Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời

Chương 50




Hết lần này tới lần mỗi lần Phân thân Toản Địa Giáp quả thật đều điên cuồng tiến công tới Lâm Tiêu đấy, yêu thú chung quanh cho dù thấy được cũng sẽ không có gì hoài nghi.

Trên thực tế vô luận là bản tôn hay Phân thân Toản Địa Giáp, đều là do linh hồn Lâm Tiêu khống chế, hắn sao lại khiến Phân thân Toản Địa Giáp thật sự tiến công mình được, phối hợp và chiến đấu như vậy, trước kia không biết đã tiến hành qua bao nhiêu lần rồi.

Giao chiến ngắn ngủi, trên người Hắc Ám Ma Viên lập tức xuất hiện đại lượng miệng vết thương, mà Phân thân Toản Địa Giáp cũng bị Hắc Ám Ma Viên trong lúc nổi giận đánh trúng hai lần, trên người huyết dịch vẩy ra, lân giáp nghiền nát.

Lâm Tiêu tránh né giữa hai con yêu thú càng nguy cơ trùng trùng, phảng phất như đang khiêu vũ trên mũi đao, có sơ sẩy gì, tùy thời đều có thể đầu thân khác biệt, cũng may Lâm Tiêu cần né tránh chính thức cũng chỉ có tiến công điên cuồng của Hắc Ám Ma Viên mà thôi.

NGAO rống.

Thấy mình thế nào cũng không thể đánh trúng Lâm Tiêu, ngược lại có mấy lần tiến công còn bị Phân thân Toản Địa Giáp phá hư, trong lúc phẫn nộ, Hắc Ám Ma Viên đột nhiên lại lần nữa gầm lên giận dữ, miệng khổng lồ dữ tơn mở ra, trong miệng lớn, một cổ yêu nguyên màu đen điên cuồng xoay tròn, sát cơ đầm đặc lan khắp, lại lần nữa phun ra một ngụm cột sáng yêu nguyên màu đen.

Cột sáng màu đen kia cực lớn, còn đáng sợ hơn lúc trước đến mấy lần, trong lúc nguy cấp, Lâm Tiêu điên cuồng tránh né, biên giới cột sáng yêu nguyên màu đen vừa thô vừa to trực tiếp lướt qua thân thể hắn, đốt trên ngũ giai Thanh Nguyên Giáp ra một vết cháy cực lớn, sóng xung kích cực lớn truyền đến, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể Lâm Tiêu cơ hồ đều bị chấn nát, kinh mạch vỡ tan, trong miệng điên cuồng phun ra máu tươi.

Ầm ầm.

Cột sáng màu đen thế đi không giảm, sau khi đảo qua thân thể Lâm Tiêu lại lướt qua thân thể Phân thân Toản Địa Giáp ở phía trước.

Thoáng chốc, phần bụng Phân thân Toản Địa Giáp trên mặt đất bị quét trúng, chỗ đó lập tức xuất hiện một cái động lớn, lân giáp nát bấy, lộ ra từng múi cơ tanh hồng bên trong, một mảng thịt lớn bị cháy đen.

Mà trên mặt đất sau lưng Toản Địa Giáp càng xuất hiện một khe rãnh cực lớn đến hơn 1000m, rộng 5~6 mét, sâu hơn 10m, nham thạch cứng rắn bị cột sáng yêu nguyên màu đen quét qua, lập tức cháy đen một mảnh, chỗ biên giới như kết tinh màu đen vậy, hàng trăm hàng ngàn yêu thú ở ven dưới cột sáng kia đều hóa thành không khí.

Một màn kinh hãi như thế, chấn khiến đám võ giả ở đây đều trợn mắt há hốc mồm, mà ngay cả rất nhiều yêu thú tứ tinh đỉnh phong, ngũ tinh đỉnh phong đã thoáng có trí tuệ, vốn đang điên cuồng tiến công cũng không khỏi dừng lại thân hình, trừng lớn cặp mắt huyết sắc nhìn về phía này.

Trên bầu trời, Lâm Tiêu bị cột sáng yêu lực màu đen xẹt qua trùng trùng điệp điệp bay ra ngoài.

Thấy mình rõ ràng không thể đánh trúng Lâm Tiêu, Hắc Ám Ma Viên gào thét một tiếng, bàn tay cực lớn phảng phất như núi cao màu đen từ trên trời giáng xuống, hung hăng chụp về phía Lâm Tiêu giữa không trung.

- Lâm Tiêu.

Xa xa bọn người Trử Vĩ Thần tổng quản đang đưa Trang Dịch thành chủ về tường thành kinh hãi trừng lớn hai mắt, điên cuồng muốn xông lại.

Đúng lúc này, Phân thân Toản Địa Giáp trên mặt đất đột nhiên gào thét một tiếng, trong đôi đồng tử huyết sắc lóe lên một đạo ám quang mang màu vàng, mở ra cái miệng lớn như bồn máu của mình về phía Lâm Tiêu giữa không trung, trong cơ thể, một cổ nhiệt lưu điên cuồng lưu chuyển, nơi cổ họng Phân thân Toản Địa Giáp một cổ hương vị lưu huỳnh xông vào mũi, trong mũi Phân thân Toản Địa Giáp toát ra hai cổ khói đặc, sau một khắc --

Một cổ viêm lưu hỏa hồng sắc giống như hồng thủy vỡ đê từ trong cơ thể Phân thân Toản Địa Giáp phụt ra ngoài ra, phóng tới Lâm Tiêu ở giữa không trung .

Cổ viêm lưu hỏa hồng sắc kia ẩn chứa nhiệt độ cực cao, chỉ một thoáng, nhiệt độ trong phạm vi vài dặm đều như bỗng nhiên tăng lên, không khí đều vặn vẹo.

Phân thân Toản Địa Giáp lúc ở tứ tinh, vận chuyển nhiệt lưu trong cơ thể phun ra vẫn chỉ là hỏa cầu giống như Cự Tích bình thường, nhưng hôm nay phun ra lại là hồng lưu tựa như nham tương vậy, sau khi đột phá ngũ tinh, uy lực nhiệt lưu trong cơ thể Phân thân Toản Địa Giáp lại lần nữa tăng nhiều..

Viêm lưu đáng sợ ẩn chứa lực phá hoại cực hạn phóng tới Lâm Tiêu giữa không trung, ngay khi Lâm Tiêu sắp bị cổ viêm lưu này đánh trúng, cách đó không xa đột nhiên nổ bắn ra đến ba đạo ô quang, đúng là Ô Nguyên Toa bị tinh thần lực Lâm Tiêu khống chế.

Phốc phốc.

Ba miếng Ô Nguyên Toa phảng phất giống như sao băng, tốc độ nhanh đến mức tận cùng, hung hăng đâm lên Thanh Nguyên Giáp bên ngoài thân Lâm Tiêu, Ô Nguyên Toa chỉ tương đương với công kích của Chân Võ giả tam chuyển đỉnh phong tự nhiên không cách nào phá vỡ phòng ngự của Lâm Tiêu, nhưng dưới lực trùng kích cực lớn của Ô Nguyên Toa, thân thể đang ngã xuống từ giữa không trung của Lâm Tiêu lập tức bị đánh trúng bay ra ngoài, cứ thế mà tránh được công kích của viêm lưu.

Viêm lưu màu đỏ bị Lâm Tiêu tránh đi, chợt lập tức đụng vào cự chưởng do Hắc Ám Ma Viên đập xuống.

Cổ viêm lưu nóng rực kia tiếp xúc với bàn tay Hắc Ám Ma Viên, lập tức phát ra thanh âm thiêu đốt xuy xuy rợn người, trong ánh mắt rung động của tất cả mọi người, bàn tay phải cực lớn của Hắc Ám Ma Viên vậy mà toàn bộ bốc cháy lên, hơn nữa trong hỏa diễm nóng rực còn đang bắt đầu tan rã.

Đau đớn kịch liệt khiến Hắc Ám Ma Viên phát ra tiếng rống đau nhức khủng bố, bàn tay phải màu đen cực lớn điên cuồng vung vẩy, sắp sửa dập tắt cổ hỏa diễm kia, nhưng khiến nó không thể tin được chính là, cổ hỏa diễm kia chẳng những không bị dập tắt, ngược lại còn dọc theo cánh tay phải nó dần lan tràn đến khắp toàn thân nó.

Chỉ một thoáng, toàn thân Hắc Ám Ma Viên đã bị ngọn lửa vây quanh, tiếng tru lên thống khổ kia chấn triệt Thiên Địa, phảng phất như trên trời vang lên tiếng sấm sét khủng bố, đại lượng võ giả cấp bậc khá thấp dưới tiếng rống kia đều cảm thấy đầu váng mắt hoa, ngực khó chịu.

Rầm rầm rầm

Hắc Ám Ma Viên điên cuồng lăn quan lăn lại trên mặt đất, ven đường đập chết lớp lớp yêu thú, yêu thú trong phạm vi vài dặm thấy thế, nguyên một đám hoảng sợ tránh đi bốn phía, trên mặt đất phàm là nơi Hắc Ám Ma Viên lăn đến, nham thạch đều bị nhiệt độ cổ hỏa diễm kia đốt thành lưu ly màu đen, ven đường mọc lên từng phiến kết tinh màu đen, nhìn thấy mà giật mình.

Lập tức Hắc Ám Ma Viên sắp bị tươi sống chết cháy, đột nhiên, trong tiếng gầm lên giận dữ Hắc Ám Ma Viên mạnh mẽ đứng lên, toàn thân đều bắn ra một cổ yêu nguyên màu đen, huyết nhục bên ngoài thân nó lập tức điên cuồng nổ tung, lập tức trong thiên địa phảng phất như nổi lên một mảnh Hỏa Vũ, mỗi một khối huyết nhục khi rơi xuống mặt đất vẫn còn đang không ngừng thiêu đốt, phát ra tiếng vang xuy xuy, khiến mặt đất nham thạch bị đốt ra nguyên một đám hố to.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.