Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời

Chương 25




Sức mạnh tinh thần thăm dò bên trong quả cầu tròn, hai mắt Doanh Thừa Phong từ từ sáng lên.

Hắn cảm ứng được, mật độ quỷ khí bên trong Hắc Chướng Kỳ tăng lên chóng mặt, giống như thay da đổi thịt.

Tất cả quỷ binh bên trong đều khí thế hừng hực, quỷ khí tràn ngập, giống như ăn được thuốc bổ thần kỳ, ngạo khí ngút trời.

Không chỉ riêng con người mới có thể hấp thu linh lực trời đất, ngoại trừ một số rất ít sinh vật, loại sức mạnh này đều rất hữu ích đối với tuyệt đại đa số sinh vật, trong đó quỷ binh cũng không phải ngoại lệ.

Đột nhiên, Doanh Thừa Phong khẽ nhếch hai hàng lông mày, ý niệm tinh thần của hắn tập trung vào một quỷ binh hình người.


Hắn vẫn nhớ con quỷ binh này.

Trong gần một ngàn quỷ binh Hoàng Kim Cảnh, ngoại trừ Binh Vương Song Đầu, quỷ binh hình người chính là quỷ binh tiếp cận với cấp Binh Vương nhất.

Đặc biệt là lần đánh chết Tiết Văn Khản, sau khi ăn thịt cường giả đỉnh cao Tử Kim Cảnh này, uy năng quỷ binh thăng tiến mạnh mẽ. Đặc biệt là quỷ binh hình người, năng lượng tinh túy, uy năng hùng hậu, đã đạt trạng thái đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh.

Hiện giờ, sau khi Hắc Chướng Kỳ hấp thu linh lực trời đất vô tận, những quỷ binh lại thu được lợi ích không nhỏ, tử khí hùng hậu, mênh mông mãnh liệt, dường như có thể đột phá thăng tiến bất cứ lúc nào.

Đương nhiên, Hoàng Kim Cảnh muốn thăng tiến Tử Kim Cảnh không phải chuyện dễ dàng, rốt cuộc có thể thăng tiến thuận lợi hay không thì phải xem cơ duyên của nó.

Ngoại trừ quỷ binh hình người, khí tức của đại đa số quỷ binh đều dày đặc hơn rất nhiều.

Ngay cả Hắc Chướng Kỳ cũng thu được lợi ích rất lớn, tử khí hắc ám nồng đậm hơn xưa rất nhiều.

Đột nhiên, trong lòng Doanh Thừa Phong có cảm giác lạ, lập tức hắn thu Hắc Chướng Kỳ vào trong túi không gian.

Ngẩng đầu nhìn lại, Hứa phu nhân mở hai mắt ra. Đôi mắt đẹp sáng ngời thăm dò bốn phía.

Thân hình nhoáng lên. Lập tức Doanh Thừa Phong rời khỏi hang động, đi về phía Hứa phu nhân.

Ở trên người của Hứa phu nhân, có từng tia sáng bạc vờn quanh như trước đây.

Vừa rồi khi tất cả mọi người đều hiển lộ thần uy, ra sức hấp thu sương mù trong Linh Trì. Trên người Hứa phu nhân đã phóng thích ra Quang Minh Chi Dực.

Đôi cánh chim hiện lên ánh sáng màu bạc vô cùng cường đại, tuy rằng Hứa phu nhân không thể thúc đẩy sức mạnh thật sự của cánh chim, nhưng hiệu quả của việc lợi dụng đôi cánh để hấp thu linh lực trời đất vẫn xếp hạng đầu.

Có thể nói. Bên trong Linh Trì ngày hôm nay, ngoại trừ Doanh Thừa Phong, chắc chắn Hứa phu nhân hấp thu linh lực trời đất nhiều thứ hai.


- Doanh huynh, huynh...
Hứa phu nhân kinh ngạc nhìn Doanh Thừa Phong, nhìn phương hướng hắn đang tiến tới, ánh mắt tràn đầy vẻ khó hiểu.

Mà cùng lúc đó, lại có một số ánh mắt kinh ngạc nhìn về Doanh Thừa Phong.

Tất cả những người tràn đầy tự tin vào bản thân, đều ra sức hấp thu linh lực trong Linh Trì.

Tuy rằng chênh lệch mật độ linh lực trong trung tâm Linh Trì và khu vực bên ngoài không quá lớn. Nhưng lúc này , có thể hấp thu linh lực nhiều hơn một chút, thì tuyệt đối sẽ không chịu hấp thu ít đi một phần.

Cho dù đa số đều không thể biết được sức mạnh của đối phương. Nhưng linh lực dao động và khí thế mạnh yếu trên người bọn họ cũng có thể phân được cao thấp.

Bốn người Hứa phu nhân, Trương Oánh Oánh, Lộ Diên Nhi và Lương Vĩ Ba đều ở khu vực trung tâm nhất. Chắc chắn thành tích xưng bá quần hùng.

Nhưng, tranh đấu trong Linh Vực, Doanh Thừa Phong đứng đầu lại cách xa khu vực trung tâm, điều này khiến họ không hiểu.

Ánh mắt của Trương Oánh Oánh, Lộ Diên Nhi và Lương Vĩ Ba lóe sáng, như đang suy nghĩ gì đó.

Hay là bên viền của Linh Trì có cơ duyên gì đó.

Có lẽ, đây là dặn dò đặc biệt của Võ lão.

Nhưng, vì sao ngay cả Linh Tháp chân nhân cũng không biết.


- Hừ, nếu các hạ đi bên ngoài Linh Trì, vậy thì không cần phải vào nữa.
Đột nhiên, một âm thanh lạnh lùng vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh nơi đây.

Lúc này, đám sương mù cuối cùng trong Linh Trì cũng đã tiêu tan.

Tất cả mọi người mở hai mắt ra, bọn họ đánh giá bốn phía, cảm ứng sự biến hóa sức mạnh bản thân, trong lòng hừng hực.

Bất kể linh lực trời đất mà bọn họ hấp thu được nhiều hay ít, ít nhất tất cả đều thăng tiến Hoàng Kim Cảnh, hơn nữa trong quá trình hấp thu đã có cảm ngộ sức mạnh không gian.

Đây là điểm tựa lớn nhất cho việc tấn thăng Tử Kim Cảnh của bọn họ sau này.


Mà đúng lúc này, âm thanh lạnh lẽo truyền tới, lập tức thu hút ánh mắt mọi người.

Doanh Thừa Phong dừng bước, kinh ngạc nhìn lại.

Một cô gái tóc vàng đang nhìn mình châm biếm, đôi mắt sáng lên vẻ khinh thường.

Khẽ nhíu mày, Doanh Thừa Phong còn chưa kịp nói gì, Hứa phu nhân thay đổi nét mặt, nói:
- Vị phu nhân này, ngươi cũng nhiều chuyện quá đó.

Khi giao tiếp với mọi người ở trong Linh Tháp, nàng đều tươi cười chân thành, khiến người khác mở lòng mở dạ.

Nhưng lúc này, trên mặt nàng bao phủ một mảnh sương lạnh, khí tức trên người cuồn cuộn, dường như có thể chiến đấu bất cứ lúc nào.

Cô gái tóc vàng hơi giật mình, lập tức ánh mắt ngưng trọng lại.

Cô ta cũng là người đứng trong khu vực trung tâm, vừa rồi trong quá trình hấp thu linh lực, bản thân cảm nhận được uy năng quang minh chi dực hùng mạnh khó tin.


Trong lòng cô ta, Hứa phu nhân tuyệt đối là một nhân vật uy hiếp lớn nhất.

Tuy nói cô ta cũng có thủ đoạn riêng và át chủ bài hùng mạnh, nhưng không muốn xung đột với nhân vật khủng bố như vậy tại nơi này.


Khẽ mỉm cười, cô gái tóc vàng chậm rãi nói:
- Hoá ra hắn là tình nhân tốt của ngươi, vậy thì đúng là ta nhiều chuyện rồi. Tuy nhiên... Chỉ bằng dũng khí của hắn, hừ, cũng xứng đáng sao?

- Ngươi.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hứa phu nhân đỏ bừng, ánh sáng trắng trên người lăng liệt.

Doanh Thừa Phong vội vàng tiến lên một bước, ngăn trước mặt nàng, thấp giọng nói:
- Ngư ông đắc lợi.

Hứa phu nhân hơi giật mình, xoay chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm mọi người xung quanh, lập tức lửa giận trong lòng biến mất.

Rõ ràng cô gái tóc vàng không phải cường giả Hoàng Kim Cảnh bình thường, không đáng phải chiến đấu sống còn với cô ta ở nơi này. Hơn nữa, sau khi nghe xong lời nói của cô ta, mặt ngoài thì Hứa phu nhân tức giận bừng bừng, nhưng sâu trong nội tâm lại cảm thấy ngượng ngùng và ngọt ngào không kém, ác cảm của nàng kém xa biểu hiện mãnh liệt bên ngoài.

- Ha ha, một tên không dám vào khu vực trung tâm, lại có thể lọt vào mắt xanh của tỷ tỷ, thật không biết kiếp trước hắn xây đắp được bao nhiêu phúc phần. Lúc này mới có vận may như vậy.


Đột nhiên cô gái tóc vàng hé miệng cười, nói khẽ.

Hứa phu nhân cười lạnh một tiếng, nói:
- Điều này, cũng không cần các hạ phải hao tâm tổn trí.
Nàng hướng về Doanh Thừa Phong gật đầu một cái, nói:
- Chúng ta đi thôi.

- Được!

Tất nhiên Doanh Thừa Phong càng không muốn tính toán với cô gái tóc vàng, từ đầu đến cuối hắn đều không thèm nhìn thẳng vào cô gái tóc vàng, mà bước ra ngoài Linh Trì cùng với Hứa phu nhân.


Trương Oánh Oánh và những người biết rõ về Doanh Thừa Phong. Đều tò mò nhìn hắn, mà trong mắt của tuyệt đại đa số người nơi đây đều có vẻ châm chọc.

Giống như lời nói của cô gái tóc vàng kia, không ai hiểu được, một tên ngay cả khu vực trung tâm cũng không dám vào, lại có tư cách chiếm được thiện cảm của Hứa phu nhân.

Tuy nhiên, khi Hứa phu nhân hấp thu linh lực sương mù, đã sử dụng Quang Minh Chi Dực.

Uy hiếp khổng lồ mà bảo vật này phóng thích ra khiến mọi người vô cùng kiêng kị, cho nên không ai hùa theo.

Mà trong mắt cô gái tóc vàng hiện lên vẻ tức giận.

Loại đàn ông hèn nhát, mặc cho cô ta làm nhục mà không nói câu nào. Nhưng thật sự đáng ghét chính là. Thái độ của hắn lại hời hợt như vậy, giống như không không coi cô ta ra gì.


Lòng đầy nghi vấn, cô ta có cảm giác anh chàng này không phải sợ hãi, mà là không thèm để ý đến cô ta.


Chính bởi như thế, mới khiến cô gái tóc vàng cao ngạo càng tức giận.

Một luồng khí tức linh hoạt, sắc bén từ trên người cô ta tràn ngập ra ngoài. nhiệt độ không gian xung quanh nhanh chóng giảm xuống , cơ hồ đột nhiên phát lạnh.

Tất cả mọi người xung quanh cô ta đều chau mày, hơi tránh ra.

Doanh Thừa Phong và Hứa phu nhân ra khỏi Linh Trì, đi tới không gian hắc ám phía trước.

Chỗ này, là nơi bọn họ tiến vào.

Tuy nhiên lúc này biển ánh sáng hào quang vạn trượng đã biến mất, dường như nơi đây biến thành bóng tối sâu thẳm, biển chết hắc ám rộng mênh mông.


Sức mạnh tinh thần và chân khí đều không thể thăm dò biển đen này, bên trong đó có một loại sức mạnh thần kỳ phong ấn tất cả.

Doanh Thừa Phong và Hứa phu nhân nhìn nhau gật đầu, đột nhiên Hứa phu nhân thấp giọng nói:
- Doanh huynh, nữ tử kia lòng dạ nhỏ mọn, có lẽ sẽ tìm huynh gây chuyện, huynh phải cẩn thận.

- Yên tâm đi.
Doanh Thừa Phong gật mạnh, nói:
- Nàng cũng bảo trọng.

Hứa phu nhân đáp lại một tiếng, thân hình hai người chợt lóe về phía trước, cùng bay vào bóng tối.

- Ha ha ha...

Đột nhiên, nam tử tóc đỏ cười dài, nửa cười nửa không nhìn vào mắt cô gái tóc vàng, sau đó sải bước tiến vào bên trong bóng tối.

Lập tức sắc mặt cô gái tóc vàng trở nên trắng nhợt, ánh mắt phát ra sát khí lẫm liệt.

Khẽ hừ một tiếng, thân hình cô ta nhoáng lên, cũng bay vào bóng tối.

Mọi người cùng trao đổi ánh mắt, lần lượt, bọn họ đều rời khỏi Linh Trì tiến vào biển đen.


Nhìn thân hình của bọn họ biến mất trong bóng đêm, giống như bị một cự thú khổng lồ ăn thịt, khiến lòng người phát lạnh.

Tuy nhiên, không ai lùi bước, bất kể là cường giả khu vực trung tâm, hay là Hoàng Kim Cảnh phía bên ngoài, bọn họ đều lần lượt tiến vào trong đó.

Số người càng ngày càng ít, Lộ Diên Nhi đang định động thân, lại nghe thấy Lương Vĩ Ba ở bên cạnh trầm giọng nói:
- Lộ huynh, dường như thời gian hấp thu linh lực lần này nhanh hơn thì phải.

Lộ Diên Nhi hơi giật mình, hắn chần chờ một chút, nói:
- Thời gian mỗi lần đều không giống nhau.

- Ta biết, nhưng chắc chắc lần này thời gian ngắn nhất.
Lương Vĩ Ba nói không chút do dự.

Lộ Diên Nhi trầm ngâm hồi lâu, rốt cục chậm rãi gật đầu, nói:
- Thời gian lần này ngắn hơn rất nhiều so với dặn dò của gia tổ.

Hai mắt Lương Vĩ Ba sáng nhẹ, nói:
- Lộ huynh kiến thức rộng rãi, không biết điều này là vì sao?

Lộ Diên Nhi cười khổ một tiếng, nói:
- Những đồ vật trong Linh Trì thần bí khó lường, cho dù là Linh Tháp chân nhân cũng không chắc có thể xác định, thì làm sao ta có thể biết được.


Lương Vĩ Ba nhìn về một góc xa, nói:
- Lộ huynh, ngươi nói việc này có liên quan đến hắn không?

Lộ Diên Nhi nín cười, nói:
- Lương huynh quá lo lắng, hắn không phải chân nhân, làm sao có thể hút được quá nhiều linh lực chứ.

Lương Vĩ Ba do dự hồi lâu, rốt cục cũng chậm rãi gật đầu, xóa bỏ nghi ngờ.

Chỉ có điều, bọn họ lại không thể nghĩ ra, tuy rằng suy đoán của Lương Vĩ Ba có vẻ hoang đường và không có căn cứ, nhưng lại là sự thật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.