Nhớ

Chương 26: Phản đối




Từ Tiểu Bạch bắt đầu kể sơ lược lần này hành động của bọn hắn, lược bỏ phần lớn hắn cùng Triệu Vô Cực ngắt lấy Ngọc Tủy Chi quá trình, chủ yếu nói rõ Ngụy Tuấn cùng đám người kia muốn ám sát chính mình cùng Triệu Vô Cực.

Mọi người ở đây nghe xong mỗi người đều là thái độ khác biệt.

Sở Phi Huyền, Triệu Phi Dương, Bạch Vô Thường cùng La Thiên thì khuôn mặt lộ ra vẻ tức giận.

Thái Nhất thì trầm ngâm suy nghĩ, nhưng ánh mắt hắn lóe ra vẻ sắc bén khí thế nhiếp người tâm thầm không thể che giấu được hắn nội tâm cũng rất tức giận.

Hạ Chu thì lúc này âm dương quái khí nói:

“ bốn cái luyện khí kì đỉnh phong vây giết một cái luyện khí kì thập trọng cùng cửu trọng, vậy mà các ngươi còn có thể an toàn trở về được.

Cái này thật khiến ngươi ta khó có thể tin tưởng nha!”

Từ Tiểu Bạch dùng giọng điệu bất mãn cũng chất vấn hỏi ngược:

“ vậy theo ý Hạ trưởng lão hai người chúng ta nên chết ở trong tay bọn hắn ngài mới vui lòng sao?”

Hạ Chu bị hỏi như vậy liền nghẹn lại, trong ánh mắt lóe lên vẻ tức giận.

Một cái hậu bối mà thôi, lại dám trực tiếp ở trước mặt mọi người chất vấn hắn, quả thật không cho hắn mặt mũi mà.

Nếu không phải đối phương là chưởng môn thân truyền đệ tử, hắn đã sớm vỗ bàn đứng dậy trị tội đối phương vô lễ.

Hạ Chu cố nén trong lòng không vui nói:

“ dù sao luyện khí kì thập trọng có thể vượt cấp khiêu chiến luyện khí kì đỉnh phong đã là rất khó làm được sự tình, lần trước ngươi ở trong tông môn luận bàn đại điển cũng chỉ là xếp thứ hai mà thôi.

Bây giờ ngươi cùng Triệu Vô Cực mỗi người đều bị hai cái luyện khí kì đỉnh phong vây công mà có thể thắng, cái này đương nhiên khiến người khác khó hiểu a!

Bởi vậy ta có thể hoài nghi độ chân thực trong lời nói của ngươi.

Dù sao đám người kia tuy chỉ là ngoại môn đệ tử, nhưng chúng ta Thanh Vân Tông chính là danh môn đại phái, không thể tùy tiện vu oan người tốt được!”

Triệu Vô Cực lúc này nhìn thẳng vào Hạ Chu nói:

“ vậy chẳng lẽ ta một cái nội môn trưởng lão con trai, Thanh Vân Tông dòng chính đệ tử, Từ Tiểu Bạch một cái chưởng môn thân truyền đệ tử lại đi vu không người khác sao? 

Vậy vết thương trên người ta thì giải thích thế nào?”

Hạ Chu cười lạnh:

“ ai biết vết thương ngươi là từ chỗ nào đến! Chưa điều tra rõ, cái gì cũng không thể kết luận.

Dù sao trước giờ cũng không phải là chưa có người tự mình đả thương chính mình giả mạo thương thế để vu oan người khác qua!

Với lại ngươi cùng Từ Tiểu Bạch là bằng hữu vô cùng thân thiết, Từ Tiểu Bạch kinh nghiệm còn ít, trẻ người non dạ, ai biết có thể bị người nào đó lợi dụng hay không.”

Hạ Chu một bộ không tin tưởng dáng vẻ, hắn nắm chính là Thanh Vân Tông danh môn đại phái bảng hiệu phủ nhận Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch tố cáo.

Tuy có vẻ khá miễn cưỡng, chính hắn cũng biết rõ Thái Nhất cùng đám người kia nhất định sẽ không bỏ qua mà truy tra chuyện này ra cái rõ ràng, thậm chí có thể biến không thành có, nhưng hắn chính là muốn buồn nôn Triệu Vô Cực cùng đám người mà thôi. 

Dù sao bọn hắn muốn gì hắn liền đi ngược lại không cho bọn hắn đạt được là được rồi.

Triệu Phi Dương lúc này ánh mắt bốc lên phẫn nộ chi hỏa nhìn Hạ Chu trầm giọng nói:

“ Hạ trưởng lão, mời chú ý lời nói!

Vô Cực nhân phẩm như thế nào mọi người đều biết rõ.

Từ bé tới lớn hắn chưa hề gây họa qua, cũng đối với trưởng bối rất lễ phép, sao có thể làm ra loại này hành động.

Ngược lại ta muốn hỏi một chút, tại sao Hạ trưởng lão lại một bộ bênh vực Ngụy Tuấn đám người đến vậy? 

Chẳng lẽ bọn hắn việc làm chính là ngươi sai khiến hay sao?”

Hạ Chu trừng mắt, ánh mắt phẫn nộ nhìn về Triệu Phi Dương, trên người nguyên anh kì khí thế mạnh mẽ bốc lên hướng về hắn ép tới:

“ làm càn! Ta đường đường là nội môn trưởng lão, sao có thể làm những việc lén lút hèn hạ như vậy.

Ta thấy ngươi mới là người cần cẩn thận lời nói đấy!”

Triệu Phi Dương đứng trước áp lực mạnh mẽ của Hạ Chu hơi nhíu mày nhưng hắn không hề tỏ ra chút nào lay động.

Đối phương là nguyên anh kì tam trọng vừa đột phá tứ trọng, hắn cũng đã là nhị trọng không ai sợ ai.

La Thiên nhíu mày, ở trước mặt mọi người muốn dùng linh áp đe dọa đệ tử hắn, xem hắn cái này làm sư phụ để vào chỗ nào.

Hắn khí thế cũng mạnh mẽ bộc phát quát lớn:

“ Hạ Chu, ngươi muốn làm gì?”

Thái Nhất nhìn đám ngươi giương cung bạt kiếm thái độ, vỗ ghế quát lên:

“ được rồi, các ngươi muốn ở đây đại chiến hay sao? Còn ra thể thống gì!”

Hắn tiếng quát vang vọng khắp đại điện, Hạ Chu cùng La Thiên Triệu Phi Dương tuy không cam lòng trong ánh mắt vẫn còn ẩn chứa tức giận nhưng vẫn là thu lại mình khí thế ngồi lại vào chỗ của mình.

Hạ Chu lạnh giọng nói:

“ vẫn là lời cũ, không có chứng cớ vậy thì cái gì cũng đừng nói!”

Lời nói của hắn nói ra khiến Triệu Phi Dương cùng La Thiên bất mãn vô cùng, nhưng lúc này Triệu Vô Cực bỗng nhiên lên tiếng:

“ Hạ Chu trưởng lão, ngươi một mực khăng khăng bảo vệ đám người kia như vậy cũng chỉ là dựa vào chúng ta tố cáo mà không có chứng cứ thôi sao?

vậy nếu ta có chứng cứ thì sao?”

Triệu Vô Cực cười lạnh nhìn lấy hắn, Hạ Chu liếc mắt nhìn hắn một cái sau đó thái độ không quan tâm chút nào.

Dù sao Ngụy Tuấn cùng đám người kia cho dù có hay không làm việc này, bọn hắn lần này tai kiếp sợ là khó thoát.

Hạ Chu cũng không hề có ý định bảo vệ bọn hắn tới cùng.

Triệu Vô Cực lúc này bên hông túi linh thú lóe lên một cái, Tiểu Hoàng trực tiếp xuất hiện giữa đại điện.

Đám trưởng lão nháy mắt liền nhận ra Tiểu Hoàng lai lịch, bọn hắn đương nhiên đều biết Triệu Vô Cực có một đầu yêu thủ sủng vật, đầu này yêu sủng lại là một đầu thử.

Nhưng mà làm bọn hắn ngạc nhiên chính là, Triệu Vô Cực nuôi đầu này yêu thử thuộc Không minh thử cái này yếu ớt nhưng lại khá hiếm yêu thử, cảnh giới trung bình đều chỉ lẹt đẹt ở luyện khí kì nhất trọng nhị trọng, mà Triệu Vô Cực đầu này Không minh thử đã đột phá tới tận luyện khí kì bát trọng, mà nó cũng không hề giống những cái khác yêu thử toàn thân mũm mĩm béo tốt, ngược lại tứ chi cùng cơ thể lộ ra từng đường nét cơ bắp tràn đầy bạo tạc sức mạnh.

Thái Nhất nhìn đầu này yêu thử nhíu mày, hắn cảm giác được khá là quái lạ.

Nhưng nghĩ tới Triệu Vô Cực thiên tài luyện đan sư thân phận, đối phương nếu muốn dùng đan dược đập ra yêu sủng cảnh giới chỉ sợ cũng không quá khó khăn a.

Hắn cũng không biết, Tiểu Hoàng ăn đan dược cực ít.

Nó chính là một đường nhai Linh thạch, luyện thể cùng gặm Âm ảnh ma chu thịt mà lên tới cảnh giới này.

Cảnh giới vô cùng vững chắc, bản lĩnh đánh lén thì một lần so với một lần càng mạnh, hoàn toàn phát huy ra thử loại lén lút hèn mọn đặc tính vô cùng nhuần nhuyễn.

Tiểu Hoàng vừa xuất hiện bị mấy vị trưởng lão chăm chú quan sát khiến nó cũng có chút chốt dạ, nhưng trong đầu nhận được Triệu Vô Cực mệnh lệnh, nó rất nhanh liền lấy ra một viên đá màu xanh, sau đó trực tiếp nhảy vào túi linh thú trốn ở trong đó.

Mấy vị trưởng lão ánh mắt nhìn chăm chú áp lực quá lớn, dọa nó sợ muốn chết!

Triệu Vô Cực cầm lên cái này mày xanh viên đá, giơ lên nói:

“ các vị trưởng lão chắc không lạ gì thứ này a!”

mọi người ánh mắt di chuyển tới, bọn hắn quả thật không lạ gì cái này mày xanh viên đá.

Lưu ảnh thạch, năm ngàn điểm cống hiến môn phái một viên, chỉ có thể sử dụng một lần, thời gian tác dụng nửa giờ.

Lưu ảnh thạch chính là một loại có lưu trữ hình ảnh tác dụng kì thạch, cùng máy quay phim một dạng công dụng.

Nó giá cả ở Thanh Vân Tông có thể nói rất đắt đỏ, lại chỉ có thể sử dụng một lần duy nhất, cho dù ngươi lưu ảnh nửa giờ hay một phút ngươi chỉ có duy nhất một lần lưu ảnh cơ hội.

Lần sau muốn phát ra cái này hình ảnh chỉ cần truyền vào linh lực là được rồi.

Bởi vì nó có giá lên đến năm ngàn điểm cống hiến, đối với ngoại môn đệ tử mà nói quả là một con số thiên văn, bởi vậy không hề có mấy người ở ngoại môn dùng nổi nó.

Mà Triệu Vô Cực trong tay có cái này cũng có thể nói rõ, hắn cái này thiên tài luyện đan sư quả thật danh xứng với thực, giàu đến chảy mở mới có thể mua được cái này lưu ảnh thạch.

Đan vân đan dược, chỉ cần một lò ra một viên đan vân cùng một viên cực phẩm liền hồi vốn.

Mà Triệu Vô Cực một lò ra chính là năm viên đan vân, lợi nhuận bạo lật, bởi vậy hắn tiền tài cùng điểm cống hiến vô cùng nhiều.

Đương nhiên cũng chỉ có Triệu Vô Cực một cái này trường hợp đặc biệt mới có thể lợi nhuận to lớn như thế, đa số người ở luyện khí kì cùng trúc cơ kì sử dụng địa hỏa luyện đan đều chỉ có tiểu lợi nhuận mà thôi, lúc bắt tay vào luyện tập để tăng cường độ thuần thục cùng kinh nghiệm luyện đan còn thường xuyên bồi vào, phải thật lâu mới hồi vốn lại được.

Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn Hạ Chu nói:

“ đây chính là chứng cứ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.