Nhị Trọng Ảnh

Chương 7: Đi Ăn




Phong lão cảm thán nói:

- Lão phu cũng không phải kẻ mù, sao lại không biết một chút trò nhỏ của đám người trẻ tuổi các ngươi? Nói thật, lão phu cũng là người biết thời thế, muốn thăm dò một chút hai người các ngươi có bao nhiêu phân lượng. Hiện tại xem ra lão phu đã nhìn nhầm. Gia chủ Thiên Tiếu đã sinh ra một đứa con tốt.

Trác lão cũng đồng tình với lời này, hắn và Phong lão không có bị Vi Thiên Tiếu thuyết phục, lại bị nhi tử của Vi Thiên Tiếu thuyết phục.

Nói cho cùng biểu hiện và tiềm lực mà Vi Kiệt biểu hijen ra ngoài lại viễn siêu Vi Thiên Tiếu năm đó.

Đột nhiên Trác lão nhìn qua Vi Mặc còn đang ngây ngốc đứng ở một bên, hắn vỗ một cái vào gáy Vi Mặc.

Miệng thì quát lớn:

- Tiểu tử ngươi còn ngây ngốc đứng đây làm gì? Còn không mau quay về chiếu theo Chân Đan sư phân phó mà làm?

- Ồ?

Vi Mặc kêu lên một tiếng, mặt lại lần nữa hồng lên.

Vi Kiệt ôm vai Vi Mặc nói:

- Đi, ca ca giúp ngươi chọn một chút. Thị nữ trong Vi gia chúng ta vô số, thế nhưng thực sự đã được chọn cẩn thận, đừng để cho những nữ tư tà ác kia chiếm được tiện nghi.

Tất ca mọi người đều cười ha hả.

Lúc sắp rời khỏi, Vi Kiệt chợt nhớ tới một chuyện, lập tức nói với Trác lão và Phong lão:

- Nhị vị tộc lão, vãn bối còn có một chuyện muốn nhờ. Chuyện xảy ra ngày hôm nay mong rằng hai vị giữ bí mật. Đợi trên hội nghị gia tộc chúng ta sẽ dùng chuyện này phản pháo Vi Thiên Thông, làm cho chân tướng của Vi Thiên Thông bại lộ. Khi đó chúng ta mới có thể nắm được bằng chứng hắn bán đứng gia tộc.

Trác lão và Phong lão liếc nhìn nhau, đều gật đầu nói:

- Nên như thế.

Đã lựa chọn đứng bên Vi Thiên Tiếu, tự nhiên bọn họ phải cân nhắc lợi ích từ bên Vi Thiên Tiếu.

Giang Trần không quên nhắc nhở một câu:

- Chư vị, thứ cho ta nhiều chuyện. Đan sư tà ác bên cạnh Vi Thiên Thông có rát nhiều thủ đoạn. Nếu như chư vị không muốn xảy ra thêm chuyện, nhất định phải đề phòng nhiều hơn. Nếu như để cho người này làm ra chuyện gì đó, nói không chừng thế cục lại xảy ra biến hóa.

Trác lão gật đầu, Phong lão dường như cũng có điều suy nghĩ.

....

Trở lại chỗ ở, Giang Trần cũng âm thầm thở dài một hơi. Thế cục của Vi Gia trong lúc vô tình đã được thay đổi, kế tiếp thứ hắn phải làm chính là chuẩn bị mở cửa hàng đan dược.

Những ngyaf này Giang Trần đều huấn luyện những đồng môn trong Đan Kiền Cung. Đem những đồng môn trong Đan Kiền Cung tăng lên đẳng cấp.

Thân Tam Hỏa và Nhung Tử Phong thì ở bên cạnh đợi.

Hia người này sẽ là đan sư chủ lực của cửa hàng đan dược. Nhất là Thân Tam Hỏa, bản thân hắn ta chính là Tiên Thiên Hỏa Linh chi thể, tuy rằng không có xuất chúng như Mộc Cao Kỳ, thế nhưng trong ba loại TIên Thiên Hỏa Linh chi thể thì đây tuyệt đối là loại thể chất luyện đan tốt nhất.

Giang Trần quyết định trọng điểm bồi dưỡng, một ít đan dược quan tọng Giang Trần cũng giao cho hắn luyện chế.

Thân Tam Hỏa không phải là người ngu, hắn nhìn ra ý bồi dưỡng của Giang Trần đối với mình, nào có lý gì mà cự tuyệt? Ban đầu ở Đan Kiền Cung, hắn và Giang Trần sau khi đấu đan đã bị Giang Trần làm cho thuyết phục.

Hiện tại sau khi chứng kiến vô số thủ đoạn đan đạo của Giang Trần, hắn càng vui lòng phục tùng, đối với Giang Trần luôn coi bản thân là tùy tùng trung thành, thậm chí còn muốn bái Giang Trần làm sư phụ.

Dù sao cũng là đồng môn, Giang Trần nể mặt Đan Kiền Cung, cũng không có khả năng thu hắn làm đồ đệ, vẫn chỉ coi nhau là sư huynh đệ như cũ.

Cũng may tất cả mọi người đều là người Đan Kiền Cung, Đan Kiền Cung vốn là tông môn đan đạo, mỗi một đệ tử đều có trụ cột đan đạo vững chắc.

Dưới sự huấn luyện của Giang Trần, cả đám tiến bộ nhanh chóng.

Về phần mười nô lệ Thánh Cảnh kia, Giang Trần cũng không có ý định bồi dưỡng bọn họ thành đan sư. Những người này dù sao cũng là người ngoài. Đối với những người này hắn định dùng làm người bảo vệ, vận chuyển...

Hai ngày sau, Vi Kiệt lại lần nữa tới mời Giang Trần.

- Giang huynh, qua nhiên Vi Thiên Thông đề xuất mở hội nghị gia tội, sẽ diễn ra vào xế chiều ngày hôm nay. Ý của gia phụ chính là muốn mời huynh tới tọa trấn. Thuận tiện cũng tới nói về chuyện cửa hàng một chút.

Giang Trần biết rõ đây là lần giao phong cuối cùng của Vi Thiên Thông và Vi Thiên Tiếu.

Việc này quả thực Giang Trần không muốn bỏ qua. Tuy rằng Vi Thiên Tiếu đã nắm chắc chiến thắng trong tay, thế nhưng mà Giang Trần không tự mình đi xem, trong lòng vẫn có cảm giác, cảm thấy không nỡ.

Một mình Vi Thiên Thông chưa hẳn đã nhấc lên được sóng gió gì, thế nhưng bên cạnh Vi Thiên Thông lại có một đan sư tà ác, chuyện này khiến cho Giang Trần không thể không phòng bị một chút.

Xem tư thế kia của Vi Thiên Thông, nói không chừng đã sớm âm thầm tuyên thệ thần phục với Vương Đình đại phiệt. Tuy rằng Giang Trần không biết rốt cuộc Vương Đình đại phiệt đang bán thuốc gì.

Thế nhưng mà dù sao kiếp trước hắn cũng là nhi tử của Thiên Đế, đối với thủ đoạn tranh đấu trong cao tầng Giang Trần đã từng gặp qua nhiều.

Thế gia cửu cấp như Vi gia, ở Lưu Ly vương thành cũng coi như thế lực có uy tín, danh dự, đột nhiên đổi lòng, thay thế chỗ dựa tuyệt đối là điều tối kỵ.

Loại chuyện này nếu như Giang Trần không có tham dự mà nói, hắn cũng không sao cả.

Nhưng hiện tại hắn đã buộc mình vào cùng một chỗ với Vi gia, tuyệt đối không thể ngồi xem loại chuyện như vậy xảy ra. Hơn nữa nếu như thực sự Vi Thiên Thông khống chế Vi gia, vậy thì hợp tác của hắn và Vi gia cũng chỉ là nói suông.

- Giang huynh, cửa hàng đan dược huynh đã nghĩ kỹ chưa?

- Thái Uyên các.

Giang Trần cười nhạt một tiếng.

Hai chữ Thái Uyên này là danh xưng của phụ thân Tiên Đế của hắn kiếp trước, cái tên đầu tiên mà hắn nghĩ tới chính là hai chữ này.

Tuy rằng hắn không biết Thái Uyên Chư Thiên thế giới của kiếp trước có quan hệ với Thần Uyên đại lục này hay không, thế nhưng một cửa hàng đan dược gọi là Thái Uyên các, cũng không thể ảnh hưởng tới toàn cục.

Vi Kiệt lẩm bẩm một lát cũng tán thưởng nói:

- Cái tên rất hay.

Giang Trần cười cười, chợt nhớ ra một chuyện, lại nói:

- Vi huynh, về sau huynh gọi ta là Chân huynh thôi. Nên thống nhất phương thức một chút. Sau này ở Lưu Ly vương thành ta là Chân Thạch.

Vi Kiệt sững sờ, lập tức hiểu ra ý tứ kia, nên thống nhất cách xư hô là tốt. Vạn nhất ngày nào đó không cẩn thận lỡ miệng gọi tên, chẳng phải sẽ vô cùng phiền phức sao?

Giang Trần cùng với Vi Kiệt xuất môn, lại không để cho Hoàng Nhi đi.

Chuyện Vi gia, Giang Trần cũng không muốn kéo theo Hoàng Nhi vào.

- Giang công tử, đi đường cẩn thận.

Trước khi ra khỏi cửa, Hoàng Nhi dặn dò hắn.

Ánh mắt hai người va chạm, tâm ý tương thông, nhìn nhau rồi cười cười.

...

Trong một trang viên của Vi gia Vi Kiệt mang theo Giang Trần đi tới trước một bước bái kiến Vi Thiên Tiếu. Đồng thời còn nhìn thấy thân thúc thúc Vi Trí của Vi Thiên Tiếu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.