Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời

Chương 54




Chương 512: Hắc Long trại tiến công. (2)

- Trại chủ đại nhân, lần này Hắc Long trại chúng ta cuối cùng có thể chiếm lĩnh Thành Tân Vệ Rồi, hắc hắc, hắc hắc hắc, lão quỷ ta chờ đợi ngày này đã mấy chục năm rồi, hôm nay ta muốn đại khai sát giới.

Ở sau lưng nam tử áo choàng, có mười mấy tên cường giả mặc phục sức bất đồng, trên người tản ra khí tức đáng sợ, trong đó mấy người đầu lĩnh càng vô cùng đáng sợ, hiển nhiên đều là loại nổi bật trong võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong, tương đương với nhân vật cấp bậc tổng quản mười thế lực lớn tại Thành Tân Vệ.

- Ha ha, Quỷ Diện nói rất đúng, Hắc Long trại chúng ta đợi nhiều năm như vậy, Thành Tân Vệ trải qua mấy lần thú triều nhỏ, đáng tiếc một mực không có thú triều cỡ trung xuất hiện, lần này rốt cục chờ được, hiện giờ Thành Tân Vệ võ giả tổn thất thảm trọng, gần ngàn vạn dân chúng càng di chuyển ra ngoài thành, hiện giờ trong Thành Tân Vệ còn thừa lại chỉ có đại lượng võ giả trọng thương, tàn phế, không còn khí lực sau thú triều, mười vạn thiết kỵ Hắc Long trại chúng ta hôm nay phải san bằng Thành Tân Vệ.

- Ha ha, ha ha ha.

Phía trên bình nguyên, một trong mấy tên đầu lĩnh kia phát ra tiếng cười dữ tợn.

- Chư vị, cũng đừng quên mục đích của chúng ta, Hắc Long trại chúng ta tuy rằng có mười vạn thiết kỵ, nhưng Thành Tân Vệ là thành trì có gần ngàn vạn nhân khẩu, bằng vào những người chúng ta, còn không cách nào hoàn toàn chiếm lĩnh, huống chi, coi như chúng ta thật sự chiếm lĩnh Thành Tân Vệ, chỉ cần Hiên Dật Quận Thành nhận được tin tức, điều động cường giả tới, Hắc Long trại chúng ta chỉ sợ sẽ toàn quân bị diệt, cho nên lần này mục đích của chúng ta chính là hủy diệt Thành Tân Vệ, cướp đoạt lấy tất cả tài sản, đồ ăn, võ đạo bí tịch trong đó, mọi người đừng quên.

- Lý Vân nói không sai, mục đích của chúng ta chính là cướp đoạt Thành Tân Vệ, bất quá trước đó, trước hết phải giết hết tất cả võ giả Thành Tân Vệ đã.

- Hắc hắc, đám võ giả Thành Tân Vệ vừa trải qua một hồi đại chiến thú triều, tổn thất thảm trọng, cho dù võ giả sống sót cũng là tinh bì lực tẫn, mười thành thực lực có thể bảo tồn xuống hai ba thành cũng không tệ rồi, chỉ cần đánh chết tất cả bọn hắn, vậy thì mọi thứ trong Thành Tân Vệ không phải còn tùy chúng ta sao.

- Còn có đại lượng dân chúng rời đi kia, khẳng định mang đi rất nhiều thứ, bất quá trong đó cũng không có cao thủ gì, chỉ cần chúng ta tiêu diệt võ giả Thành Tân Vệ vậy thì dân chúng còn lại dù có nhiều hơn nữa cũng là lợn chờ mổ thịt thôi.

- Nơi này cách Hiên Dật Quận Thành khoảng chừng mấy vạn dặm, tin tức cho dù truyền về cũng cần mười ngày nửa tháng, đến lúc đó, chúng ta đã trốn về rồi, không ai có thể tìm được cả.

- Hắc hắc hắc.

- Ha ha ha.

Tiếng cười dữ tợn vang vong trên vùng hoang dã trống trải.

- Trại chủ, tất cả bộ đội đã tập hợp.

Lúc này, một gã cường giả đột nhiên đi tới trước, chắp tay nói.

- Rất tốt, tất cả mọi người chuẩn bị xuất phát.

Thanh âm âm lãnh, khàn giọng của nam tử đầu lĩnh vang lên, tràn đầy âm trầm và khủng bố.

- Tất cả mọi người nhớ kỹ, mục đích hàng đầu của chúng ta là đánh chết tất cả võ giả có năng lực phản kích tại Thành Tân Vệ, về phần cướp đoạt bảo vật, đợi sau khi công hãm Thành Tân Vệ lại tiếp tục, đã hiểu rõ chưa.

- Đã rõ.

Mười mấy tên võ giả khí tức đáng sợ quát lạnh nói.

Sau một khắc, trong đêm đen, mười vạn thiết kỵ ầm ầm phát động, tiếng vó ngựa vang vọng Thiên Địa, hóa thành một cổ nước lũ màu đen trào tới chỗ Thành Tân Vệ.

Sâu trong Liên Vân sơn mạch, trong thạch động trong sơn cốc, hai mắt Lâm Tiêu nhắm nghiền, khoanh chân tiến hành chữa thương.

Từng chút dược lực theo khống chế của hắn không ngừng lưu chuyển trong cơ thể những nơi đi qua, vô luận là kinh mạch tàn phá, xương cốt vỡ vụn, hay là nội tạng vỡ tan đều đang dùng một loại tốc độ mắt thường cơ hồ có thể thấy được chậm rãi khép lại.

Một đêm thời gian, thoáng cái đã qua.

Trên bầu trời, một tia ánh mặt trời tươi đẹp chiếu xuống, gió mát ấm áp tháng năm thôi quét qua, mang đến cho đại địa một tia sinh cơ dạt dào, một ít chim chóc đậu trên cành líu ríu, hoạt bát tràn đầy sức sống.

Trong thạch động, Lâm Tiêu vẫn khoanh chân mà ngồi, sắc mặt vốn tái nhợt giờ phút này đã hồng nhuận hơn rất nhiều, thương thế trên người cũng tốt hơn nhiều, thân thể mặc dù chưa khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, nhưng cũng đã tốt lên thất thất bát bát, sức chiến đấu ít nhất khôi phục bảy thành.

Bị trọng thương như thế, một đêm đã khôi phục bảy thành sức chiến đấu, nếu như truyền đi, nhất định sẽ khiến tất cả võ giả Thành Tân Vệ đều thất kinh.

Võ giả bình thường bị thương nặng như thế, ít nhất cũng phải nằm trên giường mười ngày nửa tháng mới có thể khôi phục, nếu như không có thuốc chữa thương tốt thì dù tu dưỡng hai ba tháng cũng là chuyện rất bình thường, có thể dùng một đêm ngắn ngủn, mấy canh giờ đã trị lành thương thế nghiêm trọng, hoàn toàn là nhờ vào cơ thể cường tráng của Lâm Tiêu cùng với công hiệu của liệu thương đan.

- Công hiệu Chuyển Sinh Đan Ngũ phẩm này thật đúng là lợi hại, khó trách một hạt có giá gần hai ngàn vạn lượng.

Trong nội tâm Lâm Tiêu âm thầm cảm khái, đồng thời một lần lại một lần vận chuyển Cửu Chuyển Huyền Công trong cơ thể, bổ sung lại nguyên lực trong cơ thể mình.

Ngay khi Lâm Tiêu cảm giác nguyên lực bổ sung khá nhiều rồi, đang chuẩn bị dừng lại thì đột nhiên --

Nguyên Trì như tinh vân ở vùng đan điền Lâm Tiêu đột nhiên chấn động mạnh một cái, đồng thời nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công trong cơ thể đột nhiên không tự chủ được gia tốc lưu chuyển, lao nhanh trong kinh mạch Lâm Tiêu.

Vù vù vù

Đại lượng Thiên Địa nguyên khí giữa Thiên Địa ngưng tụ, tạo thành một vòng xoáy cực đại tuôn tới Lâm Tiêu ở sâu trong huyệt động, đại lượng Thiên Địa nguyên khí giờ khắc này nồng đậm giống như chất lỏng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Lâm Tiêu.

- Đây là. . .

Trên mặt Lâm Tiêu lộ ra cuồng hỉ, bất quá ngay sau đó, tinh thần của hắn lại đột nhiên chìm xuống, tâm thần hoàn toàn tập trung vào điên cuồng hấp thu Thiên Địa nguyên khí.

Rống rống

Dị trạng sâu trong sơn động lập tức liền hấp dẫn sự chú ý của đám yêu thú đang nghỉ ngơi, trong lúc nhất thời, đại lượng yêu thú nhao nhao đứng người lên nhìn về phía sâu trong sơn động, trong miệng phát ra một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc.

Bất quá bởi vì uy nghiêm của phân thân Toản Địa Giáp nên những yêu thú này căn bản không dám tiến vào một bước.

Trong sơn động, Lâm Tiêu điên cuồng hấp thu lấy đại lượng nguyên khí từ Thiên Địa, những nguyên khí này chuyển hóa thành nguyên lực, cuối cùng hội tụ đến trong Nguyên Trì ở vùng đan điền Lâm Tiêu, không biết đã qua bao lâu, đột nhiên --

Nguyên Trì hấp thu đại lượng nguyên lực bỗng nhiên mạnh mẽ bành trướng một vòng, nguyên trì phảng phất như tinh vân kia càng thêm thâm thúy, xoay tròn lấy, giống như kỳ cảnh trong vũ trụ, lại phảng phất như một lỗ đen không chừng mực, hạo miểu, bao la, thần bí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.