Nhi Nữ Hầu Môn

Chương 50




Edit: Tử Trúc

Beta: A Tử

Tiêu Trạm dừng bút lại, nhìn bức hoa lan đồ đã hoàn thành một chút, cái miệng nhỏ nhắn hài lòng nở nụ cười. Quay đầu lại, Tiêu Trạm phát hiện tiểu cô cô mĩ lệ của hắn vẫn còn vùi đầu liếc nhìn cái gì đó, Nhược Trúc cô cô vẫn cầm điểm tâm cho hắn đứng bên cạnh cái đó.

Ách, hắn rất muốn gọi Nhược Trúc là tỷ tỷ, nhưng là hắn bị tiểu cô cô trợn mắt nhìn chừng mấy ngày, hắn còn tự giác ngay cả Huyễn Hà tỷ tỷ cũng thăng cấp lên làm cô cô.

“Tiểu cô cô, ngươi ở đây là đang nhìn cái gì?” Tiêu Trạm ngây ngô nhìn chốc lát, trên mặt tràn đầy vẻ hiếu kì không nhẫn nại được, từng bước một bò vào trong lòng Tiêu Tử Y, sau đó lại quỳ gối trên đùi của nàng nhìn lên trên bàn.

Tiêu Tử Y với một cái tay ra ngoài, đem Tiêu Trạm đang ở trong lòng nàng điều chỉnh đến một vị trí thoải mái, ánh mắt lại không rời đi một xấp giấy trên bàn.

Tiêu Trạm lại càng không thỏa mãn, trợn to hai mắt, cẩn thận phân biệt chữ viết trên giấy, sau khi nhìn hồi lâu không hiểu ngửa đầu hỏi: “Cô cô, ngươi xem tư liệu của những người này làm gì?”

“Cô cô đang tìm người thích hợp.” Tiêu Tử Y thuận miệng nói, cầm tư liệu gốc trong tay lật xong đưa lại cho Nhược Trúc.”Đây chỉ là tư liệu chữ viết, nếu như có cả chân dung thì tốt hơn.” Bất quá nàng bây giờ đối với bức hoạ chân dung cũng không ôm cái hi vọng gì. Nếu là có máy chụp hình kĩ thuật số thì tốt, dứt khoát làm ra cái tư liệu hôn nhân, nàng làm cái bản tính toán giới thiệu kết hôn! Ha ha!

Người luôn luôn có vẻ mặt ôn hoà như Nhược Trúc cũng không thể không lộ ra thần sắc bất đắc dĩ. Để thu góp được những thứ tư liệu chữ viết này cũng đã khiến cho nàng hao tốn thật nhiều thời gian, hơn nữa còn không thể đối với bên ngoài tuyên bố là tiểu công chúa muốn chọn phu quân, nếu không cả hoàng đế và trên dưới dân chúng lại có đề tài để bàn tán.

“Tuyển người?” Tiêu Trạm cười hì hì hỏi, “Chẳng lẽ là những văn tự này là để Trạm Nhi chọn Thái Phó tốt? Mau mau đem cái Thái tiên sinh bây giờ đổi đi, Trạm Nhi bị hắn khi dễ muốn chết.”

“Khi dễ? Không phải là ngươi khi dễ hắn sao?” Tiêu Tử Y mới không tin đâu, một lão đầu tử có thể khi dễ người nào? Huống chi học sinh còn là hoàng tôn. gần đây thời gian Tiểu Trạm Nhi hướng tới nơi này của nàng chạy tới càng ngày càng thường xuyên, nàng còn sợ Hoàng hậu lại khó chịu, tìm đến nàng tính sổ đây!

Tiêu Tử Y bỏ những ý niệm khác ra, đem tư liệu Nhược Trúc lại đưa tới lật lật, bất mãn nói: “Còn có a, ta không phải nói muốn tư liệu cưới của nam nhân có ít tuổi sao? Thế nào nhỏ nhất chỉ có mười lăm tuổi? Ta muốn nhỏ hơn a!”

“Lấy. . . . . . nhỏ hơn?” Nhược Trúc tưởng chừng như không thể tin được vào lỗ tai của mình. Nàng không nghe lầm chứ?

Tiêu Tử Y như không có chuyện gì xảy ra gật gật đầu, thuận tiện còn nhéo khuôn mặt nộn nộn nhỏ nhắn của Tiêu Trạm, nàng nhưng là không có buông tha cho mơ ước nuôi dưỡng tiểu Chính Thái. “Này, liền từ bốn tuổi trở lên đi.”

“Bốn tuổi. . . . . .” Nhược Trúc ở trong cung trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn cũng không thể chống đỡ nổi nữa, đầu on gong liền hôn mê.

“Cô cô, cô cô, ngươi rốt cuộc muốn chọn người nào a?” Tiêu Trạm bất mãn bản thân mình bị sao lãng, hờn giận nói.

“Trạm Nhi, cô cô cho ngươi chọn lựa dượng đây.” Oa oa, cảm giác thật tốt, Tiêu Tử Y hai tay như nhau, giày xéo gương mặt tiểu chánh thái.

“Dượng? Là cái gì? Có thể ăn sao?” Hai bên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Trạm bị Tiêu Tử Y nắn bóp, nói chuyện cũng phát âm cũng không rõ.

“Dượng chính là người tiểu cô cô phải gả.” Tiêu Tử Y cười giải thích.

Tiêu Trạm vẫn không hiểu, giương cặp mắt to hắc bạch phân minh kia của hắn, bộ mặt nghi vấn nhìn Tiêu Tử Y. Ở trong cái đầu nho nhỏ của hắn, căn bản không biết khái niệm lập gia đình là gì.

Nhược Trúc ở một bên nhìn thấy thú vị, trêu chọc hắn nói: “Lập gia đình chính là công chúa muốn từ trong hoàng cung ra đi, tiểu điện hạ sau này muốn gặp công chúa cũng khó khăn.”

Tiêu Trạm nghe vậy giống như ngũ lôi oanh đỉnh, những lời này đối với hắn đả kích không ít hơn so với Thái tiên sinh ngày hôm qua giận dữ để cho hắn sao chép Tam Tự kinh một trăm lần “Cô cô! Ngươi phải lập gia đình?” Tiêu Trạm vội vàng ôm lấy cánh tay Tiêu Tử Y, liều chết níu ống tay áo của nàng lại.

Không đợi Tiêu Tử Y hảo hảo an ủi Tiêu Trạm đang bị kích động một chút, liền nghe đến một thanh âm rất phách lối từ cửa lớn thư phòng truyền tới nói: “Nữ nhân là luôn phải lập gia đình, có cái gì ngạc nhiên ?”

Tiêu Trạm vừa nghe đến cái thanh âm này, lập tức quay đầu, giận đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ lên.”Ngươi tại sao lại tới!”

Đứng ở cửa thư phòng, dĩ nhiên là thiên địch số một gần đây của Tiêu Trạm, Nam Cung Tiêu.

Tiêu Tử Y cười hướng Nam Cung Tiêu vẫy vẫy tay, nói: “Nhĩ hảo, mấy ngày không có tới, đề tài lần trước lấy đi khó khăn như vậy sao?”

“Thì ra là ngươi cũng sẽ nói chuyện a! Ta còn tưởng rằng ngươi thật sự là người câm chứ!” Nam Cung Tiêu cũng không khách khí, ở ánh nhìn căm tức của Tiêu Trạm thản nhiên đi tới, đem tờ giấy đáp án hướng trên bàn để xuống, “Này, cũng không phải vấn đề khó khăn! Bổn thiếu gia mấy ngày trước bị cảm mạo nặng, lúc này mới khá hơn một chút. Sợ ngươi chờ quá nóng lòng.”

Tiêu Tử Y nhíu mày, đứa nhỏ này mặt mày hồng hào, dáng vẻ nơi nào giống như mới vừa phải qua một cơn bệnh? Nàng cũng không phanh phui, thì ra là như vậy liền “Nga” một tiếng, vừa cầm lấy tờ giấy đáp án nhìn, quả nhiên chính là cái chữ viết nước chảy mây trôi đó. Nàng lần này cố ý ra khỏi một đạo đề rất khó, chính là muốn nhìn một chút rốt cuộc thực lực của người sau lưng Nam Cung Tiêu là bao nhiêu.

Mặc dù đáp án hắn cầm về thời gian có chậm mấy ngày, bất quá đáp án là chính xác. Có thể thấy được nếu như không phải là đạo đề này khiến đối phương khó khăn, vậy thì theo như lời của Nam Cung Tiêu nói, người nọ trải qua một hồi bệnh.

Nam Cung Tiêu tự bản thân lấy đến một cái ghế, đứng ở trên ghế bắt đầu hứng thú liếc nhìn tư liệu trên bàn, “Công chúa a, ngươi phải lập gia đình? Có hay không muốn cân nhắc đến ca ca của ta a? Nhị ca của ta là người mà ta sùng bái nhất nga!”

“Nhị ca của ngươi?” Tiêu Tử Y tò mò hỏi. Chẳng lẽ nhị ca hắn chính là người giải đề?

“Này, ta lật lật, nơi này cũng có.” Hai cái tay của Nam Cung Tiêu cùng lúc sử dụng, lập tức ở trong một đống tư liệu rất loạn tìm được một tờ giấy, “Ở chỗ này, ha hả, ta xem một chút! Hứ, viết thế này không được a! Chờ bổn thiếu gia rãnh rỗi một lần nữa cho ngươi viết lại.” Nam Cung Tiêu nhìn giấy giới thiệu một chút, bất mãn bĩu môi, sau đó cứ như vậy tiện tay đem giấy xé tan thành từng mảnh.

Tiêu Tử Y thấy thế trợn mắt há mồm, đây là cái tình trạng gì?

Hắn là đang ở nơi này đề cử ca ca của hắn cho nàng a? Rõ ràng thấy sợ ca ca của hắn bị nàng xem trúng, liền xài thủ đoạn, trước lúc này đem tư liệu hủy diệt sao!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.