Nhiệt Luyến Lúc Phân Phòng

Chương 9: Chợ đêm - tái ngộ (2)




Trong Yêu thú, Huyền thú cùng nhân loại cường giả cũng có không ít đạt đến thập giai đỉnh phong, nhưng cũng không phải là đối thủ những yêu quái này, liên tiếp bị đánh bay ra ngoài!

- Pháp trận này đến tột cùng là vật gì, lại có nhiều người muốn đi vào như vậy, thật là khó có thể hiểu.

Diệp Thần thầm nghĩ, chẳng lẻ trong pháp trận này có bảo vật gì sao?

Tâm niệm vừa động, vào pháp trận xem một chút chẳng phải sẽ biết rồi sao, nghĩ tới đây, Diệp Thần khẽ mỉm cười nói:

- A Ly, đến trong lòng của ta!

Sưu một tiếng, A Ly chui vào trong ngực Diệp Thần.

Diệp Thần từ trên sườn đất tung người lướt xuống, hướng những nhân loại cường giả kia chạy đi.

Năm sáu trăm nhân loại cường giả này là tạm thời tụ tập ở chung một chỗ, không có thủ lĩnh gì, hỗn chiến thành một đoàn, cùng yêu thú và Huyền thú bên kia, lộ ra vẻ tiến thối tự động, thỉnh thoảng lại phát động lên lực tiến công mạnh nhất.

Một ít nhân loại cường giả thấy Diệp Thần chạy tới, chẳng qua là nhàn nhạt nhìn lướt qua, liền không để ý đến.

Diệp Thần lẫn vào đám người, trong thanh âm hỗn độn, nghe được có người nào đó đang nói thượng cổ pháp trận Thập Yêu, cụ thể những người đó cũng nói không ra lời, dù sao đi vào bên trong rất có thu hoạch là được rồi. Không biết thượng cổ pháp trận này là làm gì dùng.

Sáu yêu quái thỉnh thoảng lại đập xuống, thình thịch thình thịch, nhân loại cường giả lần lượt hướng về sau bay ra.

- Lên!

Một đám hơn ba mươi nhân loại cường giả lại phát động một lớp xung phong.

- Ở đâu ra tiểu oa nhi, cũng dám tới chỗ như thế, cút sang một bên.

Một tráng hán thân thể cường tráng cao lớn vung tay lên, huy chưởng muốn đem Diệp Thần đẩy ra. Trên mặt hắn hiện đầy vết sẹo, cầm trên tay một cây lang nha bổng khổng lồ, bộ dạng hung thần ác sát.

Diệp Thần nhướng mày, vận khởi cương khí hộ thể, tráng hán này bất quá là một cấp chín đỉnh phong cường giả mà thôi, hắn hoàn toàn không để vào mắt.

Thình thịch một tiếng, tráng hán cao lớn kia giống như là đập vào khối sắt, chấn đến cánh tay tê dại, hoảng sợ lui lại mấy bước, trước mắt thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi này, lại là một thập giai cường giả, trong con ngươi hắn hiện lên một tia hoảng sợ.

Diệp Thần cũng không để ý tới tráng hán kia, từ từ hướng bên pháp trận kia nhích tới gần, thần hồn hướng trong pháp trận lan tràn ra, pháp trận chiếm diện tích mấy trăm mẫu, do mấy trăm cự thạch tạo thành, khu vực bên ngoài có thể dò xét, trong trận kim sáng lóng lánh, bị kim quang hoàn toàn bao phủ, thần hồn cũng không cách nào xâm nhập.

Kim quang này chói mắt, chẳng lẻ trong pháp trận thật có bảo vật gì ?

Huyền khí trong pháp trận, tựa hồ so sánh với phía ngoài nồng nặc nhiều lắm.

- Độc lang, làm sao vậy ?

Phát hiện tráng hán cao lớn kia sững sờ, bên cạnh một trung niên nhân có chút thon gầy vỗ hắn một cái hỏi.

- Không có gì.

Tráng hán kia lắc đầu, vẫn có chút sợ hãi nhìn thoáng qua bóng lưng Diệp Thần, trẻ tuổi như vậy liền thập giai cường giả, có thể nào không để cho hắn khiếp sợ.

Dừng lại một chút, những người bọn họ này cũng đi theo hướng pháp trận lao đi.

Diệp Thần quyết định vào trong trận xem một chút, dần dần nhích tới gần biên giới pháp trận.

Bên cạnh những nhân loại cường giả kia vẫn còn đang xông về phía trước, Diệp Thần chợt gia tốc, nhích tới gần biên giới pháp trận.

Trên bầu trời một con yêu quái chợt bổ nhào xuống, yêu quái kia giống như là một đoàn bóng đen khổng lồ, chỉ có ở lúc đập xuống, mới huyễn hóa ra nanh vuốt còn có một gương mặt mơ hồ.

- Nó rơi xuống!

Những cấp chín cao thủ kia rối rít muốn chạy trốn, chỉ có hai thập giai đỉnh phong cường giả rống giận một tiếng, vung quyền trào ra, oanh một tiếng nổ tung, giống như chấn lôi, yêu quái chẳng qua là ngừng lại một chút, hai thập giai cường giả kia liền bị chấn bay ra ngoài.

Yêu quái chợt khẽ hấp, huyền khí trên người đám cường giả kia, thật giống như bị kéo ra vậy.

Thình thịch thình thịch, các cường giả cấp chín quyền cước công kích ở trên người yêu quái, căn bản không cách nào thương tổn được bọn chúng.

Một lớp xung phong mắt thấy sẽ bị đánh lùi, nhân loại cường giả đã lui tán.

Diệp Thần đột nhiên vọt tới trước, hướng trong pháp trận chạy như điên.

Chỉ yêu quái kia hướng Diệp Thần một chưởng phách xuống, một cổ uy áp cường đại rơi xuống, toàn thân giống như đã gặp phải đè ép mãnh liệt, thực lực yêu quái này, so sánh với thập giai đỉnh phong cường giả còn phải cường đại hơn nhiều.

Thực lực thật cường hãn, bất quá Diệp Thần sớm có dự liệu, chợt cô đọng ra một tia thần hồn, xông thẳng tâm trí yêu quái.

Thần hồn đối với yêu quái yêu vật vẫn là rất có tác dụng kinh sợ, yêu quái quái khiếu một tiếng, hướng bên cạnh thối lui.

Diệp Thần không có nghĩ qua dùng thần hồn làm yêu quái sợ quá chạy mất, nếu như yêu quái bị sợ đi, này sẽ có rất nhiều nhân loại cường giả tràn vào trong pháp trận, cho nên hắn chẳng qua là hơi dọa lùi yêu quái, thân thể cùng yêu quái sai thân mà qua, mấy cái lướt lên, xông ào vào trong pháp trận, thân thể rất nhanh biến mất ở phía sau một tảng đá.

Kể từ khi mới vừa rồi cùng Diệp Thần giao thủ một chút, độc lang vẫn chú ý đến Diệp Thần, thấy bóng lưng Diệp Thần biến mất ở sau cự thạch, ánh mắt lộ ra vẻ có chút dại ra.

- Độc lang, thế nào ?

- Cái người kia, tiến vào pháp trận rồi!

Độc lang khiếp sợ chỉ vào phương hướng pháp trận, nhiều người như vậy không ngừng đánh vào pháp trận, nhưng không có một người nào, không có một cái nào có thể thành công tiến vào, Diệp Thần rốt cuộc dùng phương pháp gì, dễ dàng liền tiến vào như thế?

Bên cạnh trung niên nhân thon gầy kia nhìn lướt qua phương hướng độc lang chỉ, nơi đó trừ một mảnh cự thạch ra, nào có người gì?

- Ngươi hoa mắt sao, đến bây giờ vẫn chưa có người nào xông đi vào đâu, ngay cả thập giai đỉnh phong cường giả cũng bị đánh lùi trở lại.

- Ta tuyệt đối không có hoa mắt, người kia quả thật tiến vào!

Độc lang kiên định nói, hơn nữa còn là vô cùng dễ dàng tiến vào, vẫn ngắm nhìn chung quanh, một đám cấp chín thập giai các cường giả vẫn không thuận theo không buông tha phát động xung phong, nhưng đều không ngoại lệ bị yêu quái đánh lùi trở lại, người thiếu niên kia đến tột cùng là làm sao làm được ?

Hắn cố gắng nhớ lại phương pháp của Diệp Thần, nhưng mà nghĩ đến đầu óc sắp nổ tung rồi, cũng không có nghĩ ra được Diệp Thần là đi vào thế nào, mặc cho đầu óc hắn thông minh, cũng không có thể liên tưởng đến loại vật thần hồn này.

Trong Pháp trận cự thạch, Diệp Thần hướng ra phía ngoài nhìn thoáng qua, phía ngoài những nhân loại cường giả kia còn đang không ngừng xung phong, nhưng mà vừa đụng đến yêu quái, cho dù là thập giai cường giả cũng là tè ra quần, duy chỉ có Diệp Thần là thoải mái tiến vào.

Thần hồn vật này, thật là tuyệt không thể tả!

Những cự thạch này tạo thành pháp trận, đến tột cùng là pháp trận gì, lại dẫn tới nhiều cường giả lâm vào điên cuồng như thế, hắn theo đường đất bằng phẳng trong cự thạch, vẫn đi phía trước, bởi vì lo lắng xúc động đến cấm chế gì, Diệp Thần lộ ra vẻ đặc biệt cẩn thận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.