Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời

Chương 34




Mọi người đều nghĩ hôm nay Trần Lạc xuất hiện tại đây tì chắc đã mở linh hải, nhưng không biết là linh hải bình thường hay mệnh chi linh hải. Bởi vì mở linh mạch thứ tám chưa chắc sẽ mở ra mệnh chi linh hải, trong mười người có một người thành công đã rất ghê gớm. Huống chi Trần Lạc có tám linh mạch biến dị, mở linh hải khó khăn hơn linh mạch thứ tám bình thường rất nhiều.

Khi Trần Lạc đi lên đài cao, bước vào huyền linh trận pháp thì trận pháp bắt đầu vận chuyển. Một vầng sáng trắng sữa bao phủ Trần Lạc. Một giây, hai giây, đến giây thứ ba thì huyền linh trận pháp bỗng kêu vù vù, cái này ý nghĩa Trần Lạc hoặc là xâm nhiễm hắc ám, hoặc thành công mở linh hải. Rốt cuộc là cái nào? Mọi người chờ đợi kết quả.

Nếu xâm nhiễm hắc ám thì huyền linh trận pháp sẽ tỏa ánh sáng đen, nếu linh hải biến dị sẽ phát ánh sáng năm màu sáu sắc, nếu là mệnh chi linh hải trận pháp sẽ tỏa ánh sáng rực rỡ.

Nhưng chờ giây lát huyền linh trận pháp không tỏa sáng, không có ánh sáng đen, ánh sáng năm màu sáu sắc, không có ánh sáng rực rỡ.

Rốt cuộc... Là sao?

Mới rồi rõ ràng huyền linh trận pháp phát ra tiếng vù vù!

Không chỉ các học tử nghi ngờ mà mười vị quan giám khảo cũng khó hiểu. Không lẽ huyền linh trận pháp bị hư? Quan giám khảo xem xét thì thấy trận pháp vận chuyển bình thường, không có sai lầm. Quan giám khảo kêu Trần Lạc kiểm tra lại, vẫn vang lên tiếng vù vù, không có ánh sáng phát ra.

- Chàng trai, ngươi đi ra đây, lão hủ muốn tự mình kiểm tra cho ngươi.

Một lão nhân tới gần bóp cổ tay Trần Lạc điều tra, biểu tình của lão trở nên kỳ lạ. Mấy quan giám khảo đứng bên cạnh khó hiểu, vội hỏi.

Lão nhân nhíu mày, phức tạp nhìn Trần Lạc, nói với quan giám khảo khác:

- Lão hủ không cảm ứng được linh hải của hắn mà chỉ có linh lực, có lẽ hắn đã mở thất bại, linh hải chết, tức là tử hải.

Hai chữ tử hải thốt ra, toàn trường kinh hoàng.

Ai cũng biết nếu linh mạch biến dị hay mở linh mạch thứ tám, người thành công tất nhiên có linh hải biến dị hoặc mệnh chi linh hải, dù mở thất bại thì đa số sẽ là linh hải bình thường. Tuy nehien nếu quá xui thì mở linh hải sẽ chết, héo tàn, loại linh hải này gọi là tử hải.

Chính mắt nhìn thấy mấy quan giám khảo xác nhận, biểu tình Bạch Kiếm giật mình. Bạch Kiếm vốn nghĩ Trần Lạc mở mệnh chi linh hải nhưng không ngờ... Là tử hải. Cùng giật mình còn có Tiết Thường Uyển, nàng nhớ hai ngày trước khi gặp Trần Lạc thì Vũ Hóa Phi còn chúc mừng hắn mở mệnh chi linh hải, hắn cười cảm ơn. Tiết Thường Uyển cứ tưởng Trần Lạc đã mở mệnh chi linh hải, ai ngờ là tử hải.

Không chỉ Tiết Thường Uyển, Bạch Kiếm giật mình mà ba người Mộ Hạo, Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh cũng bất ngờ. Ba người này hận Trần Lạc chết, giờ phát hiện hắn mở linh hải thất bại, mở ra tử hải thì giật mình qua đi là mừng như điên.

Đinh Tử Hiên nhìn chằm hằm Trần Lạc, mừng rỡ nói nhỏ:

- Đúng là ông trời giúp ta, hừ! Trần Lạc, ngươi mở thất bại, linh hải đã chết, ta chờ xem ngươi làm sao dám vênh váo với ta!

Đinh Tử Hiên, Mộ Hạo, Diệp Thanh mừng nhiều hơn là giật mình. Ba người như thế, đám thiên tài song thuộc tính Vân Cảnh Thiên, Tàng Tinh, Yến Thập Nhất, Hạ Hầu Kích lúc trước hơi lo lắng giờ vững bụng. Thiếu một đối thủ tất nhiên là đáng mừng.

- Chàng trai, linh hải của ngươi đã chết, lão hủ khuyên ngươi hãy bỏ thi đi.

Trên đài cao, thiếu niên áo lam ngang nhiên đứng thẳng, khuôn mặt điển trai nhu hơi giống con gái không có biểu tình buồn bã.

Trần Lạc thản nhiên hỏi:

- Dù linh hải của ta đã chết vẫn có thể tham gia thí luyện Trung Ương học phủ đúng không? Điều kiện tham gia thứ nhất là tu vi vào cảnh giới thứ hai, thứ hai là chưa tròn mười tám tuổi. Ta hoàn toàn phù hợp điều kiện.

- Theo quy tắc thì đúng nhưng lão hủ khuyên ngươi hãy bỏ thi đi.

Đám quan giám khảo tỏ rõ ý tưởng là: Ngươi có tư cách tham gia thí luyện Trung Ương học phủ nhưng linh hải đã chết, sức chiến đấu giảm mạnh, hầu như không có khả năng thi đậu. Dù có kỳ tích qua cuộc thi đậu vào Trung Ương học phủ thì cơ bản không có tiền đồ gì.

- Đa tạ, nhưng ta vẫn muốn tham gia.

Thấy Trần Lạc kiên quyết, mấy quan giám khảo thở dài mặc kệ hắn, dù sao hắn hoàn toàn phù hợp điều kiện.

Bốn ngày thí luyện đã xong, ngày thứ năm Trung Ương học phủ tuyên bố quy tắc thi. Quy tắc rất đơn giản, chỉ một một cái là không thể giết người. Quy tắc nhìn như đơn giản nhưng đại biểu nhiều ý nghĩa, tức là trừ giết người ta ngươi muốn làm gì cũng được. Quan giám khảo tuyên bố quy tắc xong các học tử tham gia thí luyện được phát cho một vòng tay, một cái túi gấm. Vòng tay có tên là thí luyện thủ trạc, tác dụng là trong cuộc thi khi sinh mệnh ngươi gặp nguy hiểm, dùng ý niệm thúc giục vòng tay sẽ được truyền tống đi. Túi gấm có tên là thí luyện cẩm nang, bên trong bỏ mười tám viên ích cốc đan đủ sống mười tám ngày.

Bởi vì nội dung thí luyện lần này là mười tám ngày ải. Mỗi ngày có một cửa ải, càng về sau càng nguy hiểm. Trung Ương học phủ không tuyên bố qua mấy ải mới thi đậu, đây là thông lệ. Chỉ khi kết thúc thí luyện Trung Ương học phủ mới tuyên bố kết quả.

Ngày thứ sáu, thí luyện chính thức mở ra. Các học tử trừ thí luyện thủ trạc, thí luyện cẩm nang, quần áo thay đổi cần thiết ra không được mang cái gì khác, đặc biệt là linh bảo. Dù là một số linh bảo sinh hoạt để mát mẻ này nọ cũng bị cấm đem theo.

Các học đồ xếp hàng vào truyền tống trận.

Lúc sắp đến lượt Trần Lạc, Bạch Kiếm cực kỳ nghiêm túc nói:

- Trần Lạc, xin lỗi!

Trần Lạc nhướng mày nói:

- Như thế nào?

- Ta không biết ngươi mở tử hải, mấy ngày trước ta có nói gì ngươi đừng để bụng.

Trần Lạc lắc đầu, cười cười, vỗ vai Bạch Kiếm.

- Mặc kệ ngươi mở tử hải hay mệnh chi linh hải thì ngươi vẫn là thần tượng của Bạch Kiếm, trước kia là vậy, bây giờ vẫn thế, sau này luôn luôn như vậy.

Bạch Kiếm là một người rất chú trọng nguyên tắc, Trần Lạc luôn nghĩ vậy. Mặc dù có khi Bạch Kiếm chú trọng nguyên tắc khá kỳ lạ.

Lúc sắp vào truyền tống trận, Bạch Kiếm tiếp tục bảo:

- Một khi truyền tống đến Thiên Ki Tiểu linh giới là chúng ta sẽ tách ra, ngươi phải cẩn thận. Ta sẽ cố gắng tìm ngươi, chỉ cần Bạch Kiếm ta còn một hơi thở nhất định sẽ tranh thủ giúp ngươi thông qua cuộc thi.

- Người giảng cứu, đừng nói nữa.

Trần Lạc không có nhiều bằng hữu, không ngờ Bạch Kiếm biết hắn mở tử hải nhưng vẫn đồng ý giúp đỡ hắn.

Trần Lạc rất cảm động, nói:

- Mấy hôm trước gặp vu bà kia bảo khi ngươi thi sẽ gặp tai họa đổ máu, ngươi phải cẩn thận.

- Trong trường hợp từ biệt lâm li thế này sao ngươi nói câu mất vui vậy?

Trần Lạc cười to bước vào truyền tống trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.