu”

Phu nhân Demi nhìn ra hắn có ý muốn giữ người, vội nói: “Nhà của con bé không ở thành Putra. Thực tế, con bé đến từ thành Mael. Tôi đang định đưa con bé về”

Mundra căn bản không tình nguyện để cô ta nắm tay, nghe đến đó mới thực sự ngoan ngoãn.

Hayden nghe được ba chữ thành Mael, con ngươi hơi lóe sáng, đang muốn nói gì đó, lại thấy quản gia vội vội vàng vàng đi vào nói: “Thiếu gia Gregory nhà Dana tới”

Bàn tay phu nhân Demi nắm tay Mundra hơi siết lại.

Hayden quay qua nhìn Mundra, cười nói: “Ngày hôm nay thực náo nhiệt”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.