Nhĩ Dữ Thanh Phong Minh Nguyệt

Chương 5: Chương 5




Editor: Quỷ Quỷ

Chia tay với đám Cố Nhiên xong, Cố Mạc vẫn trầm mặc không nói, đưa Tiếu Nhiễm về thẳng nhà.

“Cảm ơn anh đã đưa em về nhà. Đi đường cẩn thận. Bye!” Tiếu Nhiễm vẫy tay với Cố Mạc ở trong xe.

Cố Mạc cũng không hề lái xe đi, mà tắt máy, xuống xe, đi đến trước mặt Tiếu Nhiễm, bế thốc cô lên đi về phía biệt thự.

“Em đã về đến nhà! Anh có thể về được rồi!” Tiếu Nhiễm giãy dụa, muốn tránh né vòng tay của Cố Mạc.

Bọn họ đã ly hôn, cô không thể để anh ở lại nhà cô qua đêm.

Nói vậy, hai người bọn họ được gọi là gì?

Vợ chồng không ra vợ chồng, bạn bè không ra bạn bè.

Cố Mạc vẫn nghiêm mặt, lấy chìa khóa mở cửa, bế Tiếu Nhiễm lên lầu.

“Cố Mạc!” Tiếu Nhiễm nhéo áo sơ mi của Cố Mạc nói, “Chúng ta chỉ là bạn bè.”

Cố Mạc đưa Tiếu Nhiễm vào phòng ngủ, đen mặt hỏi: ”Nha đầu, có phải em đã sớm muốn đá anh đi? Cho nên sau khi tốt nghiệp mới không muốn về A thị?”

“Môi trường ở B thị tốt hơn so với A thị.” Tiếu Nhiễm không phủ nhận nhìn Cố Mạc, “Nếu đã là nơi thuận lợi để phát triển, vì sao em phải về?”

“Có anh ở đây!” Cố Mạc ảo não gầm nhẹ.

“Em không thể vì một người đàn ông là bỏ lỡ tiền đồ của mình. Đúng không?” Tiếu Nhiễm khẽ cười hỏi.

“Anh là…” Cố Mac muốn tranh cãi, lại phát hiện ra mình không có thân phận gì, không có tư cách.

“Chồng cũ.” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói.

“Em đang cố ý chọc giận anh.” Cố Mạc thở dài, “Nha đầu, hai ta không phải hòa hảo rồi sao?”

“Em không nói là còn giận anh. Em chỉ muốn có một sự nghiệp của riêng mình.” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu nhìn Cố Mạc.

“Xem ra anh phải chuyển tổng bộ đến B thị.” Cố Mạc bất đắc dĩ ôm chầm Tiếu Nhiễm, vùi mặt vào cổ cô.”Nha đầu, em muốn thế nào cũng được. Núi không đến với anh thì để anh lên núi. Nếu tốt nghiệp xong em muốn ở lại B thị, anh sẽ đi với em.”

“Nhưng ba mẹ và bà nội đều ở đây. Anh thực sự muốn bỏ lại người nhà để đi theo em sao?” Tiếu Nhiễm không thể không thừa nhận nghe Cố Mạc nói cô có chút cảm động.

Tim có có chút dao động, bắt đầu hướng đến tình yêu.

“Người đi cùng anh đến cuối đời là em, không phải người nhà của anh. Anh sẽ bay về thăm họ định kỳ.” Cố Mạc nghiêm túc nói.

“Em tin tưởng anh thật lòng. Nhưng không cần phải như vậy. Chuyển công ty không giống như chuyển nhà. Anh ở đây chờ em đi. Công ty của ba ở đây, em muốn mặc kệ cũng không được.” Tiếu Nhiễm cười nói.

“Thật chứ? Em tin anh yêu em?” Cố Mạc bất ngờ, ôm chặt lấy thắt lưng Tiếu Nhiễm.

“Tin. Nhưng tình cảm không phải là mãi mãi, ai cũng không thể cam đoan cả đời này không thay lòng.” Tiếu Nhiễm cắn môi một cái.” Chúng ta đừng hứa hẹn gì cả, cứ như thế này được không?”

“Cái gì anh cũng nghe theo em.” Cố Mạc lập tức cúi đầu, che môi Tiếu Nhiễm.

Anh buồn bực cả đêm, bởi vì Tiếu Nhiễm nhận lời kết giao mà trái tim anh nở phồng lên hạnh phúc.

Anh cảm giác trước mắt tất cả đều là pháo hoa, tâm trạng cũng sáng lạn hơn.

“Đợi chút!” Cảm nhận thấy bàn tay Cố Mạc đưa tay cởi áo mình, Tiếu Nhiễm vội vàng lui về phía sau

“Nha đầu?” Hai tay Cố Mạc dừng lại giữa không trung, tim đập mạnh nhìn cô.

“Chúng ta có thể làm một cặp yêu nhau đơn thuần không?” Tiếu Nhiễm đỏ mặt hỏi.

“Không thể!” Cố Mạc nói xong, một lần nữa kéo Tiếu Nhiễm kéo vào lòng.

Lúc này đây, nụ hôn của anh dâng lên như phong ba, thổi mạnh vào Tiếu Nhiễm, làm cho cô không thể chống cự.

“Chờ một chút!” Tiếu Nhiễm vừa được Cố Mạc đặt lên giường thì đột nhiên giơ tay che môi anh.

“Còn cái gì nữa?” Cố Mạc ảo não nhìn Tiếu Nhiễm.

“Sản phẩm của GX.” Tiếu Nhiễm đỏ măt, nhỏ giọng trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.