Nhớ

Chương 58: Bình minh trên biển




Đứng bên ngoài nhìn vào, chắc chắn ai cũng cảm nhận được những gì Bá Thiên Vũ đang làm lúc này thật sự giống như một thằng trẻ trâu, không hơn, không kém. Nhưng nếu là người trong cuộc, là người đang đứng trong phòng, nhất là khi bản thân lại yếu nhược, còn hắn thì là cường giả Khai Lực cảnh có thể xuất chưởng, giết người trong im lặng ở vị trí cách xa hơn mười thước. Cảm nhận tất sẽ hoàn toàn khác.

Cũng như khi nhìn thấy một đứa nhóc chu mông vào mặt, lắc lắc, lè lưỡi phè phè, dữ dằn phun nước miếng xuống đất, hù dọa ta. Ta dĩ nhiên sẽ không sợ, ngược lại còn cười vui vẻ, đi đến xoa đầu nó, cho nó một ít tiền để mua kẹo ăn.

Bất quá, nếu thay thằng nhóc bằng một tên sát nhân biến thái, giết người hàng loạt và trên tay hắn đang cầm một con dao bầu đầy máu thì sẽ như thế nào? Ta sẽ run rẩy cơ thể, lựa chọn một là liều mạng với nó, hai là bỏ chạy, ba là hú người trợ giúp? Hay chúng ta sẽ cười tươi lên giống như đối với đứa nhóc, bảo “bạn zui tính quớ ờ, bạn là chú hề trong rạp xiếc Gia Định ở Sài Gòn đúng hom”, để rồi nó ngay lập tức xiên cho một dao vào bụng ta, xoắn một vòng 360 độ, kéo ruột ta ra, hoặc chém vào cổ, khiến máu bắn ra, ta liền trợn mắt, hai tay ôm cổ mà ngã xuống, miệng khò khè “c… ứu… cứ…u”?

Phải, không sai.

Khi ta đang ở vị thế cao hơn kẻ làm trò, ta thấy nó trẻ trâu, xiếc khỉ. Nhưng khi ta đứng ở vị thế yếu hơn kẻ làm trò, thứ ta thấy chính là sự sợ hãi, lo lắng đến im lặng và không thể nói lên bất cứ lời nào dù kẻ làm trò đang sóc lọ ngay trước mặt ta nếu ta không muốn chết!

Đây được gọi là “vị thế ảnh hưởng đến tâm lý người đối diện”, một thuật ngữ diễn giải tại sao khi đối diện với người này, ta cảm giác khác, đối diện người kia, ta lại cảm giác khác, là tự tin, là lo lắng, là sợ hãi hay là vui vẻ.

Bá Thiên Vũ tuy không phải doanh nhân, mà thật ra thì hắn cũng đã có tám năm kinh nghiệm trong thương trường. Nhưng hắn là đại ca giang hồ, hắn cũng cần phải tranh chấp địa bàn với mấy thằng đại ca khác để đàn em có cơm ăn, áo mặc, vui vẻ sinh hoạt. Thế nên hắn biết, nhất định phải biết thuật ngữ này và dùng thời gian để gầy dựng nên vị thế của bản thân trong mắt người, đạt được tám từ “đại ca có máu mặt trong giang hồ”.

Ở đời, chả ai tự dưng lại được người kính ngưỡng, yêu quý, tôn kính hay sợ hãi, thậm chí một thằng nhà quê dù có ăn mặc sang trọng cách mấy, người khác nhìn vào cũng biết nó nhà quê. Tất cả đều phải dùng rất nhiều thời gian để gầy dựng nên hình tượng.

Trước đây, Bá Thiên Vũ tự xây dựng cho mình hai từ “phế vật”, thật ra cũng là vì mục đích cả chứ chả phải để chơi. Hắn phải là phế vật để không bị trưởng bối trong Bá gia ép thúc nhiều điều liên quan đến chức vị “thiên tài”, đồng thời cũng loại bỏ được những đôi mắt của các thế lực thù địch dòm ngó, ngăm nghe lên người hắn. Từ đó hắn mới đạt được nhiều thời gian yên tĩnh hơn cho bản thân tự do hoạt động.

Chứ còn thể hiện kiểu như Bá Vân Tiêu thì nhìn xem, Bá Vân Tiêu có mấy lần dám bước ra trấn? Phải biết, bước ra trấn thì sống chết sẽ không còn phụ thuộc vào triều đình, bị ai giết, bị ai luộc, xào, nấu, nướng, họ chả quan tâm đến, mà nghĩ thử, bọn Dương gia có tình cảm sâu đậm với Bá gia như vậy, chúng chắc sẽ không phái người để ý đến những vị thiên tài trẻ tuổi của Bá gia đâu nhỉ? Thiên tài Bá gia mà dám bước ra khỏi trấn một mình thì xác định.

Đó là một nửa lý do Bá Thiên Vũ phải chấp nhận bị mọi người phỉ nhổ hai từ “phế vật”, nửa lý do còn lại tất nhiên là vì đọc sách.

Bây giờ, hắn đã mạnh, đã là siêu nhân trong cái trấn nhỏ bé này nên cũng là lúc hắn tuyên bố cho toàn bộ bọn củ liềng ở trấn này biết, bố là cường giả Khai Lực cảnh, đừng có mà giỡn mặt với bố.

Hắn đang “khè”, tạo màu ngay tại nơi đây, nói là do “thú tính biến thái” của hắn trỗi dậy thì chỉ đúng một phần. Một phần lớn còn lại là vì hướng đến ba mục đích.

Thứ nhất, gây ấn tượng cực mạnh để mọi người loa tin khắp trấn giùm hắn, đừng chạy đến đùa với bố nữa, bố mệt mỏi lắm, bố sẽ giết người đấy.

Thứ hai, trong thời gian ngắn nhất tạo cho bản thân một hình tượng??? khắc họa vào tâm trí người khác, từ đó… hưk hưk hưk….

Thứ ba, đây là điều không thể tiết lộ.

Tưởng Bá Thiên Vũ từ nãy đến giờ đều đang làm chuyện ruồi bu, thỏa mãn bản tính bẩn, bựa, biến thái của hắn ư?

Thật ngây thơ khi nghĩ rằng hắn, kẻ được trời cao lựa chọn làm người đại diện Chân Hổ của sự dữ tợn, dứt khoát và đầy chớp nhoáng lại rãnh rỗi đi làm những chuyện xàm lol.

Đã bảo rồi, tất mọi thứ đều đang nằm trong tính toán của hắn. Bàn tay chuyên bóp vếu, nắn mông của hắn đã thâu tóm cả bầu trời trấn Thanh Hà, và rất nhanh thôi, bàn tay đó sẽ di chuyển qua nơi khác rồi dần dần mở rộng đến toàn bộ thế giới.

Mà… khổ quá ờ!

Nếu hổng có ba anh em tui.

Người vô hình thứ nhất, kẻ chuyên móc lốp mấy chuyện bậy bạ, biến thái của hắn cùng những câu chuyện hãm lờ, không phanh. Ngoài ra còn kim luôn việc đặt dấm chấm hỏi về hành động của hắn.

Người vô hình thứ hai, người luôn dừng lại và giải quyết những câu hỏi nhỏ của thằng lòn “người vô hình thứ nhất”, nhưng là có lúc đúng, có lúc sai hoàn toàn.

Và tui, người vô hình thứ ba, người rất am hiểu về thằng mắc dạy Bá Thiên Vũ.

Ba anh em tui mà hổng tán gẫu, giải thích đủ kiểu, sợ là trong 100 người, hết 99 người đã không thể hiểu hắn đang làm cái gì rồi, thành ra xem thường hắn, đánh giá hắn óc chó, cái thứ đê tiện, súc sinh cũng không bằng khi làm ra quá nhiều chuyện mắc dạy, dư thừa, không đâu.

Nhưng có bao giờ nghĩ rằng:

Lúc hắn xoạc Tiên Tiên ngay trước mặt mẹ nàng. Hắn thật sự là đang giỡn mặt mẹ nàng hay… đang muốn chứng minh một điều gì đó?

Tại sao hắn lấy lệnh bài thân phận Thái Thượng trưởng lão của bà già Lăng Diêu Tông mà không phải trở thành đệ tử của Lăng Diêu Tông trong khi hắn đã là Khai Lực cảnh khi chỉ mới 15 tuổi, hoặc với tới địa vị cao hơn nữa. Lúc đó chả phải hắn đã có chỗ dựa lưng to lớn?

Vì lý do gì, hắn muốn Lý Thu Uyển trở thành em gái nuôi của hắn?

Và ngay tại đây, hắn không thể hành động nhẹ nhàng hơn đối với Dược Các, nơi hắn muốn gia nhập hay sao?

Rất khó hiểu, không thể biết, chẳng thể mò.

Tui cũng chỉ có thể tiết lộ vài điều rằng, những gì Bá Thiên Vũ thể hiện trong thời gian qua chỉ là một phần rất nhỏ trong hắn. Trấn Thanh Hà này quá nhỏ yếu, hắn quá dễ đối phó nên chưa thể hiện đến một phần nghìn thực lực của hắn đâu. Đợi khi có Boss xuất hiện rồi, hắn sẽ cho thấy, hắn là một thằng nguy hiểm như thế nào nếu con Boss đó dám giỡn mặt với hắn.

Dĩ nhiên, Cự Bặc Tiên Ông cũng không phải chỉ vì hắn có cái chết giống lão mà tặng hắn Niệm Tiên Quyết, bởi lẽ trong đại thế giới vô tận có hàng tỷ của tỷ của tỷ của tỷ…. của tỷ người, thiếu cha gì thằng chết giống kiểu như vậy, sao lão éo tặng cho họ đi.

Còn con ma nữ đã hút hết tinh hắn, khiến hắn tinh tẫn mà vong cũng chả phải thứ hư cấu đột nhiên xuất hiện, do thằng hãm lờ nào đó viết ra cho có.

Đây là thực tế, nó không giống như trong truyện, được tác giả buff để nhân vật chính có lý do chính đáng mạnh mẽ hơn so người bình thường.

Mọi đáp án, ẩn số, dần dần rồi sẽ được hé mở… khi hắn, phải, là cái thằng đó đó, chân chính thức tỉnh!

///

Cảm tạ XiaoTnt tặng mình LT.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.