Nhật Xuất Đông Phương

Chương 11




Hôn thật lâu, cảm giác được Thần Thần trong lòng gần như không thở được nữa Quý Tiêu Dương mới lưu luyến buông Quý Thần Quang ra.

Quý Thần Quang cả người mềm nhũn nằm trong lòng Quý Tiêu Dương, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển. Cậu cảm giác được đầu lưỡi của mình tê dại, đầu óc trống rỗng, ngực bức bối, thiếu chút nữa cậu đã nghĩ mình sẽ nghẹn thở mà chết. Bất quá tuy rằng có điểm khó chịu nhưng trong lòng cậu vẫn cảm thấy rất vui vẻ! Cảm giác cả người đều lâng lâng, loại cảm xúc nhẹ nhàng này là lần đầu tiên xuất hiện.

Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng của Thần Thần trong lòng. Thật là đẹp! Thần Thần của hắn thật xinh đẹp! Đôi môi bị hắn hôn đến nỗi sưng đỏ, trên mặt vẫn còn dính nước mắt long lanh trông đặc biệt mê người. Đôi mắt to tròn lóe sáng, con ngươi đen nhánh cũng sáng hơn. Có thể dễ dàng nhìn ra Thần Thần lúc này rất vui vẻ.

“Thần Thần thích không?” Vươn đầu lưỡi khẽ liếm đôi môi sưng đỏ của Quý Thần Quang. Thanh âm của Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng ôn nhu, đó là một loại ôn nhu không giống với bình thường, giống như trong đó còn có thêm một phần ấm áp.

Quý Thần Quang nghe được câu hỏi, trong lòng bất giác cảm thấy ngọt ngào, cảm giác được mình đã lấy lại được hơi thở liền ngẩng đầu lên nhìn Quý Tiêu Dương, thanh âm nhẹ nhàng ngọt ngào “Thích!” Là thật sự thích! Cảm giác được anh hai hôn cậu như vậy giống như hai người đang hòa cùng một chỗ. Hảo ấm áp!

Trong mắt Quý Tiêu Dương hàm chứa ý cười, khóe miệng mang theo nụ cười ôn nhu, vươn tay nhẹ vuốt tóc Quý Thần Quang. Thần Thần, là em nói thích! Anh hai sẽ không khách khí……

Nghĩ lại cảm giác khi hôn Thần Thần vừa rồi, Quý Tiêu Dương liền thấy chân tay mình đều run lên. Cái loại cảm giác này, quá mỹ diệu…… Làm cho hắn thần hồn điên đảo, không thể khống chế! Hắn giống như đã nghiện……

“Thần Thần, em mệt à? Tắm rửa đi ngủ thôi!” Hôn nhẹ lên hai má Quý Thần Quang. Cảm xúc mềm mềm nộn nộn làm cho lòng hắn lại một trận nhộn nhạo không yên! Tầm mắt khẽ hẹ xuống liền nhìn thấy màu da trước ngực Thần Thần, không biết hôn lên ngực Thần Thần sẽ làm cảm giác như thế nào? Ý niệm này hiện lên trong đầu Quý Tiêu Dương càng ngày càng điên cuồng, tay ôm Quý Thần Quang càng ngày càng chặt, thật muốn cứ như vậy đẩy ngã Thần Thần…… Hảo hảo thử xem đó là hương vị gì!

Nhưng tia lý trí còn sót lại nói cho hắn biết không thể làm như vậy, làm thế sẽ dạo đến Thần Thần của hắn! Thần Thần của hắn rất mẫn cảm, nếu đã bị kinh hách thì cơ hội khôi phục so với người thường là đã khó càng thêm khó. Nếu trong lòng Thần Thần sinh ra sự bài xích đối với những cử chỉ thân thiết của hắn là chuyện rất xấu, đó là việc mất nhiều hơn được……

Đây là chuyện mà hắn không muốn nhìn thấy nhất! Việc này cứ chậm rãi là được rồi. Hắn cũng muốn hảo hảo nghiện cứu xem, nam nam yêu nhau rốt cuộc là như thế nào…… Nếu thật sự là một loại bệnh tâm lý thì hắn sẽ không kéo Thần Thần xuống cái vực sâu không đáy này. Nhưng nếu đó là một loại tình cảm xuất phát từ thâm tâm thì…… Thần Thần, anh hai sẽ gắt gao ôm chặt em, mang theo em cùng nhau thể nghiệm tình yêu mỹ diệu nhất trong cuộc sống này!

“Dạ. Đúng là có chút mệt!” Vươn tay dụi dụi mắt, thanh âm Quý Thần Quang mềm nhẹ.

Xem ra là thật sự mệt rồi. Quý Tiêu Dương nhìn thời gian, đã mười rưỡi rồi, bình thường buổi tối tầm chín giờ Thần Thần đã đi ngủ! Hôm nay chậm hơn một tiếng khó trách Thần Thần lại buồn ngủ như vậy! “Vậy tắm rửa xong liền đi ngủ!”

“Vâng ạ!” Nhu thuận đáp một câu, Quý Thần Quang đứng lên lấy áo tắm đi vào phòng tắm. Vừa xả xong nước liền phát hiện trong phòng tắm nhiều thêm một người. Ngẩng đầu, là anh hai…… Trong lòng cảm thấy kinh ngạc, anh hai sao lại vào đây? Đồng thời trong lòng không tự chủ được dâng lên một cỗ cảm giác khẩn trương.

“Con heo lười. Cùng nhau tắm đi!” Đóng cửa phòng tắm, Quý Tiêu Dương bắt đầu cười quần áo. Nhìn thoáng qua Thần Thần vẫn đang ngẩn người, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười trêu tức “Thần Thần, xem đến ngây người rồi sao?”

“Em, em mới không thèm!” Thu hồi tầm mắt của mình, Quý Thần Quang có chút lúng túng cởi quần áo. Dáng người của anh hai thật đẹp…… Cậu rất thích! Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong lòng, Quý Thần Quang rõ ràng nghe được tiếng tim mình đập nhanh hơn.

Quý Tiêu Dương nhìn lỗ tai của Quý Thần Quang đã hồng lên, chỉ cười mà không nói. Thần Thần thật sự là khả ái…… Ánh mắt gắt gao nhìn thân thể Quý Thần Quang bị quần áo che lấp, trong lòng có chút khẩn trương, tầm mắt càng ngày càng nôn nóng bởi hắn phát hiện ra đôi tay của Thần Thần ngốc nghếch đang phát run, khuya áo cũng không cởi được…… Đúng là nghẹn chết hắn……

“Thần Thần ngốc!” Rốt cục nhìn không được, Quý Tiêu Dương vươn tay ôm Quý Thần Quang vào trong ngực. Động tác tay rất nhanh, trong nháy mắt quần áo trên người Quý Thần Quang đều được cởi ra không sót một mảnh……

Đã không còn quần áo ngăn cách, Quý Thần Quang cảm giác được rõ ràng cậu đang dán chặt vào ngực anh hai, nóng quá, nóng quá……

“Ha ha……” Quý Tiêu Dương cúi đầu cười. Thần Thần của hắn đang thẹn thùng……

“Cười, anh cười cái gì?” Thanh âm nói chuyện có chút lắp bắp. Thật quá nóng! Cậu cảm giác được nơi hai người kề sát nhau nóng đến dọa người, nóng đến nỗi làm cho thần trí cậu có chút mê ly……

“Thần Thần hảo khả ái!” Cúi đầu ngậm lấy một bên tai Quý Thần Quang, dùng răng nhẹ cắn một chút, lúc buông ra hắn lại vươn đầu lưỡi nhẹ liếm một vòng. Không ngoài dự đoán, Thần Thần trong lòng hung hăng run rẩy cả người “Thích không nào?” Hôn nhẹ lên khóe miệng Quý Thần Quang.

Gần mười giây sau Quý Thần Quang mới lại đỏ mặt trả lời một câu “Không, không thích!” Đôi mắt to tròn phiếm một tầng hơi nước mang theo thần sắc mê ly. Hộc…… Cảm giác này thực đáng sợ, cậu cảm thấy dường như bản thân mình sắp bị thiêu cháy……

“Nhưng anh hai rất thích!” Trong mắt hàm chứa ôn nhu cùng một mạt thâm tình nhìn Thần Thần trong lòng! Thần Thần của hắn, thân thể thật xinh đẹp, trắng trắng mềm mềm, chính là vẫn thiếu một chút thịt…… Thơm quá, hơi thở trền người Thần Thần thực thơm. Làm cho hắn thấy rục rịch……

“Em, em, em……” Quý Thần Quang có điểm sợ hãi, anh hai như hiện tại làm cho cậu cảm thấy bị áp bách…… Đầu cúi xuống né tránh tầm mắt của Quý Tiêu Dương. Cảm nhận được ánh mắt anh hai làm cậu thấy cả người đều nóng luôn…… Ngay cả đầu óc cũng mơ mơ màng màng.

A…… Quả nhiên…… Không tiếng động thở dài một hơi, Quý Tiêu Dương đem tình cảm của bản thân cưỡng chế ép xuống đáy lòng. Vươn tay mở vòi phun nước, nước lạnh chả xuống người hắn, làm cho sóng nhiệt trong cơ thể nháy mắt giảm xuống một nửa.

“Lạnh, anh hai, lạnh quá!” Đột nhiên nước lạnh chảy xuống làm cho Quý Thần Quang trong lòng Quý Tiêu Dương lạnh run. Rất lạnh…… Bước chân muốn nhanh chóng đi vào bồn tắm lớn vừa mới được xả đầy nước nóng.

“Không sao đâu, Thần Thần đừng sợ. Anh hai sẽ mở nước ấm ngay!” Cảm giác được Thần Thần trong lòng đang muốn rời đi ôm ấp của hắn. Đáy lòng Quý Tiêu Dương lập tức sinh ra cỗ cảm giác không muốn buông tha, tay ôm Quý Thần Quang dùng lực một chút liền đưa cậu một lần nữa gắt gao vây vào trong lòng. Đồng thời tay kia mở nước ấm ra, nước phun ra từ vòi hoa sen nháy mắt trở nên ấm áp “Thần Thần, nhiệt độ như vậy được chưa?”

“Được rồi ạ!” Thanh âm Quý Thần Quang bắt đầu lí nhí, có thể dễ dàng nghe ra là đang thẹn thùng.

“Thần Thần, anh hai tắm giúp em!” Tay vừa sờ lên tấm lưng trơn bóng của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương liền cảm giác được sống nhiệt vừa mới lui xuống một lần nữa ào ạt trào lên như muốn cuốn đi toàn bộ thân thể hắn. Hô hấp lập tức trở nên dồn dập.

“Không cần. Anh hai, Thần Thần có thể tự tắm được!” Quý Thần Quang có chút bối rối trả lời, thân thể hơi hơi giãy dụa. Cùng anh hai dựa vào nhau gần như vậy, cậu cảm giác thân thể của mình trở nên là lạ…… Có điểm khó chịu.

Sửng sốt vài giây, Quý Tiêu Dương cười khổ buông Quý Thần Quang ra. “Được rồi!” Chính mình không muốn buông tay cũng không được, hắn cảm giác được bản thân mình càng ngày không thể khống chế được, tình cảm trong cơ thể rất hung mãnh……

Sau khi được Quý Tiêu Dương buông ra, Quý Thần Quang nhanh chóng đem thân thể của mình dán lên bức tường lạnh băng, mắt vẫn như trước rũ xuống. Bàn tay vô thức nắm chặt lại. Cậu cảm giác thân thể mình có chút khó chịu……

“Anh hai!”

“Thần Thần làm sao vậy?” Quý Tiêu Dương bắt ép bản thân mình không được nhìn thân thể của Quý Thần Quang. Đây là tự làm tự chịu…… Như thế nào lại nghĩ đến chuyện cùng nhau tắm chứ……

“Nóng quá. Mở nước lạnh đi!” Dán chặt vào bức tường lạnh băng, Quý Thần Quang cảm giác được khó chịu cơ thể giảm đi một chút. Đột nhiên liền hiểu được, có lẽ nước lạnh có thể làm cho loại khó chịu này biến mất……

“Được!” Quý Tiêu Dương trả lời rất nhanh, bên trong ẩn ẩn có một loại cảm xúc được giải thoát.

Dòng nước nháy mắt lại chuyển thành nước lạnh, hai người Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang ở trong lòng đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi……

Thẳng đến khi nằm trên giường, Quý Thần Quang vẫn cảm thấy mơ màng. Buổi tối hôm này, hết thảy thực sự giống như là đang nằm mơ vậy……

Là thật sự nằm mơ đi? Đó hẳn là một giấc mộng…… Khi nhắm mắt lại chuẩn bị tiến vào mộng đẹp, trong lòng Quý Thần Quang thản nhiên nghĩ.

Nhìn Quý Thần Quang nằm trên giường ngủ, Quý Tiêu Dương hít sâu vài cái mới dám cất bước đi đến bên giường, nhẹ nhàng nằm cạnh Quý Thần Quang. Chần chờ một chút vẫn là vươn tay gắt gao ôm Quý Thần Quang vào lòng. Ánh mắt thản nhiên chăm chú nhìn khuôn mặt ngủ say của Quý Thần Quang. Lẳng lặng nhìn, giống như là phải khắc khuôn mặt tinh xảo của cậu vào sâu trong đầu.

Ánh mắt chăm chú của Quý Tiêu Dương kéo dài gần năm phút mới chậm rãi thu hồi tầm mắt, tỉ mỉ hôn nhẹ lên môi Quý Thần Quang: Thần Thần, em thật sự là một tiểu yêu tinh……

Nghĩ đến hoàn cảnh vừa rồi trong phòng tắm, bản thân mình không kiềm chế được, Quý Tiêu Dương liền cười khổ…… Từ lúc nhận ra được tình cảm của mình thì sự để ý đối với Thần Thần càng thêm mãnh liệt như bài sơn đảo hải (dời núi lấp biển), tất cả tâm tư đều đặt hết lên người Thần Thần!

Thần Thần, em nói xem, có phải là em dùng bùa chú gì với anh đúng không? Từ khi em sinh ra, anh liền rơi vào tay giặc……

Nghĩ đến đủ mọi chuyện từ nhỏ đến lớn, Quý Tiêu Dương đột nhiên có một ý tưởng kỳ quái. Đây có phải chính là cái gọi là chân mệnh thiên tử?

Im lặng, trong lòng sinh ra loại cảm giác không nói nên lời. Quý Tiêu Dương như là muốn xả giận, răng hơi dùng sức khẽ cắn lên môi Quý Thần Quang. Lập tức làm cho khuôn mặt xinh đẹp như họa của Quý Thần Quang nhăn lại. Quý Tiêu Dương nở nụ cười…… Mặc kệ là có chuyện gì, Thần Thần, anh sẽ không buông tay đâu!

“Thần Thần ngoan!” Buông lỏng ra, khẽ hôn lên môi Quý Thần Quang, nằm ở bên tai cậu nhẹ giọng nói một câu liền thấy khóe miệng Thần Thần nhẹ cười, hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ như ẩn như hiện! Khóe miệng Quý Tiêu Dương cũng xuất hiện nụ cười ôn nhu nhàn nhạt, khẽ nhắm mắt liền rơi vào mộng đẹp!

Có thể hít vào hơi thở của Thần Thần, ôm Thần Thần đi vào giấc ngủ, thật tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.