Như Ý

Chương 8




Chu Minh cứ rên rỉ như thế, nhịn đau kiên trì thăng cấp, mặc kệ đau đớn đến đâu cũng không ngăn cản được dục vọng muốn trở lên mạnh mẽ của hắn. Kiên trì thăng cấp trong hai giờ, tuy rằng vị trí trong suốt trên cánh tay của hắn có tăng lên, nhưng vẫn bị kẹt chỉ ở cánh tay phải, không có cách nào thăng cấp tiếp. Chu Minh đã cố gắng thử nhiều lần nhưng vẫn không được.

"Haiz, thôi quên đi, trước hết đi ăn cơm cái đã. Sau khi cơm nước xong xuôi thì có thể sẽ được. Hơn nữa mình cũng cần phải nghỉ ngơi chút. Bây giờ là hơn 6 giờ rồi, thời gian trôi qua thật nhanh." Chu Minh lầm bầm. Hắn nhìn cánh tay của mình, tuy nói bề ngoài cũng không có gì thay đổi, thế nhưng toàn bộ tay phải của Chu Minh co giật, bắp thịt đau nhức, hơn nữa da dẻ cũng không nhìn rõ màu trong suốt, chỉ thấy cánh tay của hắn hơi trắng bệch.

Chu Minh cầm lấy ví tiền và chìa khóa đi ra khỏi nhà. Hắn dự định đi quán ăn nào đó ở gần đây để ăn bữa tối. Không phải Chu Minh có tiền thì bắt đầu tiêu hoang, mà trong phòng trọ cũng không còn thức ăn gì, vốn Chu Minh dự định sau khi bán xong vàng và kim cương thì đi mua thức ăn. Nhưng sau đó phát sinh một số việc ngoài dự liệu để hắn không còn tâm tình đi mua thức ăn nữa. Vì thế Chu Minh đành ra ngoài ăn cho qua bữa.

Hắn không định đi xa để ăn tối, mà ở ngay dưới lầu chọn một cửa hàng tương đối lớn để ăn. Sau hai mươi phút hắn tùy tiện giải quyết xong bữa tối thì thanh toán tiền rồi đi về. Chu Minh không có ý định đi lung tung đâu cả, nói chính xác hơn là hắn không có tâm tình để đi chơi. Hắn mau chóng về nhà, dù sao hắn cũng muốn mau mau mở ra bí mật của cánh tay này.

Chu Minh về nhà tắm rửa bằng nước lạnh cho tỉnh táo, đem phiền não trong lòng đè nén xuống, sau đó hắn lại đi tới trước máy vi tính. Chu Minh không tiếp tục thăng cấp như lúc chiều, mà hắn chọn một bộ phim mở ra, trực tiếp cho tay vào trong màn hình. Quả nhiên, một đạo điện quang lớn trực tiếp phóng tới tay phải của Chu Minh khiến hắn cảm thấy đau đớn và ngứa ngáy. Chu Minh đã sớm chuẩn bị sẵn, ngay lúc mới bắt đầu cho tay vào trong màn hình, hắn đã lấy ra một chiếc khăn lông nhét vào miệng. Quả nhiên hắn đã đoán đúng, nếu không sớm chuẩn bị trước thì e rằng đã sớm cắn đứt mất đầu lưỡi rồi, hơn nữa chắc chắc là còn gào thét rất lớn nữa.

"Ô ô .. Ư ư ..." Gân xanh trên mặt Chu minh nổi lên, mặt đỏ như gấc. Hiển nhiên hắn đau đớn đến ngất đi vậy. Chu Minh rụt tay trở về, tay trái nâng tay phải nằm lên giường. Hắn muốn dựa vào phương pháp này để cho cánh tay dần dần bớt đau đớn.

Chu Minh nằm trên giường, nhưng nằm một lúc không hiểu tại sao lại ngủ thiếp đi. Nhưng lúc này tay phải của hắn phát ra dị tượng, từng tia điện hoa phát ra từ cánh tay phải của hắn, từ từ hội tụ tại mu bàn tay của hắn, hình thành một biểu tượng hình tia chớp. Sau khi hình thành biểu tượng tia chớp thì những tia điện hoa trên tay hắn cũng dần biến mất.

"Keng keng keng..." Chuông báo thức từ điện thoại vang lên đánh thức Chu Minh, hắn mở mắt nhìn vào điện thoại di động, phát hiện đã sang ngày hôm sau rồi, bây giờ đã là tám giờ sáng. Chu Minh nghi hoặc, sao hôm qua mình ngủ lúc nào mà không biết nhỉ, thế nhưng hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều. Hắn mặc quần áo rồi đi nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Sau khi vệ sinh xong hắn đi xuống lầu và đi tới trước quán hàng của bác Vương.

"Bác Vương, cho cháu hai chiếc bánh mì và một cốc sữa đậu nành." Chu Minh nói với bác Vương.

"Có ngay, có ngay" Bác Vương nhanh chóng đáp lại, đồng thời chuẩn bị bánh mì pate và sữa đậu mang tới cho Chu minh.

"Ồ? Minh, cháu xăm cái hình này lúc nào thế, nhìn rất đẹp đó. Đây, cháu cầm cẩn thận." Bác Vương vô tình nhìn thấy biểu tượng tia chớp hình thành trên mu bàn tay Chu minh lúc tối qua, vừa nói vừa đưa đồ ăn cho Chu Minh.

"Hình xăm? Hình xăm gì chứ?" Chu Minh còn không biết trên mu bàn tay mình có hình xăm tia chớp.

"Trên mu bàn tay phải của cháu đó." Bác Vương nói.

Chu Minh cúi đầu nhìn bàn tay của mình, nhất thời hắn sửng sốt. Bởi vì hắn nhớ rõ hình xăm này hôm qua vẫn chưa có, thế nhưng hôm nay làm sao lại xuất hiện, lẽ nào ...

Chu minh trong lòng không yên. Hắn nghĩ cần phải kiểm tra lại xem tại sao lại xuất hiện hình xăm này. Chu Minh bước vội về nhà, đi tới trước máy vi tính. Hắn muốn thử thêm một lần nữa xem có thành công hay không.

Chu Minh mở ra bộ phim 'Thiên Long Bát Bộ' mà hắn thích xem, hắn dừng tới đoạn khi Đoàn Dự lấy được bí kíp 'Bắc Minh thần công'. Hắn từ từ đưa tay tới, tay hắn vẫn còn đang run rẩy. Nói chung, tâm tình Chu minh lúc này vừa kích động vừa sốt sắng, thậm chí có chút lo sợ. Lo sợ sự việc không giống như hắn đã suy nghĩ vậy.

Thế nhưng, thời gian chầm chậm trôi qua. Mà tay phải của Chu minh vẫn đang tiến vào trong màn hình máy tính, xuyên qua màn hình gợn sóng, chính xác động tới quyển sách, Chu Minh kích động cầm lấy rút tay ra ngoài. Lúc này hắn thấy rõ trên tay mình cầm theo một quyển sách nhìn có vẻ cổ kính. Hắn nhìn rõ bìa quyển sách có ghi mấy chữ lớn bằng tiếng Trung.

Giời ạ, tiếng Trung. Thế này thì mình học làm sao được đây. Tìm người dịch sao? Không được, như vậy dễ bạo lộ bí mật của hắn mất. Chu Minh đầu như bốc khói. Mất bao công sức mấy ngày trời mà bây giờ chả lẽ bỏ đi sao. Làm thế nào bây giờ?

Chu Minh nằm lăn ra giường suy nghĩ. Hắn nghĩ xem làm thế nào để dịch quyển bí kíp này đây. Trằn trọc một lúc hắn chợt nghĩ tới: "Liệu trong những bộ truyện tranh, phim hoạt hình và phim truyện trên mạng liệu có thứ gì có thể dịch được tiếng Trung hay không nhỉ? Lên mạng tra thử xem nào"

Chu Minh lên mạng tìm kiếm đồ vật có thể dịch được quyển sách này. Hắn tìm tòi một lúc thì phát hiện ra có một đồ vật có thể sử dụng được, đó là 'Bánh mì chuyển ngữ' trong bộ phim hoạt hình 'Đô rê mon trở về thời tiền sử". Hắn nhanh chóng mở bộ phim hoạt hình ra và tìm tới đoạn đó bánh mì chuyển ngữ. Rốt cục hắn cũng lấy được bánh mì chuyển ngữ rồi. Khà khà, Chu Minh sung sướng hét lên.

Hắn ăn chiếc bánh mì chuyển ngữ này vào. Lúc này hắn phát hiện trong đầu mình có thêm một số lượng tri thức mới về ngoại ngữ, bây giờ hắn có thể nắm giữ 6 loại ngôn ngữ 'Tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Nga, tiếng Bồ Đào Nha" rồi.

Chu Minh lại cầm lấy quyển bí kíp kia, lúc này hắn đã nhận rõ bốn chữ lớn ngoài bìa cuốn sách là 'Bắc minh thần công', hơn nữa bên trong đều là một số bức tranh vẽ nữ nhân khỏa thân, người không biết khéo lại tưởng nhầm đây là dâm thư ấy chứ. Thế nhưng Chu minh biết những bức vẽ trong quyển sách này chính là bộ công pháp số một thiên hạ 'Bắc minh thần công' và đệ nhất thân pháp 'Lăng Ba Vi Bộ'. Chu Minh hạnh phúc muốn hôn mê.

Hắn dần dần hồi phục tâm tình, cẩn thận xem những ghi chép bên trong quyển sách. Thế nhưng, sau khi xem xong thì Chu minh khá phiền muộn, bởi vì bên trong đều ghi lại một số thuật ngữ chuyên môn, hắn xem không hiểu. May mà hiện tại thời đại tin tức, internet bùng nổ. Muốn tìm thứ gì đó thì trực tiếp lên google hỏi bác ấy, hoặc không thì sang hỏi thẳng chị baidu cũng được, đảm bảo sẽ tìm thấy.

Chu Minh tìm tới một trang hỏi đáp của Trung Quốc, hắn đem một vài từ ngữ không hiểu tra cứu trên đó. Bận bịu nửa giờ mới tìm được một số nghĩa thông tục mà mình cần.

"Học võ công thật sự không dễ dàng mà, may mà có chị baidu hỗ trợ, nếu không thì dù có bí kíp cũng vô dụng mất. Nếu không cẩn thận còn tẩu hỏa nhập ma ấy chứ... Haiz, nếu vậy thì thảm rồi." Chu Minh may mắn vỗ vỗ ngực.

Chu Minh lại cầm lấy bí kíp và bản ghi chép giải nghĩa đơn giản rồi xem cẩn thận. Sau khi xem xong, hắn phỏng đoán một chút, rồi ngồi xếp bằng dưới đất bắt đầu tu luyện. Lần luyện tập này ngay cả cơm trưa hắn cũng quên luôn, luyện tới ba giờ chiều. Thế nhưng, không biết làm sao Chu Minh vẫn không làm được.

"Sao lại thế chứ, sao không luyện được nhỉ. Không thể nhập môn được." Chu Minh nghi hoặc.

"Lẽ nào tư chất mình không tốt. Luyện võ đều cần tới tư chất, sẽ không phải là do mình tư chất kém đến nỗi không luyện được chứ. Ngay cả tên Đoàn Dự bên trong 'Thiên Long Bát Bộ' còn luyện vài giờ là có thể hấp nội lực người ta rồi, sao mình lại không được chứ?" Chu Minh nói.

"Chả lẽ mình không có tư chất thật sao. Không thể nào. Mình phải làm gì bây giờ? Chẳng lẽ tìm một bộ bí kíp thay đổi tư chất luyện võ sao, rốt cục bí kíp gì mới có thể thay đổi tư chất đây?" Chu Minh lầm bầm.

"À, đúng rồi, sao mình lại không nghĩ tới chứ, 'Cửu Âm Chân Kinh' bên trong có một bộ 'Thay đổi gân cốt' sao, còn đó 'Dich Cân Kinh' của Thiếu Lâm cũng có thể cải tạo gân mạch của con người, mình thử luyện hai bộ này trước xem, đến lúc đó nhất định sẽ luyện thành 'Bắc minh thần công'." Chu minh bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.