Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em

Chương 25: Dời Mộ




Y đã hứa rồi thì sẽ không đổi ý.

Y nói một không hai.

Hôm đó là sinh nhật của Hạ Vân Phong nên y uống hơi nhiều, đối với ký ức này có chút mơ hồ, bất quá y nhớ rõ mình đáp ứng qua với nhi tử là sẽ thỏa mãn nguyện vọng của bọn họ.

Bất quá.

Y không có chủ động nhắc tới bởi vì y biết nếu cần, con y đều sẽ tự chủ động nói ra, nhiều chuyện Hạ Vân Phong hiểu rất rõ.

Quan trọng nhất là hiểu được ý kiến của nhi tử, Hạ Vân Phong cảm thấy tựa hồ nhóm nhi tử đều ở trong một đêm kia trở nên rất hiểu chuyện, hết thảy đều đối với y thẳng thắn, chân thật.

Thẳng thắn thì thẳng thắn.

Thổ lộ thì thổ lộ.

Thề thì thề.

Bên cạnh Hạ Vân Phong luôn đều có rất nhiều người, vì muốn lên cao mà tiếp cận y, đối với y ngôn vô bất tẫn tri vô bất ngôn (=nếu biết sẽ nói hết toàn bộ, không biết thì sẽ không nóià ý là bên cạnh thúc những người muốn lên cao đều có tâm cơ, người nào khôn khéo thì biết gì sẽ nói hết nhưng ko biết có thể ko nói, hoặc cũng có thể hiểu là biết nhưng cũng dấu giếm ko nói với thúc để trục lợi riêng), hắn hiện tại yêu cầu các nhi tử hỗ trợ là vì để cho nhi tử về sau có thể tiếp quản tốt sản nghiệp của y. Dù sao y cũng đã đến độ tuổi nhất định, không thể vĩnh viễn chiếm lấy vị trí này, y cũng là vì tương lai nhi tử mà tính toán.

Y cho phép nhi tử làm sinh ý hắc đạo, trước đây là vì y lo lắng những người bên ngoài, những người đó không nói đạo nghĩa, bất quá nhi tử thay y làm việc sẽ không giống như vậy.

Bởi vì có y đứng bên, cho nên y sẽ thực yên tâm.

Y nói với các nhi tử, nghĩ muốn cái gì đều được nói, nhưng đã qua nhiều ngày cũng chưa có ai yêu cầu y cái gì. Hôm nay Hạ Vân Phong đến Bắc đường, y mang theo Hoằng Dạ đi, bởi vì đã đáp ứng muốn cho Hoằng Dạ phụ trách Bắc đường.

Hạ Vân Phong trước kia tuy rằng đáp ứng để cho Hoằng Dạ tiếp quản Bắc đường, nhưng Hạ Vân Phong đều chưa tự mình mang Hoằng Dạ qua. Y mỗi ngày đều ở nhà nghỉ ngơi, giống như quên mất chuyện này.

Hoằng Dạ cũng không hỏi y.

Nhưng Tần Diễm lại thay Hạ thị xử lý vài vụ án sau đã không có động tĩnh nữa, Hạ Vân Phong cũng phát hiện Tần Diễm tựa hồ không quá thích thay công ty y lên tòa án, bởi vì lãng phí thời gian.

Cũng không có người khác cho hắn giá cao.

Hơn nữa Hạ Vân Phong thu được tin tức sòng bạc Hình Liệt đang trông giữ gần đây thực không yên ổn, Hạ Vân Phong sai người khác không cần nhúng tay vào chuyện của Hình Liệt, để cho Hình Liệt tự mình lo.

Y yên tâm nhất chính là Hạ Đông, bởi vì Hạ Đông đã giúp y làm việc rất nhiều năm cho nên y cái gì cũng không cần hỏi đến, hơn nữa chuyện trong công ty thực thuận lợi.

Còn có Ngao Dương cũng vậy, hắn mỗi ngày đều ở nhà chăm đứa nhỏ, bón cho đứa nhỏ ăn cơm, thay quần áo, tắm rửa. Rất nhanh Ngao Dương đã không có kiên nhẫn nữa, cho dù là con ruột mình, Ngao Dương cũng hiểu được thực phiền.

Hiện tại hắn nhìn thấy cục cưng, trên cơ bản sẽ quay đầu bước đi. (=..=)

Cục cưng thực dính Hạ Vân Phong.

Ban ngày ở nhà chỉ có Hạ Vân Phong ôm, Hạ Vân Phong rất kiên nhẫn chăm đứa nhỏ, buổi tối y liền bồi nhi tử xem TV, qua một cuộc sống gia đình bình thường.

Chính là bình thản như vậy……

Cuộc sống tĩnh lặng như vậy, lại khiến cho cuộc sống Hạ Vân Phong tốt lắm, hơn nữa nhi tử đều ở bên cạnh y, đây là điều y muốn, tháng này y bồi mấy nhi tử lục tục trải qua ngày sinh nhật, Y luôn luôn chờ đợi nhi tử nêu ra yêu cầu với y nhưng nhi tử của y đều không đề cập đến, mà mãi cho đến cuối tháng cũng vẫn không chủ động mở miệng yêu cầu.

Cuộc sống quay về quỹ đạo bình thường.

Hạ Vân Phong không có được tình cảm của nhi tử mình nên chỉ trông chờ vào đứa cháu sau này sẽ lo cho y.

Thời tiết càng ngày càng nóng, đồ mặc trên người dĩ nhiên cũng càng ngày càng ít, chỗ tựa lưng trên sô pha cũng thay đổi mỏng đi. Hạ Vân Phong vẫn như bình thường nằm trên sô pha ngủ.

Hai ngày trước, Ngao Dương đã đem cục cưng mang đi, nói là có chuyên gia chiếu cố, đem cục cưng mang về biên cảnh. Hắn nói Hạ Vân Phong rảnh thì có thể đi qua gặp cục cưng.

Hạ Vân Phong cũng đáp ứng bởi vì mấy ngày hôm trước y bị cảm lạnh, hai ngày này hơi phát sốt. Y lo lắng sẽ lây bệnh cho cục cưng, bất quá vú em vẫn cùng người hầu trụ ở hậu viện.

Diện tích trong nhà Hạ Vân Phong rất lớn, hậu viện lại rộng, có cả đống phòng cho người hầu ở. Bình thường không có việc gì người hầu cũng sẽ không tới bên nhà chính này.

Y biết lúc nhi tử thay y làm việc, không phải không yên lòng, chính là lực bất tòng tâm, bằng không chính là không có hứng thú, thực miễn cưỡng, bất quá y không vội.

Hy vọng bọn họ sẽ từ từ làm tốt.

Y vẫn chưa có an bài Hoằng Dạ làm việc, hai ngày này Hoằng Dạ bay đi nước ngoài chuẩn bị lễ ra mắt thời trang mùa hè, có rất nhiều chuyện phải làm……

Ngao Dương cũng mang cục cưng về biên cảnh……

Hạ Đông còn chưa có tan tầm trở về, Hình Liệt năm phút trước cũng gọi điện cho Hạ Vân Phong, nói buổi tối hôm nay muốn bồi dưỡng phụ ăn cơm, không cần chờ hắn ăn cơm nữa.

Tần Diễm cũng chưa có trở về.

Hạ Vân Phong một mình nằm ở trên sô pha nghỉ ngơi, y uống thuốc xong vẫn là miệng khô lưỡi khô, toàn thân đều đang nóng lên, hơi thở y nóng rực dị thường, y cảm thấy yết hầu mình đang bị thiêu đốt.

Y bán híp mắt nằm nghỉ ngơi, tim y đập thật nhanh……

Sô pha dưới thân y rộng thùng thình mà hoa mỹ, hơn nữa trên người y mặc áo ngủ thổ cẩm rất mỏng của Ngao Dương. Hình ảnh con rồng in trên nền màu xanh kia trải dài cả kiện áo ngủ.

Y nằm nghiêng, vẻ mặt thập phần yếu ớt, ngực y nặng nề phập phồng……

Áo ngủ y hơi mở ra……

Y nhẹ nhàng giật giật thân, áo ngủ mềm nhẵn kia theo làn da mềm dẻo của y lộ ra, khiến cho địa phương màu phấn đạm nhợt nhạt ở trước ngực kia lộ ra một nửa……

Hơn nữa……

Nam hình đầy đặn giữa hai chân y cũng như ẩn như hiện……

Cái tẩu tinh mỹ thật dài được đặt trên bàn, bên cạnh còn có thuốc lá. Hôm nay y không có đốt lư hương xoa dịu tinh thần……

Bởi vì thời tiết hơi nóng, y rầu rĩ, không khí không quá lưu thông cho nên y không muốn đốt.

Hiện tại đã là chạng vạng, hơn nữa trong nhà không có bật đèn, có vẻ hơi lạnh lẽo. Đã sắp sáu giờ rồi nhi tử còn chưa có trở về, Hạ Vân Phong lại ngủ trong chốc lát.

Y mơ mơ màng màng nghe được có người mở cửa.

Sau đó.

Có người vào nhà……

Là ai y cũng không rõ……

Hình Liệt vốn buổi tối hôm nay không quay về ăn cơm, nhưng dưỡng phụ hắn có việc đột xuất cho nên hủy bỏ. Hắn vừa mở cửa nhà ra, liền nhìn thấy Hạ Vân Phong nằm ở trên sô pha……

Đôi chân thon dài lộ ở bên ngoài, hơn nữa sắc mặt còn có chút phiếm hồng, lười biếng không động. Vẫn tiếp tục im lặng ngủ……

Hình Liệt mới từ cục cảnh sát trở về, trên người còn mặc chiếc áo có đai gắn súng. Hắn mặc thật nhẹ nhàng, trang phục cùng giày ủng nhìn qua rất tuấn tú, bất quá lúc rời khỏi cảnh cục thì súng của hắn đã để lại ở cục cảnh sát.

Hắn là cảnh tư, vốn sẽ không đi ra ngoài làm, bất quá hắn hay quen có đôi khi muốn đích thân mang đội đi ra ngoài.

Hắn đi đến bên cạnh Hạ Vân Phong ngồi xuống: “Ta đã trở về.” Hắn nói không nặng không nhẹ, cũng không xác định Hạ Vân Phong có nghe hay không, hắn ngồi xuống bên cạnh Vân Phong……

Lặng lẽ nhìn nam nhân này……

Hắn vẫn là lần đầu tiên chăm chú quan sát Hạ Vân Phong, hắn cảm thấy nam nhân Hạ Vân Phong này rất khó đoán. Không biết y là người tốt hay là người xấu.

Nói y là người tốt, nhưng y lại làm kinh doanh không sạch sẽ, nói y là người xấu, nhưng y cũng có làm kinh doanh đứng đắn. Rốt cuộc là người tốt hay là người xấu vẫn rất khó đánh giá y?

Lúc trước hắn thật sự là rất hận, hắn thực chán ghét người làm ăn không sạch sẽ, bất quá hiện tại chính hắn cũng có nửa chân bước vào bên trong ngành nghề này……

Hình Liệt cảm thấy thời điểm Hạ Vân Phong ở trên đỉnh cao, chưa từng có quản qua bọn họ, trong lòng hắn không thoải mái, cho dù là hiện tại hắn cũng thực không thích người trong hắc đạo……

Người như thế hắn đã thấy rất nhiều.

Mặc dù có nói đạo nghĩa nhưng đại bộ phận đều không phân rõ phải trái. Mặc dù không thích, nhưng không có nghĩa là không tiếp xúc.

Ánh mắt Hình Liệt dừng ở trên người Hạ Vân Phong, hai ngày trước hắn nói với Hạ Vân Phong, nói là vì mình muốn thấy y, cho nên mới muốn gia nhập cổ phần xây công viên.

Hắn cũng nhìn ra, hắn nhìn ra hoài nghi của Hạ Vân Phong đối với hắn lúc trước, hết lần này đến lần khác thôi tam đổ tứ (= bỏ ba chọn bốn), hắn nhớ rõ lúc mình chủ động tìm Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong lại tựa hồ không muốn đàm chuyện với hắn.

Nên đã mang theo cục cưng đi nghỉ phép.

Thực hiển nhiên.

Thời điểm kia là Hạ Vân Phong không muốn cùng hắn đàm vấn đề kia, nhưng sau đó Hạ Vân Phong lại chủ động hẹn hắn, khi hắn lại đưa ra ý tưởng gia nhập cổ đông……

Hạ Vân Phong lại đáp ứng.

Bởi vì hắn biết Hạ Vân Phong nghe được lời Mĩ Mi nói buổi tối hôm đó, bằng không mấy ngày hôm trước Hạ Vân Phong cũng sẽ không hỏi hắn như vậy, hắn lúc ấy lại không có thừa nhận.

Bởi vì……

Hắn không muốn nhìn thấy bộ dáng thất vọng của Hạ Vân Phong. Hắn nói, hắn là vì gặp Hạ Vân Phong mới muốn gia nhập cổ đông, không phải vì điều gì khác nhưng đó là hắn nói dối.

Hắn vốn luôn là người thẳng thắn, nhưng khi đối diện với ánh mắt lược hiển chờ đợi đêm đó của Hạ Vân Phong, hắn thế nhưng không dám thừa nhận, thế nhưng bịa đặt ra lời nói dối này, nếu Hạ Vân Phong biết…… (beta: ý Hình Liệt rằng y là người thẳng thắn nhưng đối diện với ánh mắt mong chờ của Hạ Vân Phong Hình Liệt lúc này chỉ muốn tham gia vào kế hoạch xây dựng công viên trò chơi nhưng phải nói dối là vì muốn gặp Hạ Vân Phong mới góp vốn vào công ty)

Hắn sẽ thế nào……

Nam nhân này sẽ đối với hắn như thế nào……

Hình Liệt suy nghĩ rất nhiều, nhưng ngay khi nhìn thấy hạ thể như ẩn như hiện kia của Hạ Vân Phong, mà đình chỉ tất cả hành động tự hỏi. Hắn cũng vô pháp phủ nhận thân thể Hạ Vân Phong, thực hấp dẫn hắn.

Nam nhân này là người hắn duy nhất lại “bế” lại “ôm”, mặc dù có thời điểm hắn cảm thấy phản ứng của Hạ Vân Phong không quá lý tưởng, không có nhiệt tình phóng khoáng như mấy bạn giường kia của hắn.

Nhưng hắn lại không có cảm thấy chán……

Hình Liệt nhìn thấy chân Hạ Vân Phong đều lộ ở bên ngoài, hắn muốn vươn tay thay Hạ Vân Phong đem quần áo kéo lại, nhưng lại đụng đến làn da mềm dẻo kia của Hạ Vân Phong……

Xúc cảm nóng bỏng làm cho hắn cảm thấy phá lệ tuyệt vời.

Hắn biết Hạ Vân Phong phát sốt.

Tay Hình Liệt ở trên đùi Hạ Vân Phong ái muội trượt, hắn nhẹ nhàng vuốt chân Hạ Vân Phong, cảm giác mềm mịn kia khá là tốt đẹp……

So với bất kỳ chân nữ nhân nào mà hắn sờ qua đều thoải mái hơn, không giống với chân nữ nhân mềm mại tuyết trắng, chân Hạ Vân Phong hình dạng rất đẹp mắt.

Tái nhợt.

Lại mịn màng mềm dẻo.

“Lão ba.” Hình Liệt cởi áo khoác vứt trên mặt đất, hắn cúi thân xuống tiến đến bên môi Hạ Vân Phong, cảm giác hô hấp của Hạ Vân Phong nóng bỏng, hơi thở kia rất nóng.

Hạ Vân Phong mơ mơ màng màng “Ân” một tiếng, Hạ Vân Phong cũng mơ hồ cảm giác được có người đang ở sờ chân y, mò rất chậm, ở trên đùi y qua trượt lại.

“Ta đã trở về.” Hình Liệt im lặng nhìn chăm chú vào y, nhìn thấy đôi môi Hạ Vân Phong vì sinh bệnh mà trở nên phiếm hồng. Hắn hơi hơi mở môi ra, cử động chậm và nhẹ động tác lại nhấp môi Hạ Vân Phong.

Xúc cảm nóng rực kia, ngoài ý muốn làm cho Hình Liệt cảm giác so với bình thường càng thêm ngon miệng……

Cũng không biết Hạ Vân Phong có nghe hay không, Hình Liệt mơ hồ nghe được Hạ Vân Phong nhẹ nhàng lại “Ân” một tiếng, tựa hồ cảm thấy thực thoải mái, vì thế Hình Liệt lại mân hôn vài cái.

Lần này động tác so với lần trước càng thêm chậm, cho tới bây giờ hắn cũng không phải là một người có kiên nhẫn, cũng không phải một người ôn nhu, nhưng hiện tại hắn căn bản là không muốn đánh thức Hạ Vân Phong.

Bởi vì bộ dáng Hạ Vân Phong ngủ, làm cho hắn cảm thấy so với bình thường càng thêm dịu ngoan, hoàn toàn là một bộ tư thái mặc người chà đạp (=..= ca mau chà đạp đi), này không thể không gợi lên xúc động trong lòng hắn.

Một bàn tay Hình Liệt luồn vào vạt áo Hạ Vân Phong, ở trên vú của y nhẹ nhàng mà vẽ, ngón tay Hình Liệt nhẹ nhàng dùng sức vuốt ve, tay hắn giấu ở dưới vạt áo Hạ Vân Phong……

Tay kia thì theo cái áo rộng mở của Hạ Vân Phong trượt vào, nhu sờ bụng dưới của Hạ Vân Phong. Toàn thân Hạ Vân Phong nóng như vậy, địa phương mềm mại kia sờ lên thực thoải mái.

“Lão ba, nhớ ta không?” Hình Liệt cách y rất gần. Môi hai người đều sắp dán lại gần nhau, hắn một bên vuốt ve Hạ Vân Phong, một bên hỏi nam nhân ngủ đến mơ mơ màng màng.

Hạ Vân Phong nghe được có người hỏi y, y lại “Ân” một tiếng.

Hình Liệt lấy tay mở vạt áo Hạ Vân Phong, quần áo Hạ Vân Phong liền tự động mở ra, một bên hôn môi Hạ Vân Phong, một bên dùng tay đang rảnh kia cởi áo mình.

Rất nhanh Hình Liệt đã cởi áo ra, hắn hôn đôi môi nóng rực của Hạ Vân Phong, đầu lưỡi hắn đẩy đôi môi Hạ Vân Phong ra, hơi lạnh cùng nóng bỏng va chạm, cái loại cảm giác này khó có thể nói thành lời.

Đầu lưỡi hắn quấn quanh đầu lưỡi ướt nóng của Hạ Vân Phong, hai tay của hắn nhu lộng Hạ Vân Phong. Hắn cũng nằm ở trên sô pha, động tác rất nhẹ ôm Hạ Vân Phong.

Thong thả xoay người để cho Hạ Vân Phong nằm ở trên người hắn, Hạ Vân Phong mơ mơ màng màng cảm giác được một thân thể hơi lạnh ôm mình, y không bài xích cái loại cảm giác này……

Lại còn có người đang hôn y.

Nụ hôn này có khi thì cường thế, khi thì bá đạo, quả thật lộ ra vô hạn ái muội……

Hình Liệt nhìn thấy Hạ Vân Phong không có mở mắt ra, hắn một bên hôn Hạ Vân Phong, một bên hai tay ở trên người y hoạt động, hắn đem vạt áo Hạ Vân Phong hoàn toàn kéo lên.

Làm cho vạt áo Hạ Vân Phong đều vén đến bên hông……

Hắn hôn càng ngày càng sâu, hơn nữa tách hai chân Hạ Vân Phong ra, dùng địa phương sớm vận sức chờ phát động kia, thong thả ma sát nơi mẫn cảm của Hạ Vân Phong……

Hắn dùng tay thay Hạ Vân Phong khai thác trước, sau đó rất nhanh liền khẩn cấp cho vào. Ngay nháy mắt xâm nhập vào kia, Hình Liệt chỉ cảm thấy mình sắp bị ngậm đến hòa tan rồi……

Loại cảm giác mất hồn này trước nay chưa từng có, cái loại cảm giác vô cùng mãnh liệt, khiến cho hắn khống chế không được cảm xúc mình, lập tức liền bắt đầu trừu sáp từ trên xuống dưới……

Lúc này.

Miệng Hạ Vân Phong “Ngô” một tiếng rất nhỏ, sau đó Hạ Vân Phong thong thả mở hai mắt ra, trong đôi mắt của y có chút hỗn loạn, có chút mê mang, cũng có chút ướt át……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.