Những Bí Ẩn Của Sa Mạc

Chương 30




Mặc kệ truyền thuyết rốt cuộc là thật hay giả, chỉ có một việc không thể phủ nhận đó chính là, tất cả mọi người trên đại lục Quang Minh và bọn Thang Mộ đều giống nhau, thấy được cái dấu hiệu trải rộng cả bầu trời đó.

Cũng may là ba trăm năm thật sự quá lâu, phần lớn mọi người không biết điều đó có ý nghĩa gì, chỉ xem nó là cảnh đẹp tự nhiên khó có được, bọn họ là không biết gì, đồng thời lại là may mắn, bởi vì, người hiểu rõ ràng chuyện này, đều trăn trở không thôi.

Dưới tình hình này, cái gọi là "Thế giới thư" quả thật không đáng nhắc tới, cũng không phải nó không quan trọng không quý giá, mà là những năm này mặc dù không ngừng truyền ra tin tức về nó, nhưng từ đầu đến cuối nó chưa từng chân chính xuất hiện trước mắt mọi người, so với thứ như hoa trong gương trăng trong nước đó, thứ có căn cứ rõ ràng "Ma tộc xâm lấn" mới là trọng yếu nhất.

Gần như là đồng thời, trên tất cả bảng treo giải thưởng đều đồng loạt xuất hiện nhiệm vụ tiền thưởng cấp cao nhất, độ khó lớn nhất -- tìm kiếm thông đạo Ma tộc.

Sở dĩ dùng phương thức bí mật treo giải thưởng, có lẽ cũng vì không muốn công khai làm cho mọi người khủng hoảng, mà người có thểnằm trong bảng danh sách nhân lực này, thực lực và nhận thức của bọn họ tự nhiên là mạnh hơn không ít so với Dong Binh đoàn; Dĩ nhiên, những thứ này đều là Ngựa đực đại thần nói cho nàng biết, vì để cho Thang Mộ có thể thuận lợi giúp mình, cái tên này thao thao bất tuyệt đem các loại tin tức nhét vào trong đầu nàng, cũng không sợ làm nàng chống đỡ không nỗi mà ngu ngốc luôn.

Ở hoàn cảnh này, Sư phụ của Serena-- Brahm, Đại Ma đạo sư Hệ Phong rời đi, đối với học sinh thân yêu, ông ta dùng danh nghĩa là ra ngoài làm việc; Cùng đi là một vịĐại Ma đạo sư khác trong học viện Farrell--Hal · Kade.

"Người tụ tập trong thành Kermit cũng đang dần dần tản đi, mà càng nhiều người, đang tiến về các nơi khác trong đại lục, vì. . . . . ."

"Ngươi đủ rồi!" ở trong lòng Thang Mộ hung hăng phỉ nhổ Ngựa đực đại thần, kẻ đang diễn cảm đọc lời dẫn thoại; Loại tình tiết phổ thông đến cùng cực này có cái gì đáng hả hê chứ? Còn dùng cái loại giọng nói tự hào mà vang vang đó tới đọc nữa chứ, hại nàng nổi da gà đầy người.

"Vì tình yêu và hoà bình của đại lục này, ngươi có phải cũng nên lên đường không?"

". . . . . . Ngươi là ở copy lại của Thánh Đấu Sĩ chứ gì? Tuyệt đối là sao chép của Thánh Đấu Sĩ rồi?"

"Ngươi tìm lộn trọng điểm!"

Nói tóm lại, vị Ngựa đực đại thần này vì vội vàng dọn dẹp cục diện rối rắm, cũng thúc giục Thang Mộ mau chóng xuất phát.

"Ta biết rồi, hôm nay sẽ đi, chỉ là trước đó, để cho ta tạm biệt với Jarrett đã."

"Tạm biệt?" Giọng nói của Ngựa đực đại thần nghe có vẻ kinh hãi, "Ngươi không tính dẫn hắn cùng đi sao?"

". . . . . . Dẫn thằng bé đi chỗ nguy hiểm như vậy? Ngươi đùa gì thế?" Thang Mộ nổi giận, "Nếu không phải ngươi nói chuyện này sẽ uy hiếp an toàn tánh mạng của hắn, có quỷ mới muốn đi! Bây giờ ngươi còn muốn ta mang Jarrett đi lên miệng núi lửa nữa hả?"

Lửa giận của một đệ khống, dù là đại thần cũng phải nhượng bộ lui binh, bị phun đến mặt mày xám tro, Ngựa đực đại thần thật lâu mới đáp lại được: "Cái này, thật ra thì cũng là cơ hội thăng cấp hiếm có, ta bảo đảm hắn tuyệt đối sẽ không có chuyện gì!"

"Thăng cấp cũng không thể nhất thời nóng lòng được?"

"Không đi không lấy được Thế giới thư nha!"

"Thế giới thư?" Thang Mộ tâm tư buông lỏng một chút.

"Không chỉ có như thế, ta còn giúp ngươi tăng cấp lên 30, cấp 30 với mãn cấp toàn bộ kỹ năng, như vậy ngươi không phải chỉ có tăng trị giá vũ lực lên, còn có thể trực tiếp mặc thời trang xinh đẹp nữa nha!"

"Cấp bậc. . . . . . Thời trang. . . . . ." Thang Mộ dao động dữ dội, "Không thể cũng giúp Jarrett tăng cấp lên sao?"

"Cái này chỉ có thể do hắn tự cố gắng, ta tối đa chỉ có thể cung cấp cơ hội cho hắn."

"Có thể bảo đảm an toàn của thằng bé chứ?"

"Nếu hắn chết rồi, cái thế giới này cũng hỏng mất." Ngựa đực đại thần muốn nổi điên, "Thế giới kia đã đủ làm ta phiền lòng rồi, ngươi cảm thấy ta sẽ tạo thêm phiền cho mình sao?"

"Vậy, có thể mở thêm hệ thống nói chuyện riêng cho ta không?"

". . . . . . Được rồi."

"Đồng ý!"

Vì vậy, dưới các loại cưỡng bức dụ dỗ, Thang Mộ đáng xấu hổ bán mình.

Sau này nàng mới biết, mình là có bao nhiêu ngây thơ ngốc nghếch.

Nhưng là giờ phút này, Thang Mộ tự cho là chiếm được tiện nghi rất lớn, khi xác nhận cấp bậc của mình xác thực đến cấp 30, trong lòng cảm động đến rơi lệ, lấy bộ thời trang của cung thủ trong túi ảo ra, ban đầu nàng quyết định chơi cung thủ, mặc dù xác thực có nhiệt tình yêu thích, nhưng còn có một nguyên nhân rất quan trọng chính là -- trang phục của nàng rất đẹp.

Ở phương diện vẻ bên ngoài, 《 Long Chi Cốc 》 tuyệt đối là mẹ ruột của cung thủ nha!

Trừ một ít bộ y phục xấu xí đến phá vỡ giới hạn ra, phần lớn thời trang đều tương đối đẹp, mà trang phục không chỉ có mặt ngoài đẹp mắt, mỗi cái riêng ( ý chỉ riêng từng cái áo, quần,nón,...) cũng có thể gia tăng không ít thuộc tính, mặc vào một bộ đầy đủ còn có thể kích hoạt thuộc tính của bộ thời trang, còn hơn cả xinh đẹp có phải hay không!

Bới móc trong túi ảo, Thang Mộ cuối cùng hết sức tự phụ lựa chọn bộ trang phục Halloween màu xanh đậm.

Bộ thời trang này là kiểu váy ngắn dài khoảng đến giữa đùi, cổ áo màu trắng khéo léo che kín cổ, sau lưng cùng với hai cánh tay - từ đầu vai tới khuỷu tay đều để trần, rồi sau đó màu sắc bỗng biến điệu trở thành màu xanh dương đậm, lan thẳng một đường xuống đến vạt váy, lại dùng một lớp vải trắng viền mép váy.

Từ cùi chỏ tới cổ tay, dùng vải màu xanh đen bao quanh, xuống chút nữa, ngón tay nhỏ nhắn bọc trong bao tay màu trắng tinh.

Phần eo được buột chặt, làn váy xoè ra, phía dưới phối hợp tất chân xanh đen xen nhau cùng với đôi giày trắng xinh xắn.

Có lẽ người thiết kế sợ rằng có chút đơn điệu,trước ngực áo có một cái cà vạt màu đỏ thẩm, phần đuôi thêu một cái Thập Tự Giá màu xanh đen, điểm thêm sắc thái tươi đẹp này khiến cho trọn bộ thời trang nháy mắt mà sáng rực lên.

Thang Mộ không nghĩ tới đời này còn có thể được cos (cosplay) một lần, không uổng công nàng đã từng chảy nước miếng rất lâu trước cửa hàng trang phục, nhìn đi, nàng hiện tại không phải được mặc rồi sao?

Bản thân nàng có một gương mặt trẻ con, mặc vào một bộ trang phục như vậy, rất tốt, hoàn toàn không có cảm giác không ổn -- ai dám nói có trực tiếp giết chết hắn!

Không thể không nói, tất cả phái nữ đều có được một trái tim tự mãn, Thang Mộ soi gương đi lòng vòng, đưa tay sửa lại mái tóc ngắn đen nhánh, rồi sau đó đem cái mũ lệch thời trang đội nghiêng bên phải đầu, cái mũ phớt xinh xắn màu xanh dương được tô điểm với tiểu ác ma có đôi trắng đen, lúc bước đi đôi cánh của tiểu ác ma còn có thể vẫy nhẹ, rất không phù hợp với khoa học là, mặc dù không có dây, nhưng giây phút khi Thang Mộ đeo nó lên liền được cố định chặt chẽ trên đầu, vô luận làm động tác gì cũng sẽ không rớt xuống.

"Thu phục!"

Thang Mộ vui vẻ phấn chấn soi gương lại một lần nữa, rồi sau đó từ túi ảo lấy ra áo choàng màu đen, phủ lên, che mũ trùm đầu vào, sau khi xác định không ai có thể nhìn thấy thì thõa mãn gật đầu một cái.

Ha ha ha, không sai, nàng thật ra thì chính là muộn tao*.
*Muộn tao: trong ngoài không đồng nhất.

Sau khi chuẩn bị xong tất cả, nàng theo bản đồ, tìm được đệ đệ mình, giờ phút này hắn chính trực thở hổn hển cùng Ed muốn chơi trò đồng tính, không đúng, là đánh nhau chứ.

Kể từ nghe được Ngựa đực đại thần kể về bi kịch ở thế giới sát vách, Thang Mộ càng xem Ed không vừa mắt, mấy ngày trước Hallam ở đây nàng không xuống tay được, nhưng bây giờ người ta cũng đi rồi, vậy có phải hay không nghĩa là. . . . . .

Nàng vuốt cằm, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía thân thể bé nhỏ của Ed, nơi nào thích hợp để giết chết đây nhỉ?

"Này! Cái cô gái kia, không cho phép dùng ánh mắt thô bỉ đó nhìn ta!"

Ed bị nàng nhìn đến xù lông.

"Hừ hừ." Thang Mộ mặt không thay đổi cười lạnh hai tiếng, tiếp tục chằm chằm. . . . . .

". . . . . . Ta đi về!"

Thiếu niên Ed nổi giận đùng đùng. . . . . . Chạy trối chết.

"Tỷ tỷ, người đã đến rồi à." Jarrett thở hồng hộc ngồi dưới đất, mỉm cười lên tiếng chào tỷ tỷ mình.

"Ừ, khi dễ tiểu tử kia được không?" Nàng đi tới, ngồi đối diện đệ đệ mình.

"Bắt nạt hắn một buổi chiều."

"Làm tốt lắm!"

[. . . . . . Ta nói tỷ đệ các ngươi, thời điểm làm chuyện xấu có thể đừng quang minh chính đại như vậy được không? ]

[ Dài dòng! Ta đây là làm chuyện tốt, vì dân trừ hại! ]

[. . . . . . ]

"Tỷ tỷ, người có chuyện gì muốn nói với đệ sao?"

"Ah? Bị nhìn ra rồi sao?" Bởi vì Hallam đã rời đi, Kirsten không chút kiêng kỵ bay ra, mà Thang Mộ cũng không dùng kênh trò chuyện tổ đội, "Ý định của ta là muốn đi tới thông đạo Ma tộc, Jerry, đệ nguyện ý cùng đi với ta sao?"

Mặc dù Ngựa đực đại thần bảo đảm rằng sẽ bảo vệ Jarrett an toàn, nhưng nếu như Jarrett thật không muốn đi, nàng cũng tuyệt đối không miễn cưỡng thằng bé, cùng lắm là đem những thứ Ngựa đực đại thần đã cho ném trả lại cái mặt bánh nướng của hắn, không được mặc thời trang cấp 30 cũng không trở ngại việc nàng là một người đàn ông đích thực. . . . . . Đợi chút, nàng hình như vốn cũng không phải là người đàn ông đích thực mà? Thế nào mà gần đây luôn có một lần ảo giác như vậy, nhất định là ảo giác, không sai!

Không đợi Jarrett nói gì, Kirsten đã lên tiếng kinh hô: "Cô biết tung tích thông đạo đi Ma tộc hả? Không thể nào, thông đạo mỗi lần bị phong ấn sẽ tự động dời vị trí, làm sao cô có thể. . . . . . Trừ người mở nó ra, không ai biết vị trí cụ thể của nó, chẳng lẽ. . . . . ."

"Không thể nào, Kirsten gia gia, tỷ tỷ luôn ở cùng một chỗ với chúng ta mà."

"Nhưng. . . . . ."

"Không có nhưng nhị gì hết!" Thang Mộ thở dài, "Thật sự là ta biết vị trí cụ thể của nó, nhưng nguồn gốc tin tức không thể nói được, đệ nguyện ý cùng đi với ta không?"

"Jarrett. . . . . ."

"Câm miệng!" Thang Mộ liếc xéo về phía bộ mặt phức tạp của Kirsten, "Chuyện này để Jarrett tự mình làm chủ, dám ép buột hắn, giết chết ông!"

". . . . . ." Mặc dù đã đã trải qua vô số lần, nhưng phân biệt đối xử như vậy. . . . . . Quá kích thích người! QaQ

"Chuyện đó còn cần phải nói sao?" Từ đầu đến giờ, ánh mắt không xảy ra bất kỳ thay đổi nào, dáng vẻ trước sau như một tràn đầy tin tưởng, Jarrett lần nữa nhếch khóe miệng, nở nụ cười với Thang Mộ, "Tỷ tỷ ở nơi nào, đệ liền ở nơi đó."

". . . . . . ! ! !" Đệ đệ, thật là quá đáng yêu rồi!

Thang Mộ che ngực để phòng ngừa mình vì tim đập siêu tốc mà treo máy, cho nên mới nói, đệ đệ, quả nhiên là cỗ máy giết người mà.

"Cứ quyết định như vậy, hôm nay chúng ta liền xuất phát." Thang Mộ nói xong dừng một chút, tiếp tục nói, "Chỉ hai chúng ta." Lần đi này hung hiểm không rõ, an toàn của nàng và Jarrett đều do Ngựa đực đại thần bảo đảm, nhưng nếu như mang những người khác đi cùng, trời mới biết có thể xảy ra cái gì ngoài ý muốn hay không, nàng cũng không muốn thành viên hậu cung của đệ đệ nhà nàng bị giết hại tàn nhẫn.

''Dạ." Jerry gật đầu, không có ý kiến gì.

"Mặc dù ngươi đã nói như vậy, nhưng mà, có thể mang ta đi chung không?"

"! ! !"

Người nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.