Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em

Chương 51: Nhờ Giúp Đỡ




Cửa còn chưa bị mở ra.

Tần Diễm đã lên tiếng trước: “Còn chưa tắm xong.”

Tần Diễm vừa nói xong.

Cửa thong thả đóng lại.

“Dược hiệu của ngươi còn chưa có qua.” Tần Diễm nhắc nhở Hạ Vân Phong, bảo Hạ Vân Phong không nên suy nghĩ bậy bạ.

Hạ Vân Phong đem đầu tựa vào trên mặt Tần Diễm, cảm giác được ngón tay Tần Diễm cho y.

Hạ Vân Phong chỉ cảm thấy phía sau càng ngày càng trướng ••••••

Thật giống như sắp bị nứt vỡ, y nâng người lên lại bị Tần Diễm chế trụ thắt lưng ••••••

“Ngươi không cần tiếp tục nữa.“ Hạ Vân Phong thấp giọng ngăn cản Tần Diễm, y vươn tay khóa tay Tần Diễm lại.

“Ta đã nói rồi dược hiệu của ngươi còn chưa có qua ••••••” tay Tần Diễm nắm thành quyền, nhẹ nhàng mà áp lực chen vào địa phương bị làm đến ướt đỏ kia của Hạ Vân Phong, đôi môi Tần Diễm dán lên môi Hạ Vân Phong hỏi, “Ngươi nói…nắm tay của ta, ngươi có thể nuốt vào hay không?” giọng hắn khàn khàn tràn ngập ***, hắn ôm Hạ Vân Phong, bằng không Hạ Vân Phong sẽ lộn xộn.

Hạ Vân Phong vừa định ngăn cản Tần Diễm, liền cảm giác được nắm tay của Tần Diễm đang đẩy mạnh (Mặc tỷ thực thực có trình độ SM =.,=)••••••

Y cũng không dám lộn xộn.

Thậm chí ngay cả đại khí cũng không dám thở ra ••••••

Rất nhanh liền nuốt được một nửa.

Đầu Hạ Vân Phong đã muốn đầy mồ hôi, y cảm thấy có chút đau.

Nhưng hiện tại Tần Diễm hoàn toàn không dừng lại được, y chỉ có thể cố gắng hút khí bật hơi để tiếp nhận Tần Diễm, trên tay Tần Diễm có thoa một lượng lớn chất bôi trơn nên y mới không khó chịu như vậy.

“Rất nhanh sẽ không đau nữa.” Tần Diễm hôn môi Hạ Vân Phong, một bên an ủi cảm xúc Hạ Vân Phong, một bên thong thả đem nắm tay chậm rãi đẩy mạnh vào địa phương chặt chẽ kia •••••• ( nắm tay thì còn gì là cúc nữa hả giời:v)

Hạ Vân Phong muốn động.

Nhưng Tần Diễm lại giữ chặt thắt lưng y: “Ta muốn biết, ngươi có thể vì ta làm được đến mức độ nào.”

Mức độ nào••••••

“Ta ••••••” thân thể Hạ Vân Phong đang phát run, hô hấp y run run tác động đến bụng.

Tần Diễm tựa hồ biết như vậy không được, cho nên hắn không có tiếp tục nữa, mà là đem Hạ Vân Phong bế đứng lên, để cho Hạ Vân Phong nằm ở trên ghế rộng thùng thình, còn bảo Hạ Vân Phong tách hai chân ra ••••••

Hai chân Hạ Vân Phong phân biệt khoác lên tay vịn ghế dựa, hai chân mở rộng, tất cả đều hiện ra ở trước mặt Tần Diễm, nhìn thấy Tần Diễm đứng lên đi lấy hương cao đến.

Trực tiếp đem hương cao kia trở thành chất bôi trơn, lại thoa rất nhiều nơi tay, sau đó vẽ loạn ở phía sau Hạ Vân Phong, lúc hắn cùng Hạ Vân Phong nói chuyện bắt đầu xâm nhập.

Hạ Vân Phong không dám động.

Nắm tay Tần Diễm đã không ngừng nhẹ nhàng tiến vào, khi cảm giác được toàn bộ nắm tay của Tần Diễm đã vào, y cảm thấy chính mình sắp nứt ra rồi, trướng đến nỗi y không thể động, cũng không dám nói nữa.

Trên mặt Tần Diễm cũng toát ra mồ hôi, hai mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm địa phương dưới thân Hạ Vân Phong và nắm đấm giao nhau, tim hắn đập thật nhanh, song đồng co rút chặt lại.

Ngay khi Tần Diễm toàn bộ đều đi vào, mồ hôi Hạ Vân Phong đều đã ươn ướt lông mi: “Đau quá.” nước mắt trong mắt y đang đảo quanh, y không nghĩ tới Tần Diễm lại có loại ham mê này. (=..= mỗi thằng đều có một loại ham mê BT, khổ cho thúc)

Tần Diễm cảm giác nhiệt độ trong thân thể Hạ Vân Phong, hắn giống như an ủi phủ vuốt ngay phía trước của Hạ Vân Phong, nhẹ nhàng mà ma sát điểm mẫn cảm ướt nóng kia ••••••

Hạ Vân Phong hút một hơi thật sâu, cảm giác địa phương chưa phát tiết so với bình thường càng thêm mãnh liệt, ngón tay y nắm bắt chân mình, trên đùi y đều bị niết ra hồng ấn.

Hơn nữa màu da Hạ Vân Phong vốn đã trắng bệch nên hồng ấn kia nhìn qua phá lệ bắt mắt, Hạ Vân Phong chỉ cảm thấy nhiệt độ toàn thân giống như sắp đem y thiêu đốt.

Hơi thở bật ra từ cổ họng y nóng đến nỗi đầu lưỡi y một mảng nóng bỏng ••••••

Hạ Vân Phong bắt lấy cái tay đang đỡ chân y của Tần Diễm, nhưng động tác của Tần Diễm chẳng những không ngừng ngược lại còn nhanh hơn, nắm tay kia không ngừng chấn động giống như run run làm cho Hạ Vân Phong cảm thấy chính mình giống như đã chết qua một lần, cái loại khó chịu lại thoải mái chỉ có ở nam nhân này, phức tạp đến mức khiến y hoàn toàn không thể phát ra tiếng, y chỉ có thể cảm thụ ••••••

Run run ••••••

Run run ••••••

Tần suất kia thật giống như gậy mát xa đang không ngừng chấn động, mồ hôi trên mặt Tần Diễm theo hai má lướt qua cằm, mồ hôi từ chóp mũi và cằm của Tần Diễm nhỏ xuống trên đùi Hạ Vân Phong.

Loại cảm giác vừa đau lại xen lẫn thoải mái này làm cho Hạ Vân Phong có chút mê loạn ••••••

Bất quá.

Tần Diễm cũng không làm trong bao lâu, thấy y không thoải mái rất nhanh đã không làm nữa, sau đó không cho Hạ Vân Phong khép chân lại, thưởng thức địa phương kia chậm rãi khép kín lại (== đẳng cấp BT là đây)••••••

Hạ Vân Phong thu hẹp lại rất nhanh, rất nhanh đã khép kín, có điều bởi vì trước đó mở rộng quá sức, khiến trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào khôi phục hoàn toàn như lúc ban đầu.

Tần Diễm nâng chân Hạ Vân Phong lên, để cho chân Hạ Vân Phong vác ở trên vai hắn, hắn nghiêng thân ngồi vào dưới thân Hạ Vân Phong, để một chân khác của Hạ Vân Phong khoát lên trên người hắn.

“Ngươi xong chưa, có để ta yên không? ” Hạ Vân Phong có chút mỏi mệt nhìn hắn, y cảm thấy hôm nay Tần Diễm hưng trí rất cao, một chốc cũng sẽ không chấm dứt.

Giây tiếp theo.

Y liền nghiệm chứng được ý nghĩ của chính mình.

Tư tư —

Tay Tần Diễm kéo tay Hạ Vân Phong, tay hai người đỡ địa phương phản ứng mãnh liệt kia của Tần Diễm, ở địa phương “Ngượng ngùng” hờ khép kia của Hạ Vân Phong nhẹ nhàng cọ.

“Còn chưa có xong.” Tần Diễm lặp lại một lần nữa nói với Hạ Vân Phong. Hắn thích nhiệt tình, ý bảo Hạ Vân Phong nhiệt tình chút, đừng lãnh đạm như thế “Ta đã để cho Hạ Đông tắm trước, ta cũng phải tắm xong mới đi ra ngoài. ” Tần Diễm nói rất có lý lẽ ••••••

Hạ Vân Phong cảm giác được Tần Diễm đang hôn mặt y, y cuối cùng cũng không có nói gì nữa, dù sao Tần Diễm tuổi trẻ huyết khí phương cương, đúng là so với trung niên nam nhân y đây cần lâu một chút.

Ba —

“Ngươi làm cái gì, không cần vỗ. (“vỗ” này là vỗ mông ý)” Hạ Vân Phong có chút hơi thở không xong nhìn Tần Diễm, y cũng không biết bộ dáng mình hiện tại ở trong mắt Tần Diễm có bao nhiêu dụ nhân.

“Thật sự không cần vỗ? Hay chính là ngượng ngùng mới bảo ta đừng vỗ.” Tần Diễm giương mắt nhìn y, cảm thấy Hạ Vân Phong có đôi khi còn rất thú vị, rõ ràng đều ngậm vào rồi.

Còn đang chậm rãi nuốt ••••••

Thế nhưng bảo hắn không cần vỗ ••••••

Nhìn thấy Hạ Vân Phong không trả lời, Tần Diễm lại hỏi lại: “Nếu không vỗ, ta làm sao đi vào?” Tần Diễm nói Hạ Vân Phong chỉ cho hắn, thân là luật sư nhanh mồm nhanh miệng.

Hạ Vân Phong nói không lại hắn.

Cũng đã không nói nữa.

Lúc này —

Hạ Vân Phong cảm giác được •••••• Tần Diễm dùng sức kéo y đi một cái, đè nén thắt lưng y, khiến cho Hạ Vân Phong chủ động ngồi nhanh xuống trên người Tần Diễm, tư thế như vậy làm cho Hạ Vân Phong “Chủ động” tiếp nhận Tần Diễm ••••••

Ngô ••••••

“Nóng ••••••” Hạ Vân Phong vừa nghiêng đầu liền cảm giác được Tần Diễm đang động.

Tần Diễm nghiêng đầu hôn y: “Không nóng ngươi không thoải mái.”

Thời điểm Hạ Vân Phong bị Tần Diễm ôm ra phòng tắm thì Hạ Đông đang gọi điện thoại, nhìn thấy Hạ Vân Phong đi ra, Hạ Đông liền nói với Hạ Vân Phong, hắn gọi điện cho Hoằng Dạ bọn họ để báo bình an.

Hạ Vân Phong biết đêm nay Hạ Đông cùng Tần Diễm đều muốn ở lại chỗ này, Tần Diễm vừa đem Hạ Vân Phong đặt xuống trên giường, Hạ Đông liền thay Hạ Vân Phong đem quần áo cới ra.

Nhìn thấy bộ dáng Hạ Vân Phong nghi hoặc, Hạ Đông cũng chỉ là nói: “Ngươi không phải quen lõa ngủ sao? (=..= hậu quả của việc lõa ngủ)”

Ân ••••••

Đúng vậy ••••••

Hạ Vân Phong vốn thực im lặng nằm xuống nghỉ ngơi, vừa hút mấy hơi thuốc trong chốc lát, cái tẩu đã bị Tần Diễm lấy đi, Tần Diễm đút y hút từng ngụm từng ngụm ••••••

Hạ Đông ở ngay bên cạnh nhìn ••••••

“Ta tự hút là được rồi.” Hạ Vân Phong lời vừa nói xong, Tần Diễm lại tiến tới đây, cảm giác được dưới chăn Tần Diễm đang sờ chân y, y đành phải hé miệng ••••••

Hút ••••••

“Không hút nữa, ngủ.” Hạ Đông bảo Hạ Vân Phong không cần hút nữa, nói Tần Diễm đem thuốc dập đi, Tần Diễm đem hương cao trước đó dùng qua ném cho Hạ Đông, nói Hạ Đông dùng. (=..= hảo huynh đệ)

Hạ Vân Phong nhìn thấy thứ kia, thân thể liền nóng lên, nhìn Hạ Đông mở hộp ra dùng đầu lưỡi liếm một chút, liền trực tiếp tiến lại đút cho Hạ Vân Phong đang ngắn ngủi thất thần.

Chi ngô —

Cả người Hạ Vân Phong bị Hạ Đông ôm vào trong ngực, đôi môi bị liên tục nhu lộng, hương cao mang theo mùi thản nhiên kia hòa tan ở giữa môi hai người, Hạ Vân Phong bị hôn đến mức không thể giãy ra.

Hạ Đông thả lỏng đôi môi ướt đỏ của y ra, Tần Diễm liền nắm cằm y qua, cúi đầu ngăn chận đầu lưỡi muốn trốn tránh, Hạ Vân Phong muốn dùng tay đẩy ra lại bị Hạ Đông bắt lấy ••••••

Giây tiếp theo.

Tần Diễm nghiêng đầu dùng đôi môi ngăn chặn môi y, cằm Hạ Vân Phong bị Tần Diễm nắm, y bị Tần Diễm và Hạ Đông đút rất nhiều hương cao, sau đó hai người luân phiên hôn y.

Làm cho y không có khí lực lộn xộn, chỉ có thể nhẹ nhàng, miễn cưỡng, động đậy thân thể, tựa hồ giống như đang bất mãn ••••••

Lại hình như là bị hôn thật sự thoải mái ••••••

Tay Hạ Đông và Tần Diễm đều nắm cằm Hạ Vân Phong, đôi môi Tần Diễm vừa rời đi, Hạ Vân Phong còn chưa kịp thở, môi Hạ Đông liền đè ép lên (=..= mấy thằng này muốn mưu sát phụ thân mà) ••••••

Bởi vì y bị uy thuốc, nếu không phát tiết sẽ rất khó chịu, cho nên cả buổi tối y đều bị hai thanh niên tinh lực tràn đầy đong đưa, không phải Hạ Đông “ôm” y không cho y lộn xộn, thì chính là Tần Diễm “ôm” y, cũng bắt lấy cổ tay y, không cho y đứng dậy, Hạ Vân Phong mơ hồ nhớ rõ Hạ Đông và Tần Diễm thay phiên “ôm” y.

Sau đó ••••••

Tần Diễm đem cả người y đều bế đứng lên, Hạ Đông ngay mặt đè ép y, ngực Tần Diễm nằm đè lên lưng y, chân y vờn quanh ở trên lưng Hạ Đông, sau đó cả hai bọn họ đều buông lỏng tay ra, không đỡ thân thể y, cứ như vậy đồng thời cùng nhau “ôm” y, Hạ Vân Phong không có chống đỡ, toàn bộ thân thể đều đang đi xuống ••••••

Nhưng lại không té xuống được ••••••

Hạ Vân Phong bị hai người đồng thời “ôm”, cả buổi tối y đều ở trong bị hôn bị “ôm” mà vượt qua, lúc y tỉnh lại là ở trên máy bay tư nhân của mình, điều này chứng tỏ bọn họ đang trên đường về nhà.

Trong máy bay tư nhân của Hạ Vân Phong, có phòng riêng, bên trong ngoài giường ra còn chuẩn bị đầy đủ đồ dùng.

Lúc này.

Hạ Vân Phong đang nằm ở trêng giường lớn mềm mại, mùi trên tấm chăn mềm mại khiến người cảm thấy thanh tỉnh, bố trí đơn giản mà hiện đại trong gian phòng cho y biết là đã rời khỏi biên cảnh.

Y xoay người.

Chăn trên người liền trôi xuống ••••••

Y vừa định động đã bị người ôm chặt, Hạ Đông ngủ ở phía sau y, gắt gao ôm thắt lưng y, buồn ngủ nồng đậm hỏi y: “Còn vài giờ nữa mới đến, ngủ thêm trong chốc lát đi.”

Hạ Đông một bên thấp giọng nói xong, một bên vươn tay vuốt ve thân thể y ••••••

Y lúc này mới phát hiện trên người mình chỉ đổi một kiện áo ngủ bằng gấm đỏ, y có chút mệt mỏi, vì làn da y tái nhợt làm cho ứ thanh hiện ra rõ ràng trước mắt y••••••

Thản nhiên ••••••

Nhìn qua không khó xem ••••••

Ngược lại càng tăng thêm vài phần cảm giác lười biếng ••••••

Chăn tuột xuống.

Y cảm giác được dưới thân thực lạnh, y rũ mắt xuống mới phát hiện áo ngủ mình đang mở rộng, địa phương vốn ánh sáng màu nhạt nhẽo trước ngực kia bị cắn vừa đỏ lại vừa thũng ••••••

Hơn nữa vạt áo áo ngủ của Hạ Vân Phong bị vén đến sau thắt lưng ••••••

Phía trước che lại thật kín, phía sau lại ••••••

Sườn chân y hơi lạnh, phía sau y có Hạ Đông kề sát, y vừa nhẹ nhàng động liền cảm giác được sự tồn tại của Hạ Đông (=..= nó còn chưa rút ra), Hạ Đông cũng theo y giật giật đè nén y.

“Tê ••••••” miệng Hạ Vân Phong phát ra tiếng hút không khí lười biếng, Hạ Đông lại đè ép y một cái, y thiếu chút nữa rên rỉ ra.

Tần Diễm vừa tắm rửa xong từ bên ngoài đi vào, trong tay cầm một lọ rượu Tây, ngay cả khăn tắm hắn cũng chưa quấn, cứ như vậy cầm bình rượu uống, thấy Hạ Vân Phong tỉnh, hắn an vị đến bên giường.

“Ngủ ngon không?” Tần Diễm một bàn tay chống giường, một bàn tay nâng cốc bình đặt ở trên giường, hắn nằm nghiêng ở trên giường gắt gao nhìn chằm chằm hai mắt ướt át kia của Hạ Vân Phong.

Hai mắt của nam nhân thực ướt át ••••••

Vẻ mặt có chút mệt mỏi ••••••

Lại càng thêm có thể khơi dậy hứng thú của Tần Diễm ••••••

“Không có nằm mơ.” Hạ Vân Phong gật đầu, tỏ vẻ ngủ rất ngon.

Tần Diễm ngậm hớp rượu.

Cũng vươn tay sờ lên chân Hạ Vân Phong, hắn lôi kéo vạt áo che phía trước thật kín của Hạ Vân Phong xuống, còn kéo đến bụng Hạ Vân Phong ••••••

Hạ Vân Phong rũ mắt: “Ngươi đã muốn rất nhiều lần rồi.”

“Kia cũng còn chưa đủ.” Tần Diễm cũng trực tiếp chặt đứt ý niệm muốn cự tuyệt trong đầu Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong không nói.

Nhưng Hạ Đông lại thay Tần Diễm nói với Hạ Vân Phong: “Hắn chỉ nhìn xem mà thôi, sẽ không làm.” Hạ Đông bị Tần Diễm làm rộn đến tỉnh, hắn vươn tay lôi kéo vạt áo áo ngủ của Hạ Vân Phong ••••••

Hạ Vân Phong nghe được tiếng cười nhẹ của Tần Diễm, Tần Diễm cũng chỉ là nhìn bọn họ, nhìn xong lập tức thay Hạ Vân Phong đem áo ngủ kéo lại, nhìn thấy bên tai Hạ Vân Phong có chút phiếm hồng ••••••

Hai người mới để cho Hạ Vân Phong hảo hảo nghỉ ngơi.

Hạ Vân Phong cảm giác ăn no ngủ ngon.

Cho nên.

Bọn họ rất nhanh đã về đến Bắc khu, nơi biên cảnh kia không thích hợp Hạ Vân Phong, bất quá chuyện đi lần này làm cho Hạ Vân Phong biết nhi tử kỳ thật cũng thực để ý y.

Trở lại Bắc khu sau Hạ Vân Phong điều dưỡng nửa tháng, sau khi y từ biên cảnh trở về, thắt lưng bắt đầu phát đau, hơn nữa thời tiết Bắc khu chuyển lạnh, bệnh phong thấp của y lại tái phát.

Trong thời gian y đi, Bắc khu không có xảy ra chuyện gì.

Bắc khu và Hạ thị vẫn được quản lý rất tốt.

Không có xảy ra sai lầm gì.

Hạ Vân Phong sau khi trở về thì phát hiện Ngao Dương căn bản đối với y làm như không thấy, tuy rằng Ngao Dương vẫn ở trong nhà, nhưng thái độ đối với y so với ngày xưa càng kém hơn.

Không trở lại ăn cơm.

Không nói chuyện với y.

Giống như nơi này chính là khách sạn ••••••

Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, thậm chí gần đây bắt đầu không trở về nhà, Hạ Vân Phong biết Ngao Dương đang cung cấp hàng cho lão đại Đường khu, nhưng sẽ không cấp hàng cho Bắc khu.

Hàng của Ngao Dương là hàng tốt nhất ở biên cảnh, nhưng nhi tử y lại không cấp cho người một nhà, Ngao Dương không cho, Hạ Vân Phong cũng sẽ không nói, dù sao Hạ Vân Phong chủ yếu làm cũng không phải kinh doanh thứ kia.

Hôm nay Hạ Vân Phong đi dự tiệc, Ngao Dương đi theo y, Hạ Vân Phong phát hiện những quan chức lớn và những ông chủ lớn mà mình biết ở buổi tiệc đều đang cùng Ngao Dương chào hỏi.

Xem ra ở trong khoảng thời gian y rời đi này Ngao Dương đã làm nhiều chuyện không tốt, hơn nữa những người này dường như có ấn tượng đặc biệt tốt với Ngao Dương, Ngao Dương vừa đến liền đem y quăng.

Lần này Hạ Vân Phong tới tham gia quỹ từ thiện này xem như đã cho Thanh bang mặt mũi, hiện tại Ngao Dương ở trước mặt người bên ngoài cũng không nguyện ý ra vẻ nữa, cũng không muốn làm hiếu tử nữa rồi.

Mọi người đều biết quan hệ phụ tử giữa Hạ Vân Phong và Ngao Dương rắc rối phức tạp, lão ba bức nhi tử trở về biên cảnh, nhi tử lại tự mình trở về, người ở bên ngoài nhìn vào đều cảm thấy Hạ Vân Phong lo lắng Ngao Dương đoạt vị trí Vân gia của y, cho nên ngay cả nhi tử mình cũng không buông tha, bất quá mọi người đều chỉ nghĩ ở trong lòng, không dám nói ra.

Lần này Ngao Dương trở về, Hạ Vân Phong lại công khai mang Ngao Dương đi ra, hơn nữa Ngao Dương không biết có giao dịch với bao nhiêu người, vả lại trước kia Ngao Dương cùng với các thế lực chính trị Đông khu và thế lực Nam khu liên quan mật thiết, nên hiện tại rất nhiều người muốn nịnh bợ hắn, cho nên những lời mời gần đây mà Hạ Vân Phong nhận được đều đồng thời cùng hắn tham dự.

Liền ngay cả hoạt động diễn ra trên bãi của Thanh bang hôm nay, lão đại Thanh bang cũng chỉ đích danh muốn Ngao Dương đến đây, cho nên Hạ Vân Phong liền đem Ngao Dương trực tiếp mang đến, thỏa mãn “Yêu cầu” của mọi người.

Hạ Vân Phong từ biên cảnh trở về đã sắp hai tháng rồi, nhưng Ngao Dương còn chưa chủ động đề cập qua chuyện biên cảnh với y, cũng không có hỏi y biên cảnh có phải rất nguy hiểm hay không linh tinh ••••••

Càng thêm không có quan tâm y ••••••

Y càng biết, nữ nhân bên cạnh Ngao Dương đổi liên tục như đèn kéo quân, so với y trước kia còn chịu khó đổi hơn, mà mấy tháng qua Ngao Dương dưới tình huống y không hề phát hiện, đạp ổn vài địa bàn các khu, không ít quan chức lớn quyền quý đều phải cho hắn chút mặt mũi, hơn nữa hắn làm việc ngoan (= ngoan độc), hiện tại Bắc khu đã không còn ai dám đắc tội hắn.

Dù sao Ngao Dương cũng từng xem như là bá chủ Bắc khu, tại loại trường hợp này coi như là như cá gặp nước, hơn nữa những tiệc rượu mà Hạ Vân Phong không có mặt, đều là Ngao Dương đi thay.

Mấy tháng tiếp theo tự nhiên cũng kết giao không ít bằng hữu, Hạ Vân Phong cũng không ngăn cản loại hành vi này của Ngao Dương, ngược lại y cảm thấy như vậy còn rất tốt, y không phản đối.

Đêm nay Ngao Dương trình diện sau liền cùng bằng hữu cùng nhau ngồi nói chuyện phiếm, bằng hữu mới của Ngao Dương đều đến đây, bằng hữu đều là công tử gia thế hiển hách, còn có vài vị mỹ nữ xinh đẹp đi theo bọn họ.

Bạn gái Ngao Dương là nữ thần gợi cảm Hạ Xa đã vắng bóng nhiều năm.

Hạ Vân Phong không mang bạn gái. ( thế sao thúc không mang “ bạn trai ” theo =..=)

Tiêu điểm đêm nay đại bộ phận đều là trên thân Ngao Dương, mà Hạ Vân Phong lại một mình ngồi ở trong đám người, y không có nói chuyện gì nhiều, có người đến đây cùng y chào hỏi, y cũng chỉ không dấu vết gật đầu chào.

Bất quá.

Ánh mắt Hạ Vân Phong lại thủy chung di động theo mọi cử động của Ngao Dương, hơn nữa truyền thông cũng rẩt chú ý Ngao Dương và Hạ Xa, một bên là đại ca của hắc đạo khoác lên mình áo khoác thương nhân, một bên là nữ thần gợi cảm đã vắng bóng nhiều năm ••••••

Mọi người đều biết, nữ nhân Hạ Xa này từng được Hạ Vân Phong bao dưỡng qua, thực hiển nhiên là nhi tử đoạt nữ nhân của lão ba, lão ba ghi hận trong lòng, cho nên đuổi nhi tử đi (== bà 8 thiệt)••••••

Hiện tại nhi tử được sự tán thành của lão ba cho nên đã trở lại, tự nhiên cũng liền đem nữ nhân mang ra ngoài. Bên ngoài các loại tin đồn nào cũng có, bất quá trong lòng Hạ Vân Phong hiểu rõ nhất ••••••

Ngao Dương không cần hỏi ý tưởng và cái nhìn của y••••••

Cho nên.

Đêm nay mang ai tới, cũng đều giống nhau.

Ánh mắt Hạ Vân Phong dừng ở trên người Ngao Dương, nhìn thấy Ngao Dương đang ở trong sàn nhảy ôm Hạ Xa khiêu vũ, mà lão đại Đường khu ngồi ở bên cạnh Hạ Vân Phong đều luôn mồm khích lệ Ngao Dương.

“Vân gia, nhi tử ngươi thật không tồi, bộ dạng đẹp trai lại có năng lực.” Lão trưởng bối của Đông khu đang ngậm xì gà, dùng giọng điệu thăng trầm khàn khàn của lão bối khích lệ hậu bối ••••••

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.