Nhiễm Sương

Chương 147: Nghịch thiên phá mệnh (4)




Nó vui vẻ đi vào trung tâm mua sắm

Trước hết nó vào chỗ bán đồ nội thất chọn mua vài thứ và yêu cầu gửi đến tận nhà cho nhanh

Đang đi chọn mua vài thứ khác thì nghe nói có chỗ giảm giá phi nhanh đến đó.

-Ể mình là người có tiền mà phải khổ vậy chứ.

Nó đi mua toàn quần jean vs áo phông và 1 vài bộ váy màu xanh biển.(t/g:chị ấy yêu màu xanh biển)

Nó đang tung tăng mua đồ thì đụng chúng vào một người

-Ui da cái mông của tôi.

-Chị,chị có sao không,lời nói của một cô gái nghe rất nhẹ nhàng nó ngẩn đầu lên xem thì thấy Hoàng Yến kế bên nhỏ còn có 1 soái ca,hôhô 2 người nó không muốn gặp nhất một lượt xuất hiện trước mặt nó luôn,đúng là không nên ra đường mà,nó khóc không ra nước

-À..à không sao,không sao em cũng đến đây mua đồ à,chị lo lựa đồ quá nên không nhìn đường đụng trúng em,em có sao không.À nhân tiện cho hỏi em tên gì nhỉ?( muốn diễn hả. Được thôi coi ai diễn đạt hơn ai.)

Hoàng Yến kinh ngạc nếu như lúc trước thấy nhỏ đi với Thiên Minh nó sẽ cực kì tức giận mắng mình,nhưng hôm nay nó lại không như vậy.Mà khoan đã nó không bt tên mình sao? Nó không bt thật hay giả bộ? Nhìn thấy nó hôm nay không trang điểm đẹp hơn mình lòng ghen tị càng đậm len lén liếc hắn thấy hắn không quan tâm nhìn nó thì yên tâm.

-Dạ,em cùng anh Thiên Minh đến đây mua chút đồ ấy mà. À tên em là Hoàng Yến chị không nhớ sao(vừa nói ả vừa khoác tay vào tay hắn và còn cố tình dựa đầu vào vai hắn nhằm chọc tức nó)

-''À vậy em đi mua đi chị phải về rồi.'' Nó tỉnh bơ như bò đeo nơ

Hoàng Yến thêm một lần kinh ngạc,từ nãy đến giờ nó không thèm liếc hắn một cái coi như không khí.

Nó nhanh chóng ôm đống đồ nhanh như chớp chạy lại quầy tính tiền,bỏ lại 2 người đang ngơ ngác đằng sau

-Phù....Hên chưa có gì nguy hiểm đến tấm thân bé nhỏ của mình

-------------------

Buổi tối của nó không có gì đáng nói.Sau khi ăn xong nó lên phòng kiểm tra

Phòng của nó đã được sơn lại màu trắng các vật dụng thì màu gỗ,nhưng riêng quần áo của nó thì tới 58%là màu xanh biển,30%là màu đen,10%là màu trắng còn lại là màu đỏ

-phải công nhận làm tiểu thư nhà giàu sướng thật chủ nhân cơ thể này không biết hưởng thụ a,thế bà đây hưởng vậy hehe. Nó cười như điên lăn qua lăn lại,nhàm chán mò tìm điện thoại.

-Ô mai gót...iphon7 nha háhá nó cầm chiếc điện thoại xâm soi,rồi mở danh bạ xem.

-Đập vào mắt nó là dòng chữ Tình Yêu Của Em số điện thoại 016xxxxx (trời đất quỷ thần ơi ai mà bà chủ cơ thể này đặt cái tên sến hơn cả con hến vậy trời điện thử coi ai.( t/g:chị ơi đó là anh Thiên Minh đó)

-Tút....tút...(không trả lời)

-Ai chảnh cún vậy bà đây đéo lưu lại xoá xoá..nó thầm mắng.

Nó chán quá liền lướt lướt fb thấy fb hắn,''trai đẹp được nhiều người theo dõi gê ta''' nó xoa càm nhìn bình luận.

-Anh Thiên Minh đẹp trai quá.

- Thiên Minh em yêu anh

Nó vô bình luận...

-Xàm xí.......

4587lượt thích,2570 bình luận chủ yếu mắng nó.

Lướt 1 hồi nó chán quá ngủ luôn nên ko tắt máy và thế là chị ấy onl suốt đêm luôn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.