Nhỏ Cùng Bàn!!! Em Yêu Chị

Chương 69: 69: Đẳng Cấp Khu Vực Nguy Hiểm




* Ý kiểu là ng k thể giới thiệu với ng khác, giới thiệu sẽ làm mất mặt vd như tiểu tam

Hạ Băng Khuynh có chút u buồn ngồi trong phòng.

Chị đột nhiên xông vào, dọa cô nhảy dựng:”Chị, gấp gáp v làm gì?”

“Uhm, k s, chị thấy thời gian ăn cơm còn sớm, chúng ta đi nghe nhạc nha!” Hạ Vân Khuynh che giấu sự gấp gáp đáng xấu hổ.

Nhưng Hạ Băng Khuynh k ngốc, vốn dĩ, trong lòng đã muốn xuống lầu coi là ai? Có phải vấn đề là Ôn Tử Tích k.

Mà phản ứng của chị chứng minh snghi trong lòng cô.

“Có phải Ôn Tử Tích đến?” Hạ Băng Khuynh trực tiếp hỏi.

Hạ Vân Khuynh ngây ng, bắt đầu giả ngốc:”Chị k biết!”

“K đúng” Snghi kĩ, hình như k đơn giản: “Nếu chỉ có Ôn Tử Tích, chị sẽ k hoảng mang như v, chị vốn k sợ cô ta.”

Biểu cảm Hạ Vân Khuynh có chút kỳ lạ.

Nha đầu này, lúc k nên thông minh thi thông minh!

“Ôn Tử Tích chị đương nhiên k sợ, nhưng chị thật sự k biết ai đến, nếu e tò mò, chúng ta lát đi coi là đc”

“Hay là bây h đi, e k có hứng thú nghe nhạc, c biết mà, từ nhỏ e k thích nghe nhạc.” Hạ Băng Khuynh nhân cơ hội nói.

Bị e phản kích, Hạ Vân Khuynh thật sự k có đường lui.

Nếu thật sự xuống, k bằng nói cô biết.

“Aiya, chị nói e nghe v, Ôn Tử Tích đến, còn có ba mẹ anh nữa, đang ở phòng khách, e muốn đi k”

Hạ Băng Khuynh ngồi trên giường, lòng k biết thế nào, trầm nặng, như là ngực bị trói với cục đá ngàn cân ném xuống nước v.

1 lúc, liền chìm xuống đáy.

Hạ Vân Khuynh thấy sắc mặt e gái thay đổi, thay lo lắng chà xát quần áo: “E cũng đừng bi quan, chị tin Nguyệt Sâm.”

“Chị, ngồi đi, đừng đi qa đi lại!” Hạ Băng Khuynh nhàn nhạt nói.

Âm thanh nghe bình thản, nhưng ngàn cân bên trong ai có thể hiểu đc.

Hạ Vân Khuynh ngồi xuống:”E yên tâm, chị ở bên e, k để ai làm hại em!”

Trầm mặc khoảng mấy phút, Hạ Băng Khuynh nói:”Chị, chúng ta xuống đi, e đâu fai k thể ng k thể đưa ra ánh sáng, trốn ở đây ngược lại bị ng khác cười chê, chúng ta xuống, k nhất định đến phòng khách, ở bên ngoài đi dạo cũng đc, nếu gặp mà, e cũng k có gì đáng để lùi bước, đương nhiên, chị yên tâm, e cũng k đi khiêu khích.”

Cô nói nghiêm túc rõ ràng, Hạ Vân Khuynh k lí do gì ngăn cản cô.

“E nói cũng đúng, cô ta tính là gì, cũng k fai vợ Nguyệt Sâm, đến thân phận bạn gái Nguyệt Sâm cũng k thừa nhận, nhiều nhất là tính kế để chia cách 2 đứa, tự cho mình là phụ nữ của Nguyệt Sâm mà bám dính mà thôi, cô ta mới là ng chen chân.” Hạ Vân Khuynh cổ vũ em.

2 chị em ra phòng, xuống lầu.

Trong phòng khách, không khí nhìn ôn hòa.

Ôn Tử Tích rộng lượng lịch thiệp, cũng cực kỳ yêu kiều ngồi gần Mộ Nguyệt Sâm.

Người lớn nói chuyện nhiệt tình.

“Lão Mộ, chúng ta dần già ra, đều chuẩn bị nghỉ hưu để vị trí cho con trai r, sau này là thiên hạ của tụi nó” Ôn Vệ Giang vỗ đùi Mộ Bác Minh, vui vẻ nói:”Sau này đợi Tử Tích nhà tôi kết hôn với Nguyệt Sâm, thành ng 1 nhà, 4 ng già chúng ta, đi du lịch khắp thế giới.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.