Nhị Thiếu Tà Ác

Chương 84: Chiến Tranh Nổ Ra




Nghe thấy lời này của cô, đầu óc của Hạ Vũ liền lập tức quay cuồng lên, tiến vào? Cái gì tiến vào a...

Phảng phất để chứng minh cho suy nghĩ của Hạ Vũ, hắn chỉ kịp cảm thấy tiểu huynh đệ của bản thân dường như lại bị một bàn tay mềm mại cho bắt lấy. Bên tai cũng vang lên giọng nói thút thít của Hạ Di Di.

"Tiến vào cơ thể của tôi a... Giống như...nấc...cách anh làm với cô ấy."

Nếu như ban nãy vẫn còn một chút lý trí tỉnh táo thì Hạ Vũ lúc này cũng đã bị Hạ Di Di câu lên dục hỏa, hắn nghi ngờ nếu bản thân còn tiếp tục nhẫn nhịn nữa thì hắn có còn là đàn ông nữa hay không a.

Vì thế, Hạ Vũ liền trầm mặt mà ôm cô đi ngược trở về, đem cô đặt xuống giường liền đè ép đi lên. Trong giọng nói cũng tràn đầy một cỗ đe doạ cùng nguy hiểm.

"Đây chính là cô muốn a, sáng mai đừng hòng ăn vạ tôi."

Mà Hạ Di Di lúc này làm sao lại bị ánh mắt sáng quắc kia của Hạ Vũ làm cho sợ hãi kia chứ, bởi vì cô đã say đến quên trời đất mất rồi, tất cả những việc cô làm hiện tại cũng chỉ là một loại bản năng mà thôi.

Nhưng là, Hạ Vũ bây giờ cũng đã không cần cô trả lời nữa mà bá đạo lấp kín cái miệng nhỏ đang liên tục lãi nhãi kia của cô. Thịt đã đưa đến tận miệng rồi a, không ăn mới là đồ ngốc.

Hạ Di Di bị Hạ Vũ hôn đến choáng váng đầu óc, ngay cả một cái suy nghĩ cũng không thể lưu chuyển được. Không khí trong khoang miệng dường như đều bị hắn hút đi, đôi môi cũng bị hắn gặm cắn đến sưng đỏ. Hiện tại, cô chỉ có thể theo bản năng mà đưa tay đẩy đẩy vai hắn, muốn hắn tránh ra.

Nhưng là, Hạ Vũ hiện tại làm sao có thể để cô được như ý nguyện kia chứ? Vì thế, hắn liền dùng tay trái đem hai tay của cô cố định lại trên đỉnh đầu. Bàn tay phải lại nhanh chóng cởi ra váy ngủ công chúa trên người của cô.

"Cô rốt cuộc là là bao lớn tuổi rồi..."

Nhìn thấy đồ lót màu hồng phấn có in hình dâu tây của cô, Hạ Vũ lại không nhịn được mà bật cười. Cô gái này đã lớn như vậy rồi cư nhiên lại còn sử dụng mấy loại đồ lót trẻ con như vậy.

Nhưng cũng chỉ là cảm khái trong giây lát, Hạ Vũ liền đã đem phòng tuyến cuối cùng của cô toàn bộ đều gỡ xuống. Lộ ra cơ thể trắng nõn cùng với bộ ngực nhỏ nhắn vì bị lạnh mà đứng thẳng lên.

Đưa tay du tẩu trên người của cô, Hạ Vũ liền chậm rãi xoa bóp lấy một bên ngực. Cúi đầu liền đem một bên còn lại ngậm vào trong miệng, khẽ hút một chút.

"ư...ha...đừng mà...thật nhột..."

Hạ Di Di bị xúc cảm ngứa ngáy từ trên ngực truyền đến khiến cho không nhịn được mà yêu kiều rên rỉ một tiếng. Không biết vì sao, cô cảm thấy không những trên ngực ngứa ngáy mà ở hạ thân cũng vậy.

Chậm rãi đưa tay di chuyển dọc xuống hạ thân của cô, hắn cũng đã bị cảm giác ướt át từ trên tay truyền đến làm cho có chút vui vẻ mà bật cười. Đồng thời cũng buông tha cho đoàn bạch thỏ đã bị chà đạp đến dính đầy nước bọt kia.

"Đúng là mẫn cảm thật a, có hay không thích tôi chạm vào như vậy?"

"Đừng mà...ưm...thật khó chịu..."

Vừa nói, ngón tay của hắn vừa chậm rãi nghiền ép xoa nắn bên ngoài tiểu huyệt của cô, khiến cô không nhịn được mà run rẩy một chút rồi nhỏ giọng nỉ non.

"Khó chịu sao? Vậy tôi liền không làm nữa."

Có chút ác thú vị mà trêu chọc cô, hắn liền vờ nói ra, biểu hiện muốn dừng lại động tác trên tay. Thấy vậy, cô liền vội vàng khép chân lại, đem tay của hắn đều kẹp chặt vào bên trong.

"Không."

Bật cười thành tiếng, hắn liền có chút tà tà mà ngặm lấy vành tai của cô, chậm rãi đưa một ngón tay vào để thăm dò. Mà nơi riêng tư bỗng dưng bị xâm lấn liền khiến cho cô có chút khó chịu mà nhíu mày.

Nhưng là ngay khi ngón tay của hắn chậm rãi trù động lên, một loại cảm giác tê dại liền khiến cô không nhịn được mà ngâm khẽ một chút. Nhất là khi đầu ngón tay của hắn lại ác ý mà đè ép lên điểm mẫn cảm của cô.

"Ư...đừng mà...a..."

Ngay khi tiếng rên rỉ của cô ngày càng lên cao hơn, hắn bỗng dưng lại dừng lại động tác trên tay. Vì thế, cô liền có chút khó chịu mà dùng một đôi mắt ngập nước như đang oán trách hắn vì sao dừng lại.

Thấy vậy, hắn cũng không nói gì nữa mà trực tiếp hành động, chưa đợi cô kịp phản ứng lại thì hắn cũng đã nhanh chóng tiến vào.

"Ô ô...đau quá đi a...mau rút ra đi...ô ô..."

Cảm giác đau đớn khiến cô có cảm giác bản thân phảng phất như bị người xỏ xiên, đau đến mức nước mắt cô đều không khống chế được mà trào ra như suối. Vô cùng oán trách mà đánh vào vai của hắn vài cái, dường như muốn đem sự đau đớn phát tiết ra ngoài.

"Đừng khóc."

Hạ Vũ có chút không biết làm sao mà hôn lên khóe mắt của cô, tựa hồ có chút dịu dàng mà nhỏ giọng an ủi. Sức lực của cô đánh lên người hắn hoàn toàn là không có lực uy hiếp một chút nào, càng giống như bị mèo cào thì đúng hơn.

Nghe thấy lời an ủi của Hạ Vũ, Hạ Di Di liền tựa hồ có chút ủy khuất mà khịt khịt mũi, ở trên đôi vai trần của hắn khẽ gặm gặm một chút. Thấy vậy, Hạ Vũ liền cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Nữ nhân của hắn đều là cầm tinh con chó hay sao mà lại thích cắn hắn như vậy nhỉ.

Sau khi nhận thấy được cô cũng đã không còn đau đớn như lúc đầu nữa, hắn với chậm rãi di động hông mà ra vào trong cơ thể cô, đợi khi cô tựa hồ có chút bất mãn mà vặn vẹo eo nhỏ, hắn mới tăng nhanh tốc độ của bản thân.

"A...đừng...chậm một chút...a..."

Nhưng là, Hạ Vũ lúc này làm sao có thể nghe theo lời cô nói được a, vì thế hắn liền càng thêm nhanh chóng dùng sức nghiền ép vào điểm mẫn cảm của cô.

Một đêm xuân sắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.